" Bẩm Sư Tôn..."
" Có chuyện gì?"
" Có một tiểu đệ tử ở ngoài nói rằng tỷ tỷ hắn bảo hắn đến gặp Sư Tôn..."_ Hạc Điềm e dè nhìn sang Nhạc Phượng Hy.
" A!!! Cháu quên! Là đệ đệ của cháu!"_ Nàng vỗ đầu reo lên.
" Sao??? Có phải tiểu tử Nhạc Thiên Kỳ không? Nó cũng có mặt ở học viện?"
" Đúng vậy!"_ Nàng gật đầu.
" Hạc Điềm! Mau kêu nó vào đây"_ Giọng Ngạch Tâm run run. Nhớ năm xưa lần cuối cùng ông gặp nha đầu Lạc Y là lúc con bé đang thai... bụng đã rất to, tay còn dắt theo tiểu Phượng Hy bé bỏng.
Nhanh chóng Hạc Điềm đưa Nhạc Thiên Kỳ vào sảnh đường.
Ba vị gia gia... nhìn chằm chằm vào hắn...
Nhạc Thiên Kỳ hồi hộp cùng lo sợ... hắn e dè nhìn sang tỷ tỷ của mình. Sao tự nhiên đêm hôm kêu hắn đến đây gặp họ vậy???
" Đây là các gia gia của chúng ta. Mau bái kiến gia gia đi"_ Nàng nói.
" Gia gia??? Nhưng trên đó là Sư Tôn, là các lão sư..."_ Hắn ngơ ngác.
" Tỷ tỷ cháu nói đúng đấy! Mau gọi ta là gia gia đi"
Nhạc Thiên Kỳ run lên... ai dám tưởng tượng rằng Sư Tôn Ngạch Tâm chính là gia gia của mình, là người thân của mình!?
" Tại gia gia dọa đệ ấy đấy!!!"_ Nàng nói.
" Ta có làm gì đâu a~"_ Ngạch Tâm chu môi phản bác lại.
Có ai biết được... một âm thanh "choang" vang lên trong đầu Nhạc Thiên Kỳ.
... hình tượng Sư Tôn trong lòng hắn đã tan vỡ mất rồi!!!
" Tiểu Kỳ... họ từng là sư phụ và cũng là nghĩa phụ của song thân chúng ta"_ Nàng giải thích.
Nhạc Thiên Kỳ trố mắt nhìn Nhạc Phượng Hy rồi quay sang nhìn Ngạch Tâm và hai vị lão sư... sau đó hít một hơi thật sâu rồi quỳ xuống lạy các gia gia ba lạy...
" Đệ tử là trưởng nam Nhạc gia - Nhạc Thiên Kỳ xin bái kiến các vị gia gia"
" Nào đứng lên!"_ Quy Bình đỡ hắn đứng dậy.
" Nhìn hắn có nét giống tiểu tử Nhạc Kiện khi còn trẻ nhỉ?!"_ Hoa Khê xoa xoa cằm nhìn hắn mà nhận xét.
" Chỉ khác là khi đó tiểu tử kia chưa bao giờ lễ phép như vậy..."_ Ngạch Tâm chẹp miệng... ông là sư phụ còn chưa được nhận cái quỳ chân từ tên đệ tử Nhạc Kiện đó... nay lại được con của hắn hành lễ, trong lòng rất cao hứng a~
Ngạch Tâm, Hoa Khê, Quy Bình chợt nhìn chằm chằm hai tỷ đệ Nhạc Phượng Hy... so sánh qua lại... sau đó chảy mồ hôi hột...
Hiểu rồi!
Lạc Y ơi là Lạc Y... tại sao lại sinh ra hai đứa con trái chiều như vậy a!!!
Nhạc Phượng Hy có khuôn mặt giống y như mẹ nhưng lại thừa hưởng tính cách cuồng ngạo không ai chịu nổi của cha nó...
Trong khi đó... tiểu tử Nhạc Thiên Kỳ lại mang nét tuấn tú đến hoàn mỹ, nhất là đôi mắt hơi xếch giống hệt Nhạc Kiện nhưng lại rất lễ phép, biết giữ lễ tiết, khuôn phép y như mẹ nó.
Đã biết hai đứa này là con của Nhạc Kiện và Lạc Y nhưng... có cần hòa hợp đến như vậy không?!!! 😂😂😂
Hoa Khê ánh nhìn sắc lẻm về Nhạc Thiên Kỳ.
Tiểu tử này tính tình ôn nhã, lễ phép như vậy nếu... cứ để nó đi theo tỷ tỷ của nó có khi nào sau này nó sẽ trở thành một Nhạc Kiện thứ hai không???
Chỉ nghĩ đến đó thôi là ông rùng cả mình... nhớ lúc xưa, có bao nhiêu tài sản quý giá của ông đều bị tên phá phách Nhạc Kiện phá hoại hết!!!
Hoa Khê liền nắm tay Nhạc Thiên Kỳ, mắt sáng như sao nói.
" Ta thấy cháu có tư chất rất tốt, có hứng thú với luyện đan không?"
" Dạ có"
" Vậy nhận ta làm sư phụ đi. Ta sẽ truyền hết bí pháp luyện đan cho..."
" Nhưng cháu đã nhận Phổ Lực lão sư làm sư phụ"
" Phổ Lực sao? Không sao cả... ta sẽ nói lại với ông ta, nhận thêm sư phụ thì có sao đâu!!!"_ Hoa Khê cười ha hả, tay vỗ mạnh vào vai Thiên Kỳ.
Nhạc Thiên Kỳ cười ngượng nhìn tỷ tỷ... hắn có thể không từ chối sao?! Nhưng còn sư phụ hắn... hắn cảm thấy có lỗi, rất bất kính với sư phụ...
Bỗng Nhạc Phượng Hy kéo hắn lại nói nhỏ...
" Đồng ý đi. Đệ làm đệ tử của gia gia thì sau này sẽ có nhiều đồ tốt..."
" Nhưng..."
" Chúng ta cần nhiều kinh phí để dựng lại gia tộc, đây là cơ hội tốt để thu nhận "từ thiện" của gia gia một cách "đường hoàng chính đáng". Hơn nữa đệ cũng có nhiều cơ hội học hỏi thêm, trau dồi thêm..."_ Nàng thuyết phục cộng thêm nụ cười gian manh... 😈🤑
" Tỷ nói cũng đúng..."_ Tỷ tỷ đang kỳ vọng hắn... như với Tiểu Phụng vậy. Hắn thấy Tiểu Phụng kiếm nhiều tiền về cho tỷ tỷ rồi được tỷ tỷ thương, tỷ tỷ thưởng nhiều quà... hắn cũng muốn như vậy a~
" Ta tin sư phụ của đệ sẽ không vì như vậy mà giận đệ"
Hắn ngoan ngoãn gật đầu.
" Gia gia... đệ ấy đồng ý rồi"_ Nàng nháy mắt sang Hoa Khê.
Hoa Khê vui mừng nhảy tung tăng... nhưng ông không biết rằng bi kịch năm đó... nay sắp tái hiện trở lại... 😈😈😈
" À... cháu còn một chuyện muốn nói"_ Nàng lấy cuốn Tuyệt Ngoa Hoạt Đạo ra... hai tay dâng lên cho Ngạch Tâm
" Gia gia... xin thứ lỗi cháu không thể nhận bí pháp này được"
" Tại sao?"_ Ông nhíu mày.
" Cháu đang tu luyện một công pháp đặc biệt nên không thể dung nhập bất kỳ công pháp nào khác"_ Nàng nói.
" Công pháp đặc biệt? Cháu đang luyện công pháp gì?"_ Quy Bình hỏi.
" Là Hoa Nghi Âm Dương"
" Đây là công pháp gì? Sao ta chưa từng nghe qua!?"
" Công pháp này cháu lấy từ thư viện..."_ Nàng kể rõ hết sự việc.
" Tiểu Hy à... cháu nỡ bỏ qua bí pháp của Ngạch Tâm sao?"_ Hoa Khê hỏi đầy vẻ tiếc nuối. Ai cũng khao khát được chạm vào góc cuốn sách chứ đừng nói là được luyện chúng... sao cháu của ông lại khác thường như vậy a~
" Cháu xin lỗi..."
" Được rồi. Nếu cháu không muốn thì ta sẽ không ép nhưng... cuốn sách này vẫn là cháu nên giữ lại đi"_ Ngạch Tâm cười buồn.
" Không được! Quyển sách này cần phải có chủ nhân thích hợp..."
Nàng mỉm cười nhìn Nhạc Thiên Kỳ... nàng đã dự tính hết rồi!!!
" Gia gia! Hay là ta truyền công pháp này cho tiểu Kỳ đi"
" Nhưng..."
" Gia gia yên tâm! Tiểu Kỳ của chúng ta không đơn giản là một Luyện Đan Sư đâu"_ Nàng nháy mắt đầy tinh nghịch.
" Sao???"_ Cả ba gia gia đều ngồi bật dậy.
" Đệ ấy vừa là Luyện Đan Sư vừa là Thuật Linh Sư và còn là Kiếm Sư đó nha~"_ Nàng tiếp tục "quảng cáo"
Ba cặp mắt sói đang săm soi Nhạc Thiên Kỳ như một miếng mồi ngon.
Tỷ tỷ... tỷ có cần... "bán" đệ như vậy không??? T_T
" Đạt đến cấp nào rồi?"_ Quy Bình hỏi.
" Dạ... cấp 7 Linh Tông, Luyện Đan Sư bậc thượng phẩm... Đại Kiếm Sư cấp 9"_ Nhạc Thiên Kỳ ngoan ngoãn trả lời.
" Không thể tin được!!! Làm sao một đứa trẻ chỉ mới mười mấy tuổi đã tam tu rồi?! Quá nghịch thiên rồi!"_ Hoa Khê thốt lên.
" Còn bá đạo hơn cả phụ thân nó nữa... nhớ năm xưa Nhạc Kiện là song tu Thuật Linh Sư và Kiếm sư nhưng đã tung hoành khắp thiên hạ, ai ai đều biết đến danh tiếng lẫy lừng của hắn...không ngờ nay đến hài tử của hắn cũng..."
Nhạc Thiên Kỳ cười ngượng nhìn tỷ tỷ... nếu có thể hắn muốn nói hết tất cả... tỷ tỷ hắn còn bá đạo hơn cả hắn nữa kìa!!! Ngay cả Luyện Khí Sư, Thuần Thú Sư tỷ tỷ hắn đều biết a... hắn đây còn chưa bằng một góc của tỷ tỷ a!!!
" A!!! Không được! Nếu cho tiểu Kỳ của ta học công pháp bí truyền của Ngạch Tâm thì chả khác nào nhận Ngạch Tâm làm sư phụ!!!"_ Hoa Khê ôm chặt Nhạc Thiên Kỳ như món đồ sợ bị mất.
" Học công pháp của ta còn tốt hơn cái luyện đan của ngươi nữa kìa!!!"_ Ngạch Tâm nhếch miệng cười.
" Ngươi... oa tiểu Hy~ hãy làm chủ cho gia gia đi a~"_ Hoa Khê dụi dụi vào vai nàng làm nũng.
" Ta cũng là gia gia..."_ Ngạch Tâm nhàn nhạt nói.
" Vậy thì cho tiểu Kỳ bái tất cả làm sư đi"_ Nàng đưa ra sáng kiến.
" Không được!"_ Cả hai đồng thanh.
" Tại sao?"
" Tiểu Kỳ đã nhận ta là sư phụ sao có thể lại nhận ông ta nữa chứ?!!!"_ Hoa Khê lườm Ngạch Tâm.
" Quy gia gia~ hình như cách đây vài ba khắc có ai đó nói... nhận thêm sư phụ thì không có sao đâu nhỉ?!"
" Đúng vậy"_ Quy Bình vừa uống trà vừa đáp.
Hoa Khê nhìn ai oán một gia gia một cháu người tung người hứng dồn ông vào bước đường cùng.
" Ta không đồng ý! Công pháp của ta chỉ truyền cho đệ tử chân truyền của ta thôi"_ Lần này là Ngạch Tâm lên tiếng.
" Vậy thì gia gia đành tìm đệ tử khác làm truyền nhân cho ông đi... tiểu Kỳ chỉ có một"_ Nàng nhún vai tỏ vẻ bất cần.
Ngạch Tâm ngập ngừng nhìn Nhạc Thiên Kỳ...
Một nhân tài trời phú như vậy... nếu ông bỏ lỡ thì sau này sẽ hối hận mất thôi.
" Còn Quy Bình... ngươi không có ý định tranh đệ tử với ta chứ?!"_ Hoa Khê một phần không muốn Quy Bình tham gia vào chuyện này nhưng cũng hy vọng hắn sẽ sáng suốt đưa ra ý kiến khác tốt hơn...
" Không đâu. Yên tâm đi"_ Quy Bình nhẹ lắc đầu. Bởi vì ông đã xác định đệ tử mà ông mong muốn rồi...
" Hazzz... được thôi. Ta chấp thuận"_ Ngạch Tâm thở dài.
" Vậy ta cũng chấp thuận!"_ Hoa Khê hấp tấp nói theo... chỉ sợ rằng bản thân trễ vài giây mà mất đi một đệ tử tốt.
Nhạc Phượng Hy nhếch miệng cười thỏa mãn... hahaha kế hoạch bước đầu thành công!!! Yeeee~ 😉
Nhạc Thiên Kỳ ngoan ngoan hành lễ bái lạy nhận hai tân sư phụ...
Hoa Khê cứ cười đến không khép nổi miệng, Ngạch Tâm nhìn Hoa Khê một cách xem thường, lãnh đạm bước đến gần Thiên Kỳ trao cho hắn một mảnh ngọc lục có treo thêm một chiếc lông vũ trắng làm lễ vật sư đồ... mà chỉ có người đứng đầu học viện mới có thể thực hiện nghi lễ này.
Hoa Khê trề môi... ông sẽ tặng đệ tử yêu quý của ông bảo vật còn tốt gấp nhiều lần miếng ngọc tầm thường này!!! 😡
Nhạc Thiên Kỳ tự hào treo mảnh ngọc bên hông... rồi mỉm cười nhìn tỷ tỷ.
" Những gì tỷ đã kỳ vọng đệ sẽ cố gắng!!!"_ Hắn cố ý nhấn mạnh hai chữ "kỳ vọng"
Nhạc Phượng Hy hiểu ý của hắn... nàng vỗ vai hắn tỏ vẻ hài lòng... Người ngoài nhìn vào cứ như khung cảnh tỷ đệ tình thâm đầy "trong sáng"
Như vậy mới là đệ đệ của nàng chứ!!! Không uổng công nàng đã dạy dỗ a~
Hai mỗ gia gia nào đó bỗng dưng lạnh sống lưng... sao mà có cảm giác không lành a...?!
Quy Bình ngồi một bên xem kịch vui mà nhịn cười muốn thổ huyết... làm sao ông không nhận ra ý đồ "đen tối" của hai tỷ đệ này chứ!!!
......................................................................
Những ngày sau... cả học viện vỡ òa sau việc thiên tài Nhạc Phượng Hy đều rất bất ngờ khi biết Lãnh Thiên Kỳ... à không phải là Nhạc Thiên Kỳ trở thành đệ tử chân truyền của hai vị lão sư tối cao nhất là vị Ngạch Tâm Sư Tôn.
Nhạc Thiên Kỳ cứ như một ngôi sao sáng chói đi đâu cũng bị mọi người tiếp cận để tạo mối quan hệ với hắn, đặc biệt là những mỹ nhân đều bám theo hắn chỉ mong được hắn để ý...
Rất may!!!
Bên cạnh hắn luôn có Hiên Viên Ninh tốt bụng luôn kề cạnh bên hắn, giúp hắn thoát khỏi đống rắc rối đó.
Quả nhiên hắn không hề sai khi chấp nhận nàng ấy là người bạn tri kỷ...
( HVN: Ai nói ta muốn làm tri kỷ của ngươi???
NTK: Không phải lần trước nàng nói chúng ta là bằng hữu sao?
HVN: Cái đó... thì lúc đầu ta muốn kết bạn với ngươi thật nhưng... sau này không muốn nữa...
NTK: Nàng không muốn làm bạn với ta nữa sao? 🙁
HVN (xua tay): Không phải!!!
NTK: Vậy thì tại sao?
HVN: Tại vì...
NTK: Nàng không thích ta chỗ nào? Ta sẽ cố gắng cải thiện.
HVN (đỏ mặt): Vì... vì ngươi là đồ ngốc! Ta không muốn làm bạn với đồ ngốc! (hét lên sau đó ôm mặt chạy đi)
NTK (gãi đầu): Ta ngốc lắm sao?
T/g: Đúng! Ngươi rất ngốc!
NTK: Vậy làm sao cho ta hết ngốc?
T/g (đẩy đẩy gọng kính, mặt ngước lên đầy kiêu hãnh): Tham gia buổi học tăng cường chỉ số EQ... và ta đây sẽ là người dạy cho ngươi.
NTK: E...gì?
T/g: Ta sẽ giải thích từ từ cho ngươi biết... khi chúng ta vào học.
NTK: Tỷ tỷ kêu ta không được tin lời của ngươi.
T/g: Hử?! Tại sao?
NTK: Vì tỷ tỷ bảo ta rằng ngươi còn ngốc hơn ta nữa.
T/g: 😲😲😲
NTK: Bây giờ nhìn lại... đúng là ngốc thật!!!
T/g (khóe miệng giật giật): Ta.Không.Ngốc
NTK: Vậy sao?😒
T/g: Thật 100%
NTK: Vậy làm cho HVN thân thiết lại với ta đi... như vậy ta sẽ tin.
T/g: Tưởng gì... chuyện nhỏ!!! (Nói xong liền xách dép chạy tìm HVN)
NTK (nhếch miệng cười đầy khinh bỉ): Đúng là ngốc thật! Oài... về phòng luyện đan chờ kết quả của kẻ ngốc vậy 😈)