Một lão tăng già khoát áo cà sa phía sau là 7 vị lão tăng.
- Ngươi là đệ tử của Lạc Ma.
Dương khiết giật mình.
- Đúng vậy.
- Hừm một bại tướng dưới tay ta. Giờ đến đệ tử.
- Ngươi là Già Căn Ma Cổ Phật.
- thằng nhóc dám gọi thẳng tên ta.
NHƯ LAI THIÊN ĐIỆP.!!!
Dương Khiết liền gọi ra một tượng phật phát quang khắp nơi.
- Hùm trẻ trâu.
Keng....
Một ánh mắt phát ra ánh sáng đen tuyền chấn nhíp tượng phật từ từ mờ nhạt rồi biến mất.
Sau màn này Dương Khiết ko khỏi bàng hoàng. Nào giờ khái niệm của hắn là Phật Quang lấn át thiêu đốt bóng tối. Chưa từng thấy bóng tối che lắp ánh sáng.
MA NHÃN ĐỌA ĐẦY.!!!!.
Con mắt lão chiếu rọi lên trời. Một cặp mắt màu đen đỏ nhìn xuống chiếu rọi Dương Khiết.
Aaaaa....
Dương Khiết dùng Lôi Phong Pháp bõ chạy điên cuồng....
Hơn 10 nghàn dặm mới thoát khỏi ánh mắt đó.
Liền tiến nhập không gian. Thân thể thối rữa quần áo tan chảy. Liền xuống Sinh Mệnh Tuyền Thủy chữa trị. Ánh mắt này như Thối Hồn Tuyền.
Mọi vật bị ăn mòn cho đến chết.
Dần dần cơ thể hồi phục lại. Dương Khiết ngồi dưới thần thụ thoi diễn phân tích pháp tắc của lão.
Điều đặc biệt là lão không vận linh lực khi dùng pháp tắc.
Một tháng trôi qua Dương Khiết hiểu ra đó là Thần Niệm. Trong không gian đã tồn tại các lực và nguyên tố. Vấn đề là dùng đc bao nhiêu. Đối chiếu lại sự việc. Khi hắn chạy 10 nghàn dặm Thần Niệm biến mất. Vậy Lão đã luyện thần thức trải dài 10 nghàn dặm.
" Thần Thụ ngươi có thể phân tích cách tu luyện thần thức đc ko. "
" Hùm... chủ nhân nói rõ. "
" Như là huy động Pháp Tắc mà không dùng linh lực. Trực tiếp thoi động. "
" Có thể ".
Trong lúc Thần Thụ thoi diễn. Hắn tìm hiểu cách tu luyện Thần thức.
Một tháng sau hắn thu đc kết quả.
Là hòa mình vào không gian. Cảm nhận xung quanh. Từng cái li ti nhỏ nhất. Một thế giới không gian đủ màu sắc. Kể cả thân thể hắn cũng là tập hợp của các màu sắc tạo thành. Lực lượng rất khó huy động. Hắn cố nhưng không đc.
Thần Thụ cũng ko thoi diễn ra. Dương Khiết truyền hiểu biết của mình cho Thần Thụ. Rồi dần dần có cơ sở phát triển.
- Chủ Nhân. Ngài cần Thần Lực. Mới có đc Niệm Lực.
- Vậy ta phải tu luyện đến chí tôn.
- Đúng vậy.
Dương Khiết bắt đầu tu luyện. Linh Khí đc bổ xung thêm. Thêm cả kim đan do trận pháp nén linh lực lại trợ giúp.
1 ngày = 1000 ngày. Linh lực hấp thu điên cuồng. Nhưng phải chờ đến 10 tỷ. Khi đó linh lực tràn đầy mới có đc Thần dịch.
Mỗi ngày chỉ đc vài trăm triệu đã là giới hạn cực điểm. Qua 2 tháng. Linh lực ngũ hành đã đầy đủ.
Thân thể bắt đầu tiết ra Thần Dịch. Khác ở chỗ là Thần Dịch cực đậm đặc. Cũng không gì lạ. Chí Tôn bình thường 1 tỷ. Còn hắn 10 tỷ. Phải gấp nhiều lần cũng tự nhiên.
Có đc Thần Dịch trong cơ thể. Dương Khiết theo hướng dẫn Thần Thụ. Từ từ vận động niệm lực theo một điểm nào đó trong không gian.
Bùm.... keng.... rầm.... rầm.... xì... xì....
Từng loại ngũ hành đc hắc tạo ra. Giống như muốn gì có đó. Vậy xem ra Đấng Sáng Thế đã thành thạo hết các Pháp Tắc.
Trong thần thức Dương Khiết phát hiện ra các lực khác mà từ trước nay chưa từng biết.
Thời gian trôi qua hắn chìm đắm trong Thần Thức và Niệm lực. Ngày càng đc mở rộng và tinh thuần. Hiện tại đã hơn 50 ngàn dặm.
Tiểu Bức đã đến lúc kết kén tiến hóa.
Liền nhớ lại Pháp Tắc của Ma Cổ Phật. Hắn dùng là chí âm. Nếu muốn thắng thì thôi động một chí dương cũng khó mà thắng đc. Phải thêm ngũ hành vào áp đảo tuyệt đối.
Tiếp tục tu luyện Dương Khiết thích thú với nghiên cứu tự nhiên. Và đó cũng là điểm hơn người của hắn. Người khác cả đời nối đuôi một người. Còn đối với hắn tự nhiên chính là thầy.
Hơn một năm Dương Khiết đã niệm đc 2 loại lực. Thần thức trải dài hơn 100 ngàn dặm.
Lúc này hắn tìm đến trả thù.
..........
- Già Căn Ma Cổ Phật mau ra chịu chết.
Lão bay ra cùng đám đệ tử.
Chí Tôn.....
Trời ơi Chí Tôn.
Cả một đám lão đệ tử la lên.
Cũng không trách. Cả đời mơ ước chí tôn. Nhưng năng lực có hạn chỉ ủy khuất chờ chết mà thôi.
- Tiểu Tử ngươi chắc đã có kinh nghiệm rồi nên mới nhanh như vậy.
- lão cũng không vừa gì. Nhưng cũng nhờ lão mà ta tiến thêm một khoản.
- Ồ vậy là đã nắm bắt sao. Rất giỏi. Tính ra ngươi tuệ căn cao hơn cả Lạc Ma.
- Ta cho ngươi đầu hàng. Thấy ngươi tuổi già nên không muốn giết.
- Hắc Hắc tiểu tử xất láo. Để ta xem ngươi như nào.
MA NHÃN ĐỌA ĐẦY.!!!
Lần này Dương Khiết nhìn rõ hơn Pháp Tắc của lão hội tụ mười lăm ngàn dặm ra uy lực.
NHƯ LAI THIÊN ĐIỆP.
Khí chí dương hội tụ tù 100 ngàn dặm tỏa sáng cả vùng trời. Chấn động toàn bộ Tứ Trùng Thiên.
Aaaaaa....
Ma Cổ Phật cùng đám dệ tử.
Toàn bộ bị đốt cháy thanh tẩy.
Các cao thủ trên đây đều bị uy lực kinh động.
Lúc này Dương Khiết đã rõ. Nếu sử dụng lửa hoặc lôi sẽ gây ra giết chóc hàng loạt. Sau này chỉ dùng Thủy Mộc Thổ mà thôi.
Ma Cổ Phật giật giật không thể tin là mình thua nhanh như vậy. Con mắt oán giận ko thôi.
Lão bõ ra hàng ngàn năm. Mới huy động đc 15 ngàn dặm. Trong khi tên này chưa quá 5 năm. Thiên lý ở đâu.
Sau khoản tức tối thì trên mặt lão nở ra nụ cười vui vẻ.
- Ngươi cười cái gì.
- hắc hắc.... ta rất tự hào khi có một đệ tử như ngươi...
- hử...
- Trước khi chết ta có một điều cần ngươi giúp.
Dương Khiết suy nghĩ một hồi rồi gật đầu.
- khoản thời trẻ ta có một kẻ thù giết vợ con. Hắn là người của Cửu Trùng. Thuộc phái Thiên Phong. Có thể hô mưa gọi gió. Ta cả đời chỉ có nhiêu đây ngươi nhận lấy.
Toàn bộ ý thức tràn vào não hải Dương Khiết. Tất cả hiểu biết Lực Lượng Pháp Tắc đều truyền qua.
- Nhớ... Tuyệt Đối. Thần Thức dưới 1 trăm ngàn( tính bằng dặm).
Thì đừng tìm. Hắn là thiên tài có một không hai. Cửu Trùng Này là do hắn gấp lên....
A... a
Nói xong hắn chết đi.
- Gì. Mạnh đến vậy sao.
- Hồi còn trẻ của lão cũng mấy ngàn năm. Vậy người đó giờ như nào.
- Tất cả giải tán. Không phải việc các ngươi.
Toàn bộ cường giả giật mình bỏ đi.
Sau một hồi. Dương Khiết tiến nhập không gian truyền thông tin cho Thần Thụ. Rồi vận thần lực giúp Thần Thụ thành nhân. Hoàn thiện hơn Tinh Linh tộc. Hình hài là người. Nhưng huyết nhục là gỗ tóc màu xanh. Thần Thụ rất cảm kích.
Cả hai tràn vào thoi diễn. Dựa vào hiểu biết của lão cũng chỉ là khái niệm. Khi thật sự hòa vào làm một với tự nhiên. Lúc đó thật sự là Thần. Không dùng đến Thần Lực.
Lúc này đối với Dương Khiết cần đẩy nhanh tốc độ nhận thức.
Chìm vào thoi diễn. Tìm kiếm sự thông thái.
Vài năm sau nhận thức pháp tắc lại thêm đc một ít.
Đó là nén lại. Không cần to mà nhỏ lại. Uy lực mạnh hơn và gọn gàng hơn.
Ngoài ra tốc độ ngưng kết nhanh hay chậm. Càng nhanh uy lực càng mạnh. Giống như cơn gió băng. Càng thổi nhanh càng rét.
Lại vài năm trôi qua. Trong thoi diễn lại hình thành một cách thức mới.
Ngay trong nội thể mục tiêu có thể trực tiếp hủy diệt. Nhưng yêu cầu Niệm Lực mạnh hơn đối phương.
Pháp tắc càng nghiên cứu càng rộng.
Nhưng Dương Khiết đang hướng đến sự sống. Sinh diệt. Hướng đến sự tinh túy. Lấy Đáng Sáng Thế là mục tiêu.
Đang học cách tạo ra một vật. Niệm động diệt càn khôn. Niệm động sinh Thiên Hà.
Dương Khiết cũng chăm lo cho Tiểu Bức cùng Kỳ Lang. Thường ngao du khắp nơi. Cũng chẳng còn muốn cái gì bình định. Hắn xem mọi chuyện cứ như luân thường.
Dần dần thần thức bao trùm cả một Thiên Hà. Một niệm lực có thể di chuyển đến vị trí hắn muốn.
........
Phụp......
Cửu Trùng Thiên.... tại Thiên Phong Phái.
- Tàng Long ra đây.
Một nhiệt cầu từ trong phái bay ra đốt cháy cả Cửu Trùng.
Dương Khiết nhẹ nhàng đón lấy cầm như viên châu trong tay tưng tưng lên. Rồi ném vào trong phái.
Vù......
ROẸT.... UỲNH..... UỲNH.......
một ánh lửa cháy hừng hực nung chảy hết đất đá.
- Hùm người của mình ngươi cũng giết. Đúng tán tận lương tâm.
Boong.....
Một phong ấn tạo ra lôi đầu hắn ra.
- Thả ta ra. Tên khốn kiếp.
Khi nhìn thấy chỉ là một thằng nhóc mười tuổi. Dương Khiết dò xét một hồi.
- Hắc Hắc thì ra là luyện Đồng Tử Công tẩu hỏa nhập ma.
Hahaha....
Dương Khiết triệu hồi Tử Hà Thần Công liền đem hắn nhúng vào Thối Hồn Tuyền. Vì tên này bất tử.
Vừa tiếp xúc đôi chân chảy xệ xương cốt thần hồn không còn.
Aaaaa....
Dương Khiết biết tên này đã gây ra rất nhiều tội ác. Nên hành hạ từ từ.
Rồi lại nhúng sâu thêm đến đùi.
Ròi nghĩ 1 canh giờ. Tàng Long từ mắng chửi sang cầu xin chết thanh thản. Nổi đau cả thần hồn và thể xác này quá kinh khủng.
Cuối cùng Dương Khiết cũng kết thuc. Hắn dò thần thức tiêu diệt tất cả kẻ ác độc trong Cửu Trùng Thiên. Rồi gấp thống nhất 9 cửu trùng thành một chỗ duy nhất. Lại một lần nữa hắn cắt ra thần hồn. Tạo một bản tôn ở lại với mẹ con Tiểu Bức. Còn thân xác mới tu luyện lại. Với lực lượng quy tắc hỗ trợ chỉ vài ngày trong Không gian đã trở lãi như cũ.
Trong tay một Minh Đạo Kiếm.
Xoẹt....
Trước khi đi các đồ vật đã đc bôi thần dịch ko mất đc.
Nơi hắn đến không phải thiên hà khác mà là U Minh Giới.
Phup......
- Cha.!
- Lại là ngươi.
- Ta đã tịch mịch rồi.
- biết thế nào cũng thế. Đến cũng đúng lúc. Đến đây uống trà với ông bạn của ta.
- Bạn?.
- Đúng vậy ông bạn này trên chỗ ngươi gọi là Thần Chết.
- Chí Âm Thần. Vậy chẳng lẻ Chí Dương Thần là người.
- Đúng vậy. Còn cả nhiều vị Thần Khác nữa.
Dương Khiết mắt chư Ô mòm chữ O.
- Vậy Cha Không có thực thể. Đây chỉ là một phần nhỏ của 2 người. Chẳng lẽ ngài tách ra làm nhiều phần.
- Không tệ xem ra thằng con nuôi này cũng thông minh.
Chí Âm Thần khen.
- Đúng vậy. Đều là Phân Thân thần hồn. Nhưng Độc lập suy nghĩ. Nên có thể tâm sự. Giải khây bầu bạn. Không thì tịch mịch lắm.
Chí Dương Thần nói.
- Hắc hắc con hiểu rồi. Tất cả chỉ trong một trò chơi của người. Cho dù thế nào cũng không thoát đc.
- uhm đừng tịch mịch. Ta đã bảo đừng tìm hiểu nhiều quá. Cuối cùng cũng buồn chán mà thôi.
...........
Dương Khiết lúc này đã hiểu. Hắn không thể trở thành thần. Đó là một niềm tin vô vọng. Tất cả năng lực đều mượn nhờ của các vị thần.
Vẫn chỉ là hữu hạn nào đó.
............
- Cha người giúp con một việc đc không.
- Nói đi.
- Xóa hết ký ức rồi đem con đến một nơi nào đó để làm lại. Như vậy sẽ không còn tịch kịch nữa.
- đc đc. Ta hiểu. Nhưng Tiểu Thụ phải trông chừng ngươi. 2 Cửu Sắc Thảo và Ngũ Hành Thảo xem như là quà của ta.
- Ta không muốn con trai duy nhất ngũm sớm hắc hắc....