Thần Tọa

Chương 1120: Âm Dương song tu (5)



Công Thâu Mộ Long nói.

Tôn Vĩ Tín và Tô Tự đều hơi có chút kinh ngạc, Công Thâu Mộ Long lúc bắt đầu đã mãnh liệt phản đối Lâm Hi, thậm chí còn nói muốn Tiên La Phái đầu nhập vào Thái Nguyên Cung... nhưng hiện giờ lại đứng về phía Lâm Hi. Bất quá, dùng sự hiểu biết của Tôn Vĩ Tín và Tô Tự đối với hắn, cũng biết hắn là nói thật. Mặc dù có một vài lúc hắn khí phách, xúc động, nhưng bản tâm vẫn không xấu.

- Chuyện này ngược lại không phải không thể được. Tiểu Động Thiên Pháp Khí, mặc dù chúng ta mang theo cũng không mở được. Hơn nữa loại pháp khí trọng yếu này, bảo người khác giao cho chúng ta mang đi, cũng không thích hợp lắm.

Tô Tự do dự một chút, vẫn gật đầu:

- Về sau hai phái liên minh, hợp tác còn rất nhiều. Hiện giờ coi như mới bắt đầu thôi. Tin tưởng tiểu tử kia ngàn dặm xa xôi chạy tới giúp chúng ta, cũng sẽ không hại bọn hắn. Nhưng Tiểu sư muội, Tiểu sư muội làm sao bây giờ. -- tình huống của nàng, một đoạn thời gian rất dài cũng sẽ không có sức chiến đấu, căn bản không cách nào tham dự chiến đấu được chứ đừng nói gì đến giúp những nơi khác.

- Cái này, kỳ thật cũng không phải chuyện gì khó làm.

Lúc này mở miệng lại là Tôn Vĩ Tín, vẻ mặt suy nghĩ.

- Tình huống của Tiểu sư muội có Lâm Hi chiếu cố là được rồi. Bọn hắn vốn là tiên lữ, cũng không có gì không được cả. Hơn nữa thời gian trị liệu càng dài, đối với thương thế của nàng càng có lợi.

- Mặt khác, Lâm Hi đi vào Dục Huyết Chi Hoàng, cũng có không ít chân truyền đệ tử của Thần Tiêu Tông. Để Tiểu sư muội đi theo cùng hắn có lẽ sẽ an toàn hơn.

Tôn Vĩ Tín nói.

- Nói vậy cũng đúng, nhưng hai người các ngươi, không biết là có hiềm nghi bán Tiểu sư muội của mình đi sao?

Tô Tự chớp mắt, tức giận nói.

- Ha ha, bọn hắn vốn sẽ cùng một chỗ. Hơn nữa chúng ta đây không phải là đang tạo cơ hội để bọn họ tăng tiến cảm tình sao? Giữa tiên lữ, cũng phải cần cảm tình mới có thể phát huy hiệu quả song tu một cách lớn nhất.

Tôn Vĩ Tín cười nói.

- Bớt nói đi, các ngươi là cảm thấy mang theo nàng sẽ liên lụy, không muốn chịu gánh nặng thôi.

Tô Tự nói trúng tim đen hai người.

- Đừng, Tô sư tỷ, trời đất chứng giám, chúng ta tuyệt đối không có loại suy nghĩ này.

Hai người thu dáng tươi cười, nghiêm mặt nói.

- Coi như các ngươi có chút lương tâm, không có loại suy nghĩ này.

Tô Tự phất phất tay, nói:

- Tuy rằng không quá thỏa đáng, bất quá, đây cũng là biện pháp tốt nhất trước mắt. Lập tức báo cho Tiểu sư muội đi.

Cách đó không xa, Tạp Mễ Lạp đứng ở trong bóng tối mà hào quang của "Phát quang pháp trận" không thể chiếu tới, hắc hắc cười trộm. Trận thảo luận này nàng không tham gia, bất quá, đối với hành động "Không có đạo nghĩa" bán đứng sư muội của ba người, Hấp Huyết Nữ Vương lại rất buồn cười.

Tô Tự mặc dù nói ngôn từ chính nghĩa, còn chỉ trích hai người. Nhưng Tạp Mễ Lạp lòng dạ biết rõ, kỳ thật tất cả chuyện này đều là làm cho mình xem cả.

Thực sự muốn đưa Lạc Anh Tiên Tử ra ngoài, không phải người khác mà chính là vị Tô Tự "Tô sư tỷ" lộ ra rất quan tâm này. Trên thực tế, lần thảo luận này chính là nàng khởi xướng. Tôn Vĩ Tín và Công Thâu Mộ Long chẳng qua chỉ làm theo ý nàng thôi.

Ở trên người nữ nhân gọi là "Tô Tự" này, nàng ngửi được hương vị đồng loại giống mình. Thật sự là bát quái chi tâm hừng hực thiêu đốt.

Hai người ở sâu trong động quật cũng không biết, "Vận mệnh" của bọn hắn cứ như vậy đã được quyết định bởi ba người ngoài động.

Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt, Lâm Hi và Lạc Anh Tiên Tử đã ở trong động Âm Dương song tu được hơn mười ngày. Hiệu quả song tu cũng dựng sào thấy bóng, lực lượng của Lạc Anh Tiên Tử trực tiếp từ Luyện Khí đệ lục trọng "Phù Lục Kỳ" trước kia khôi phục đến Luyện Khí tầng thứ bảy Thánh tử kỳ, lại đến Luyện Khí đệ bát trọng Hư Tiên kỳ, cuối cùng đạt đến Luyện Khí đệ cửu trọng Đạo Quả cấp.

Bất quá lúc sau cũng không còn dễ dàng như vậy nữa.

"Thuần Dương chi thể" quan hệ trọng đại, một khi xuất hiện tổn thương mang tính căn cơ thì phía trước chữa trị rất nhanh, nhưng lúc sau lại không dễ dàng như vậy nữa. Bất quá, tuy rằng là lực lượng Đạo Quả cấp nhưng là bằng vào "Thuần Dương tiên khí" tinh thuần của Lạc Anh Tiên Tử, hoàn toàn có thể bễ Thánh Vương Luyện Khí thập trọng ngũ lục quả.

Cùng lúc đó, bất kể là Lâm Hi hay là Lạc Anh Tiên Tử, cường độ tinh thần lực hai người đều có đề cao rõ rệt.

Ông!

Hơn mười ngày sau, "Mạc thiên cấm chế" bao phủ động quật mở ra, Lâm Hi và Lạc Anh Tiên Tử đã xong tu luyện, quần áo chỉnh tề, vai sóng vai, tay trong tay đi ra.

Lần này Âm Dương song tu, xem như hai người đã sớm thể nghiệm tiên lữ song tu ngày sau. Tuy rằng chỉ dừng lại ở chân khí song tu thô thiển nhất, cũng không đột phá tầng cuối cùng, nhưng trải qua chuyện này, quan hệ giữa hai người lại càng thêm thân mật, hòa hợp hơn rất nhiều, chính thức đã có tình cảm của "Tiên lữ".

- Lạc Anh sư muội, các ngươi đi ra.

- Chủ nhân.

Trông thấy hai người tay trong tay, mặt mày hồng hào, tinh thần rạng rỡ từ bên trong đi ra, mọi người vội vàng nghênh đón.

- Sư tỷ, sư huynh.

Lạc Anh Tiên Tử vẻ mặt mỉm cười, chào hỏi bọn người Tô Tự, Tôn Vĩ Tín, khi ánh mắt xẹt qua Công Thâu Mộ Long thì Lạc Anh Tiên Tử có chút nhíu nhíu mày, chần chờ một chút, nghiêng đầu, nhìn qua Lâm Hi, thấp giọng năn nỉ nói:

- Sư đệ, xem trên mặt mũi của ta, có thể giúp Công Thâu sư huynh một phen không?

Lâm Hi xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía Công Thâu Mộ Long. Cảm nhận được ánh mắt của Lâm Hi, Công Thâu Mộ Long hơi có chút mất tự nhiên.

Trong khoảng thời gian này, Tô Tự và Tôn Vĩ Tín đều đã giúp hắn, truyền chân khí qua cho hắn, nhưng chỉ là chặt đầu cá, vá đầu tôm, thực lực của Công Thâu Mộ Long vẫn không thể khôi phục, ngược lại tiên khí của Tô Tự và Tôn Vĩ Tín đều tiêu hao không ít.

Ở nơi nguy cơ này trùng trùng điệp điệp thế này, đây tuyệt đối không phải là biện pháp tốt.

Cái gọi là "Phượng Hoàng không có lông còn không bằng gà", Công Thâu Mộ Long đắc tội Lâm Hi, mỗi người chân khí sung túc, chỉ có hắn là vẫn như trước, về cơ bản chẳng khác gì một đầu Phượng Hoàng bị nhổ trụi lông cả.

- Được rồi.

Lâm Hi cười cười, gật gật đầu.

Không nhìn tăng cũng phải nhìn mặt Phật, xem ở phân thượng của Lạc Anh Tiên Tử, không thể hiềm khích lúc trước giúp hắn một phen cũng không phải không thể được.

Bất quá, Lâm Hi lại không muốn có bất kỳ tiếp xúc nào với hắn.

- Nơi này là một ít Thuần Dương Tiên Đan, làm sao dùng ngươi quyết định đi. Không cần nói cho ta.

Lâm Hi bàn tay giương lên, lấy ra mấy trăm viên Thuần Dương Tiên Đan, không nhiều không ít, vừa vặn đủ để "Công Thâu Mộ Long" bổ túc chân khí.

- Cảm ơn.

Lạc Anh Tiên Tử lộ ra một dáng tươi cười hiểu ý, tiếp nhận lấy "Thuần Dương Tiên Đan", đi đến chỗ Công Thâu Mộ Long.

Công Thâu Mộ Long nghe được rõ ràng, trên mặt lúc xanh lúc đỏ, thần sắc biến ảo bất định. Hắn có ý cự tuyệt, nhưng tình huống hiện tại lại không được phép hắn cự tuyệt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.