Thần Phẩm Đạo Thánh

Chương 119: 119: Chủ Và Người Hầu




Liên tiếp hai lần mặt trời màu xanh, Bạch Thương Đông đều không xuất hiện ở trên Ma Đấu Thai, đám Ma Nhân từ bắt đầu thất vọng, tức giận, nóng nảy, càng về sau càng hận không thể đem Bạch Thương Đông bắt đến Ma Đấu Thai, nhưng mà ai cũng không biết Bạch Thương Đông ngụ ở chỗ nào.

Bạch Thương Đông vẫn một mực ở trong thực chiến với Hồng Lệ, chính mình không biết là trúng bao nhiêu kiếm, nhưng căn bản là một kiếm của hắn cũng không chân chính đỡ được.

Trạng thái thân thể một lần nữa khôi phục, Bạch Thương Đông đang định một lần nữa triệu hoán Hồng Lệ đi ra đại chiến một trận, nhưng đột nhiên nghĩ đến ngoại trừ Hồng Lệ ra, mình còn có một Thánh Thú Thánh phẩm nữa, hơn nữa cũng là hình người, cũng không ngại triệu hoán nàng đi ra luyện tập một chút trước, lúc đánh với Hồng Lệ, nói không chừng có thể để cho Hồng Lệ thất kinh.

Suy nghĩ như thế xong, Bạch Thương Đông liền kêu gọi Lang Nữ ra, lập tức thấy một nữ tử tai sói hấp dẫn xuất hiện ở trước mặt Bạch Thương Đông.

Minh Nguyệt Tâm vừa tức vừa giận, Bạch Thương Đông đã một thời gian thật dài không hoán nàng đi ra, nàng ở bên trong hư giới đều đã buồn bực sắp nổi điên rồi.

Nếu như không phải là nàng muốn đem Bạch Thương Đông về Cổ ma điện, để cho Bạch Thương Đông giúp bọn thủ hạ của nàng giải ra Chân Nghĩa Ma Danh, bây giờ nàng thật sự có chút ít hận không lập tức gi3t chết Bạch Thương Đông.

Bạch Thương Đông nâng cằm, nhìn Lang Nữ trầm tư trong phút chốc, đột nhiên từ từ đi tới trước mặt Lang Nữ, một tay nắm lấy cái cằm xinh của Lang Nữ, để cho khuôn mặt nhỏ nhắn của Lang Nữ hơi hơi ngẩng lên, cúi đầu hôn lên môi Lang Nữ.

Lang Nữ lập tức trừng to mắt, trong đầu trống rỗng.


Sau khi hôn xong, Bạch Thương Đông lui một bước buông Lang Nữ ra, giống như là dư vị chép miệng một cái: Thật sự là rất không tồi, đáng tiếc là trí tuệ quá thấp, không có khác biệt gì lớn so với búp bê xxx, nếu không thì bên người có một hầu gái tai sói như vậy, nhất định sẽ là chuyện vô cùng tuyệt vời.

Bạch Thương Đông cho rằng trí tuệ của Lang Nữ rất thấp, sợ nàng xuất thủ không có phân tấc, thật sự đem chính mình giết đi, cho nên dùng ra Cổ Đế Hôn trước làm nàng suy yếu đi một chút.

Ta giết ngươi.

Lang Nữ cuối cùng đã phản ứng lại, trong lòng vừa xấu hổ vừa giận tới cực điểm, ở trong năm tháng vạn cổ, chưa bao giờ có người làm qua loại chuyện này với nàng, ở bên dưới tâm thần kích động, giống như nổ tung đánh một quyền tới đầu Bạch Thương Đông.

Ngươi biết nói tiếng người? Trong lòng Bạch Thương Đông hoảng sợ, thấy một quyền này của Lang Nữ ở dưới tình huống bị Cổ Đế Hôn suy yếu, vẫn có chút kinh thế hãi tục, không khí trực tiếp bị quả đấm xé rách, tạo thành dòng không khí hỗn loạn mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy.

Còn may là thời gian này hắn ở dưới sự dày xéo của Hồng Lệ, đã thích ứng với sự tấn công nhanh, một quyền này của Lang Nữ không thể chậm hơn so với Hồng Lệ xuất kiếm, Bạch Thương Đông lại vẫn kịp phản ứng lại, dùng Không Sắc Xích chém lên trên nắm tay Lang Nữ.

Ầm!Bạch Thương Đông mang theo Không Sắc Xích, giống như là viên đạn bay ra ngoài, tàn nhẫn đụng lên trên vách đá, đem vách đá đều đập ra rất nhiều vết rách, mà Bạch Thương Đông cảm thấy xương cốt toàn thân mình đều đã bị đụng nát, ngã xuống đất căn bản liền động một ngón tay đều không thể làm.

Cũng còn may là Bạch Thương Đông đã có Cổ Đế Chi Cốt, nếu không thì trọng thương như vậy, hắn cũng đã chết.


Coi như là nắm giữ Cổ Đế Chi Cốt, nhưng nếu như không phải là hắn dùng Không Sắc Xích toàn lực chặn lại, bây giờ hắn cũng đã bị Lang Nữ đánh cho tan xương nát thịt, đã chết không thể chết lại.

Bị Bạch Thương Đông thét một tiếng làm cho kinh hãi bừng tỉnh, lúc này Lang Nữ mới nhớ tới việc mình còn muốn để cho Bạch Thương Đông đi giải Ma Danh cho bộ hạ của mình, lập tức có chút hối hận quyền vừa rồi đã đánh ra quá ác, chỉ sợ là Bạch Thương Đông sẽ không sống nổi.

Nhưng lúc liếc mắt nhìn tới Bạch Thương Đông, lại thấy Bạch Thương Đông đã lảo đảo đứng lên, toàn thân mới bị đánh cho nát xương, cũng đã sắp hoàn toàn phục hồi như cũ.

Trong lòng Lang Nữ bình tĩnh lại, lạnh mặt nói: Ai nói là ta không biết nói tiếng người.

Nếu như ngươi đã nắm giữ trí tuệ cao như vậy, lại biết nói tiếng người, như thế nào lại không nói sớm, hại ta còn tưởng rằng trí tuệ của ngươi rất thấp.

Bạch Thương Đông nói.

Ta không muốn nói không thể được sao? Lang Nữ lạnh giọng tiếp tục nói: Ngươi còn dám làm loại chuyện đó đối với ta nữa, lần sau sẽ trực tiếp giết ngươi.

Cô nàng, ta thấy ngươi vẫn còn chưa làm rõ tình huống, mới vừa rồi thiếu chút nữa ngươi đa gi3t chết ta, ta còn chưa tìm ngươi tính sổ, ngươi còn dám nói lời như vậy với ta.

Bạch Thương Đông vô cùng khó chịu với thái độ của Lang Nữ, tâm niệm vừa động, Lang Nữ lập tức không thể khống chế thân thể của mình đi về phía Bạch Thương Đông.

Đi thẳng đến trước mặt Bạch Thương Đông, Bạch Thương Đông đưa một tay vòng lấy vòng eo nhỏ nhắn mà cực kỳ co dãn kia của nàng, tay kia nắm lấy cái cằm nhỏ nhắn của Lang Nữ, để cho khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng không thể không ngửa lên đối mặt với Bạch Thương Đông.

Ngươi muốn làm gì! Buông ta ra! Nếu không ta giết ngươi! Lang Nữ vừa xấu hổ vừa giận tới cực điểm, nhưng quyền khống chế của Bạch Thương Đông đối với này thân thể lại cao hơn nàng, ở bên dưới ý niệm của Bạch Thương Đông, nàng căn bản liền nhúc nhích cũng không thể làm.

Thân là hầu gái, phải có giác ngộ của hầu gái, lại dám kêu đánh kêu giết đối với chủ nhân, xem ra ta phải giáo dục lại đạo làm hầu gái của ngươi một chút mới được.

Cánh tay của Bạch Thương Đông siết lại, để cho thân thể của Lang Nữ áp sát vào người hắn, đôi môi cũng đồng thời in lên!.

Bạch Thương Đông ngồi ở trên ghế, Lang Nữ lại đang cúi đầu đứng ở bên chân hắn, tay nhỏ xoa bóp bắp đùi hắn, trong mắt tràn đầy vẻ phẫn hận.

Như vậy mới có chút dáng vẻ của hầu gái, về sau đều phải làm như vậy nha, nếu không thì chủ nhân ta sẽ trừng phạt ngươi.

Bạch Thương Đông đưa tay nhéo tai sói của Lang Nữ một cái, thân thể của Lang Nữ lập tức run lên, trong lòng phẫn hận tới cực điểm, nhưng lại cũng không dám phản kháng, nàng rất rõ hậu quả của việc phản kháng chỉ có thể bết bát hơn.

Khốn kiếp! C bã! Bản đế không đem ngươi rút gân lột da! Trong lòng Lang Nữ nảy sinh ác độc, nhưng thân thể cũng không dám có hành động gì, tiếp tục cúi đầu bóp chân cho Bạch Thương Đông, bây giờ Bạch Thương Đông đã có phòng bị đối với nàng, trừ phi nàng đánh lén ở dưới tình huống Bạch Thương Đông không có chút cảm giác nào, nếu không Bạch Thương Đông có thể tùy thời dùng ý niệm khống chế thân thể của nàng, coi như gần trong gang tấc, nàng cũngkhông khả năng thương tổn đến một sợi tóc của Bạch Thương Đông.


Ta nói này Tiểu Lãng Lãng, ngươi có hiểu kiếm pháp hay không? Bạch Thương Đông vừa nghịch lỗ tai của Lang Nữ vừa hỏi.

Không hiểu.

Lang Nữ cắn răng nghiến lợi nói.

Không hiểu? Ánh mắt không có ý tốt cỉa Bạch Thương Đông rơi lên trên người Lang Nữ.

Trong lòng Lang Nữ lập tức cả kinh, liền vội vàng nói: Hình như là biết một chút nhỏ! Vậy ngươi nói một chút xem, kiếm pháp của chủ nhân ta đây như thế nào? Bạch Thương Đông đem Long Môn Bát Kỳ Kiếm diễn luyện một lần, ở bên dưới sự dày xéo của Hồng Lệ, hắn đã luyện thành tám kiếm hoàn chỉnh, chỉ là còn chưa luyện đến đại thừa mà thôi.

Đây cũng gọi là! Lang Nữ vừa định nói đây cũng có thể gọi là kiếm pháp à, bị Bạch Thương Đông trừng mắt một cái, vội vàng đổi lại lời nói chuyện: Kiếm pháp của chủ nhân dĩ nhiên là cực tốt, không được hoàn mỹ chỉ là do còn thiếu một chút ý cảnh.

Ta đương nhiên biết rõ là khuyết thiếu ý cảnh, chuyện này còn cần ngươi nói hay sao? Ý cảnh sao có thể dễ dàng ngưng kết ra được? Bạch Thương Đông bĩu môi một cái nói, nếu như hắn có thể ngưng kết ra ý cảnh, cũng sẽ không tới mức ngay cả một kiếm của Hồng Lệ đều không chặn được.

Muốn ngưng kết ra ý cảnh thật ra cũng không khó, chỉ là kiếm pháp của ngươi quá! Lang Nữ kiêu ngạo nhìn Bạch Thương Đông, bị Bạch Thương Đông trừng mắt một cái, lập tức kịp thời phản ứng lại, vội vàng cúi đầu xuống: Kiếm pháp của chủ nhân đã rất tốt, muốn ngưng kết ra ý cảnh, ta có thể giúp chủ nhân.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.