Thần Ma Thiên Tôn

Chương 211: Thoát Tục cảnh tầng thứ hai



Hàn khí trên người Tiêu Thành, khiến cho thi cốt trên mặt đất đông cứng thành băng tinh.

Đoan Mộc Linh Nhi lúc này mới từ trong khiếp sợ phản ứng lại, lạnh lùng nói:

- Đám người triều đình các ngươi đúng là không có gì tốt, như vậy cũng xứng với bốn chữ “quang minh chính đại” sao?

Tiêu Thành lạnh lùng nhìn Đoan Mộc Linh Nhi, mỉa mai cười, nói:

- Đoan Mộc cô nương, ngươi có biết Ninh Tiểu Xuyên là gì của ngươi không?

- Địch nhân.

Đoan Mộc Linh Nhi nói.

Tiêu Thành chậm rãi nói:

- Ngươi không biết cũng không thể trách ngươi được, dù sao thì từ nhỏ tới lớn, ngươi đều ở trong Cửu Tử Nhai, hơn nữa Ma Đế đại nhân còn hạ lệnh không cho bất kỳ kẻ nào nhắc tới chuyện 20 năm trước.

- Hắn có liên quan gì tới chuyện 20 năm trước?

Đoan Mộc Linh Nhi nói.

Tiêu Thành cười đáp:

- Kỳ thật, các ngươi đều là người cùng một nhà, nói chính xác hơn thì phụ thân của ngươi chính là huynh trưởng của mẫu thân Ninh Tiểu Xuyên, còn ngươi thì chính là biểu tỷ của Ninh Tiểu Xuyên.

- Cái gì?

Nội tâm Đoan Mộc Linh Nhi đã không thể bình tĩnh được nữa, lập tức ánh mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên chằm chằm.

Nàng tất nhiên biết mình có một cô cô, nàng ta đã từng là Thánh Nữ Ma Môn, phụ thân đã từng nhiều lần đề cập tới người đó trước mặt nàng, thậm chí còn tiếc hận cho vị cô cô đó.

Thế nhưng, vị cô cô kia lại mưu phản Ma Môn, gả cho một vị tiểu Hầu gia của triều đình.

Ma Đế hạ lệnh, cấm tất cả mọi người nói đến chuyện này. Kẻ trái lệnh, giết!

Cho nên, nàng cũng không biết là vị cô cô đó rốt cuộc đã gả cho ai.

Lại càng không biết rằng Ninh Tiểu Xuyên chính là nhi tử của cô cô.

Đoan Mộc Linh Nhi đột nhiên bừng tỉnh, nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, trong mắt bớt đi vài phần địch ý, nói:

- Tại sao ngươi phải ngụy trang thân phận… Ngươi trở lại Ma Môn làm gì?

Ninh Tiểu Xuyên cũng không trả lời nàng, chỉ toàn lực tu luyện, trùng kích Thoát Tục tầng thứ hai.

- Lời nên nói, ta đã nói xong rồi. Ninh Tiểu Xuyên, bây giờ đến lượt ngươi nói rồi.

Tiêu Thành nói.

Ninh Tiểu Xuyên trầm mặc hồi lâu, nói:

- Ta có thể nói được gì?

- Phương pháp tu luyện Bắc Minh Thần Công.

Tiêu Thành trầm giọng nói.

Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên lộ nét cười nhạo báng, nói:

- Thiên hạ này căn bản không có Bắc Minh Thần Công.

Tiêu Thành tất nhiên sẽ không tin, chỉ cười lạnh một tiếng, Hỗn Nguyên Ngân Quyển trên tay bay ra, chỉ sử dụng ba chiêu đã đánh bại Đoan Mộc Linh Nhi, giam cầm nàng trong Hỗn Nguyên Ngân Quyển, uy hiếp:

- Nàng là thân biểu tỷ của ngươi, ngươi nhẫn tâm nhìn nàng ta chết trước mặt ngươi ư?

Khóe miệng Đoan Mộc Linh Nhi tràn ra máu tươi, tu vi của Tiêu Thành cao hơn nàng quá nhiều, nàng căn bản không phải là đối thủ của hắn, xem ra hôm nay thật sự lành ít dữ nhiều rồi.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn Đoan Mộc Linh Nhi, hít sâu một hơi, nói:

- Nhẫn tâm.

Tiêu Thành cũng không cảm thấy ngoài dự liệu đối với đáp án này, cười nói:

- Cũng đúng, mặc dù ngươi và nàng có quan hệ huyết thống, nhưng lại không phải thân tình lắm, không khác gì một người xa lạ. Tại sao lại vì một người xa lạ mà giao ra Bắc Minh Thần Công? Cho dù là ta, ta cũng sẽ không làm vậy.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Nếu như ngươi có Bắc Minh Thần Công, cho dù người ta gác đao lên cổ mẹ ngươi, ngươi cũng tuyệt đối không giao ra Bắc Minh Thần Công.

- Đúng vậy.

Tiêu Thành trả lời rất thản nhiên.

- Đoan Mộc cô nương, ngươi cũng thấy rồi đấy, bây giờ ngươi đã hoàn toàn không còn giá trị lợi dụng, ta chỉ có thể tiễn ngươi lên đường mà thôi.

Cánh tay Tiêu Thành chập lại, muốn dùng Hỗn Nguyên Ngân Quyển đánh chết Đoan Mộc Linh Nhi.

Vụt...

Một đạo Diệt Thế Sóng Kiếm từ trên đầu ngón tay Ninh Tiểu Xuyên bay ra, sóng kiếm biến không khí thành mặt kính, tựa như một đạo lưu tinh xẹt qua bầu trời, đánh về phía ngực Tiêu Thành.

Khóe miệng Tiêu Thành khẽ nhếch lên một nụ cười châm biếm, nói:

- Thì ra Ninh Tiểu Xuyên cũng không phải máu lạnh như vậy.

Tiêu Thành cảm thấy, Đoan Mộc Linh Nhi dường như vẫn còn giá trị lợi dụng, vì vậy tạm thời cũng không giết nàng.

Diệt Thế Sóng Kiếm đã đánh tới trước mặt.

Tốc độ của Tiêu Thành cực nhanh, thân pháp tựa như quỷ mị, né tránh Diệt Thế Sóng Kiếm, trên người toát ra một vầng sáng bảy màu, lập tức đánh vỡ Vân Hà Quy Nguyên Khí, hai ngón tay biến thành móc sắt, chế trụ lấy cổ Ninh Tiểu Xuyên.

- Hắc hắc, bắt được ngươi rồi.

Tiêu Thành nắm lấy cổ Ninh Tiểu Xuyên, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý.

Thế nhưng, nụ cười của hắn chỉ trong nháy mắt đã biến mất, bởi vì hắn phát hiện đây không phải là Ninh Tiểu Xuyên, mà là một cái túi da người.

Không ngờ lại là lớp da thứ hai của Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên đã bước vào Thoát Tục tầng thứ hai.

Khoảnh khắc tay của Tiêu Thành chộp tới, bản thể của Ninh Tiểu Xuyên đã từ trong lớp da bay ra, xuất hiện sau lưng Tiêu Thành, đánh ra trên trăm đạo kiếm khí, ngưng tụ trong một thanh Huyền Khí kiếm.

- Vạn Kiếm Hóa Vũ.

Huyền Khí đâm tới sau lưng Tiêu Thành, mang theo ngàn vạn kiếm khí, tựa như một trận kiếm vũ.

Hai chân Tiêu Thành gập xuống, thân hình giống như cây cung, đột nhiên bắn ra, không khác gì đạn pháo lao thẳng lên trời, tránh thoát một kiếm xuất kỳ bất ý của Ninh Tiểu Xuyên.

- Hỗn Nguyên Ngân Quyển.

Vòng bạc đang giam cầm Đoan Mộc Linh Nhi, rơi trở lại trong tay Tiêu Thành, một kích đánh xuống Ninh Tiểu Xuyên.

Một đám hào quang màu bạc trải đầy khắp hoang mạc, khiến cho mỗi một hạt cát, đều biến thành cát bạc.

Tiêu Thành chân đạp Hỗn Nguyên Ngân Quyển, từ trên trời giáng xuống, y phục trên người tung bay, tóc dài xõa ra, ánh mắt sáng ngời, quả thực giống như một Chiến Thần bất bại, khiến người khác cảm thấy một luồng áp bách cường đại.

- Nhật Nguyệt Đồng Thiên.

Ninh Tiểu Xuyên cực kỳ tỉnh táo, ánh mắt trầm ổn, trái tim đột nhiên đập mạnh, Âm Dương nhị khí ở giữa trái tim đột nhiên lưu chuyển.

Tay trái xuất hiện một vầng nguyệt quang, tay phải xuất hiện một vầng thái dương, lơ lửng trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên đang, hình thành một bức Nhật Nguyệt Âm Dương đồ cực lớn, bao trùm phạm vi trăm mét trong không gian.

Ninh Tiểu Xuyên đứng dưới mặt đất, mặc dù tu vi còn chưa đạt tới Tôn cảnh, nhưng khí thế lại không thua kém Võ Tôn chút nào.

Đây là loại Thần Thông thứ chín sinh ra trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, ở Ngọc Lam Đế quốc, đây tuyệt đối là một trong những loại Thần Thông cao cấp nhất, uy lực bạo phát ra tuyệt đối không phải chuyện đùa, đủ để đại chiến với đói thủ cùng đẳng cấp.

Phành...

Hỗn Nguyên Ngân Quyển không ngừng va chạm với Nhật nguyệt Âm Dương đồ, chấn ra từng đạo sóng Huyền Khí hỗn loạn, tràn khắp bốn phương tám hướng.

Hoang mạc bị sóng Huyền Khí chấn cho lắc lư, từng mảnh cát vàng bị cuốn lên, tựa như một đám biển cát bao phủ lấy toàn bộ thiên địa, trời đất tối sầm.

- Đi mau!

Ninh Tiểu Xuyên mở ra hai cánh trên lưng, ôm lấy Đoan Mộc Linh Nhi, vỗ cánh bay về phía tiểu thành ở biên thùy.

Tu vi của Tiêu Thành rất cao, cho dù Ninh Tiểu Xuyên đột phá đến Thoát Tục tầng thứ hai thì vẫn không phải là đối thủ của hắn, chỉ có thể mượn nhờ lực lượng của Thánh Nữ Ma Môn thì trấn áp được hắn.

Ầm...

Hỗn Nguyên Ngân Quyển đánh bay Nhật Nguyệt Âm Dương đồ, sau đó hóa thành một đạo ngân quang, lướt qua bầu trời, đánh vào sau lưng Ninh Tiểu Xuyên.

- Diệt Thế Thần Bia.

Ninh Tiểu Xuyên vội vàng dừng lại, lơ lửng giữa không trung, trên hai tay ngưng tụ ra một đám diệt thế chi quang, hình thành một mảnh ma vân màu đen dày đặc.

Một tòa thần bia cực lớn, từ trong ma vân rơi xuống, bị xích sắt quấn chặt, mang theo một luồng khí tức áp chế toàn bộ sinh linh.

Diệt Thế Thần Bia ép cho Hỗn Nguyên Ngân Quyển rơi xuống lại mặt đất, trấn áp lên người Tiêu Thành, ép cả hoang mạc lõm xuống dưới, toàn bộ thế giới giống như sụp đổ.

Ầm ầm ầm...

Tiêu Thành chật vật không chịu nổi, từ bên trong cát vàng vừa rồi nhảy ra, tóc tai rối tung, y phục trên người bị xé nát, lưu lại hơn mười đạo vết máu.

Mà lúc này, Ninh Tiểu Xuyên và Đoan Mộc Linh Nhi đã chạy mất tăm mất tích.

- Đây là Thần Thông gì? Tại sao lại đáng sợ như vậy? Còn may là tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên kém ta một mảng lớn, nếu như hắn trở nên mạnh mẽ hơn một chút, e rằng ngay cả ta cũng không thể ngăn chặn được rồi.

Thần sắc của Tiêu Thành trở nên ngưng trọng, cảm thấy trên người Ninh Tiểu Xuyên nhất định giấu không ít bí mật.

Nếu như có thể đào móc được bí mật từ trên người Ninh Tiểu Xuyên, tu vi của mình tuyệt đối có thể tăng lên một mảng lớn.

Tiêu Thành khẽ vươn tay, thu lại Hỗn Nguyên Ngân Quyển trong cát vàng, sau đó đuổi theo hướng mà Ninh Tiểu Xuyên và Đoan Mộc Linh Nhi đào tẩu.

Ninh Tiểu Xuyên và Đoan Mộc Linh Nhi nhanh chóng chạy về tiểu thành biên thùy, xông vào trong dịch quán.

Thế nhưng lại phát hiện trong dịch quán đều là tử thi, trên mặt đất tràn ngập máu tươi, rất nhiều người đều bị móc đi trái tim, trước ngực là một cái lỗ thủng lớn đẫm máu.

Trong không khí, Âm Sát chi khí vô cùng nồng đậm, toàn bộ tiểu thành đều biến thành tử thành, thoạt nhìn không giống thành sống chút nào.

Ninh Tiểu Xuyên tìm được cái quan tài sắt kia, thế nhưng nắp của quan tài sắt đã bị lật tung, bên trong trống rỗng, không có gì cả.

Thi hài của Thương Phá Quân đâu rồi?

Tư Đồ Đàn chủ cũng nằm trong vũng máu, trái tim bị móc ra, ngực chảy máu đầm đìa.

Hắn đã chết, nhưng Võ Hồn trong cơ thể còn chưa tiêu tán, vẫn còn lại một chút hơi tàn, suy yếu nói:

- Tử thi… ác biến… chạy ra rồi…

Dứt lời, Võ Hồn trong cơ thể của hắn cũng hoàn toàn tán đi, triệt để tử vong.

Đoan Mộc Linh Nhi thầm kinh hãi, khó trách toàn bộ tiểu thành đều biến thành tử thành, thì ra là thi thể Thương Phá Quân đã chạy ra ngoài rồi.

- Bịch bịch…

Tiếng bước chân nặng nề vang lên.

Tiêu Thành từ trong bóng tối đi ra, nói:

- Thương Phá Quân chết thật quái dị, thi thể phát sinh dị biến, đây cũng là chuyện nằm trong dự liệu. Thánh Nữ Ma Môn nhất định đã đi đối phó với nó, ta xem xem bây giờ còn kẻ nào có thể cứu được các ngươi?

Đoan Mộc Linh Nhi giống như lâm đại địch, nhìn chằm chằm Tiêu Thành, nói:

- Nơi này chính là thế lực phạm vi của Ma Môn, Tiêu Thành, ngươi dám động thủ ở nơi này sao? Cao thủ của Ma Môn, tùy thời đều có thể bầm thây ngươi thành vạn đoạn.

- Thế lực của Ma Môn? Ha ha… thiên hạ to lớn đều là Vương thổ. Thiên hạ là thiên hạ của triều đình, từ lúc nào lại biến thành thiên hạ của Ma Môn rồi?

Tiêu Thành lạnh lùng nhìn Đoan Mộc Linh Nhi, nói:

- Không lâu nữa, Ma Môn các ngươi sẽ biến mất cùng với Ngọc Lam Đế quốc.

- Ta chờ ngày đó.

Đoan Mộc Linh Nhi nói.

Tiêu Thành nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Giao Bắc Minh Thần Công ra, ta có thể buông tha cho biểu tỷ của ngươi, hơn nữa, còn có thể lưu cho ngươi toàn thây. Ngươi có bằng lòng chăng?

- Thật sự là nực cười, ngươi thực sự cho rằng ngươi có thể chế trụ được ta sao? Nếu ta thi triển Bắc Minh Thần Công, liệu ngươi có thể chống đỡ được không?

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Tiêu Thành nói:

- Ta chỉ tin rằng Bắc Minh Thần Công tuyệt đối không phải là thiên hạ vô địch, nếu như tu vi cao hơn ngươi nhất định, thì cũng không sợ Bắc Minh Thần Công của ngươi.

- Vậy ngươi tới thử xem!

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Trên cánh tay của Tiêu Thành toát ra Huyền Khí màu vàng, đem toàn bộ Âm Sát xung quanh chấn ra, Huyền Khí khổng lồ ngưng tụ thành một đầu giao xà màu vàng.

Ninh Tiểu Xuyên từ trước tới nay đều không hề xem thường Tiêu Thành, ngược lại còn xem hắn là đại địch, toàn thân lập tức bộc phát thiểm điện, hóa thành một đầu Thiểm Điện Thần Thú, xông thẳng tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.