Thần Tọa

Chương 239: Tám trăm vạn giá trị công huân



Thần Tiêu Sơn nhiều đệ tử như vậy, mỗi người đều muốn nịnh nọt bề trên. Dùng thân phận Đại trưởng lão thời không, tiếp nhận chỗ tốt của đệ tử cấp dưới là điều đương nhiên.

Sợ rằng, nếu Lâm Hi giao ra Cửu Đầu Xà một cách sảng khoái thì người ta không những không cảm kích, còn coi đó là đương nhiên nữa người nịnh bợ quá nhiều, Đại trưởng lão thời không thậm chí có thể còn không nhớ rõ Lâm Hi là thế nào nữa kìa.

Lâm Hi cũng không phải phải loại đần như thế, muốn được người khác coi trọng, không phải dựa vào nịnh nọt, mà là dựa vào thực lực của chính mình.

Đại trưởng lão thời không cũng tự mình đưa đến trước mặt, hắn làm sao có thể sẽ bỏ qua.

- Ta đã thấy đệ tử hạch tâm, chân truyền đệ tử cũng coi như nhiều. Người nào mà không cung kính, cẩn thận nịnh bợ. Đệ tử gan lớn như ngươi vẫn là lần đầu ta gặp ngươi không sợ, ta lợi dụng thân phận, cưỡng ép thu đồ của ngươi sao?

Đại trưởng lão thời không nói.

- Một quả tàn hạch nho nhỏ mà thôi. Ta chịu được tổn thất. Có thể làm cho Đại trưởng lão thời không, đặc biệt làm ra loại chuyện này, vậy nó coi như có giá trị.

Lâm Hi ngạo nghễ nói.

Lúc trước trên Tài Quyết Phong, lời nói với Thần Tiêu Tông phó chưởng môn Lâm Hi đã sớm rõ ràng. Thế giới tiên đạo, chú ý chỉ có thực lực. Nịnh bợ và nịnh nọt chỉ có thể bị khinh thường.

Đại trưởng lão thời không nhìn qua ngoại môn đệ tử nho nhỏ trước mắt, rõ ràng lại thất thần một chút.

Rất có ý tứ, rõ ràng có đệ tử, biết rõ hắn là Thần Tiêu Tông Đệ nhất trưởng lão, còn dám báo ra cái giá trên trời kia, xảo trá trên đầu hắn.

- Trong Ngoại môn rõ ràng có loại đệ tử này.

Đại trưởng lão thời không trong nội tâm cười cười.

Hắn là thân phận gì, đừng nói 3000 vạn giá trị công huân, dù là 30 ức giá trị công huân, cũng không lọt vào mắt hắn. Hắn cũng không phải quan tâm chút giá trị công huân ấy, chỉ là không thích bị xảo trá thôi.

Nhưng cảm giác Lâm Hi mang đến cho hắn lại có chút kỳ quái. Không phải phiền chán, ngược lại có chút thưởng thức.

Đã nhìn quen các đệ tử khác khúm núm, nịnh nọt nịnh bợ, còn Lâm Hi này lại cao ngạo tự tin, muốn làm gì thì làm, không gì kiêng kỵ khiến hai mắt hắn phải tỏa sáng, có một loại cảm giác khác thường.

- Được rồi. Người trẻ tuổi, quả thật khiến ta rất kinh ngạc, nhưng cái này không có nghĩa là ta đồng ý cho ngươi xảo trá.

Đại trưởng lão thời không lắc đầu nói. Hắn tuy rằng thưởng thức Lâm Hi, nhưng thưởng thức cũng không có nghĩa là nguyện ý làm một kẻ đần.

- Năng lượng hạch của Địa Ngục Cửu Đầu Xà quả thật phi thường hiếm có. Đầu quái thú này phi thường giảo hoạt, một khi thấy tình thế không đúng, lập tức sẽ lui về chỗ sâu trong Địa Ngục Đại Thế Giới. Ta đã từng nhiều lần muốn dụ dỗ đầu Thời Không quái thú này, nhưng đều bị nó chuồn mất. Bởi vì nó có thực lực sánh với Ma Thần, lại có năng lực xuyên qua không gian và thời gian cường hãn, cộng thêm giảo hoạt đa trí nên chúng ta tới giờ vẫn không có biện pháp nào bắt nó. Khó có thể nắm lấy được hành tung của nó.

Đại trưởng lão thời không nói:

- Ta muốn năng lượng hạch của nó, cũng không phải như ngươi tưởng tượng, lợi dụng năng lượng của nó để luyện công, hoặc là luyện đan gì đó đâu. Giá trị lớn nhất của nó chính là sớm biết trước sự xâm lấn của Địa Ngục Ma tộc. Đại thế giới Tiên đạo chúng ta, trong nhiều vị diện, không gian giao chiến với Địa Ngục Ma tộc. Những Địa Ngục Ma tộc này thường xuyên lợi dụng lực lượng của Địa Ngục Cửu Đầu Xà để mở cổng truyền tống, đại quy mô xâm lấn thế giới khác.

- Bởi vì năng lực Thời Không của Cửu Đầu Xà phi thường đặc thù, cho nên Địa Ngục Ma tộc thường xuyên dưới tình huống chúng ta không hề hay biết đột nhiên dũng mãnh tiến vào thế giới, mà đợi đến lúc chúng ta đuổi tới thì bọn hắn lại lợi dùng cổng truyền tống do huyết nhục Cửu Đầu Xà hóa thành rút đi. Chiến đấu như vậy khiến chúng ta rất mệt mỏi, phi thường bị động. Nhưng nếu như có được tàn hạch này thì không giống thế nữa, chúng ta có thể sớm thông qua tàn hạch, biết trước sự xấm lấn của Ma tộc. Cảm giác được khí tức thì không chi môn của Cửu Đầu Xà.

Đại trưởng lão thời không dừng một chút, nói tiếp:

- Cho nên, ngươi hiện tại đã biết rõ, ta vì sao lại cần năng lượng hạch Cửu Đầu Xà của ngươi rồi chứ. 3000 vạn ta không thể nào đưa cho ngươi. Quá không hợp thói thường! Hơn nữa, mặc dù cho ngươi cao như vậy cũng không phải chuyện tốt. Có được quá dễ dàng, đối với tu luyện của ngươi chưa chắc là chuyện tốt!

Lâm Hi cười cười. Đương nhiên biết rõ ý của Thời Không đại trường lão, là chỉ hắn nếu như có được 3000 vạn giá trị công huân, sẽ bớt đi ma luyện và tôi luyện đối ứng với 3000 vạn giá trị công huân. Cái này đối với người trong tiên đạo, còn trọng yếu hơn cả giá trị công huân.

Bất quá, Lâm Hi căn bản sẽ không nghĩ tới có thể đạt được nhiều như vậy. Mục đích của hắn chỉ là dụ ra lời nói thật của Đại trưởng lão thời không thôi.

Cái gọi là "Rao giá trên trời, trả tiền ngay tại chỗ", Đại trưởng lão thời không bắt đầu ra giá 70 vạn giá trị công huân, rõ ràng đã thấy trên Lộc Đức Bài của hắn có vừa vặn hơn 70 vạn giá trị công huân nên mới đặc biệt ra giá, hoàn toàn không có thành ý.

Đó là nói rõ muốn khi dễ hắn là một ngoại môn đệ tử, thực lực hèn mọn, lại không biết gì!

Lâm Hi tuy rằng kém hơn Đại trưởng lão thời không rất nhiều nhưng cũng không muốn cứ vậy bị người xem nhẹ.

- 2000 vạn! Một điểm cũng không thể thiếu.

Lâm Hi duỗi ra một ngón tay, không chút do dự nói.

- Không có khả năng!

Đại trưởng lão thời không kinh hô lên:

- Ta cho ngươi nhiều nhất là 800...

Thanh âm Đại trưởng lão thời không bỗng im bặt, rốt cục ý thức được mình đã lỡ lời rồi. Làm sao có thể nói điểm mấu chốt của mình ra cho Lâm Hi được chứ.

- Ha ha ha, tốt! 800 vạn thành giao rồi!

Lâm Hi cười ha hả.

Một khỏa Địa Ngục năng lượng hạch của Cửu Đầu Xà, rõ ràng đổi lấy 800 vạn giá trị công huân, thật sự là kiếm lớn. Lâm Hi tuyệt đối thật không ngờ, một nhiệm vụ "Truy nã Dung Nham Tiểu Ma Quân" rõ ràng lại mang đến cho hắn ban thưởng phong phú như vậy.

Cũng may mắn là trên người hắn có Thái Cổ Chân Long hộ thể, bằng không nếu đổi thành người khác còn không nhất định có thể đạt được huyết nhục tinh hoa của Địa Ngục Cửu Đầu Xà. Tựa như Đại trưởng lão thời không nói, dùng thần thông kinh thiên của hắn cũng không làm gì được Địa Ngục Cửu Đầu Xà, có thể tưởng tượng huyết nhục tinh hoa của Địa Ngục Cửu Đầu Xà hiếm có đến cỡ nào.

- Xú tiểu tử, thật sự là đủ gian trá. 800 vạn giá trị công huân, đối với thân phận ngoại môn đệ tử như ngươi thật sự là quá cao. Bất quá, có khỏa năng lượng hạch này rồi, Đại thế giới Tiên đạo chúng ta chiến đấu với Ma tộc ở thế giới khác có thể chủ động hơn rất nhiều. Cứu vãn rất nhiều tánh mạng tinh anh môn phái, chân truyền đệ tử. Những đệ tử tinh anh, chân truyền này mỗi người đều là thiên tài, là hy vọng tương lai của môn phái, tổn thất mỗi một người đối với môn phái đều là tổn thật cực lớn. Theo đó, ngươi đối với tông phái quả thật đã có cống hiến cực lớn. 800 vạn giá trị công huân thật sự một chút cũng không nhiều. Thậm chí ban thưởng ngươi 3000 vạn cũng ngại ít. Nhưng quy củ tông phái không thể phá, như vậy đi. Lần này coi như riêng ta thiếu nợ ngươi một nhân tình, về sau, nếu như ngươi cần ta trợ giúp, ta có thể không ràng buộc giúp ngươi giải quyết một lần nguy hiểm. Ngươi thấy thế nào?

Đại trưởng lão thời không nói.

Lâm Hi nghe vậy đại hỷ:

- Đa tạ Đại trưởng lão!

Một nhân tình của Đại trưởng lão thời không phân lượng còn nặng hơn 800 vạn giá trị công huân rất nhiều. Mà cái này, cũng hoàn toàn là thứ mà Lâm Hi muốn có nhất.

- Ha ha, tốt rồi, giao năng lượng hạch ra đi, coi như hoàn thành nhiệm vụ. Bất quá, lời hứa của ta với ngươi chỉ là bí mật riêng giữa chúng ta, không thể nói với bất kỳ người nào, rõ chưa?

Đại trưởng lão thời không nói.

- Lâm Hi minh bạch.

Lâm Hi nhẹ gật đầu. Loại chuyện này, không cần Đại trưởng lão thời không nói hắn cũng minh bạch.

- Tốt rồi, ngươi trở về đi. Ta nghĩ, chúng ta một đoạn thời gian rất dài sau này sẽ không gặp nhau...

Thanh âm của Đại trưởng lão thời không từ bốn phương tám hướng vang lên. Thế giới trước mắt lần nữa xoay tròn...

- Sư đệ, sư đệ...

Một hồi tiếng kêu gọi truyền đến bên tai.

Lâm Hi chấn động thân hình, đột nhiên phục hồi tinh thần lại.

Màn sáng trước Lộc Đức Bài vẫn còn đang lóe lên. Tay Lâm Hi đặt ngay trên Lộc Đức Bài, đám người chung quanh thì kinh ngạc nhìn hắn.

- Sư đệ, ngươi không sao chứ?... truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Một gã đệ tử nhiệm vụ đi tới, kinh ngạc nói.

- Không có việc gì. Sư huynh, thời gian trôi qua đã bao lâu?

Lâm Hi nói.

- Không bao lâu. Chúng ta chỉ nhìn ngươi đứng ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích, lo lắng ngươi xảy ra vấn đề gì.

Tên đệ tử nhiệm vụ kia nói.

- Ta rất tốt.

Lâm Hi cười cười. Tâm niệm hắn vừa động, trên lưng lóe lên hàn quang, lưỡi dao sắc bén của pháp kiếm mổ ra một kiếm trên lồng ngực Lâm Hi, Lâm Hi thò tay tìm tòi, liền lấy ra một viên hạch dính máu ném vào trong pháp trận.

Ông!

Con số trên Lộc Đức Bài nhanh chóng chuyển động, cuối cùng ngừng lại ở 8767300!

Trong khoảng thời gian ngắn, trí trị trên Lộc Đức Bài của Lâm Hi đã tăng lên hơn mười lần!

Oanh!

Trước Đại điện Nhiệm Vụ thoáng cái sôi trào.

- Hơn 800 vạn giá trị công huân! Làm sao có thể! Đại điện Nhiệm Vụ có phải đã lầm rồi không?

- Tại sao sao ban thưởng lại cao thế được! Cho dù Thánh tử, Thánh nữ cũng không có được giá trị công huân cao như vậy! Cho dù chân truyền đệ tử, làm nhiệm vụ một lần cũng không có nhiều như vậy a!...

- Điên rồi! Đại điện Nhiệm Vụ lầm rồi. Hắn chỉ là ngoại môn đệ tử, sao ban thưởng còn cao hơn cả đệ tử nội môn?

- Quá không hợp thói thường rồi! Sư huynh, tra một chút, tra một chút, khẳng định sai rồi...

......

Đám người chung quanh con mắt đều đỏ. Quá đả kích người rồi. Trước kia ban thưởng hơn 70 vạn giá trị công huân cũng đã khiến người bị đả kích rồi, hiện giờ đột nhiên tăng vọt gấp 10 lần, cái này khiến những ngoại môn đệ tử khác có cảm giác như phát điên lên!

Ba gã Đệ tử tiên đạo phụ trách sự vụ Đại điện Nhiệm Vụ cũng như phát mộng.

Sự biến hóa này quá đột nhiên.

Bọn hắn tuy rằng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng có một điểm có thể khẳng định, ban thưởng trên Lộc Đức Bài tuyệt đối không sai. Ngay vừa rồi, ba người đều cảm giác được, có một vị trưởng lão khác tiếp quản Đại điện Nhiệm Vụ, cấp cho Lâm Hi 800 vạn giá trị công huân.

Nghi hoặc duy nhất của ba người chính là Lâm Hi đến cùng vừa mới làm gì, sao đột nhiên giá trị công huân lại tăng nhiều như vậy.

- Chẳng lẽ là khỏa hắc hạt châu kia...

Trong mắt ba người như có điều suy nghĩ.

Lâm Hi cũng không để ý nhiều như vậy, nhận lấy Lộc Đức Bài cười to vài tiếng, trực tiếp nghênh ngang rời đi.

Thật sự là người gặp việc vui, tinh thần thoải mái. Chỉ cần ngẫm lại hợn 800 vạn giá trị công huân trên Lộc Đức Bài thì Lâm Hi đã cảm thấy vui vẻ thoải mái rồi!

- 800 vạn... ta nên mua gì đây. Ha ha, Tăng Khí Đan cũng được hơn mười vạn khỏa a!

Lâm Hi trong nội tâm không khỏi đắc ý thầm nghĩ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.