Thần Phẩm Đạo Thánh

Chương 107: 107: Lửa Giận




Bạch Thương Đông vốn đã có chuẩn bị sẵn tâm lý bị người vặn hỏi, nhưng những Á Nhân kia lại căn bản là không để ý tới bọn họ, chỉ nhìn một đôi nam nữ trung niên đang ôm cô bé kia khóc.

Bạch Thương Đông nhìn Tử Y bên cạnh một chút, Tử Y khẽ lắc đầu một cái, thoạt nhìn hắn cũng không biết là có chuyện gì xảy ra.

Hai người đứng ở một bên yên lặng theo dõi kỳ biến, dự định xem rõ ràng xem đến cùng là có chuyện gì xảy ra trước, Bạch Thương Đông quan sát nam nữ trung niên cùng cô bé kia một chút, không nhịn được khẽ cau mày, cô bé kia lại chính là Na Na mà trước đó không lâu bọn họ mới thấy qua.

Bạch Thương Đông đang nghi ngờ không biết những thôn dân Á Nhân này đến cùng là đang làm gì, đột nhiên nghe được từ xa xa truyền tới tiếng vó ngựa, không lâu lắm liền thấy mấy Ma Nhân cưỡi Ma Vật, quần áo hoa lệ từ xa xa chạy tới, không lâu lắm liền đã tới cửa thôn.

Hoa Nhĩ, nữ nô mà chủ thượng cần thiết đã chuẩn bị xong chưa? Ma Nhân dẫn đầu trong đó, dùng roi da chỉ vào đám thôn dân Á Nhân, từ trên cao nhìn xuống quát lên.

Hồi bẩm đại nhân, đã chuẩn bị xong.

Một Á Nhân lớn tuổi run lẩy bẩy chỉ vào Na Na trong ngực nam nữ trung niên kia nói.

Dẫn tới cho ta xem một chút, xem các ngươi có dụng tâm hay không, nếu như có một chút ý tưởng đối phó, đem các ngươi cho Ma Lang này ăn.

Đầu mục kia vung roi da lên, tàn nhẫn quất một roi lên Á Nhân lớn tuổi này.

Á Nhân lớn tuổi bị quất ngã xuống đất, da thú nứt ra, trên da thịt xuất hiện một vết máu, nhưng lại không dám kêu một tiếng nào, lập cập té xuống đất phát run, những ÁNhân khác càng là đầu cũng không dám ngẩng lên.

Còn không mau dẫn tới đây, muốn bổn đại nhân quất chết các ngươi sao? Đầu mục Ma Nhân kia một lần nữa quát lên.


Trên mặt nam nữ trung niên ôm Na Na lộ ra vẻ sợ hãi, khắp khuôn mặt đều là vẻ sợ hãi và bi ai, đem Na Na dẫn tới trước mặt đầu mục Ma Nhân kia.

Thân thể nho nhỏ của Na Na run rẩy, thân thể có chút gầy yếu đứng ở trước mặt Ma Nhân kia, trên mặt tràn đầy bất lực, quay đầu lại nhìn đôi nam nữ trung niên kia, nhưng bọn họ lại đều cúi đầu, nhìn cũng không dám nhìn Na Na.

Ma Nhân dùng chuôi roi đẩy cằm Na Na lên, để cho khuôn mặt nhỏ nhắn đầy sợ hãi của Na Na nâng lên, sau khi quan sát trong chốc lát, roi da cuốn một cái liền đem Na Na ném lên trên lưng Ma Vật bên cạnh.

Không tệ, lần này coi như các ngươi không làm qua loa lấy lệ, bổn đại nhân liền mang nữ nô này về trong phủ chủ thượng, các ngươi cũng nên nộp Thanh Thạch Khoáng, lần sau tới, nếu như Thanh Thạch Khoáng còn chưa đủ, đến lúc đó đừng trách roi da của bổn đại nhân vô tình.

Nói xong, roi da quất một cái xuống Ma Vật đang ngồi, một đám Ma Nhân mang theo Na Na gào thét mà đi.

Đôi nam nữ trung niên lập tức nằm ở trên đất gào khóc, trên mặt thôn dân Á Nhân khác lại nhiều hơn mấy phần vẻ chết lặng.

Được rồi, đều đi về nghỉ ngơi đi, thời điểm mặt trời màu xanh còn phải đi đào mỏ, lần sau nếu như còn không giao đủ Thanh Thạch Khoáng, đến lúc đó tất cả mọi người đều khó chịu.

Á Nhân lớn tuổi bò dậy quát lên.

Bạch Thương Đông cau mày không nói, loại chuyện này ở trong phim truyền hình trên địa cầu có quá nhiều, Na Na bị mang đi làm nha hoàn cho người, đây cũng là chuyện không thể phòng ngừa.

Hắn không ra tay cứu Na Na, đó là bởi vì bây giờ hắn cứu Na Na giết những Ma Nhân kia, sẽ chỉ mang đến tai họa ngập đầu cho Na Na cùng toàn bộ thôn Á Nhân, đến lúc đó người bị thương tổn chỉ có thể càng nhiều hơn.

Bây giờ tự thân bọn họ đều khó bảo toàn, nơi nào còn có dư lực cứu vãn thôn Á Nhân này.

Dù sao nơi này cũng là Ma giới, hắn và Tử Y chỉ là hai Văn Sĩ, việc có thể làm cũng quá ít.

Mặc dù biết rõ làm như vậy mới là đúng nhưng khi nhìn thấy một đám Ma Nhân từ từ đi xa, Bạch Thương Đông lại cảm thấy trong lòng vô cùng khó chịu.

Mặc dù rất không cam tâm Na Na cứ như vậy bị mang đi, nhưng Bạch Thương Đông vẫn cố nén xung động trong lòng.

Chúng ta là người lưu lạc, xin hỏi mới vừa rồi những Ma Nhân đem nữ hài kia đi làm gì? Tử Y hướng Á Nhân lớn tuổi kia hỏi.

Còn có thể làm gì, số mệnh của Á Nhân chúng ta là nô lệ.

Lớn tuổi Á Nhân không nhịn được nói.

Xin hỏi chúng ta có thể ở tạm trong thôn một thời gian ngắn được không? Chúng ta nguyện ý xuất lực đi khai thác Thanh Thạch Khoáng.

Tử Y hỏi.

Á Nhân lớn tuổi này quan sát Tử Y cùng Bạch Thương Đông vài lần, dùng âm thanh khàn khàn nói: Có thể, nhưng mà các ngươi khai thác được Thanh Thạch Khoáng không thể tự lưu lại, cần phải nộp toàn bộ lên, thôn chúng ta có thể cung cấp thức ăn và chỗ ở cho các ngươi.

Có thể, cám ơn.

Mặt Tử Y không biểu tình nói.

Các ngươi đi theo ta.

Á Nhân lớn tuổi dẫn Tử Y cùng Bạch Thương Đông đi vào rồi thôn, đem hai người sắp xếp ở một căn chòi còn nát hơn cả chuồng bò.

Thời điểm mặt trời màu xanh mới hiện ra sẽ có trái cây cung cấp, nếu như các ngươi bỏ lỡ thời gian, cũng chỉ có thể chờ tới lúc mặt trời màu xanh mọc lần tiếp theo mới có đồ ăn, cho nên không nên lỡ thời gian.

Trước khi Á Nhân lớn tuổi đi lại nói một câu với hai người bọn Bạch Thương Đông.

Là loại quả vỏ xanh kia sao? Bạch Thương Đông nghĩ đến loại trái cây chua chát mà Na Na cho hắn ăn kia, lập tức thân thể run lên một cái, nếu như mỗi ngày đều phải ăn món đồ kia, chẳng phải là muốn người chết.

Á Nhân lớn tuổi trợn mắt lạnh lùng nhìn Bạch Thương Đông nói: Ngươi nghĩ hay quá nhỉ, Thanh Xà Quả là phải cung cấp cho Lãnh Chúa, chính chúng ta còn không có mà ăn, làm sao có thể cho các ngươi ăn, muốn ăn Thanh Xà Quả, chờ tới lúc ngươi bị mang đi làm nam nô đi, như vậy liền có thể lấy được hai quả.

Bạch Thương Đông hơi hơi ngẩn người, không nghĩ tới loại quả khó ăn như vậy, lại còn không phải là thức ăn bình thường của Á Nhân, hơn nữa tựa hồ quả chua loét mà Na Na cho hắn ăn kia, là bởi vì nàng bị tuyển chọn làm nữ nô mới được chia cho hai quả.

Trong lòng Bạch Thương Đông càng thêm không thoải mái, cau mày hỏi Na Na bị Ma Nhân mang đi làm nô nữ, phải làm những gì?Làm gì? Còn có thể làm cái gì? Trở thành đồ chơi của Lãnh Chúa đại nhân, lúc nào chờ Lãnh Chúa đại nhân chơi chán rồi, có lẽ sẽ cho Ma Vật yêu quí của hắn ăn.

Á Nhân lớn tuổi giống như là nói ra một câu chuyện không thể bình thường hơn, nói xong liền trực tiếp xoay người rời đi.

Bạch Thương Đông lại trợn to hai mắt, khôngthể tin nhìn Á Nhân lớn tuổi kia, trong lồ ng ngực giống như là có đồ vật gì đó vừa nổ tung, muốn xông lên bắt lại Á Nhân lớn tuổi này, nhưng lại bị Tử Y gắt gao đè lại, trơ mắt nhìn Á Nhân lớn tuổi kia rời đi.

Đôi nam nữ trung niên kia là cha mẹ của Na Na à? Bạch Thương Đông cắn môi, thân thể hơi run rẩy.


Tử Y lặng lẽ gật đầu một cái, cũng không nói gì.

Ngươi đi đi.

Bạch Thương Đông nói một câu với Tử Y, đứng dậy đi ra bên ngoài chòi.

Nơi này là Ma giới, chuyện như vậy mỗi ngày đều đang xảy ra.

Mặt Tử Y không có biểu tình nói một câu.

Ta biết, cũng hiểu không nên làm như thế, cũng biết làm như vậy rất có thể sẽ làm cho càng nhiều Á Nhân hơn bị thương tổn, Na Na sau này càng bi thảm hơn, cũng khả năng để cho chính ta bỏ mạng.

Thân thể Bạch Thương Đông run rẩy lợi hại: Nói thật, ta rất sợ hãi, sợ hãi tử vong, sợ hãi dính máu tanh, sợ hãi dường như không dám nghĩ tới Na Na sẽ như thế nào.

Nhưng mà, ta thật sự là không có cách nào, ta chính là không khống chế được thân thể hèn mọn đê tiện này.

Bạch Thương Đông giống như là sư tử bị thương gầm nhẹ, triệu hồi ra Vĩ Hỏa Tứ Dực Hổ, tung người nhảy lên lưng hổ, trong phút chốc liền xông lên chân trời, hướng về phương hướng đội Ma Nhân kia rời đi đuổi theo.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.