Nếu không phải Tô Tự nhắc đến, Lâm Hi căn bản sẽ không chú ý tới cái này.
"Thuần Dương chi thể" là căn bản của chân truyền đệ tử, Tô Tự nói quan hệ đến "Tiên Đạo tiềm lực" tương lai cũng không sai.
Chứng kiến trấn trụ được Lâm Hi, Tô Tự trong nội tâm cười thầm, nhưng trên mặt lại không biểu hiện ra chút nào.
- Nữ nhân này, thật sự rất hợp khẩu vị của ta ah.
Trên lưng Lâm Hi, "Tạp Mễ Lạp" hóa thành một đầu biên bức hắc hắc cười trộm, nàng là một nhân vật tinh quái, ý nghĩ của Tô Tự nàng sao lại không rõ chứ.
Tô Tự nói Lâm Hi sử dụng thần thánh "Quang hoàn" của Quang Minh Đại Thế Giới tổn hại đến căn cơ và "Tiềm lực" phát triển tương lai của Lạc Anh Tiên Tử. Nhưng nàng lại đang tận lực không đề cập tới một sự thật đó là nếu như không có Lâm Hi, đoàn "Yêu ma huyết nhục" kia ở lại trong cơ thể Lạc Anh Tiên Tử, tổn thương tạo thành chỉ sẽ càng lớn, tổn thương đối với "Tiên Đạo tiềm lực" cũng lớn hơn rất nhiều.
Lâm Hi trên thực chất là giúp Lạc Anh Tiên Tử, tránh khỏi tổn thất lớn hơn, mà không phải như nàng nói.
Lâm Hi là người rất thông minh, vốn không nên bị Tô Tự trấn trụ, nhưng đây là quan tâm quá sẽ bị loạn. Lạc Anh Tiên Tử dù sao cũng là người từng kết giao với hắn, song phương lại có quan hệ "tiên lữ", hơn nữa ở đối diện lại là hai nữ tử.
Tô Tự từng đợt từng đợt oanh tạc, Lâm Hi nhất thời không xem xét kỹ, bị đối phương nhất thời trấn trụ.
Tạp Mễ Lạp ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, thấy rất rõ ràng, bình thường nếu Tô Tự "Vu oan" chủ nhân như vậy đã sớm đứng ra, đối chọi gay gắt cùng nàng, đao thương kiếm nhãn với nàng rồi.
Bất quá, Tạp Mễ Lạp ẩn ẩn đã nhận ra nữ nhân này muốn làm gì. Trong khoảng thời gian ngắn, chẳng những không ngăn cản, ngược lại bộ dạng còn như đang xem trò vui, ước gì Lâm Hi bước vào trong cái bẫy rập này mới tốt.
- Lâm Hi, ngươi bây giờ nói, ngươi có nguyện ý phụ trách Lạc Anh sư muội hay không?
Tô Tự lạnh lùng nói.
- Cái này, nguyện ý. Nhưng...
Lâm Hi gật gật đầu. Nhưng lời còn chưa nói xong đã bị Tô Tự đã cắt đứt.
- Tốt! Nguyện ý là tốt rồi.
Tô Tự trong nội tâm cười thầm, trên mặt lại bất động thanh sắc:
- Hiện giờ có một biện pháp có thể trợ giúp sư muội chữa trị công thể, tăng lên Tiên Đạo tiềm lực. Ngươi có nguyện ý làm hay không?
Lâm Hi lúc này mới thanh tỉnh một chút, cũng không trả lời ngay.
Hắn cũng không ngu ngốc, lâu như vậy, hắn cũng đã cảm giác được lời mà Tô Tự nói có vấn đề. Xem ra những lời này mới là mục đích thật sự của nàng.
Bất quá, Tô Tự nói cũng không sai. Tình huống của Lạc Anh Tiên Tử quả thực sẽ ảnh hưởng đến thành tựu Tiên Đạo tương lai. Vấn đề "Tiên Đạo tiềm lực" lúc trước hắn quả thật không cân nhắc đến. Lúc này chú ý tới, tự nhiên không lý nào chối bỏ cả.
- Chỉ cần có thể trợ giúp sư tỷ mau chóng chữa trị Thuần Dương chi thể, ta sẽ không từ. Sư tỷ, rốt cuộc là cách nào, ngươi nói thẳng đi?
Một lát sau, Lâm Hi mở miệng nói.
Trong lòng của hắn quả thật có chút hiếu kỳ, tình huống của Lạc Anh Tiên Tử hiện giờ quả thật không có phương pháp xử lý tốt. Đây cũng không đơn giản chỉ là bổ sung chân khí, mà liên quan đến đồ vật cấp độ sâu hơn nữa.
Yêu ma Tiên Đạo Cảnh cũng không chỉ tiêu hao chân khí của ngươi đơn giản như vậy.
Đệ tử Luyện Khí Cảnh bị thương, nuốt mấy khỏa đan dược cũng không xê xích gì nhiều.
Nhưng yêu ma Tiên Đạo Cảnh lại phức tạp hơn nhiều.
- Tốt! Ngươi đáp ứng là tốt rồi!
Trên gương mặt một mực nghiêm trọng của Tô Tự rốt cục lộ ra vẻ tươi cười, trong tươi cười lộ ra một cổ gian trá nói không nên lời:
- Hiện giờ chỉ có biện pháp cuối cùng có thể mau chóng tăng lên thực lực cho Lạc Anh sư muội, chữa trị Thuần Dương chi thể của nàng. Cũng có thể khiến nàng giúp chúng ta thoát khỏi vị diện chinh chiến chi địa này. Biện pháp rất đơn giản, đó chính là "Âm Dương song tu" giữa tiên lữ!
- Cái gì! !
Bốn chữ "Âm Dương song tu" vừa ra, Lâm Hi liền quá sợ hãi.
Trước khi Tô Tự nói ra, Lâm Hi cũng đã suy nghĩ qua các loại phương pháp, nhưng đều không có manh mối nào, không có cái nào đáng tin cậy cả. Nhưng mà tuyệt đối không ngờ rằng, Tô Tự lại nói ra bốn chữ "Âm Dương song tu".
Chỉ sợ bây giờ dù là một khỏa thiên thạch, từ trên trời giáng xuống, nện vào đầu hắn cũng sẽ không tạo thành chấn động lớn như vậy.
Lâm Hi trong nội tâm một mảnh sóng to gió lớn, hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tô Tự, rất muốn nói ngươi có nói đùa không. Nhưng ánh mắt chăm chú của Tô Tự căn bản không giống nói đùa một chút nào cả.
- Khanh khách, ta biết ngay là cái này mà.
Nghe được Tô Tự nói rõ ràng ra, Tạp Mễ Lạp liền vụng trộm cười rộ lên. Càng lúc nàng càng cảm thấy nữ nhân Tô Tự này nhìn thuận mắt hơn rồi.
- Không được, tuyệt đối không được!
Lâm Hi chỉ trầm mặc một lát, lập tức nói.
Hắn nhìn thoáng qua Lạc Anh Tiên Tử, nàng cúi đầu, bên tai và cổ đều đã đỏ bừng, giống như hỏa thiêu vậy. Trông thấy bộ dạng của Lạc Anh Tiên Tử, Lâm Hi lại càng thêm kiên định.
- Vì sao?
Tô Tự lạnh lùng nói. Câu trả lời của Lâm Hi quả thật khiến nàng rất tức giận.
- Vừa rồi còn đáp ứng, sao giờ lại đổi ý? Chẳng lẽ ngươi không muốn trợ giúp Lạc Anh sư muội sao?
- Ta dĩ nhiên muốn trợ giúp Lạc Anh sư tỷ, nhưng không phải loại tình huống này.
Lâm Hi nói, thần sắc cực mất tự nhiên.
- Vì sao? Ngươi cho ta lý do đi?
Tô Tự nói.
- Cái này..., dựa theo thông báo của chưởng môn hai chúng ta, chúng ta bây giờ còn chưa phải là tiên lữ chính thức. Nhất định phải chờ ta đạt tới Tiên Đạo Cảnh mới được.
Lâm Hi nói.
Lâm Hi người nói vô tình, Lạc Anh Tiên Tử ở một bên người nghe có ý, trong nội tâm mát lạnh, hỏa hồng trên cổ trong nháy mắt cũng tan đi một nửa.
- Hừ, cái này tính toán là lý do gì, lời của chưởng môn hai phái là chuyện không thể nghi ngờ, chẳng lẽ không thể sửa đổi sao. Sớm một ngày, hay chậm một ngày có khác gì nhau đâu.
Tô Tự bất mãn nói. Người đây là đang trốn tránh sao?
- Thế nhưng, tu vi của ta cũng không đủ. Tiên lữ song tu nhất định phải đạt tới Tiên Đạo Cảnh, trở thành chân truyền đệ tử, mới có thể phát huy ra uy lực.
Lâm Hi do dự một chút nói.
- Hừ! Cái này ngươi cũng không cần quan tâm. Đổi thành người khác thì không được. Nhưng ngươi không giống. Thái Cổ Long Cương gì đó của ngươi, ngay cả chân truyền đệ tử cũng có thể hấp thu chuyển hóa. Tuy rằng kém một chút so với Thuần Dương chân khí nhưng đã sơ bộ thỏa mãn điều kiện song tu rồi.
Tô Tự hoàn toàn thất vọng.
Lâm Hi vẻ mặt xấu hổ, nếu biết Tô Tự tìm hắn tới nói loại chuyện này thì đánh chết hắn cũng sẽ không đến.
- Nhưng là, nhưng là...
Lâm Hi chi chi ngô ngô, một người bình thường linh mẫn dưới ánh mắt áp bức của Tô Tự giờ lại trở nên ngày càng mất tự nhiên, trong đầu hoàn toàn là một hỗn loạn.
Hắn thật sự không rõ, Tô Tự một nữ tử, vì sao có thể tự nhiên đàm luận chuyện "Âm Dương song tu" với hắn.