Ninh Tiểu Xuyên và Tử Hàm Yên đi vào Trưởng Lão Điện, đến bên cạnh đám người Tư Đồ Cảnh, Nhạc Minh Tùng.
Tất cả đệ tử ngoại môn đều đồng loạt cúi đầu, hô lớn:
- Bái kiến ba vị Cung chủ.
- Toàn bộ đứng lên cả đi!
Tam cung chủ phất tay một cái, một đạo khí tức hư vô nhàn nhạt tản ra, bao phủ toàn bộ Trưởng Lão Điện.
Dưới tác dụng của luồng lực lượng vô hình này, tất cả đệ tử ngoại môn đều đứng dậy, khiếp sợ nhìn Tam cung chủ ngồi trên cao.
Luồng lực lượng vừa rồi quả thật đáng sợ, thoạt nhìn giống như vô hình, nhưng lại khiến bọn họ không thể kháng cự nổi.
Nói cách khác, chỉ cần Tam cung chủ muốn thì hoàn toàn có thể dùng ý niệm để điều khiển bọn hắn, khiến bọn hắn không thể phản kháng được, cho dù muốn tự sát cũng không thể.
Phác Trưởng lão mặc một thân cung trang màu xanh bước ra, nhìn tất cả đệ tử ngoại môn bên dưới, nói:
- Ngày mai chính là Thiên Môn khảo thí trăm năm năm một lần của Thiên Đế Sơn. Người có thể thông qua khảo hạch, có thể một bước lên trời, trở thành đệ tử nội môn có địa vị cao thượng, sau này sẽ được Thiên Đế Sơn bồi dưỡng trọng điểm.
- Lần này, Vạn Kiếm Cung chúng ta anh tài xuất hiện lớp lớp, đệ tử ngoại môn có tư cách tham gia khảo thí, có đến 487 người, tạo thành đỉnh cao trong lịch sử.
- Thế nhưng, Thiên Đế Sơn có không dưới một trăm thế lực lớn nhỏ, những thế lực khác cũng có nhân tài xuất hiện lớp lớp, cao thủ nhiều như mây, rốt cuộc ai là anh hùng, ai là giặc cỏ, còn phải đợi sau khi Thiên Môn khảo thí kết thúc, mới có thể phân định cao thấp.
- Lần trước, cũng tức là một trăm năm trước, Vạn Kiếm Cung chúng ta có tổng cộng 78 đệ tử ngoại môn thành công thông qua Thiên Môn khảo thí, cuối cùng xếp thứ bảy trong tất cả các thế lực lớn. Lần này, mục tiêu của chúng ta là tiến vào ba hạng đầu. Mọi người có lòng tin này không?
Nhạc Minh Tùng dẫn đầu hô lớn:
- Có lòng tin, tuyệt đối có lòng tin, sư phụ, đừng nói là ba hạng đầu, cho dù là hạng nhất thì cũng tuyệt đối có lòng ti.
Sau đó, toàn bộ đệ tử ngoại môn cũng bắt đầu hò hét, thanh âm quả thực tựa như thiên lôi, vang vọng khắp toàn bộ Vạn Kiếm Cung.
Tiếp theo, những đệ tử nội môn bắt đầu giảng giải về nội dung quy tắc cần chú ý trong Thiên Môn khảo thí cho mọi người, ngoài ra còn nhấn mạnh những nguy hiểm có thể gặp phải trong lúc khảo thí, kỹ xảo tranh đấu giữa các thế lực lớn,…
Đám người Ninh Tiểu Xuyên, Tử Hàm Yên, Tư Đồ Cảnh, Nhạc Minh Tùng, đều là thiên tài đỉnh cấp của Vạn Kiếm Cung, tất nhiên đều được đối đãi đặc biệt, được sư phụ Phác Trưởng lão của Nhạc Minh Tùng đích thân giảng giải.
Phác Trưởng lão nói:
- Nội dung Thiên Môn khảo thí mỗi lần đều không giống nhau, thế nhưng, cho dù khác biệt thì cũng đều nhắm tới một mục đích, đó là khảo hạch tu vi, ngộ tính, dũng khí, và cuối cùng là vận khí của tu sĩ trẻ tuổi.
Nhạc Minh Tùng ho hai tiếng, nói:
- Sư phụ, ngộ tính và dũng khí thì còn có thể hiểu được, nhưng vận khí thì phải khảo hạch như thế nào?
Phác Trưởng lão nghiêm túc gật đầu, nói:
- Mỗi người đều có vận khí của riêng mình, cũng có thể xưng là “số mệnh”. Người có số mệnh tốt, cho dù nhắm mắt cũng có thể thông qua Thiên Môn khảo thí mà không gặp bất kỳ hung hiểm nào. Người có số mệnh xấu, cho dù hắn có đạt tới Thiên Nhân cảnh, cũng chỉ có thể chết trong Thiên Môn khảo thí. Vận khí là một thứ rất huyền diệu, người nào có thể nắm giữ được nó sẽ trở thành thiên hạ vô địch. Chỉ tiếc rằng, rất nhiều Thần Thánh đều đã từng nghiên cứu, nhưng không một người nào có thể nắm giữ được nó. Nó mơ hồ là một thứ được định sẵn sẽ thuộc về con cưng của thiên địa, trên người được số mệnh gia thân, đao chém không chết, lửa thiêu không diệt, đi trên đường cũng có thể nhặt được Chí Tôn Khí, uống nước bên đường cũng là Thần tuyền, tùy thời có thể gặp được mỹ nhân lấy thân báo đáp với hắn, nếu không cẩn thận, cho dù chỉ tiện tay ném một viên đá cũng đánh chết Thiên Nhân.
- Tiện tay ném một viên đá cũng có thể đánh chết Thiên Nhân?
Tư Đồ Cảnh có chút không tin.
Phác Trưởng lão cười nói:
- Người bình thường thì tất nhiên không làm được, nhưng người có đại khí vận gia thân, tiện tay cũng có thể nhặt được “Diệt Thần thạch”. Như vậy thì đừng nói là đập chết Thiên Nhân, cho dù đập chết Thần Linh cũng không phải là không thể. Số mệnh là một thứ rất khó nói rõ.
Ninh Tiểu Xuyên không khỏi có chút xấu hổ, nói:
- Nếu như vận khí thật sự đạt tới trình độ đó, e rằng chỉ nằm trên đất ngủ cũng có thể tu luyện thành Thần rồi. Đáng tiếc, loại số mệnh này, không ai có thể nói chính xác được, hơn nữa, nó cũng sẽ không mãi chiếu cố một người nào.
Phác Trưởng lão nói:
- Vậy thì chưa chắc, mặc dù mỗi người đều có số mệnh của mình, thế nhưng người có được huyết mạch Thần Linh thì lại được số mệnh Thần Linh chiếu cố, số mệnh cường đại hơn người khác rất nhiều.
- Chúng ta cũng không phải là hậu đại của Thần Linh, vậy thì đừng nói đến chuyện số mệnh này nữa.
Nhạc Minh Tùng vội nói:
- Sư phụ, tham gia Thiên Môn khảo thí còn có nguy hiểm tới tính mạng?
- Đúng vậy, mỗi lần Thiên Môn khảo thí, đều có rất nhiều thiên tài tuấn kiệt chết, thế nhưng, đây cũng là chuyện không có biện pháp, nếu không trải qua khảo nghiệm sinh tử thì làm sao có thể kiểm nghiệm được tâm lý và năng lực thừa nhận tâm lý? Con đường tu luyện, người không có tiềm lực sâu dày thì không thể tiến xa. Người mà tâm trí không kiên định, cũng không thể đi trên con đường này được.
Phác Trưởng lão nói.
Hơi dừng lại một chút, Phác Trưởng lão lại nói:
- Chẳng qua, các ngươi có thể yên tâm, Thiên Đế Sơn sẽ an bài giám khảo tu vi cường đại cùng tiến vào nơi khảo thí với các ngươi, nếu như thật sự xuất hiện tình trạng cố ý giết người đại quy mô, giám khảo sẽ ra tay đánh gục đối phương.
- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.
Nhạc Minh Tùng thở phào một hơi.
Không lâu sau, thảo luận cũng chấm dứt, phần lớn thí sinh đều lui xuống, chỉ lưu lại hơn mười đệ tử ngoại môn ưu tú nhất.
Hơn mười đệ tử ngoại môn này, không chỉ tu vi đạt tới Ngũ Bộ Thiên Thê, mà còn có thiên phú tu luyện cực cao, trong đó bao gồm Lạc Vũ, Tư Đồ Cảnh, Ninh Tiểu Xuyên, Tử Hàm Yên, Nhạc Minh Tùng ra, tổng cộng 15 người.
Những đệ tử nội môn khác cũng đều lui xuống, trong Trưởng Lão Điện chỉ còn lại bảy vị Trưởng lão và ba vị Cung chủ.
Lục cung chủ đứng dậy, nhìn thoáng qua 15 tu sĩ trẻ tuổi ở dưới, cười nói:
- Các ngươi đều là những đệ tử ưu tú nhất của Vạn Kiếm Cung lần này, có một tia cơ hội trở thành đệ tử hạch tâm, đương nhiên, cũng chỉ một tia cơ hội mà thôi. Hàn Lực, Nhạc Minh Tùng, hai người các ngươi hãy bước ra khỏi hàng đi!
Một đại hán đầu trọc thân cao ba mét và Nhạc Minh Tùng đồng thời bước về phía trước, khom người cúi đầu với Lục cung chủ.
Lục cung chủ cười nói:
- Nhạc Minh Tùng, ngươi có thiên phú ba ngàn năm khó gặp, thế nhưng lại sinh ra ở ngũ phẩm văn minh trung cấp, cho nên mới không được bồi dưỡng tốt nhất, vì vậy tu vi vẫn chênh lệch rất lớn so với cao thủ đỉnh cấp. Hàn Lực có thiên phú bốn ngàn năm khó gặp, đẳng cấp thiên phú không chênh lệch với ngươi lắm, thế nhưng, tu vi của hắn đã đạt tới Ngũ Bộ Thiên Thê đỉnh phong. Lúc Thiên Môn khảo thí, hai người các ngươi sẽ một tổ. Hàn Lực, ngươi nhất định phải bảo vệ sư đệ thật tốt.
Gã đại hán đầu trọc đứng bên cạnh Nhạc Minh Tùng, cánh tay còn thô to hơn cả eo của Nhạc Minh Tùng, lập tức cười lớn một tiếng, nói:
- Cung chủ cứ yên tâm, đệ tử nhất định sẽ bảo hộ Nhạc sư đệ thông qua Thiên Môn khảo thí, tuyệt đối sẽ không để những thế lực khác thừa cơ sát hại.
Lục cung chủ khẽ gật đầu, sau đó lại gọi Tư Đồ Cảnh và một đệ tử ngoại môn tên là “Hạ Minh Viên”, lập thành một đội, do Hạ Minh Viên bảo hộ Tư Đồ Cảnh.
- Đa tạ Hạ sư tỷ.
Tư Đồ Cảnh nho nhã lễ độ cúi đầu với Hạ Minh Viên.
Ninh Tiểu Xuyên thoáng liếc nhìn Hàn Lực và Hạ Minh Viên, khẽ gật đầu tán thưởng.
Hai người này đều là tuyệt đỉnh thiên kiêu, trên người tản mát chiến lực cường hoành, tuyệt đối là loại nhân vật có cấp bậc sánh ngang Trì Hâm, mặc dù chỉ là tu sĩ Ngũ Bộ Thiên Thê, thế nhưng lại có bản lĩnh trốn thoát từ trong tay Thiên Nhân.
Lực lượng của một người bọn họ, cũng đủ để đánh bại từ ba đến năm cao thủ Ngũ Bộ Thiên Thê bình thường.
Trong những đệ tử thế hệ trẻ của Vạn Kiếm Cung, ngoại trừ Lạc Vũ và Ninh Tiểu Xuyên ra, hai người bọn họ là có chiến lực kinh khủng nhất.
Nhạc Minh Tùng và Tư Đồ Cảnh tất nhiên đều không phải kẻ yếu, muốn thông qua Thiên Môn khảo thí cũng không phải chuyện khó, thế nhưng, nếu như để cho những cường giả của các thế lực khác biết được đẳng cấp thiên phú của bọn hắn, lúc Thiên Môn khảo thí, rất có thể sẽ thừa cơ diệt trừ hai người bọn họ.
Vì vậy, Lục cung chủ mới an bài hai cao thủ tuyệt đỉnh tạo thành một đội với bọn họ.
Ánh mắt của Lục cung chủ cuối cùng cũng dừng lại trên người Ninh Tiểu Xuyên và Lạc Vũ, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đã bước vào Tam Bộ Thiên Thê rồi ư?
- Đúng vậy.
Ninh Tiểu Xuyên đáp.
Tu vi biểu hiện bên ngoài của Ninh Tiểu Xuyên chỉ là Tam Bộ Thiên Thê, nhưng trên thực tế, tu vi của hắn đã đạt tới Ngũ Bộ Thiên Thê rồi.
Lục cung chủ nói:
- Tin tức ngươi đột phá Đại Dưỡng Tâm Sư đã truyền khắp toàn bộ Thiên Đế Sơn rồi, hơn nữa, tin tức Nhị cung chủ thu ngươi làm đồ đệ cũng bị lộ ra ngoài. Rất nhiều thế lực đều đang suy đoán, rất có thể ngươi sẽ được chọn vào vị trí ba hạng đầu. Đương nhiên, đây cũng là sự thật, Nhị cung chủ đã đề cập đến tên của ngươi với chưởng giáo Chân Nhân. Chưởng giáo Chân Nhân xem như đã vẽ một vòng tròn lên tên của ngươi trong ba hạng đầu rồi.
Tên của một tu sĩ trẻ tuổi, có thể lọt vào tai của chưởng giáo Thiên Đế Sơn, tuyệt đối là một đại sự kinh thiên động địa.
Điều này cũng có nghĩa là Ninh Tiểu Xuyên đã tiến vào tầm mắt của cao tầng Thiên Đế Sơn, sau này, tài nguyên tu luyện sẽ không ngừng đổ dồn về hắn, càng lúc sẽ càng có nhiều cơ hội chiếu cố cho hắn.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Đa tạ sư tôn.
Nhị cung chủ vuốt cằm, cười nói:
- Đa tạ cái rắm, chỉ một câu nói thôi, muốn chính thức tiến vào ba hạng đầu thì còn phải xem biểu hiện tiếp theo của ngươi như thế nào, dù sao bây giờ cũng chỉ có thể vẽ cho ngươi một vòng tròn, không ai đoán được lúc Thiên Môn khảo thí có thể nhảy ra một tên gia hỏa nào đó nghịch thiên hay không.
Lục cung chủ nói:
- Ngươi cũng không nên cao hứng quá sớm, chuyện này để lộ quá nhanh, sẽ trở thành một hồi khảo nghiệm cực lớn đối với ngươi. Lúc Thiên Môn khảo thí, nhất định sẽ có rất nhiều người đến giết ngươi, trong đó thậm chí có cả nhân vật cảnh giới Thiên Nhân. Nói cách khác, bất luận biểu hiện của ngươi trong Thiên Môn khảo thí như thế nào, chỉ cần có thể sống sót mà thông qua được Thiên Môn khảo thí, đã có thể xem là thành công rồi.
- Chỉ cần sống sót mà thông qua Thiên Môn khảo thí là được ư?
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Lục cung chủ khẽ gật đầu, nói:
- Để bảo vệ tính mạng của ngươi, Lạc Vũ sẽ cùng tổ đội với ngươi, mọi chuyện sẽ do nàng bảo hộ ngươi.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên không khỏi thất kinh, không ngờ phải điều động Lạc Vũ đích thân bảo hộ hắn, xem ra mấy vị Cung chủ nhất định đã thu được phong thanh gì đó, có lẽ lần này, Thiên Môn khảo thí sẽ hung hiểm nằm ngoài dự liệu của hắn rất nhiều.
Nếu như không bái Nhị cung chủ làm sư thì có lẽ hắn cũng sẽ không lâm vào hung hiểm lớn như vậy.
Chẳng qua, Ninh Tiểu Xuyên cũng không hề hối hận, với tu vi của hắn hiện nay, cho dù giao thủ với thiên kiêu trẻ tuổi cảnh giới Thiên Nhân, cũng chưa chắc đã thua.
Chưa biết hươu chết về tay ai, mọi chuyện không thể nói trước được.
Hơn nữa, hắn chỉ cần luyện hóa hai thanh chiến kiếm cấp bậc Huyền Khí cửu phẩm còn lại, nói không chừng có thể nhất cử trùng kích đến Thiên Nhân cảnh, như vậy thì trong đám cường giả thế hệ trẻ hiện nay, còn ai có thể đánh với hắn một trận nữa?