Thần Tiên Hạ Phàm Dị Giới

Chương 3: Tam ca thật là một cực phẩm!



Đang ngồi nói chuyện, một vị nha hoàn gõ cửa bước vào, hơi phúc thân nàng nói:

” Tam tiểu thư, cửu tiểu thư Mạc gia ngũ tiểu thư hôm nay đưa bái thiếp mời nhị vị tiểu thư đi thưởng hoa ở Vạn Hoa các.”

”Mạc gia... ngũ tiểu thư? Tô Mai có phải ngũ tiểu thư Mạc gia tên là Mạc Kim Chi?”

” Thưa đúng ạ”

Nhận được câu trả lời Tô Cẩm Lan khẽ gật đầu. Tô Tiểu Điềm liền lôi kéo tam tỉ đi tham dự nhưng nàng lấy lý do là bận xem lại tài liệu luyện đan liền cho gọi tứ đệ Tô Bảo đưa Tiểu Điềm đi.

~~~ta là đường phân cắt đến Vạn Hoa các~~~

”Bảo ca ca~ Bảo ca ca~ cười một cái đi mà~ sao lại bực như vậy nha? Tam tỉ không cố ý đánh thức huynh đâu mà. Còn nữa nha tỉ ấy là muốn tốt cho huynh nha, thử nghĩ xem hôm nay là ngũ tiểu thư xinh đẹp của Mạc gia cho mời chúng ta đi đó, huynh mà biểu hiện tốt thì chắc chắn sẽ lấy được tâm mỹ nhân... Ai nha ngũ tiểu thư Mạc gia là một trong tứ đại mỹ nhân của đế quốc nha. Có được tam của này thì thật là vinh hạnh đi đương thì có thể ngẩng cao cổ lên nhìn người nha~ nhưng nếu huynh cứ mặt mày đằng đằng sát khí theo kiểu người sống chớ lại gần thì có thể dọa nàng chạy mất nha.”

”Đủ! Ta bị gia gia bắt cho ngồi ở lương đình xem ông đánh cờ từ tận sáng sớm, muội nghĩ xem có ai lại là sáng sớm giá lạnh trời chưa sáng mà đã rời giường ngồi đánh cờ hay không? Đến lúc ván giữ trưa gia gia thắng được ba mươi hai ván ông mới cho ta về. Ta chỉ nhỏ giọng nói thầm gia gia ác độc ông liền lôi ta vào thư phòng giáo huấn tận hai canh giờ nói nào là thức sớm tốt cho sức khỏe, nào là không được dậy trễ, nào là rèn luyện tính nhẫn nại, sử dụng binh thư,... Ta mệt đến chỉ muốn lăn ra ngủ, vậy mà đặt lưng xuống chưa đầy hai khắc liền bị lôi dậy. Ta làm người không dễ gì, thiên a, vì sao ta luôn đối với người khác nở nụ cười, hiền lành tốt bụng, chân thật lại thiện lương, còn nữa mặc dù ta mệnh cách không được tốt bằng muội nhưng dù gì cũng là một đại vũ sư nhị đoạn là một thiên tài đó, vì sao mọi người lại đối xử với ta như vậy??? Tại sao???”

Tô Tiểu Điềm nghe thế thở dài, ca à ca có biết bản mặt ca rất đáng đánh không nha? Suốt ngày chỉ giỏi yy tự kỉ. Gia gia cùng mọi người sợ huynh bị chứng tự luyến đến phát cuồng thì sao? Ừm, mặc dù ca mới chỉ tu luyện có năm năm mà lên được đại vũ sư cấp hai thì thành quả cũng không tệ nhưng chỉ nằm trong khoản không tệ mà thôi nha. Mặc dù nghĩ thế nhưng nàng cũng không nói ra sợ làm tổn thương lòng tự trọng của người nào đó.

” Thiếu gia, tiểu thư đã đến Vạn Hoa các rồi, các vị thiếu gia thiên kim đều ở trong đó.”

Tô Bảo bước xuống liền đỡ lấy Tô Tiểu Điềm. Hắn hôm nay vận bộ y phục bạch sắc cầm cây quạt dáng người thư sinh nho nhã trên miệng luôn mỉm cười nhẹ nhàng khiến người khác như tắm gió xuân. Hai người vừa bước xuống xe đã hấp dẫn phần đông các ánh mắt của người đi đường, có vài vị cô nương lập tức biến thành mắt hình trái tim, vài người khác nhỏ giọng thì thầm

“ đó không phải là hai huynh muội Tô gia sao? ai da Tô gia thật sự là làm người ta tức chết mà, chẳng những thiên tài xuất hiện tầng tầng lớp lớp đã thế hình dáng ai cũng đều thanh tú mỹ lệ, từ nam cho đến nữ. Không chừa cho người khác một con đường sống, muốn bức tử người a~”

” Đúng thế, nhìn xem nhìn xem tiểu thiếu niên đó vừa nhìn đã biết là chưa trưởng thành vậy mà lại có bộ dáng câu hồn đoạt phách người khác rồi!”

”Nếu như ta được sinh ra ở Tô gia thì quá tốt rồi”

”Đúng đó, đúng đó nếu sinh ra ở Tô gia nói không chừng còn được hưởng phúc khí ở đó nữa nha”

“...”

“...”

“...”

Tô Bảo nghe lời đàm luận không khỏi vui vẻ nụ cười càng thêm mê người. Tô Tiểu Điềm thấy thế thật muốn đập vào mặt ca ca mình một cái xem hắn có tốt lên không. Thật là... tại sao nàng lại có một vị ca ca cực phẩm như vậy chứ hả???

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.