Thần Tọa

Chương 258: Khí Vận Phù Lục



- Hộ pháp trưởng lão, tin rằng người cũng rõ, đệ tử có thể chiếm cứ một vị trí trên Thần Tiêu Tinh Túc Bảng đối với bổn môn có ý vị thế nào. Bổn tọa xử trí như vậy, ngươi cảm thấy có gì dị nghị không?

Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn lại nói.

Hộ pháp trưởng lão mặt âm trầm, trong mắt hiện lên thần sắc suy tư. Rốt cục nhẹ gật đầu:

- Chuyện này, cứ do Phó chưởng môn xử trí a.

Theo những năm qua mà xem, có thể chiếm cứ Thần Tiêu Tinh Túc Bảng cũng không phải là thế hệ hời hợt. Có ít người ngay cả cường giả Khí Tiên Kỳ cũng có thể đánh chết!

Những người này trong cấp bậc ngoại môn, có thể biểu hiện ra thực lực như thế, không hề nghi ngờ, tiền đồ tương lai bất khả hạn lượng. Lâm Hi muốn chiếm một chỗ cắm dùi trên đó cũng không dễ dàng.

Đương nhiên, Hộ pháp trưởng lão cứ như vậy buông tha Lâm Hi, cũng có nguyên nhân khác. Bất quá, những thứ này hắn sẽ không nói ra.

- Rất tốt! Lâm Hi, ngươi nghe rồi đấy. Nếu như ngươi không thể chiếm một vị trí trên Thần Tiêu Tinh Túc Bảng, vậy thì mặc dù ngươi vào ba tháng sau có đạt tới Khí Tiên Kỳ, cũng không có chút ý nghĩa nào. Dựa theo phiền toái liên tiếp mà ngươi gây ra, biểu hiện của ngươi không đủ để khiến tông phái trả giá lớn như vậy, vậy thì đến lúc đó, chỉ sợ ngay cả ta cũng không thể không mang ngươi đến Hộ Pháp Điện rồi. Hoặc là, trực tiếp giao ngươi cho Đâu Suất Cung để bình ổn hậu quả ngươi giết chết Lục Đức đạo nhân!

Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn nói.

Trong nội tâm Lâm Hi run lên, mở miệng nói:

- Đệ tử minh bạch!

Một bên, hai hàng lông mày của Hộ pháp trưởng lão rốt cục hoàn toàn giãn ra, nhìn qua Lâm Hi cách đó không xa lộ ra một tia cười lạnh âm hiểm. Thật giống như đang nhìn chằm chẳm vào con mồi sắp đến tay vậy.

- Phó chưởng môn anh minh! Đối với loại đệ tử kiệt ngạo bất tuần, chỉ biết gây tai hoạ, lại không có bổn sự này nên xử trí nghiêm khắc, tuyệt không thể nuông chiều!

Hộ pháp trưởng lão hung hăng nói, nói xong quay đầu lại nhìn thoáng qua Lâm Hi:

- Tiểu súc sanh, chúng ta một tháng sau gặp lại a. Ta sẽ đợi ngươi tại Hộ Pháp Điện. Hiện giờ, hảo hảo quý trọng một tháng này đi!

- Hừ! Ngươi trước tiên đừng có đắc ý. Một cái Thần Tiêu Tinh Túc Bảng nho nhỏ không làm khó được ta. Ngươi cũng nhớ rõ cho ta sớm muộn cũng có một ngày, ta sẽ hung hăng dẫm nát ngươi dưới chân! Lời mà Lâm Hi ta từng nói qua nhất định sẽ làm được!

Lâm Hi hung hăng nói.

- Ngươi!

Đồng tử Hộ pháp trưởng lão co rút lại, trong mắt bắn ra ra một cỗ sát cơ đầm đặc:

- Phó chưởng môn, ngươi nhìn xem, đang ở trước mặt ngươi mà hắn còn dám coi trời bằng vung như vậy. Trong mắt của hắn còn có trưởng lão, còn có chưởng môn sao? Hắn chính là một đầu bạch nhãn lang, dưỡng không thân, nên giết!

- Đối với lão thất phu như ngươi cũng không cần phải tôn kính. Phó chưởng môn, ta cực kỳ hoài nghi hắn là gian tế của Đâu Suất Cung!

Lâm Hi đối chọi gay gắt nói.

- Đã đủ rồi!

Thương Khung chấn động, toàn bộ không gian đều phảng phất muốn sụp đổ, năng lượng bắt đầu khởi động như nước thủy triều, tựa hồ chỉ đơn giản liền có thể nghiền nát Lâm Hi và Hộ pháp trưởng lão thành bột mịn.

- Hộ pháp trưởng lão, ngươi trước rời đi trước đi. Chuyện Lâm Hi ngươi không nên nhúng tay vào. Ta đều có chủ trương! Lâm Hi, chú ý lời nói của ngươi. Đệ tử thực lực cường đại có quyền lợi bỏ qua môn quy bình thường, nhưng ngươi hiện giờ còn chưa chứng minh được giá trị kia. Hộ pháp trưởng lão, nếu một tháng sau, trên Thần Tiêu Tinh Túc Bảng không có tên Lâm Hi, hắn sẽ xuất hiện trong Hộ Pháp Điện của ngươi!

Thanh âm của Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn chấn động trên bầu trời. Cho dù là hắn, đối với Lâm Hi và Hộ pháp trưởng lão cũng cực kỳ đau đầu.

- Vâng, Phó chưởng môn.

Hộ pháp trưởng lão nhìn một Lâm Hi một cái, lộ ra một tia cười lạnh, tiên khí chấn động, phá vỡ không gian, phiêu nhiên mà đi.

Còn lại một mình Lâm Hi đứng lại trong không gian, trầm mặc không nói.

Lời kia của Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn biểu hiện tuy là che chở Hộ pháp trưởng lão.

Bất quá, Trong lòng Lâm Hi biết rõ. Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn nếu thật sự bất mãn với mình thì căn bản đã không chuyển xử phạt qua một tháng sau rồi. Trên thực tế, nếu như mình thành công chiếm một vị trí trên Thần Tiêu Tinh Túc Bảng vậy thì xử phạt này kỳ thật cũng tương đương với không có, chỉ là một lời nói suông thôi.

Bất quá, nếu như mình không thể chiếm một vị trí trên Thần Tiêu Tinh Túc Bảng thì lời nói suông kia cũng sẽ biến thành sự thật rồi. Từ điểm này, Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn cũng không thể hoàn toàn khuynh hướng mình được.

- Lâm Hi, hắn dù sao cũng là trưởng lão, ngươi không thể tôn kính hắn một chút sao? Đợi sau khi Hộ pháp trưởng lão rời đi, thanh âm của Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn từ phía trên không phiêu xuống.

- Không có khả năng!

Lâm Hi nghe được lời của Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn liền không hề do dự nói, thần sắc của hắn kiên định, nửa điểm chỗ trống thương lượng cũng không có:

- Cũng không phải Lâm Hi ta kiệt ngạo bất tuần, trong Thần Tiêu Tông, ta ai cũng có thể tôn kính, duy chỉ không thể tôn kính hắn! Hắn năm lần bảy lượt muốn hại ta, nếu như không phải vận khí ta tốt, chỉ sợ đã chết sớm rồi! Phó chưởng môn cảm thấy, đối với loại người người chẳng lẽ ta còn cần tôn kính sao?

Lâm Hi trong đầu xẹt qua một màn Tạp Mễ Lạp bị Hộ pháp trưởng lão đánh chết, trong ánh mắt bắn ra cừu hận thật sâu.

- Aizz!

Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn thở dài một tiếng, minh bạch cừu hận giữa Lâm Hi và Hộ pháp trưởng lão chỉ sợ ngay cả hắn cũng không thể hóa giải:

- Xem ra, trên Tài Quyết Phong, lúc ta xuất hiện cũng đã muộn một chút. Mối thù hận giữa các ngươi, ta rất khó hóa giải rồi. Lâm Hi, ta hi vọng ngươi hiểu rõ, cũng không phải ta che chở Hộ pháp trưởng lão, mà nếu như làm địch nhân với Hộ pháp trưởng lão, sẽ rất bất lợi với ngươi sau này, về sau, ngươi ở trong tông chỉ sợ sẽ phi thường gian nan!

- Đa tạ Phó chưởng môn yêu mến. Chuyện này ta đã có chuẩn bị tâm lý! Không có ma luyện, làm sao thành được châu báu. Cứ để hắn làm đá mài đao cho ta đi, sớm muộn cũng có một ngày, ta sẽ vượt qua hắn, triệt để đạp hắn dưới chân.

Lâm Hi trầm giọng nói.

Hắn và Hộ pháp trưởng lão, đã sớm xé toang mặt. Trong Thần Tiêu Tông ngay cả đệ tử bình thường cũng biết bọn hắn thủy hỏa bất dung chứ đừng nói là Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn. Tất cả đều đã xé, cũng cũng không cần phải che lấp gì nữa.

- Rất tốt. Nếu ngươi đã nghĩ rõ ràng rồi, vậy ta cũng không muốn nói nhiều nữa.

Trong Liệt Nhật, Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn nhẹ gật đầu:

- Hộ Pháp Điện sau khi liên hệ với Đâu Suất Cung, truyền đạt ý của ta. Chắc hẳn, bên phía Đâu Suất Cung sẽ rất muốn giết ngươi. Bất quá, ngươi cũng không cần quá lo lắng, cường giả Tiên Đạo Cảnh sẽ không ra tay với ngươi. Nhiều nhất chỉ phái ra một ít đệ tử Luyện Khí Cảnh thôi. Hiện giờ, ta ban thưởng ngươi một đạo phù. Đạo phù này có thể che lấp số mệnh của ngươi, làm cho đại thần thông giả Tiên Đạo Cảnh không cách nào dùng Tiên Thiên sổ thuật suy diễn vị trí của ngươi. Như vậy, ngươi cũng bớt đi rất nhiều uy hiếp!

Thanh âm vừa dứt, ‘ông’ một tiếng, không gian chấn động, một đạo phù lục màu vàng vô cùng cự đại, tản mát ra hào quang đỏ sậm nhàn nhạt từ Liệt Nhật ở chỗ sâu trong thương khung bay ra.

Phù lục này vô cùng huyền ảo, tản mát ra một cổ uy áp nhàn nhạt lăng khung Thiên Địa. Giống như một cái lưới lớn, từ phía trên buông xuống. Không ngừng xoay tròn, không ngừng thu nhỏ lại, lúc đến đỉnh đầu Lâm Hi chỉ còn lớn chừng lòng bàn tay.

Lâm Hi đứng thẳng tắp, ngửa đầu, vẫn không nhúc nhích. Tùy ý để phù lục kia rơi xuống, chui vào huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu, biến mất không thấy gì nữa.

- Tốt rồi! Có phù lục này rồi, trừ phi là chưởng môn Đâu Suất Cung tự mình suy diễn. Bằng không thì không thể nào phát hiện ra vị trí của ngươi được. Bất quá, dùng thân phận của chưởng môn Đâu Suất Cung, chắc hẳn sẽ không để ngươi vào mắt. Hiện giờ, ngươi yên tâm rồi chứ?

Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn thản nhiên nói.

- Đa tạ Phó chưởng môn!

Lâm Hi quì xuống, cung kính nói.

Tuy rằng Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn đối với mình nhiều lần "Làm khó dễ", tuy rằng hắn lại tăng thêm cho mình một "Khảo nghiệm", tuy rằng Lâm Hi biết rõ, hắn làm như vậy cũng chỉ là nhìn trúng giá trị tiềm ẩn trên người mình nhưng trong nội tâm Lâm Hi vẫn rất rõ, hắn cũng đã che chở mình rất nhiều. Cũng bởi vậy nên trong lòng rất cảm kích.

- Tốt rồi. Ngươi có thể rời đi. Hảo hảo đi chuẩn bị cạnh tranh Thần Tiêu Tinh Túc Bảng a, đối thủ cạnh tranh của ngươi cũng rất nhiều đấy.

Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn thản nhiên nói:

- Bất quá, trước khi ngươi rời đi. Có một việc, ta phải cho ngươi biết. là về Lục Đức đạo nhân!

- Nha.

Lâm Hi kinh ngạc ngẩng đầu lên.

Hư không chấn động, thanh âm của Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn từ trên không rơi xuống.

- Chuyện này, ngươi làm không tệ! Không có làm mất mặt mũi Thần Tiêu Tông chúng ta ta phi thường hài lòng!

- Ah!

Lâm Hi cả kinh, lập tức tựa hồ nghĩ tới điều gì, không thể tưởng tượng nổi ngẩng đầu lên.

- Ha ha ha! Đi thôi!

Thương Khung chấn động, một cổ đại lực vô hình, đột nhiên quét qua, cũng không cho hắn cơ hội đặt vấn đề liền quét Lâm Hi ra khỏi không gian không biết kia rồi.

Ông!

Hào quang lóe lên, Lâm Hi lập tức xuất hiện trên một ngọn núi trong Thần Tiêu Sơn.

- Nguyên lai thái độ của Hộ Pháp Điện cũng không có nghĩa là ý của Phó chưởng môn và chưởng môn...

Lâm Hi vẫn không nhúc nhích, trong đầu, còn nhớ lại câu cuối cùng kia của Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn. Khóe miệng dần nhếch lên một tia cười đầy tiếu ý.

Lâm Hi vẫn cho là thái độ của Hộ Pháp Điện cũng đại biểu cho thái độ của toàn bộ cao tầng Thần Tiêu Tông, nhưng theo câu cuối cùng của Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn mà xem, đó chỉ sợ chỉ là Hộ pháp trưởng lão tự chủ trương mà thôi, là thái độ của cá nhân hắn!

Ở mặt thái độ đối đãi với Đâu Suất Cung, trong Thần Tiêu Tông chỉ sợ cũng không thống nhất.

Hộ pháp trưởng lão khắp nơi thỏa hiệp, mà trong cao tầng Thần Tiêu Tông chỉ sợ cũng có người đã sớm có ý kiến. Chỉ là, Hộ pháp điện là phạm vi quản hạt của hộ pháp trưởng lão, cũng không tiện nhúng tay.

Vẻ mặt Lâm Hi suy tư, trong đầu hiện lên rất nhiều ý niệm.

- Nếu là vậy thì dễ xử lý hơn nhiều rồi...

Lâm Hi chậm rãi đứng lên, trong ánh mắt bắn ra một cổ hào quang sáng ngời. Hắn hiện giờ đã cảm thấy, trong cao tầng của Thần Tiêu Tông chỉ sợ phân thành rất nhiều cổ thế lực. Trên rất nhiều chuyện đều không hề thống nhất.

- Lâm sư đệ, ngươi không sao chứ?...

Một cái thanh âm quen thuộc, từ phía trên truyền đến.

Lúc Lâm Hi ngẩng đầu lên, chỉ thấy một đạo thải quang từ trên trời giáng xuống mặt đất, hóa thành hai đạo thân ảnh quen thuộc.

- Sư tỷ, Dao Tuyết.

Lâm Hi kêu một tiếng, đi tới. Trong tông phái, chỉ sợ cũng chỉ có hai người này là sau khi hắn gặp chuyện không may còn chạy tới quan tâm hắn thôi.

- Lâm Hi, ngươi không sao chứ? Hộ pháp trưởng lão thật sự quá ghê tởm. Sao lại không buông tha ngươi chứ?

Thượng Quan Dao Tuyết tức giận nói.

- Không có việc gì. Lần trước trên Tài Quyết Phong không thể giết chết ta, Hộ Pháp Điện uy tín giảm mạnh. Hắn bỏ qua ta mới là lạ. Đoán chừng hắn hiện giờ muốn nhất là làm thế nào để giết ta, đền bù tồn thất uy tín của Hộ Pháp Điện cũng nên.

Lâm Hi thản nhiên nói, trong mắt xẹt qua một tia ánh sáng lạnh


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.