Thần Phẩm Đạo Thánh

Chương 147: 147: Có Khả Năng Thắng




Đưa A Khuyển về chỗ Tích Hoa Nhân, Bạch Thương Đông không muốn trước khi lên Ma Đấu Tràng lại xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn nữa.

Tích Hoa Nhân khẳng định đã biết chuyện hắn và Huyền Giáp Sĩ quyết đấu, tuy nhiên lại không nói gì, điều này khiến Bạch Thương Đông có cảm giác hơi kỳ quái.

Nhưng Bạch Thương Đông cũng không có thời gian suy nghĩ quá nhiều, sau khi trở về còn cần chuẩn bị một chút, mặc dù đã đúc thành Cổ Đế Chi Tâm cùng Cổ Đế Chi Ảnh, đây chỉ là điều kiện căn bản để đánh bại Huyền Giáp Sĩ, có thể thật sự đánh bại Huyền Giáp Sĩ hay không, còn phải xem đến lúc đó vận dụng thế nào.

Đế Quân, cứ để mặc hắn như vậy sao? Tích Hoa Nhân đứng bên người Quân, nói với vẻ mặt cổ quái.

Ngươi cảm thấy hắn sẽ bại sao? Không phải ngươi vẫn luôn rất có lòng tin đối với hắn sao? Quân ngồi trên xích đu làm bằng dây leo trong vườn hoa, vô cùng hứng thú liếc mắt nhìn Tích Hoa Nhân.

Thiên phú của Ma sư đúng là hơn người, văn đạo tu cũng cao thâm khó dò, nhưng là dù sao đây cũng là đấu võ, Văn Sĩ muốn trực tiếp đánh bại Ma tướng, loại chuyện này thật sự chưa từng nghe nói qua.

Dừng một chút, Tích Hoa Nhân lại nói tiếp: Huống chi Huyền Giáp Sĩ cũng không phải là Ma tướng bình thường, Huyền Giáp lực của hắn ta dù là ở toàn bộ Ma giới, cũng là Bản Nguyên Lực Lượng có khả năng đứng đầu, mặc dù chỉ là một Ma tướng, Ma tướng bình thường cấp năm cấp sáu cũng khó có thể là đối thủ của hắn ta, ma sư sao có thể đấu lại được hắn ta chứ?Quân ngẩng đầu lên, nhìn mặt trời màu xanh da trời trên bầu trời, híp mắt nói: Ai biết được, nếu như là người này, có lẽ sẽ có biểu hiện ngoài dự đoán của mọi người.

Đế Quân, ngài vẫn nên nghĩ lại mới tốt, thật sự lên Ma Đấu Thai, chúng ta có muốn cứu hắn cũng không đơn giản như vậy, Tam Tà Mục Ma Vương kia là người của hội trưởng lão, đến lúc đó sẽ rất phiền toái.

Tích Hoa Nhân khuyên nhủ.

Tích Hoa Nhân, đánh cuộc cùng bản Quân không? Quân đột nhiên nói với Tích Hoa Nhân.


Đế Quân muốn đánh cuộc thế nào? Tích Hoa Nhân cười khổ nói.

Nếu như ma sư kia của ngươi thua, ta sẽ nghe theo lời đề nghị của ngươi, không đi Đông Thổ Ma Quốc, nếu là ma sư kia của ngươi không bại, ngươi buông xuống Ma Thành này, cùng ta cùng nhau vào Thánh Giới đi Đông Thổ Ma Quốc nhé? Quân cười tủm tỉm nói nhìn Tích Hoa Nhân.

Chuyện này! Trong lúc nhất thời Tích Hoa Nhân không biết nên trả lời như thế nào.

Sao thế? Ngươi không tin vào phán đoán của mình sao? Quân vẫn giữ dáng vẻ vân đạm phong khinh, nụ cười kia làm người nhìn vào có cảm giác không cam lòng.

Ngài dùng ma sư để đánh cược, có phải có chút quá mức hay không, lỡ may hắn thật sự bị Huyền Giáp Sĩ giết chết, ma danh của ngài phải giải như thế nào? Tích Hoa Nhân cười khổ nói.

Chết thì chết, thiên hạ cũng không phải là chỉ có một mình hắn tu văn đạo, chúng ta lập tức đi tới Thánh Giới, đến lúc đó bắt mấy nhân loại có tài văn chương hơn người còn không dễ dàng sao? Quân lạnh nhạt nói.

Nếu Đế Quân có nhã hứng này, ta sẽ phụng bồi ngài vậy.

Nếu Đế Quân thua, ta chỉ cầu Đế Quân tuân thủ hứa hẹn, tạm thời ở lại đây một đoạn thời gian, trước khi không đạt tới Ma Hoàng, không được đi Đông Thổ Ma Quốc.

Tích Hoa Nhân thở dài nói.

Ngươi mau chóng sắp xếp chuyện ở Ma Thành đi, chuẩn bị theo ta đi Thánh Giới đi.


Quân mỉm cười nói.

Bọn họ còn chưa đánh đâu, Đế Quân nói thế là quá mức võ đoán rồi.

Tích Hoa Nhân nói.

Ta sẽ không thua, cho nên ma sư kia của ngươi cũng sẽ không thua, chỉ có thể là ngươi thua.

Quân nhẹ nhàng nói một lời, lại có vẻ bá đạo khó mà miêu tả, nhưng lại làm người cảm thấy đây là chuyện đương nhiên.

Đương nhiên Bạch Thương Đông không biết Quân và Tích Hoa Nhân lấy hắn để đánh cược, hiện tại Bạch Thương Đông đang nhìn chằm chằm vào Lang Nữ, mà Lang Nữ lại giống như mèo bị chọc tới mức xù lông, nàng tức đến múc chỉ vào Bạch Thương Đông rồi quát to.

Ngươi điên rồi đúng hay không? Vậy mà dám lên đài quyết đấu với một Ma tướng, còn là một Ma tướng có Huyền Giáp lực, ngươi có biết Huyền Giáp lực có thể xếp vào Top 100 Bản Nguyên Lực Lượng ở khắp Ma giới hay không, ngươi căn bản không có khả năng thắng.

Lang Nữ chỉ cảm thấy đầu óc của Bạch Thương Đông nhất định đã bị úng nước nên mới có thể làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy.

Cho nên ta mới muốn ngươi nói cho ta biết, phải làm thế nào mới có thể thắng được Huyền Giáp Sĩ.

Bạch Thương Đông cười tủm tỉm nhìn Lang Nữ, hắn luôn có cảm giác Lang Nữ này không bình thường, dường như chỉ số thông minh còn siêu phàm hơn cả Hồng Lệ.


Không có cách nào cả, Văn Sĩ chỉ tương đương với Ma binh, làm sao Ma binh có thể thắng được Ma tướng, Ma tướng ít nhất cũng có thể lấy một địch trăm, một trăm Ma binh đỉnh cấp cũng chưa chắc thắng được một Ma tướng cấp thấp, huống chi Huyền Giáp Sĩ có Bản Nguyên Lực Lượng rất không bình thường.

Lang Nữ thở phì phò nói.

Nếu ta thua, ngươi sẽ rơi vào trong tay Huyền Giáp Sĩ, nếu như ngươi nguyện ý đi theo một Ma nhân như vậy, ta cũng không có vấn đề, cùng lắm thì chết một lần mà thôi.

Vẻ mặt Bạch Thương Đông không thay đổi nói.

Ngươi! Lang Nữ cắn môi một cái, trợn mắt nhìn Bạch Thương Đông: Ngươi đã từng thấy qua ma quang của Huyền Giáp Sĩ kia thế nào chưa?Là ma quang màu đen, ta thấy lúc hắn dùng, là hóa thành ánh đao dài hơn một trượng.

Bạch Thương Đông nhớ lại rồi nói.

Vậy thì còn có cơ hội.

Lang Nữ suy nghĩ một chút nói.

Cơ hội gì? Bạch Thương Đông không hiểu nhìn Lang Nữ.

Lang Nữ trợn mắt liếc Bạch Thương Đông: Căn cứ vào miêu tả của ngươi, chứng tỏ ma quang của Huyền Giáp Sĩ chỉ là trạng thái mới bắt đầu, còn chưa kịp dùng Nhật Nguyệt Tinh tam quang luyện hóa vào ma quang, nói cách khác Huyền Giáp Sĩ chỉ mới tăng cấp lên Ma tướng, còn chưa có cấp bậc, ngay cả Ma tướng cấp một cũng không phải.

Chuyện này khác nhau ở chỗ nào sao? Bạch Thương Đông không hiểu lắm sự khác nhau trong này.

Đương nhiên là có khác, khác nhau còn rất lớn.


Dù là nhân loại hay Ma nhân, luyện khí hóa quang, chỉ là chuyển kình khí thành quang, thế nhưng tổng lượng cũng không có thay đổi, cũng chính là, Huyền Giáp Sĩ chỉ có lực lượng tinh thuần cao cấp hơn ngươi, thế nhưng về tổng lượng thì lại không có nhiều quá nhiều, cho nên nói ngươi còn có cơ hội.

Ý của ngươi là thật ra thì lực lượng của ta cũng không yếu hơn hắn? Trong lòng Bạch Thương Đông hơi suy nghĩ, cảm giác mình hỏi Lang Nữ thật sự đã hỏi đúng người.

Dĩ nhiên không phải ý này, chính diện đối đầu nhất định sẽ bị nghiền ép, ý ta là ít nhất ngươi còn có một chút cơ hội giãy giụa, không đến nỗi bị Huyền Giáp Sĩ trực tiếp dùng ma quang nghiền ép.

Trầm tư một lát, Lang Nữ lại tiếp tục nói: Ta không biết rõ lực lượng của ngươi có đặc điểm gì, nhưng nếu ngươi muốn thắng Huyền Giáp Sĩ thì nhất định phải nghĩ biện pháp né tránh ma quang đến gần người của ngươi rồi cho hắn ta một kích trí mạng, ngươi mới có khả năng thắng.

Nhưng Huyền Giáp lực có thể giúp thân thể của hắn ta biến thành không thể phá vỡ, ngươi né tránh được ma quang cũng vô dụng, lực lượng của ngươi căn bản không gây thương tổn được tớiHuyền Giáp Sĩ, ngươi vẫn nên nghĩ biện pháp mau mau chạy trốn đi, nghĩ như thế nào thì ngươi cũng không có khả năng thắng.

Không có khả năng thắng sao? Bạch Thương Đông tự lẩm bẩm một câu, vẫy tay thu hồi Lang Nữ vẫn còn muốn nói điều gì vào hư giới.

Lang Nữ bị thu vào hư giới đã tức đến mức muốn hộc máu, nàng còn chưa nói hết lời, Bạch Thương Đông đã thu nàng về.

Bạch Thương Đông lại gọi Hồng Lệ ra hỏi một lần, Hồng Lệ cũng trả lời tương tự Lang Nữ, cấp Văn Sĩ gần như không có khả năng đánh một trận cùng Ma tướng, để cho Bạch Thương Đông buông tha quyết đấu.

Nếu Huyền Giáp Sĩ còn chưa luyện hóa ra tam quang, nếu ngươi có thể phá Huyền Giáp lực của hắn ta, cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội.

Trước khi Hồng Lệ đi, nói với Bạch Thương Đông một câu.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.