Thần Ma Thiên Tôn

Chương 673: Thập Diện Mai Phục



- Không cần khách khí! Nếu như thương thế của ngươi đã khỏi hẳn, vậy ta cũng phải ly khai rồi!

Ninh Tiểu Xuyên còn có chuyện quan trọng phải làm, không muốn ở lại lâu, thấy thương thế của Lâm Tuyết Nhi đã khỏi hẳn, liền lập tức xoay người rời khỏi.

- Tuyết Nhi còn chưa kịp hỏi tính danh của ân công!

Lâm Tuyết Nhi đuổi theo, nói lớn.

Ninh Tiểu Xuyên thoáng dừng bước, cũng không quay đầu lại, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên!

Sau khi nói xong lời này, Ninh Tiểu Xuyên liền nhanh bước rời đi.

Thế nhưng, Lâm Tuyết Nhi lại đi theo sát sau người Ninh Tiểu Xuyên. Hắn bước nhanh hơn, nàng liền bước nhanh hơn. Hắn bước chậm lại, nàng cũng bước chậm lại.

Cuối cùng, Ninh Tiểu Xuyên đành phải dừng bước, xoay người lại, trầm giọng hỏi:

- Ngươi đi theo ta làm gì?

Bộ dáng Lâm Tuyết Nhi có chút khẩn trương, lại quỳ xuống mặt đất, dùng sức lắc đầu, thấp giọng nói:

- Ân công đừng hiểu lầm! Ta không có ý đồ khác! Chỉ là… chỉ là… Ta và trưởng bối trong sư môn ra ngoài lịch luyện, lại gặp phải Huyền thú công kích! Các trưởng bối đều đã chôn thân trong bụng Huyền thú, hiện tại… hiện tại chỉ còn lại một mình ta! Mảnh hoang lâm này thập phần hung hiểm, khắp nơi đều là Huyền thú hung mãnh! Với… với tu vi của ta, còn chưa kịp rời khỏi nơi này, thì đã chết oan chết uổng rồi! Chỉ có thể… chỉ có thể…

Ninh Tiểu Xuyên chợt gật đầu, nói:

- Sư môn đạo tràng của ngươi ở địa phương nào?

- Linh Cơ Quán!

Trên mặt Lâm Tuyết Nhi lộ ra vẻ vui mừng:

- Ân công chính là người tốt! Nếu như có thể đưa Tuyết Nhi trở lại, Tuyết Nhi không thể hồi báo, chỉ có thể… chỉ có thể cầu sư môn trưởng bối tặng cho ân công nhiều một chút Huyền thạch, xem như là đáp tạ!

- Đi thôi! Linh Cơ Quán cách nơi này có xa lắm không?

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ, mắc dù mình cứu được nàng, thế nhưng với chút tu vi ấy của nàng, căn bản không có khả năng rời khỏi khu vực sơn lâm mãnh thú giăng đầy này. Không quá đêm nay, nàng đã trở thành bữa ăn trong miệng Huyền thú rồi!

Nếu như đã cứu thì phải cứu đến cùng! Nếu như tiện đường, thật ra cũng có thể tiễn nàng một đoạn đường.

- Chỉ cách đây không tới ba vạn dặm!

Lâm Tuyết Nhi khẽ mím môi, thấp giọng nói.

Nam nhân chính là như vậy, luôn có một loại ý muốn bảo hộ trời sinh! Nữ tử càng nhu nhược xinh đẹp, nam nhân lại càng khát vọng đi trợ giúp nàng, bảo hộ nàng!

Đây chính là thiên tính của nam nhân!

Ninh Tiểu Xuyên có tu vi Trung Thiên Cảnh, tại trong Văn minh Nhân loại cũng xem như là cường giả kinh hãi thế tục, được xưng là Thiên Nhân Tôn Giả!

Với tu vi của hắn bây giờ, cho dù chỉ là đi bộ hành tẩu bình thường, cũng đã nhanh đến mức giống như một đạo lưu quang lướt đi.

Chỉ tốn thời gian nửa ngày, hắn đã dẫn Lâm Tuyết Nhi đi tới bên ngoài Linh Cơ Quán.

Đây là một tòa Đạo quan cổ xây dựng bên trong rừng sâu núi thẳm, tản mát ra một cỗ ý vận cổ lão, sợ rằng đã có hơn ngàn năm lịch sử. Trong Đạo quan có từng đạo từng đạo hào quang thanh sắc phóng vọt lên, liên tiếp với tầng mây trên trời, giống như từng đạo từng đạo Thần lộ thông thiên vậy.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu. Tòa Linh Cơ Quán này kiến tạo trên một đầu địa mạch, trải qua thời gian dài biến thành Linh địa, thập phần thích hợp cho tu luyện.

Đại Đế quốc Thiên Xu quả nhiên không hổ là Văn minh Ngũ phẩm Cao cấp, chỉ là một tòa Đạo quan xây dựng trong núi sâu, cũng có được truyền thừa khiến cho người ta kính nể!

Lâm Tuyết Nhi mời Ninh Tiểu Xuyên tiến nhập Linh Cơ Quán làm khách, tỏ vẻ đáp tạ.

Đi vào Linh Cơ Quán, trên mặt đất chớp động từng đạo từng đạo văn lộ huyền bí. Mỗi một tấc bùn đất đều tản mát ra quang huy linh tính nhàn nhạt.

Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên dừng bước lại, ánh mắt đảo quét bốn phía, nói:

- Sát khí thật là mạnh mẽ!

Nhưng đúng vào lúc này, Lâm Tuyết Nhi đang đứng ở bên cạnh hắn, trong con ngươi chợt hiện lên một tia hàn khí, không còn bộ dáng nhu nhược lúc trước nữa, mà là lãnh diễm bức người! Thiên Võ nguyên khí dào dạt từ trong cơ thể nàng lao ra.

Giữa hai đầu ngón tay mảnh khảnh có thêm một cây bạch châm dài ba tấc, động tác cực kỳ thuần thục xuất thủ, đâm thẳng về phía trái tim Ninh Tiểu Xuyên.

Trong khoảnh khắc điện quang hỏa thạch, cây bạch châm kia liền đâm xuyên vào bên trong áo bào của Ninh Tiểu Xuyên!

Nàng có thể xuất thủ thuần thục như vậy, hiển nhiên là đã trải qua huấn luyện nghiêm ngặt, thực hiện động tác đâm ra như vậy ít nhất phải từ mười vạn lần trở lên! Một khi xuất thủ, tuyệt đối phải dồn đối phương vào chỗ chết!

Đinh…

Thế nhưng, thời điểm cây bạch châm kia đâm xuống, ngoài mặt làn da Ninh Tiểu Xuyên chợt hiện ra một tầng quang hoa thanh sắc, đem cây bạch châm kia ngăn lại, phát ra thanh âm như kim thạch va chạm.

- Thanh Mộc Thiên Y!

Lâm Tuyết Nhi thoáng kinh hãi. Một kích không đắc thủ, nàng lập tức lui về phía sau.

Bản thân nàng cũng là cường giả Thiên Nhân Cảnh, hơn nữa tốc độ nhanh chóng vô cùng, quả thật giống như là một đạo bóng dáng quỷ mị vậy.

Nhưng Ninh Tiểu Xuyên làm sao lại cho phép nàng đào tẩu?

Tốc độ của hắn còn nhanh hơn nàng, năm ngón tay hóa thành trảo, mạnh mẽ chế trụ bả vai của nàng, mạnh mẽ kéo nàng trở về.

Thân thể Lâm Tuyết Nhi trơn trợt như cá chạch, mặc dù đã bị Ninh Tiểu Xuyên trảo lấy, nhưng nàng lại dùng một loại phương thức không thể tưởng tượng nổi, xoay chuyển thân thể lại, điểm mạnh một chỉ về phía cặp mắt Ninh Tiểu Xuyên.

Ngón tay của nàng tinh tế như ngọc, móng tay sắc bén, giống như là một đạo thiểm điện từ trong hư không xẹt qua, khiến cho không khí đều phải xé ra thanh âm bạo liệt lẹt xẹt.

Nàng biết sau khi mặc vào Thanh Mộc Thiên Y, chỉ có ánh mắt mới là nhược điểm của Ninh Tiểu Xuyên.

Bị nàng đâm mạnh một cái vào tròng mắt như vậy, Ninh Tiểu Xuyên nhất định sẽ phải lui về phía sau phòng thủ! Chỉ có như vậy, nàng mới có thể tranh thủ cơ hội đào tẩu.

Thế nhưng, nàng vẫn đã đánh giá thấp Ninh Tiểu Xuyên!

Răng rắc!

Năm ngón tay Ninh Tiểu Xuyên toát ra thiểm điện tử sắc, trượt nhanh từ chỗ bả vai của nàng kéo thẳng xuống đến cổ tay nàng, đem toàn bộ cánh tay nàng đều vặn gãy, phát ra thanh âm xương cốt nát vụn.

Một đạo thiểm điện phóng vọt vào trong huyết nhục của nàng, tiến nhập vào kinh mạch, đem kinh mạch nửa người nàng hoàn toàn chấn nát.

Trên mặt Lâm Tuyết Nhi lộ ra thần sắc thống khổ, cố chịu đựng đau nhức. Nửa thân người nàng biến thành chết lặng, quả thật giống như hoàn toàn không thuộc về chính mình vậy.

- Đi tìm chết a!

Cánh tay còn lại của nàng bao phủ đầy Thiên Võ nguyên khí, đánh ra một đạo thần thông ám sát. Trong lòng bàn tay hiện ra một đạo văn ấn cổ quái, đánh một chưởng về phía lồng ngực Ninh Tiểu Xuyên!

Đây là Chưởng Tâm Lôi Văn! Đem lôi điện thu vào lòng bàn tay, luyện thành văn ấn, một khi kích hoạt văn ấn, có thể bộc phát ra lực lượng đồng quy vu tận.

Chỉ có sát thủ mới có thể tu luyện loại thần thông này!

Thình thịch!

Ninh Tiểu Xuyên cũng đánh ra một chưởng. Hơn mười đạo thiểm điện từ lòng bàn tay hắn phóng ra, đánh nát Chưởng Tâm Lôi Văn trong lòng bàn tay Lâm Tuyết Nhi, cũng hoàn toàn ngăn chặn ý nghĩ đồng quy vu tận của nàng.

Sau đó, Ninh Tiểu Xuyên cũng cắt đứt cánh tay còn lại của Lâm Tuyết Nhi. Đánh nàng bay ngược ra ngoài, đụng lên trên một cây thân cây cách đó không xa, đụng gãy cả thân cây.

- Phốc!

Hai cánh tay Lâm Tuyết Nhi đều bị đánh nát, khóe miệng chảy ra máu tươi, vừa muốn xoay người chạy trốn, lại nhìn thấy một thanh Ma kiếm đặt ngay bên cổ chính mình.

Chỉ cần nàng dám động một cái, thanh Ma kiếm kia nhất định sẽ không chút lưu tình, đem đầu nàng chặt xuống.

- Ngụy trang xuất sắc, diễn xuất cao siêu, tốc độ gấp ba lần Tu sĩ cùng cảnh giới! Chỉ sợ cũng chỉ có những Cổ tộc truyền thừa mấy ngàn năm, mới có thể bồi dưỡng được sát thủ loại cấp bậc này như ngươi! Ngươi là sát thủ do Lê Tộc bồi dưỡng? Hay là sát thủ do Hoàng tộc bồi dưỡng?

Ninh Tiểu Xuyên lạnh lùng nói.

Lâm Tuyết Nhi cũng không nói lời nào, tâm chí thập phần kiên định. Cho dù Ninh Tiểu Xuyên giết nàng, nàng cũng sẽ không nói cho Ninh Tiểu Xuyên bất kỳ cái gì!

- Sát thủ Thiên Nhân của Lê Tộc chúng ta không ngờ cũng không giết được ngươi! Không hổ là Linh Tử đại nhân của Thiên Đế Sơn a!

Một đạo thanh âm lạnh buốt chợt vang lên.

Lê Trọng Lâu từ trong một gian Đạo quan cổ kính đi ra, phía sau có hơn mười vị lão giả đi theo, toàn bộ đều là Thiên Nhân Tôn Giả của Lê Tộc.

Khí tràng của mỗi một vị lão giả đều thập phần cường đại, thấu hiểu thiên địa chân lý, đem Ninh Tiểu Xuyên gắt gao tập trung lại, giống như là đem hơn mười ngọn núi lớn đặt lên trên thân thể hắn vậy! Chỉ cần Ninh Tiểu Xuyên động một ngón tay, hơn mười vị Thiên Nhân Tôn Giả kia sẽ đồng thời xuất thủ, dùng thủ đoạn lôi đình trấn sát Ninh Tiểu Xuyên.

Rầm rập!

Bên trong Đạo quan đột nhiên lao ra một nhóm lớn Võ giả võ trang đầy đủ. Toàn bộ đều là cường giả Địa Tôn Thất trọng trở lên, nhiều tới hơn một trăm người.

Bọn họ kích hoạt toàn bộ các trận pháp bên trong Đạo quan. Từng cây từng cây quang trụ sáng ngời đột nhiên từ trong lòng đất lao ra, đem toàn bộ Đạo quan đều bao phủ bên trong.

- Lê Trọng Lâu, ngươi tới đây chịu chết sao?

Ninh Tiểu Xuyên đứng bên trong hơn mười tòa trận pháp, thần tình trên mặt thập phần bình tĩnh, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm về phía Lê Trọng Lâu đứng trên thang đá.

- Lớn mật! Ninh Tiểu Xuyên, ngươi nghĩ ngày hôm nay ngươi còn có thể sống sót rời khỏi Linh Cơ Quán sao?

Một vị lão giả đầu tóc bạc phơ trầm giọng quát lớn, phát ra cự thanh như thần lôi vậy, đem cự thạch trong Đạo quan đều chấn nát một tảng lớn.

Phốc!

Ninh Tiểu Xuyên giơ cao Ma kiếm lên, chém mạnh xuống, chém đứt đầu Lâm Tuyết Nhi.

Xích xích!

Huyết dịch Thiên Nhân trong cơ thể nàng bị Ma kiếm hấp thu, thân thể mềm mại sáng bóng nhanh chóng khô quắt đi, hóa thành một cỗ thi hài khô héo xấu xí.

Sau khi hấp thu huyết dịch Thiên Nhân, Ma kiếm tản mát ra quang hoa càng thêm yêu tà. Một cỗ ma khí khủng bố từ trên thân kiếm toát ra, hình thành một mảnh vân vụ huyết hồng sắc, đem toàn bộ Đạo quan đều bao phủ lại.

- Ma khí thật là mạnh mẽ!

Sắc mặt Lê Trọng Lâu trầm xuống, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, tu vi của ngươi rất cường đại, lại hết lần này tới lần khác ẩn giấu đi! Ta sớm đã cảm thấy ngươi có vấn đề! Ngươi bái nhập Thiên Đế Sơn, khẳng định là dụng tâm kín đáo a!

- Nói nhảm nhiều như vậy làm gì? Không phải là muốn giết ta sao? Còn có cao thủ gì nữa, toàn bộ tất cả đều đi ra đi!

Ninh Tiểu Xuyên không tin chỉ có mỗi mình Lê Trọng Lâu cùng người của Lê Tộc tới giết chính mình, khẳng định còn có cao thủ khác tọa trấn!

- Ha ha… Nếu như Linh Tử đại nhân gọi bản Công chúa ra, bản Công chúa đi ra là được chứ gì?

Từ xa xa, trên đỉnh một tòa đạo tháp cao chín tầng, một cánh cửa chợt mở rộng ra. Một nàng nữ tử mặc bảo y kim vũ từ trong đó đi ra, nhảy lên trên đỉnh tháp, ánh mắt từ trên nhìn xuống dưới, giống như Cửu Thiên Huyền Nữ đứng trên vân không nhìn xuống sinh linh thiên hạ bên dưới vậy.

Mỗi một sợi tóc của nữ tử kim y đều đang lưu động quang văn kim sắc, da thịt tản mát ra nguyên khí hùng hậu! Bị khí tràng cường đại của nàng ảnh hưởng, trên bầu trời đều phong vân biến sắc, ngưng tụ thành một mảnh thế giới kim sắc.

Đây mới thật sự là cường giả! Khí tràng thiên địa hợp nhất, tương dung cùng quy tắc thiên địa, toàn bộ tòa Đạo quan đều nằm trong lòng bàn tay của nàng.

Sự xuất hiện của nàng, tạo thành một loại cảm giác khủng bố! Giống như là chỉ cần nàng sinh ra một ý niệm trong đầu, liền có thể giết chết bất kỳ người nào trong Đạo quan!

- Vì giết loại tiểu nhân vật như ta, không ngờ lại làm phiền Công chúa Hoán Hoa tự thân xuất mã! Mặt mũi của ta thật đúng là không nhỏ a!

Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên đã từng gặp qua Công chúa Hoán Hoa, trong lòng khẽ trầm xuống.

Nàng chính là cao tầng của Vương Tôn Phủ, không chỉ có xinh đẹp động lòng người, hơn nữa địa vị cực cao, chính là tỷ tỷ ruột của Thiên Hoàng Thái tử.

Công chúa Hoán Hoa thản nhiên cười, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên ngươi cũng không phải tiểu nhân vật a! Ngươi chính là Linh Tử của Thiên Đế Sơn! Để cho ta tự thân xuất mã, cũng là chuyện đương nhiên!

- Các ngươi đã sớm bố trí tốt bẫy rập ở tại nơi này, chỉ chờ Lâm Tuyết Nhi dụ ta tới đây! Xem ra hôm nay ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ a! Đôi khi, người tốt thật sự không dễ làm chút nào!

Ninh Tiểu Xuyên nhàn nhạt nói.

- Đã đắc tội Lê Tộc còn muốn sống sót? Lên cho ta! Bầm thây hắn thành vạn đoạn!

Sắc mặt Lê Trọng Lâu dữ tợn, sớm đã hận Ninh Tiểu Xuyên thấu xương.

Thanh âm hắn vừa dứt, cường giả Lê Tộc do hắn dẫn tới đồng loạt ùa lên. Có kẻ đánh ra Huyền khí, có kẻ thi triển thần thông, có kẻ thi triển ra đạo pháp… Toàn bộ đều công kích thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.