Thần Tọa

Chương 311: Đánh đâu thắng đó không gì cản nổi



Trong tông phái, "Tỷ Thí trưởng lão" phụ trách an bài toàn bộ quá trình tranh đoạt bảng. Hắn bình thường không thấy mặt. Cũng chỉ vào lúc tranh đoạt vài năm một lần này hắn mới xuất hiện.

Bất kể là "Thần Tiêu Tinh Túc Bảng", "Thần Tiêu Nhật Nguyệt Bảng" hay là "Thần Tiêu Thánh Vương Bảng" đều do hắn chủ trì. Thậm chí ngay cả bảng đơn tiên đạo cũng do hắn phụ trách.

Một đám trưởng lão cao cao tại thượng đồng thời xuất hiện lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.

- Tất cả đệ tử Thần Tiêu Tông cẩn thận nghe kỹ.

Tỷ Thí trưởng lão từ trên cao nhìn xuống, đứng chắp tay, ánh mắt của hắn còn chói mắt hơn cả mặt trời, không ai dám nhìn thẳng vào hắn:

- Các ngươi có ít người đã biết rõ. Có ít người còn không biết. Ở chỗ này ta lập lại lần nữa!

- Thần Tiêu Tinh Túc Bảng mỗi năm năm một lần, là khảo sát đệ tử ngoại môn, phàm là đệ tử Thần Tiêu Tông đều có thể tham gia. Phàm là đệ tử trổ hết tài năng chứng minh giá trị của mình. Những đệ tử này sẽ được tông phái xem trọng. Trừ ban thưởng tương ứng, tông phái còn có thể dốc hết tài nguyên toàn lực bồi dưỡng. Mỗi một người có tên trên "Thần Tiêu Tinh Túc Bảng" đều là tài sản trọng yếu của tông môn, là hy vọng lớn mạnh của tông môn, cho nên các ngươi cố gắng lên.

- Chuyện thi đấu kéo dài thật lâu. Trước tiên sẽ phân ra khu vực tranh đoạt, quyết ra thắng bại. Mỗi mười đệ tử cường đại nhất mười khu vực sẽ có quyền tranh đoạt danh ngạch lên bảng. Trừ bọn họ toàn bộ loại bỏ! Các ngươi hiểu chưa?

- Hiểu!

Đệ tử bên dưới rống to lên.

- Tốt, đều chuẩn bị cho tốt đi. Trận đấu sẽ căn cứ vào dãy số đệ tử của các ngươi mà tiến hành xếp đặt. Về phần trình tự sẽ nhanh chóng tới tay của các ngươi.

Nói xong câu đó thân ảnh Tỷ Thí trưởng lão nhanh chóng trở thành nhạt, cùng một thời gian các trưởng lão khác cũng biến mất trên không trung.

Nhưng mà quyển trục đó vẫn lơ lửng trên không trung, vẫn không nhúc nhích, giống như chờ đợi cái tên mới được viết lên đó vậy.

Đệ tử tỷ thí điện thể hiện hiệu suất cường đại của mình.

Lúc khai bảng không bao lâu, Lâm Hi đã thu được trình tự thi đấu. Đồng thời xế chiếu ngày hôm đó Lâm Hi nghênh tiếp trận đấu đầu tiên của mình.

Ông!

Thân hình thoáng cái Lâm Hi bức lên sân thi đấu. Dưới chân truyền ra cảm giác kiên cố, giống như làm bằng đá vậy. Nếu như không phải biết rõ đây là tiên khí biến thành, thật sự cho rằng đây là sân thi đấu thật.

Tiếng gió rung động, rất mau có một tên đệ tử Thần Tiêu Tông cao cao gầy teo, vẻ mặt ngạo khí xuất hiện.

Lúc bước lên sân thi đấu vẻ mặt tự tin.

- Ra tay đi.

Lâm Hi vươn người đứng thẳng, thản nhiên nói.

- Sư huynh, đắc tội.

Chưa từng có nói nhiều, trực tiếp dùng tư thế tốc chiến tốc thắng.

Oanh!

Chân khí hiện ra, phô thiên cái địa và mãnh liệt bàng bạc, giống như sóng lớn ập tới.

Lâm Hi lắc đầu, cũng không động thủ. Đan điền chấn động, một đạo chân khí dâng lên hóa thành khí tường hiện ra trước người. Sau đó tùy ý cho đệ tử Thần Tiêu Tông này đánh vào.

Ông!

Chân khí mạnh mẽ đánh lên chân khí trước người Lâm Hi phát ra âm thanh ma sát ông ông, Lâm Hi vẫn không nhúc nhích, ngay cả chân khí bên ngoài thân thể của hắn không có chấn động nửa điểm.

Bá!

Đệ tử này trước đó mặt mũi còn đầy kiêu ngạo, tràn ngập tự tin, sắc mặt hiện giờ tái nhợt lại

Đánh không được người ta còn không tính, ngay cả chân khí còn không đánh tan thì biết rõ chênh lệch cực lớn.

- Sư huynh lợi hại, sư đệ cam bái hạ phong!

Người đệ tử cao cao gầy teo này chắp chắp tay, lập tức thối lui. Quả nhiên là tốc chiến tốc thắng, tới nhanh mà đi cũng nhanh.

Cứ như vậy Lâm Hi đứng ở trên võ đài này chấm dứt thi đấu của mình.

Trận chiến đấu thứ hai Lâm Hi gặp một tên đệ tử Thần Tiêu Tông tu luyện công pháp hỏa hệ.

Trận chiến đấu này Lâm Hi liền không dùng cả chân khí.

- Đến đây đi. Nếu như ngươi có thể làm ta bỏng thì ngươi thắng.

Âm thanh nhàn nhạt hiển lộ khí phách tuyệt đối.

Hô!

Chân khí xé trời, hóa thành hỏa diễm hừng hực bao phủ lấy Lâm Hi. Nhưng mà Lâm Hi vẫn đứng trong hỏa diễm thiêu, động cũng không động, tùy ý hỏa diễm hừng hực thiêu đốt như vậy, kết quả toàn bộ hỏa diễm như trăm sông đỏ vào một biển, chảy vào trong người của Lâm Hi, bị hắn hấp thu.

- Sư huynh lợi hại, tại hạ mặc cảm!

Đối thủ của Lâm Hi nhảy khỏi sân thi đấu.

Bình tĩnh mà xem xét tu vi người đệ tử này cũng không tầm thường. Trong đệ tử ngoại môn luyện thành công pháp như vậy cũng tính là mạnh mẽ, chỉ tiếc gặp được Lâm Hi. Cấp bậc công pháp của đệ tử ngoại môn trước mắt vẫn không thể vượt qua công pháp hỏa hệ của Lâm Hi.

Cơ hồ tất cả hỏa diễm đối với Lâm Hi mà nói giống như chất dinh dưỡng vậy!

Chiến đấu ngày đầu tiên của Lâm Hi chấm dứt như vậy, đối thủ nhảy lên đài sau đó lại nhảy xuống.

Chênh lệch này quá lớn!

Tuy Lâm Hi chỉ là đệ tử ngoại môn, nhưng chân khí chi hùng hậu ngay cả cường giả lục trọng Phù Lục Kỳ cũng không phải đối thủ của hắn. Chớ nói chi là những đệ tử Luyện Khí nhất trọng, nhị trọng, căn bản không phá được chân khí hộ thể của hắn.

Ngày đầu tiên dễ dàng vượt qua.

Đến ngày hôm sau Lâm Hi cũng đụng phải nhân vật hơi mạnh một chút.

- Sư huynh thật sự lợi hại, nhiều người như vậy cũng không làm rung động chân khí của ngươi. Tại hạ bất tài, muốn thử một lần.

Người nói chuyện mày rậm mắt to, gương mặt chữ quốc, lộ ra vẻ oai hùng bất phàm.

- Nha.

Trong mắt Lâm Hi hiện ra dị sắc, hắn cũng không biết mình đã nổi danh như vậy.

Xác thực, trong ngày thi đầu ngày đầu tiên không xuất ra một chiêu, chỉ dùng chân khí hộ thể là không chút sứt mẻ bức đối thủ nhận thua, muốn không bị người ta chú ý cũng khó khăn.

- Ra tay đi!

Lâm Hi nói.

Thanh niên gương mặt chữ quốc này cũng không có khách quý, quát một tiếng, lập tức triệu hồi bản lĩnh khu thần tạo vật của mình:

- Xuất hiện đi, Hổ Giao!

Một con Giao Long thô to như nước vạc, khí thế phi phàm xuất hiện trên sân thi đấu.

Chỉ nhìn qua con Giao Long thì biết rõ đối thủ là nhân vật đột phá lên Khu Thần Kỳ đã lâu.

- Sư huynh, đắc tội.

Thanh niên mặt chữ quốc nói một câu.

Tuy tuổi của Lâm Hi nhìn thì nhỏ hơn hắn, nhưng người trước làm sư, hắn cũng không dám chiếm tiện nghi của Lâm Hi, cho nên vẫn gọi là "Sư huynh".

Ầm ầm!

Giao Long gào thét, hư không chấn động.

Một người một Giao khí thế kinh người, đồng thời công kích Lâm Hi.

Ông!

Cho dù chân khí Lâm Hi vô cùng hùng hậu tế luyện ra khí tường cũng bị một tên cao thủ Khu Thần Kỳ dùng một kích toàn lực làm chấn động, mặt ngoài xuất hiện nhiều gợn sóng.

Nhưng mà chỉ như vậy mà thôi, căn bản không cách nào phá tan khí tường.

Tuy Lâm Hi cũng là Khu Thần Kỳ, nhưng mà chân khí bản thân so với người cùng đẳng cấp quả thực cường đại không biết bao nhiêu lần! Đây là khác biệt to lớn như trời và đất.

- Không tệ. Có thể rung chuyển chân khí của ta đấy, nhưng mà nếu ngươi tiếp được một chiêu của ta thì tính ngươi thắng.

Lâm Hi thản nhiên nói.

Bàn tay Lâm Hi tùy ý đánh qua một chiêu, chân khí đẩy ra ngoài.

Ầm ầm!

Một cái đẩy tay tùy ý này làm cho Giao Long của thanh niên mặt chữ quốc và bản thân của hắn giống như gà đất chó kiểng bị Lâm Hi đánh bay ra ngoài, văng khỏi sân thi đấu.

Hổ Giao cường tráng kia vẫn còn ở giữa không trung, nhưng mà giống như gạch đá chia năm xẻ bảy.

Không sử dụng bất cứ chiêu thức nào, cũng không có dùng tuyệt học gì, chỉ một chiêu đẩy ra thì giống như gió thu cuốn lá vàng, đánh bay đối thủ ra ngoài.

Chỉ một chiêu đơn giản không tổn thương đối thủ, Lâm Hi trực tiếp vượt qua ngày thứ hai, cho tới ngày thứ mười hai hắn cũng chỉ một chiêu đơn giản như vậy quét dọn hơn ba trăm đối thủ.

Tên của Lâm Hi dần dần lan truyền ra khắp khu vực phía tây nam của Thần Tiêu Sơn.

Chuyện hai lần trước huyên náo quá lớn làm cho không ít người biết tên của hắn.

Nhưng mà khi đó Lâm Hi căn bản không có động thủ gì. Chỉ bày ra đảm phách và trí tuệ của mình. Nhưng mà hiện giờ mọi người đã nhìn rõ thực lực của hắn rồi!

Một người dám can đảm khiêu chiến Hộ Pháp trưởng lão cũng không phải thế hệ bình thường.

Rất nhanh Lâm Hi đã tiến vào bài danh năm mươi ở khu vực tây nam. Năm mươi người cuối cùng này sẽ đấu võ chọn ra mười người mạnh nhất, đại biểu khu vực tây nam giao thủ với đệ tử thiên tài ở khu vực khác của Thần Tiêu Tông, tranh đoạt danh ngạch trên Thần Tiêu Tinh Túc Bảng.

Nhưng mà làm cho Lâm Hi ngoài ý muốn là Thượng Quan Dao Tuyết cũng nằm trong năm mươi người cuối cùng này.

Nhưng mà cẩn thận nghĩ lại cũng không kỳ quái. Thượng Quan Dao Tuyết đã mượn nhờ Đại Tiên La Đan của Lâm Hi mà đột phá lên Luyện Khí đệ tam trọng Khu Thần Kỳ, hơn nữa lại có một phụ thân Tiên Đạo Cảnh, kế thừa tuyệt học của gia tộc

Đương nhiên nếu chỉ như vậy không thể khiến nàng trổ hết tài năng trong hàng đệ tử.

Mấu chốt nhất chính là trong tay của nàng có một kiện thượng phẩm ngũ thải pháp khí.

Lâm Hi mượn khối sắt vụn thần bí giết Lôi Đức đạo nhân thì "Ngũ Thải Họa Thuyền" cũng rơi vào trong tay Lâm Hi. Nhưng mà Lâm Hi đã có được thượng phẩm ngũ thải pháp khí "Cửu Hỏa Chân Long Tráo", căn bản không cần "Ngũ Thải Họa Thuyền".

Chẳng bằng đưa cho Thượng Quan Dao Tuyết, giúp nàng tỏa hào quang trong Thần Tiêu Tinh Túc Bảng lần này.

Đến ngày thứ mười lăm khu vực tây nam tất cả "Đấu trường" tiên khí đều biến mất. Chỉ còn lại một đấu trường màu vàng cực lớn. Mà ở chung quanh là đệ tử Thần Tiêu Sơn rậm rạp chằng chịt, đều xem thi đấu

Mà khu vực khác cũng rầm rộ như vậy.

Bá bá!

Hào quang lóe lên, năm mươi tên đệ tử đều xuất hiện trong đấu trường to lớn này.

- Lâm Hi!

Trong một góc của sân thi đấu, vẻ mặt Thượng Quan Dao Tuyết nhìn qua Lâm Hi, kêu to lên, hưng phấn ngoắc, hiển nhiên phi thường cao hứng.

Hai người đến gần, mặt đối mặt đứng cùng một chỗ.

- Hì hì, không nghĩ tới nha.

Thượng Quan Dao Tuyết cười hề hề nói.

- Không tệ.

Lâm Hi hào không keo kiệt lời ca ngợi:

- Có thể xuất hiện ở chỗ này đúng là vượt qua dự đoán của ta.

- Ha ha, vì ngày hôm nay ta đã chuẩn bị thật lâu rồi. Nhưng mà có thể đi tới nước này cũng làm ta kinh ngạc.

Vẻ mặt Thượng Quan Dao Tuyết tươi cười, có chút tự hào nho nhỏ:

- Đúng rồi, Lâm Hi. Ta ở bên kia cũng nghe qua thanh danh của ngươi đấy. Đều nói ngươi rất lợi hại ah. Tùy tùy tiện tiện một chiêu là giải quyết đối thủ, tốc chiến tốc thắng. Hiện tại thật nhiều người đều xem ngươi là đối thủ khiêu chiến. Nhưng mà, hì hì, ta cũng không hy vọng lúc chọn số lại chọn phải ngươi đâu.

Không cần Thượng Quan Dao Tuyết nói, Lâm Hi cũng cảm giác được thật nhiều ánh mắt của người ta nhìn chằm chằm vào mình, tràn ngập địch ý.

Chuyện này cũng khó trách, Lâm Hi đi lên quá dễ dàng. Mà những người nơi này hoặc là lừa gạt qua được, hoặc là thực lực cường đại mới đi tới mức này. Loại trước thì không ai quan tâm tới hắn, loại sau thì tự nhiên biến thành đối thủ lớn nhất của mọi người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.