Cuộc khảo sát tại học viện Quốc Hinh đã chính thức mở ra...
Cuộc thi này được diễn ra trong năm ngày. Ba ngày đầu là khảo sát về linh lực xem xét người đó mang hệ linh lực nào, đạt cấp độ nào; ngày thứ tư là xét về chức nghiệp là luyện đan, Kiếm Sư, hay Thuật Linh Sư; ngày cuối cùng là xét tuyển vào lớp đặc biệt dành cho 10 người mạnh nhất không phân biệt chức nghiệp hay địa vị.
Cuộc khảo sát mở ra, hầu hết các thí sinh từ 13 tuổi trở lên đều tập trung đông đúc ở trước cổng. Họ đùn đẩy chen lấn nhau nhưng không hỗn loạn... việc này cho thấy cách quản lý của học viện rất tốt... không ai dám làm loạn ở học viện vì như thế họ sẽ bị tước đi quyền tham gia và suốt đời cũng không được bước chân vào học viện.
Vậy mà nhóm Nhạc Phượng Hy vẫn ung dung tận hưởng tại An Phủ.
" Phi ca, huynh không đến tham gia khảo sát sao?"_ An Nhiên chống tay lên hông đứng trước mặt Phượng Hy chất vấn.
" Ừm có"_ Nàng ra vẻ lười biếng.
" Vậy sao huynh còn ở đây? Hôm nay là ngày thứ hai theo quy định rồi đấy!"
" Ta không thích chờ lâu, đợi mai hãy đi cũng không muộn"
" Hôm nay huynh đi luôn đi, dự thi cùng bọn muội cho vui"_ An Hiểu nhẹ nhàng nói.
" Vậy hai người đi thi trước đi, không cần chờ ta"
" Huynh không đi thì tỷ tỷ..."_ An Nhiên nói đến đó rồi láu cá nhìn về phía An Hiểu...
An Hiểu tất nhiên biết An Nhiên đang nghĩ gì, mặt nàng liền ửng hồng.
" Nhiên Nhiên, muội... hay chúng ta đi trước đi"_ An Hiểu ngại ngùng kéo An Nhiên đi.
" Ca ca, ở ngoài đông vui lắm hay là chúng ta đi luôn đi"_ Thiên Kỳ đề nghị. Hắn cũng muốn đến sớm để quan sát thêm, hơn nữa An Nhiên tỷ tỷ hứa một điều kiện cho hắn nếu hắn thuyết phục được Hy tỷ a~
Nhạc Phượng Hy nhìn mấy con mắt long lanh nhìn nàng như chú cún con muốn chủ dắt đi dạo công viên... nàng thở dài.
... chợt nàng nhớ đến hắn... Dực không biết đã đến đó chưa chỉ?!
Nghĩ đến hắn, tâm trạng nàng phấn chấn hẳn lên.
" Được rồi. Hồng nhi, muội thu xếp hành trang chúng ta sẽ đến Quốc Hinh học viện"
" Yeee!!!"
............................................
Vòng khảo sát đầu tiên là người chủ trì sẽ mang theo một quả cầu thủy tinh trong suốt. Nó có chức năng phân loại hệ linh lực theo cấp độ màu: kim màu vàng, mộc màu lục, thổ màu chàm, hỏa màu đỏ, thủy màu lam, phong màu xám, ám màu đen, quang màu trắng, lôi màu tím, băng màu lam ánh bạc.
Về cấp bậc thể hiện ở vòng sáng trong lõi quả cầu... màu tương ứng của hệ lực sẽ xếp thành vòng tròn và màu sắc càng đậm thì cấp độ càng cao.
Hết cả một ngày, học viện đã tuyển chọn được khá nhiều nhân tài, có người đạt hệ hiếm là lôi linh căn tuy nhiên cấp độ còn thấp, có người hệ hỏa Đại Linh Sư cấp 9...
" Ôi không ngờ lại gặp được nhị vị An tiểu thư ở đây"
Một giọng nói ngả ngớn vang lên... một thân đỏ chói đập vào mắt Nhạc Phượng Hy.
Gặp lại người quen a~
Là Chung Nguyệt Trinh, đi bên cạnh là Lâm Như Tuyết.
" Thì ra là Chung tiểu thư và Lâm tiểu thư"_ An Hiểu lịch sự đáp lại. Không hiểu sao nàng thấy khó chịu khi Lãnh Phi cứ đăm đăm nhìn Chung Nguyệt Trinh và Lâm Như Tuyết... ánh mắt huynh ấy còn sáng lên đầy sự hứng thú.
... không lẽ huynh ấy thấy thích bọn họ?!
" An tiểu thư đây là cũng đến tham dự cuộc thi này... không biết An gia dạo này có điều bất ngờ nào không?"_ Chung Nguyệt Trinh khiêu khích. Ai mà không biết An gia trong những năm gần đây suy yếu hẳn, nhưng do có vai trò quan trọng trong triều đình nên tạm thời vẫn là gia tộc lớn.
Lâm gia, Mạc gia đều do âm mưu đạp đổ các gia tộc yếu khác mà lên đến địa vị ngày hôm nay... thế lực họ ngày càng bành trướng. Chung gia gần đây lại hợp tác cùng hai gia tộc đó nên cũng được hưởng rất nhiều cái lợi, ngày càng có vị thế lớn trong kinh mạch đế quốc vì vậy đám người đó có phần hống hách, kiêu ngạo, không xem ai ra gì.
Lâm Như Tuyết từ đầu chỉ chú tâm vào nam nhân đi bên cạnh An Hiểu... một thân bạch y thoát tục, khuôn mặt trắng noãn góc cạnh đều hoàn mỹ, khí chất hào sảng nhưng có phần lãnh đạm ẩn sâu trong đôi mắt... ánh mắt ấy làm cho nàng nhớ đến tiện nhân Nhạc Phượng Hy khốn khiếp kia!!! Lâm Như Tuyết tỏ rõ sự chán ghét cùng căm hận khi nhìn cả đám Nhạc Phượng Hy. Chỉ vì ả mà đám nam nhân của nàng, Tiêu Vận, Mạc Viêm Hạo...tất cả đều xa lánh nàng, còn ra vẻ chán ghét nàng nữa!!!
Vũ Hồng cùng Thiên Kỳ nấp sau Nhạc Phượng Hy... bóng đêm trong lòng họ vẫn chưa hẳn tan biến. Mặc dù tỷ tỷ đã dịch dung cho họ nhưng họ vẫn lo sợ bị phát hiện a... bây giờ chưa đến lúc bọn họ trả thù nên không được để lộ thân phận. Ngay cả Dương Hàn Long cũng cầm chuôi kiếm đề phòng đám người kia... họ chỉ cần có hành động gây bất lợi với nàng, hắn không ngại giết tất cả ngay tại đây!
" Có tỷ ở đây rồi... không sao"_ Nàng nói thầm chỉ đủ cho hai người nghe.
Hai người thả lỏng... có Hy tỷ ở đây, họ tin mọi chuyện đều được giải quyết ổn thỏa thôi.
" Sao hai muội còn ở đây?"_ An Trung từ xa chạy tới.
" Đại ca! Không phải sáng sớm huynh vào cung rồi sao?"_ An Nhiên ngạc nhiên hỏi.
" À... ta nhận lệnh bảo hộ cho công chúa điện hạ đến tham dự khảo hạch lần này"
" Vậy công chúa đâu?"
" À đang ở bên kia cùng với thái tử"
Bỗng Lâm Như Tuyết giả vờ vấp ngã, bạch y phiêu dật vừa thuần khiết vừa quyến rũ làm đốn tim bao nhiêu nam nhân đi ngang qua... nàng ta ngã vào vòng tay của An Trung.
" Đa tạ An tướng quân! Lâm Như Tuyết rất vui được diện kiến ngài"_ Lâm Như Tuyết tỏ ra yểu điệu dịu dàng tay áp gần khuôn ngực nở nang của An Trung.
An Trung thân hình vạm vỡ, to cao khí chất mạnh mẽ, khuôn mỹ anh tuấn còn có địa vị cao trong triều đình... ngay từ lúc gặp mặt đã thu hút Lâm Như Tuyết, nàng ta muốn quyến rũ cho bằng được nam nhân này!!!
An Trung bị Lâm Như Tuyết liếc mắt đưa tình không chỉ thấy rợn người mà còn khinh thường nàng ta. Hắn quay sang nhìn Lãnh Phi... hắn ta bất cần nhìn lại...
Ánh mắt chế giễu đó là sao? Tên tiểu tử đó không phải nghĩ hắn đang mê nữ sắc chứ? Rõ ràng là Lâm Như Tuyết tự dựa vào người hắn mà!!!
An Trung cười gượng chào hỏi Lâm Như Tuyết sau đó đẩy nàng ta ra khỏi người.
Lâm Như Tuyết trơ trọi đứng một bên, đôi mắt ươn ướt tỏ vẻ ủy khuất... đám nam nhân đứng xung quanh bắt đầu bàn tán cho là An Trung không biết thương hoa tiếc ngọc...
" Lâm tiểu thư, giữa thanh thiên bạch nhật mà dựa vào người nam nhân khác có phải không tốt cho danh phận của người sau này không?"_ Một giọng nói linh hoạt pha chút trẻ con vang lên.
" Công chúa"_ An Trung chạy đến nữ tử đó chắp tay cầu lễ.
Nhạc Phượng Hy, Dương Hàn Long, Vũ Hồng và Nhạc Thiên Kỳ đều nhận ra vị cô nương đó...
Hoàng Ái Ny!!!
Nàng lại là công chúa điện hạ, muội muội của Hoàng Việt Minh, là nữ nhi mà hoàng thượng sủng ái nhất.
Nhạc Phượng Hy xoa cằm nhìn Ái Ny... lúc nãy có nghe An Trung nhắc đến thái tử cũng xuất hiện ở đây...
Không ngờ lại có thể tái ngộ nhiều người quen như vậy a~