Thần Ma Thiên Tôn

Chương 627: Trao đổi nhân tình



Bất luận như thế nào thì ân oán giữa Ninh Tiểu Xuyên và Nhiếp Lan Tâm cũng đã trở thành một đoạn giai thoại.

Ninh Tiểu Xuyên lấy ngọc tinh quan từ trong túi Càn Khôn ra, chuẩn bị liệm cho thi thể của Nhiếp Lan Tâm.

Nàng vốn dĩ là từ trong quan tài bằng băng này đi ra, bây giờ lại trở về trong quan tài này, có lẽ xem như có một chốn về cho nàng.

Ngay lúc Ninh Tiểu Xuyên đặt Nhiếp Lan Tâm vào trong ngọc tinh quan, mặt trời cũng vừa vặn xuống núi, tia dương quang cuối cùng cũng biến mất.

Một trận hàn phong thổi tới, màn đêm buông xuống.

Ánh trăng treo cao, lơ lửng giữa màn đêm, tản mát hào quang nhàn nhạt.

Ninh Tiểu Xuyên chỉ cảm thấy một luồng quỷ khí đột nhiên xuất hiện, hội tụ cùng một chỗ, ngưng tụ thành thân ảnh nữ quỷ, càng lúc càng ngưng thực, hóa thành một nữ tử phong hoa tuyệt đại, đứng bên cạnh ngọc tinh quan.

Đêm xuống, nữ quỷ lại xuất hiện.

Nữ quỷ nhìn nữ thi nằm trong quan tài, trầm lặng nói:

- Thân thể của ta… thân thể của ta…

Vụt...

Khoảnh khắc nguyệt quang chiếu vào trong quan tài, liền khiến da thịt của nữ thi trong quan tài trở nên trắng nõn, quả thực giống như một khối bạch ngọc tạo tạo hình mỹ nhân.

Nữ quỷ hóa thành từng chùm tia sáng, bay vào trong quan tài, quỷ ảnh nhàn nhạt dung hợp với nữ thi trong quan tài làm một thể.

Bỗng nhiên, tại mi tâm của nữ thi hiện ra một tia quang điểm, bắn ra một đạo cột sáng chói mắt, nối liền với mặt trăng trên bầu trời.

Chùm tia sáng này sáng ngời không gì sánh được, cho dù đứng cách xa mấy trăm dặm, cũng có thể nhìn thấy nó.

Trong quan tài sản sinh từng đoàn sương mù màu trắng, bao trùm toàn bộ không gian xung quanh.

- Chẳng lẽ nữ quỷ còn có thể trọng sinh? Nhưng mà trái tim đã bị đánh nát rồi a.

Ninh Tiểu Xuyên không khỏi có chút kinh ngạc.

Củ cải đỏ chui ra, nhìn ngọc tinh quan một cái, lắc đầu lẩm bẩm:

- Ninh Tiểu Nhân, ngươi còn nói ngươi không giết nàng? Lần này bị ta bắt quả tang rồi nha.

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nói:

- Ngươi chỉ là một đứa trẻ, có một số việc, ngươi căn bản không thể hiểu được.

- Chẳng qua, kỳ lạ là rõ ràng vừa rồi ngươi đã giết nàng, tại sao quỷ hồn kia lại đi theo ngươi từ trước?

Củ cải đỏ cảm thấy trí tuệ của mình hoàn toàn không đủ dùng, căn bản không thể hiểu nổi chuyện giữa Ninh Tiểu Xuyên và Nhiếp Lan Tâm.

- Đợi đến khi nàng sống lại, ngươi tự hỏi nàng là được.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm về phía ngọc tinh quan, cảm giác sắp có sự tình không thể tưởng tượng nổi phát sinh.

- Người đã chết rồi còn có thể sống lại ư? Là thật hay giả? Ta chưa từng đọc sách, ngươi đừng có lừa gạt ta nha.

Củ cải đỏ nói.

Ninh Tiểu Xuyên cau mày, đứng từ xa nhìn vào trong quan tài, chỉ thấy giữa mi tâm của nữ thi xuất hiện hai bức tượng, một cái màu trắng, một cái màu đen.

Cả hai xoay tròn, từ trong miệng bức tượng phát ra ngôn ngữ thần bí, tựa như thanh âm tế tự từ thời đại Viễn Cổ.

Vết thương trên ngực nữ thi bắt đầu chậm rãi khép lại, mỗi tấc huyết nhục đều phát ra hào quang màu trắng, nhanh chóng khép liền, ngay cả vết sẹo cũng không sót.

Một luồng lực lượng sinh mệnh cuộn trào, từ trong cơ thể nữ thi sản sinh, chui ra khỏi quan tài, khiến cho cây cỏ xung quanh điên cuồng sinh trưởng.

Tóc của Củ cải đỏ mọc dài thêm, trên thân phát tán kim quang chói mắt, không ngờ thân thể lại dần cao thêm.

- Oa… sinh mệnh lực thật cường đại, Ninh Tiểu Nhân, lần này ngươi thật đúng là không lừa gạt ta, ta cảm thấy mình càng lúc càng cao hơn rồi.

Củ cải đỏ mở mắt trừng trừng, thập phần hưng phấn, rất muốn nhảy vào trong quan tài hấp thu luồng lực lượng sinh mệnh nồng đậm này.

Thế nhưng, sương mù màu trắng do quan tài phát tán ra, lại ngăn không cho nàng tiếp cận ngọc tinh quan.

Củ cải đỏ cũng cao thêm không nhiều, chỉ khoảng chừng hai tấc, thế nhưng nàng lại là thông linh kỳ dược, mỗi khi cao thêm một tấc, cũng tương ứng thời gian sinh trưởng tăng thêm mấy trăm năm.

Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy thập phần không thể tưởng tượng nổi, mặc dù lúc trước hắn đã suy đoán được chuyện này, nhưng cũng không dám xác định. Chỉ khi tận mắt chứng kiến, mới cảm thấy rung động sâu sắc.

Nghịch thiên trọng sinh, đây chính là thủ đoạn mà chỉ có Thần Nông mới có thể làm được.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức ngồi xếp bằng tại chỗ, bắt đầu tìm hiểu quá trình từ tử vong đến hồi sinh, điều này đối với một Dưỡng Tâm Sư mà nói, chính là cơ hội vạn năm khó gặp, nói không chừng có thể khiến cho tạo nghệ tại phương diện Dưỡng Tâm Sư của hắn tiến thêm một bước dài.

Toàn bộ tâm thần của hắn đều trở nên an tĩnh, toàn bộ tâm lực đều tập trung vào trong quan tài. Cảnh tượng lúc này giống như “thiên địa sơ khai, sinh mệnh ra đời”, giống như thần thánh.

Xa xa, Đông Phương Thắng bất chấp bản thân trọng thương, thiêu đốt huyết dịch trong cơ thể, cuối cùng cũng xé rách một kẽ hở trên Bát Phong Luyện Thần trận, từ trong trận pháp lao ra ngoài.

Toàn thân hắn đều là máu tươi, thở hồng hộc không ngừng, nhìn thoáng qua cột sáng xa xa, sau đó nhanh chóng biến mất trong màn đêm.

Với hắn mà nói, lần này tuyệt đối là một cú vấp ngã nặng nề, thương thế trên người thật sự quá nghiêm trọng, mất nửa năm một năm cũng chưa chắc có thể khỏi hẳn, nói không chừng còn lưu lại ám tật không thể trị khỏi.

Lúc này, hắn căn bản không dám đi tìm Ninh Tiểu Xuyên đối phó nữa, hôm nay có thể đào tẩu đã là vạn hạnh rồi.

Một cao thủ thế hệ trẻ từ trong Bát Phong Luyện Thần trận lao ra, mang theo một luồng sát khí hung lệ đuổi giết theo hướng Đông Phương Thắng đào tẩu.

Một canh giờ sau, cột sáng trong quan tài cũng chậm rãi tiêu tán.

Sương mù màu trắng chậm rãi lui trở về trong quan tài, hoàn toàn dung nhập vào trong cơ thể nữ thi, toàn bộ thiên địa cũng trở nên yên tĩnh.

- Ồ? Tại sao lại kết thúc rồi?

Củ cải đỏ có chút tức giận, bản thân sắp trưởng thành, không ngờ lại đột nhiên đình chỉ trưởng thành.

Nàng chạy vội về phía quan tài, nhảy lên nóc quan tài, cẩn thận quan sát nữ tử nằm bên trong, đôi mắt chớp chớp, lộ ra thần sắc sợ hãi thán phục.

Nữ tử trong quan tài, toàn thân tản mát ánh sáng ngọc tinh, mỗi một sợi tóc đen đều lóe lên lưu quang, mỗi một sợi lông mi đều thai nghén khí tức sinh mệnh.

Thế nhưng, nàng vẫn yên tĩnh nằm ở bên trong, bị một tầng sương trắng nhàn nhạt bao trùm, tựa như một vị cổ nhân ngủ say ngàn năm.

Ninh Tiểu Xuyên cũng đứng dậy, đi tới bên cạnh quan tài, nhìn thoáng qua bên trong, nói:

- Cuối cùng vẫn không thể nghịch thiên trọng sinh ư?

Ninh Tiểu Xuyên vừa dứt lời, nữ tử nằm bên trong quan tài bỗng nhiên mở mắt, lộ ra một cặp đồng tử đen nhánh.

- Trời đất…

Củ cải đỏ bị dọa cho phát hoảng, trực tiếp từ trên quan tài ngã xuống.

Ninh Tiểu Xuyên cũng hơi kinh hãi, lập tức thối lui một bước, cảm thấy hàn khí chạy dọc khắp toàn thân.

Nhìn thấy nữ quỷ không có gì đáng sợ, nhưng nhìn thấy người chết sống lại mới thật sự là đáng sợ.

Củ cải đỏ từ dưới đất đứng dậy, phủi phủi mông, trừng mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, nói:

- Ninh Tiểu Nhân, ngươi còn không mau trốn?

- Tại sao ta phải trốn?

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Lúc trước ngươi giết nàng, bây giờ nàng đã sống lại, nhất định sẽ tìm ngươi báo thù, ngươi chắc chắn sẽ phải chết.

Củ cải đỏ nói.

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Nếu như nàng ta thật sự muốn giết ta, ta cứ để cho nàng giết là được, có thể chết trong tay Vạn Âm Tiên Hậu đại danh đỉnh đỉnh, cũng có thể xem là một loại vinh quang.

Lúc đối phương mở mắt, Ninh Tiểu Xuyên đã đoán được nàng ta chính là Vạn Âm Tiên Hậu kiếp trước, không phải là Nhiếp Lan Tâm mà hắn biết.

Ánh mắt của hai người hoàn toàn bất đồng.

Trong quan tài, sương trắng lượn lờ, vang lên thanh âm ôn nhu mà mơ hồ, tựa như thanh âm của nữ quỷ, lại giống thanh âm của nữ thần:

- Ngươi tên là gì?

- Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không hề e ngại đối phương, bởi vì hắn cảm thấy trên người của đối phương không hề có sát khí.

Ngược lại, Ninh Tiểu Xuyên lại càng hiếu kỳ với nàng ta hơn, chẳng lẽ một vị cổ nhân đã thật sự sống lại rồi ư?

Khí tức trong quan tài cực kỳ cường hoành, tựa như một vị Thần Linh đang nằm bên trong, khí thế đặc biệt hùng hậu, khiến cho người khác không dám tới gần. Thanh âm của nàng ta không hề có bất kỳ tình cảm nào, nói:

- Ngươi đã giúp ta đoạt lại thân thể, xem như ta đã thiếu nợ ngươi một nhân tình, tương lai nhất định sẽ trả lại nhân tình này cho ngươi.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ta cũng không phải muốn giúp ngươi đoạt lại thân thể, đây chẳng qua chỉ là ân oán cá nhân giữa ta và người đó, cho dù không có ngươi thì chúng ta vẫn sẽ đối đầu sinh tử, cuối cùng chỉ có một người có thể sống, nếu như một kiếm của ta thất bại, người chết sẽ là ta.

Thanh âm trong quan tài vang lên:

- Có một số việc, đã sớm được sắp đặt sẵn, chính là thiên ý. Nếu như ngươi bị nàng ta giết chết, ta cũng sẽ chết. Hôm nay, ngươi còn sống, ta cũng tân sinh, đây gọi là thiên mệnh, bất luận là ngươi cố ý hay là vô tình, trên thực tế, ta đều thiếu nợ nhân tình của ngươi, sinh ra nhân quả.

- Nếu như tiền bối đã thiếu nợ ta một cái nhân tình, ta quả thật có một chuyện muốn thỉnh cầu.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Ngươi muốn ta giúp ngươi trở thành chúa tể của Thiên Đế Sơn ư? Hay là muốn ta truyền thụ cho ngươi công pháp vô thượng? Hay ngươi muốn xây dựng một nền văn minh bất hủ? Những chuyện này, ta đều có thể giúp ngươi thực hiện, thế nhưng, ngươi nên nhớ rằng, nhân tình chỉ thiếu một lần, ta cũng chỉ trả một lần mà thôi.

Ninh Tiểu Xuyên trầm tư trong giây lát, nói:

- Ta muốn trở thành chúa tể Thiên Đế Sơn, tiền bối có thể giúp ta hay không?

- Chỉ cần ngươi đề xuất thỉnh cầu này, ta tất nhiên có thể giúp được ngươi. Lời hứa của Vạn Âm Tiên Hậu này từ trước tới nay vẫn đáng giá nghìn vàng, sẽ không lừa gạt bất kỳ kẻ nào. Ngươi xác định là muốn ta giúp ngươi làm chuyện này?

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nói:

- Không cần phiền toái như vậy, ta chỉ muốn ngươi nhận một nữ tử làm muội muội, đối đãi và chiếu cố nàng ta như muội muội ruột của mình, hơn nữa, đừng cho nàng ta biết là tỷ tỷ của mình đã chết.

Người trong quan tài trầm mặc hồi lâu, nói:

- Ngươi nên nhớ rằng, nhân tình của ngươi, ta sẽ chỉ trả một lần.

- Ta đã nghĩ rất kỹ rồi.

Ninh Tiểu Xuyên kiên định nói.

- Được rồi, tấm lòng tình nghĩa kiên định của ngươi thật sự đáng quý. Ta đáp ứng ngươi, ta sẽ nhận nàng ta làm muội muội.

Thanh âm trong quan tài vang lên.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn vào trong cỗ quan tài kia, điều động Thiên võ nguyên khí trên người, gian nan bước về phía trước, chỉ thấy nàng ta vẫn nằm trong quan tài, đôi mắt mở ra, nhưng lại không leo ra ngoài.

- Tiền bối… còn chưa hoàn toàn phục sinh ư?

Ninh Tiểu Xuyên hỏi.

- Muốn nghịch thiên trọng sinh, há có thể dễ dàng như vậy? Bây giờ ta chỉ có thể xem là hoạt tử nhân (*), trong cơ thể đã thai nghén một tia sinh cơ, nhưng vẫn không thể hoàn toàn khống chế thân thể, nhất định phải đợi đến khi hồn phách và thân thể hoàn toàn kết hợp, đây là một quá trình rất dài…

(*) người sống thực vật, chết lâm sàng

Nàng khẽ mấp máy môi, thản nhiên nói.

Ninh Tiểu Xuyên cũng có thể cảm thấy nàng không hề có ác ý với mình, cho nên hắn cũng không hề có ác ý với nàng.

Người khác đối đãi với hắn như thế nào, hắn cũng sẽ đối đãi với người khác như thế.

Ninh Tiểu Xuyên hỏi:

- Ta có thể giúp ngươi không?

- Ngươi là Dưỡng Tâm Sư?

- Ừm.

- Vậy ngươi đã thai nghén ra Huyền thủy chưa?

- Huyền thủy có thể giúp hồn phách và thân thể của ngươi nhanh chóng dung hợp ư?

Ninh Tiểu Xuyên ngạc nhiên nói.

- Đúng vậy.

Vạn Âm Tiên Hậu đáp.

Ninh Tiểu Xuyên đã quyết định sẽ giúp nàng ta, cho nên cũng không do dự nữa, liền duỗi một ngón tay về phía quan tài, ngón tay điểm lên mi tâm nàng.

Huyền thủy năm màu từ trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh cấp tốc vận chuyển, từ đầu ngón tay tràn ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.