Thần Phẩm Đạo Thánh

Chương 108: 108: Tích Hoa Nhân




Thương thế của Vĩ Hỏa Tứ Dực Hổ đã sớm khỏi hẳn, ở trên bầu trời giống như một ngôi sao băng vạch qua, ánh mắt Bạch Thương Đông hết sức tìm kiếm tung tích của Na Na cùng mấy Ma Nhân kia.

Rất nhanh, Bạch Thương Đông đã tìm được mấy Ma Nhân kia, bọn họ mới vừa đi qua một Á Nhân thôn khác, lúc này đang dừng ở bên cạnh một con sông nghỉ ngơi, mấy Ma Nhân cười nói ầm ỉ, mà ở bên cạnh cách bọn họ không xa, mấy con Ma Vật vật cưỡi của bọn họ, đang gặm ăn đồ vật gì đó máu chảy đầm đìa.

Bạch Thương Đông nhìn kỹ một chút, đó lại là một cỗ thi thể hài đồng tương tự Nhân Loại, không thể nghi ngờ chính là một hài tử Á Nhân.

Mà ở bên cạnh đống lửa, ngoại trừ mấy Ma Nhân đang cười nói ầm ĩ ra, còn có mấy hài đồng Á Nhân ở dưới sự giám thị của đám Ma Vật đang phát run.

Để cho Bạch Thương Đông cảm thấy vui mừng chính là, Na Na còn ở trong mấy Á Nhân đằng kia, lúc này mặt đầy kinh hãi cùng bất an, khuôn mặt nhỏ nhắn ngơ ngác, trợn to hai mắt nhìn chằm chằm vào thi thể đã bị xé gặm không còn hình dáng kia.

Các ngươi thật đáng chết.

Bạch Thương Đông ra lệnh cho Vĩ Hỏa Tứ Dực Hổ trực tiếp đánh về phía mấy Ma Nhân kia, mình cũng triệu hoán ra Vô Định Kiếm, tâm thần chìm vào Phách Nguyệt cảnh, một kiếm chém tới đầu mục Ma Nhân kia.

Nhân Loại, là Nhân Loại! Mấy Ma Nhân kia lập tức kinh hãi muốn chết, sau khi Bạch Thương Đông sử dụng lực lượng, khí tức trên người cũng không thể che giấu được nữa, mặc dù Á Nhân cũng có khí tức Nhân Loại, thế nhưng bọn họ cũng đồng thời có khí tức của Ma Nhân, là một loại khí tức hỗn hợp, khác hẳn so với Nhân Loại thuần khiết.

Mấy Ma Nhân này cũng chỉ là Ma binh bảy tám phẩm, sao có thẻ có khả năng ngăn cản Phách Nguyệt Trảm của Bạch Thương Đông, đầu mục Ma Nhân kia trong nháy mắt liền bị Phách Nguyệt Trảm chém thành hai đoạn, Vĩ Hỏa Tứ Dực Hổ cũng một cánh một tên, chém giết hai tên Ma Nhân.

ế ế ắ ổ ấ ÁNhân Loại, lập tức dừng tay, nếu không sẽ giết bọn họ.


Hai Ma Nhân may mắn chạy thoát thân đem binh khí gác lên trên cổ ở mấy Á Nhân bọn Na Na.

Ánh mắt của Bạch Thương Đông lạnh lùng nhìn bọn họ, hai Ma Nhân kia bị nhìn liền cảm thấy sợ hãi, bên ngoài mạnh bên trong yếu la lên: Nhìn cái gì vậy, thả kiếm trong tay của ngươi xuống.

Bạch Thương Đông lại cũng không nhúc nhích, Ma Nhân lập tức vừa giận vừa sợ, cầm binh khí trong tay ép tới cổ Á Nhân, lại kêu lên: Có nghe hay không, vứt bỏ kiếm của ngươi, có phải là muốn cho chúng ta giết vài người thì ngươi mới hiểu hay không.

Nói xong, Ma Nhân kia liền muốn cắt đầu của một Á Nhân trong đó.

Ầm!Một ánh kiếm màu đỏ ngòm từ phía sau Ma Nhân kia xuất hiện, đầu của Ma Nhân kia lập tức bay lên giữa không trung, chỉ thấy Hồng Lệ xuất hiện ở sau lưng hai Ma Nhân.

Một Ma Nhân khác kinh hãi há to miệng, nhưng ngay cả tiếng kêu sợ hãi cũng không kịp phát ra, lại là một ánh kiếm màu đỏ ngòm lóe lên, đầu hắn cũng bay lên giữa không trung.

Na Na.

Bạch Thương Đông đi tới trước mặt mấy Á Nhân kia, đưa tay bế Na Na lên, nhưng Na Na vẫn giống như si ngốc trợn to hai mắt, trong ánh mắt chỉ còn lại kinh khủng không thể nào nói rõ.

Tận mắt thấy đồng loại giống như heo chó bị người nướng ăn, sinh ra sợ hãi đã vượt xa cực hạn tâm lý mà một đứa bé có thể chịu đựng.

Tình huống của mấy hài đồng Á Nhân khác cũng không khá hơn chút nào, mỗi một người đều co quắp ở trên mặt đất run lẩy bẩy, thậm chí ngay cả chạy trốn cũng không dám.


Bạch Thương Đông nhìn những Á Nhân này, lớn tiếng quát: Còn ngẩn ra đấy làm gì, còn không mau chạy?Số mệnh của bọn họ là để dâng hiến tất cả cho Ma Nhân chúng ta, đó là vinh dự tối cao của bọn họ, tại sao bọn họ phải chạy trốn? Một Ma Nhân mặc khôi giáp màu máu phá không chạy tới, trong nháy mắt đã đến trước mặt Bạch Thương Đông, ánh mắt hài hước nhìn Bạch Thương Đông: Nhân Loại, lực lượng ngươi nhỏ yếu như vậy, lại còn dám ở trong Ma giới khiêu khích Ma Nhân chúng ta?Bạch Thương Đông nhìn chằm chằm vào Ma Nhân kia, trong lòng âm thầm kêu khổ, vận may của hắn thật sự là có chút không tốt, gần đây lại có luyện khí hóa quang Ma Tướng, mặc dù chỉ có một tên, nhưng cũng không phải là hắn có thể chống lại.

Ma Nhân, ngươi là ai? Bạch Thương Đông ôm Na Na với ánh mắt vô hồn giống như si ngốc, cắn răng nhìn Ma Nhân kia hỏi.

Chủ nhân của mảnh đất này.

Ma Nhân kia lạnh nhạt nói.

Nói ra Ma Danh của ngươi.

Bạch Thương Đông nhìn chằm chằm vào Ma Nhân kia nói, bây giờ hắn đã không có đường lui nữa, Ma Nhân này cho hắn cảm giác cực kỳ nguy hiểm, hơn nữa Ma Tướng cũng xác thực không phải là hắn có thể chống lại.

Ha ha, chính là một tên Văn Sĩ, vậy mà cũng dám hỏi Ma Danh của Bổn vương? Kia Ma Nhân càn rỡ cười như điên.

Bạch Thương Đông khẽ cau mày, tình huống so với trong tưởng tượng của hắn còn bết bát hơn, đây lại là một vị Ma Hiền Nhân Ma Vương.

Nói ra Ma Danh của ngươi.


Bạch Thương Đông nhìn chằm chằm vào Ma Nhân kia, một lần nữa quát hỏi.

Ma Nhân kia nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói: Lúc bổn vương hạ xuống Thánh Giới, chém chết vô số Nhân Loại, trong đó không thiếu Nhân Loại cấp Hiền Nhân, bọn họ đều không có tư cách để cho Bổn vương nói ra Ma Danh, ngươi chỉ là một tên Văn Sĩ, dựa vào cái gì hỏi Ma Danh của Bổn vương?Bởi vì ta có khả năng giải ý nghĩa trong tên thật của ngươi.

Bạch Thương Đông nhìn Ma Nhân kia, từngchữ một nói ra.

Ha ha, không nghĩ tới ở trong Nhân Loại cũng có người cuồng vọng tự đại như ngươi, vậy Bổn vương cũng muốn nhìn một chút xem, ngươi giải khai ý nghĩa trong tên thật của Bổn vương như thế nào.

Sau khi cười to, vẻ mặt của Ma Nhân kia đột nhiên trở nên trang nghiêm, giống như Đế Vương nhìn xuống thần tử của mình nhìn Bạch Thương Đông nói: Nhân Loại, Ma Danh của Bổn vương là Tích Hoa Nhân.

Như thế nào, Nhân Loại, ngươi làm như thế nào để giải Ma Danh của Bổn vương? Ma Nhân thấy Bạch Thương Đông yên lặng không nói, khóe miệng hơi hơi nhếch lên một nụ cười châm biếm, chỉ là trong nụ cười kia lại cất giấu sát ý làm cho người ta sợ hãi.

Ta có thể giải Ma Danh của ngươi, thế nhưng ta có một yêu cầu.

Bạch Thương Đông nhìn chằm chằm vào Tích Hoa Nhân nói.

Vậy cũng cần ngươi có thể giải ra được Ma Danh của Bổn vương rồi lại nói.

Tích Hoa Nhân khinh thường hừ lạnh nói.

Ta nhất định có thể giải ra Ma Danh của ngươi, thế nhưng ngươi cần phải đồng ý với một điều kiện của ta, ta mới có thể giải ra ý nghĩa trong tên thật của ngươi, nếu không thì coi như ngươi giết ta, ta cũng sẽ không nói ra nửa chữ.


Bạch Thương Đông kiên định nói.

Ah, vậy ngươi nói một chút xem, ngươi có yêu cầu gì? Tích Hoa Nhân nhiều hứng thú nhìn Bạch Thương Đông hỏi.

Mở ra Ma Ngân cho ta đi tới Thánh Giới.

Bạch Thương Đông nhìn chằm chằm vào Tích Hoa Nhân nói.

Tích Hoa Nhân cười một tiếng: Ngươi là muốn mượn Ma Ngân trở lại Thánh Giới đi?Đúng thế thì thế nào? Ngươi có đồng ý hay không? Bạch Thương Đông nhíu mày hỏi.

Mặc dù mở ra Ma Ngân đưa ngươi trở về Thánh Giới với ta cũng không có vấn đề gì, nhưng mà rất tiếc phải để cho ngươi thất vọng, ta không có quyền lực mở ra Ma Ngân.

Tích Hoa Nhân lạnh nhạt nói.

Ngươi cho rằng ta không biết? Coi như là Ma binh cũng có thể mở ra Ma Ngân, vì sao một Ma Vương như ngươi lại không thể? Bạch Thương Đông lạnh lùng nói.

Xác thực là mỗi một Ma Nhân đều có năng lực mở ra Ma Ngân, coi như là Ma binh cũng có thể làm được.

Dừng một chút, Tích Hoa Nhân mới nói tiếp: Nhưng Ma Nhân cũng có quy củ của Ma Nhân, chủ nhân của Thất Nhật Thiên là Thái Nhất Hoàng, không được Ma Hoàng cho phép, không có bất kỳ Ma Nhân nào có khả năng mở ra Ma Ngân, ta chỉ là một Ma Vương nho nhỏ, tự nhiên cũng không ngoại lệ.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.