Thần Tọa

Chương 57: Đệ Lục Trọng Thần Hành (1)



Sự khác biệt giữa Ngũ Lôi Phái và Liệt Dương Tông lại bỗng thể hiện ra.

Lâm Hi che giấu tất cả khí tức, nằm trong nước bùn vẫn không nhúc nhích. Trong tai hắn, chỉ nghe thấy "Thất sư huynh" kia nổi giận rống lên một tiếng vang vọng cả khu vực. Rất nhiều mãnh thú đều chết ở trong tay của hắn. Lâm Hi thậm chí vẫn còn nghe được xa xa có tiếng Võ Giả kêu thảm thiết. Hiển nhiên là của các Võ Giả khác bị Thất sư huynh giết trong cơn phẫn nộ.

Cả khu vực đều tràn ngập một cỗ khí tức đáng sợ, Thất sư huynh giống như một con mãnh thú, thủy chung lưỡng lự không chịu đi.

Cho đến khi màn đêm đã tới, Lâm Hi rốt cục thở phào nhẹ nhõm.

- Cuối cùng tránh được một kiếp này.

Lâm Hi soạt một tiếng, đứng lên từ trong từ nước bùn. Thất sư huynh chỗ nào cũng đều lục soát, duy độc vị trí ở gần nơi đoàn người Liệt Dương Tông bị giết chết thì lại không hề lục soát.

Chỗ nguy hiểm nhất, chính là chỗ an toàn nhất. Thất sư huynh rõ ràng mù tịt về lối suy nghĩ trên.

- Trước khi ta bước vào Đệ Lục Trọng, tốt nhất cũng không nên đụng tới gia hỏa này!

Lâm Hi nhìn liếc mắt phía trước, nơi nơi đều là cảnh tượng bừa bãi giống nhau làm hắn âm thầm kinh hãi. Cường giả Cự Linh Kỳ Đệ Thất Trọng, quả là quá mức đáng sợ.

Xoạt!

Lâm Hi hạ thấp người xuống, thật giống như một con cọp, nhẹ nhàng chui vào trong rừng cây. Lúc này màn đêm buông xuống, cho dù là cường giả Cự Linh Kỳ thì tầm nhìn và cảm giác cũng có hạn, cũng không sợ sẽ bị vị Thất sư huynh kia phát hiện.

Một mạch dè dặt, lượn một vòng lớn, Lâm Hi lại đi tới bên thác nước.

- Chỗ này không thể ở được nữa.

Lâm Hi lấy ra những thứ giấu ở dưới đất, sắp xếp Thú Đan thu được vào túi da rồi "tõm" một cái lại chui vào trong Hàn Đàm. Sau đó theo hướng nước chảy của Hàn Đàm mà bơi về phía sâu trong vùng núi mãnh thú.

- Rắc!

Một con cánh tay thô của con Thủy Mãng thừa dịp đêm tối đánh tới, bị bàn tay Lâm Hi chụp một nhịp, trực tiếp bóp chết.

- Đáng tiếc, không có Thú Đan.

Lâm Hi thở dài một tiếng, tiện tay ném sang một bên. Cũng không phải tất cả mãnh thú đều có nội đan, loại Thủy Mãng hiển nhiên liền không có.

Cũng không biết bơi được bao xa, Lâm Hi cảm giác cũng tạm ổn liền lên bờ. Sau khi đập chết một con Thiết Cốt Kỳ Đại Hùng, Lâm Hi chiếm cứ hang động của nó, sau đó đốt lên một đống lửa.

- Để xem thu hoạch lần này thế nào.

Có bao nhiêu đồ Lâm Hi đều lấy ra rồi rải trên mặt đất. Hắn dùng ánh lửa để quan sát một lượt.

- Xích Diễm Đan.

Lâm Hi mượn ánh lửa để xem rõ ràng cái bình sứ cướp được từ trên người cường giả Thần Hành Kỳ. Đổ ra được những miếng to như quả táo chín, đỏ tươi như lửa, đỏ bừng bừng để lộ ra một cỗ nguyên khí dao động.

- Thứ tốt đây!

Trong mắt Lâm Hi sáng ngời. Loại Xích Diễm Đan này thì Lâm Hi cũng đã được nghe nói tới. Là thứ mà Liệt Dương Tông cấp phát cho đệ tử trọng yếu của tông phái. Nó dùng Thú Đan và thảo dược Hỏa hầu trên trăm năm, cùng với xương thú, thú huyết trân quý có khả năng làm thuốc để tôi luyện mà thành. Loại đan dược này dùng để gia tăng lực lượng thân thể, nâng cao tốc độ tiến bộ võ đạo. Loại đan dược này cũng chỉ có Liệt Dương Tông mới có, Ngũ Lôi Phái là không có.

Bất quá, loại đan dược này được chia phần nghe nói cũng cực thấp, mỗi vị đệ tử trọng yếu có thể được phân chia cũng cực ít.

- Xích Diễm Đan ngay bên trong Liệt Dương Tông cũng rất ít ỏi. Có lẽ lần này là vì hắn hộ giá cho nên Xích Viêm Cung thưởng cho hắn, cuối cùng thì thành ta được lợi.

Trong lòng Lâm Hi mừng thầm.

Liệt Dương Tông cũng không giống như hắn, hắn chỉ có thể săn bắt loại Thú Đan cấp thấp như Thú Đan màu trắng, Thú Đan màu xanh nhạt. Liệt Dương Tông rễ sâu lá tốt, có vô số cao thủ, trưởng lão Long Lực Kỳ Cửu Trọng đều có không ít. Tông chủ Liệt Dương càng là cường giả Đệ Thập Trọng đỉnh cao.

Bọn họ hàng năm vây săn, đông đảo cao thủ đồng loạt ra tay, e rằng ngay cả mãnh thú Đệ Thập Trọng đều săn bắt được. Các loại Thú Đan màu tím sậm, màu đỏ, màu đỏ sậm cao nhất cũng không biết săn bắt được bao nhiêu.

Xích Diễm Đan sở dĩ đỏ tươi như lửa, chỉ sợ không chỉ bởi vì là công pháp Thiên Hỏa của Liệt Dương Tông, mà trong đó còn hàm chứa cả nội đan mãnh thú Đệ Cửu Trọng, Đệ Thập Trọng.

Mãnh thú Đệ Cửu Trọng lực lớn vô cùng, đủ sức đánh nhau với rồng. Mãnh thú Đệ Thập Trọng càng là vô cùng khủng bố. Những mãnh thú này đối với Lâm Hi hiện tại, đều là mãnh thú cấp tử vong, dính vào sẽ chết, chụp đến liền vong.

Lâm Hi đếm, tổng cộng có mười hai viên.

- Thật sự là quá chừng, gia hỏa này vì nịnh bợ Xích Viêm Cung, chỉ sợ bỏ ra không ít lực!

Trong lòng Lâm Hi hiểu rõ. Đệ tử Võ đạo Lục Trọng rất khó được, nhưng Xích Diễm Đan càng khó được. Tuyệt đối là Xích Viêm Cung lấy quyền mưu lợi riêng tư, ban cho tâm phúc của mình.

Kiềm chế dao động trong lòng, Lâm Hi tiếp tục kiểm kê các thu hoạch khác. Quyển sách lục soát ra trên người Xích Viêm Cung kia là Xích Diễm chưởng, thuộc về chưởng pháp cao nhất của Liệt Dương Tông.

Xích Viêm Cung văn dốt võ dát, hiển nhiên là chỉ dùng quyển này để lung lạc thuộc hạ. Trái lại những ngân phiếu này trên người hắn, quả thực không ít. Lâm Hi đếm, ước chừng có hai trăm vạn lượng. Từng này đã đủ ngang bằng tất cả thu vào kinh doanh trong một năm của Ngũ Lôi Phái.

Ngẫm lại cái ghế nằm hoàng kim kia của Xích Viêm Cung, vậy trên người giấu nhiều ngân phiếu như vậy cũng không kỳ quái. Đối với Xích Viêm Cung, giết người căn bản không cần chính mình động thủ, quan trọng nhất là hưởng thụ.

- Thật là một tên phá gia chi tử! Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Lâm Hi vừa mắng, vừa cất ngân phiếu thu vào trong lòng.

Hắn làm Thiếu chưởng môn tại Ngũ Lôi Phái làm vài năm không có quyền không có thế, đại quyền tài chính đều nắm giữ ở trong tay các trưởng lão như Mạnh Quân. Hiện ở trên người hắn không có một đồng nào, những ngân phiếu này với hắn quả là vô cùng cấp bách. Sau này, cho dù là rời khỏi Ngũ Lôi Phái thì hắn cũng có đủ bạc.

Trừ những thứ này ra, Lâm Hi vẫn còn thu hoạch không ít Thú Đan. Thêm vào Lâm Hi tự mình đã có hơn năm mươi viên Thú Đan. Có điều, lúc đầu vừa nhìn hình như rất nhiều, nhưng Lâm Hi tiêu hao cũng rất nhiều.

Năm mươi viên Thú Đan, nếu muốn chèo chống với tốc độ thăng cấp hiện tại của Lâm Hi, thì cũng không chống đỡ được bao lâu.

- Trước cứ uống một viên Xích Diễm Đan đã!

Lâm Hi đổ ra một viên Xích Diễm Đan, nuốt luôn vào họng. Ngay lập tức, có một cỗ nguyên khí nóng bỏng khổng lồ đột ngột nổ mạnh trong bụng Lâm Hi, thật giống như một đám lửa đang thiêu đốt vậy.

- Nguyên khí thật mạnh mẽ!

Trong lòng Lâm Hi cả kinh, vội vàng xuất ra "Quân Lâm Thiên Hạ Thể", sử dụng phép vận chuyển để toàn lực vận chuyển khí huyết. Trong phút chốc, những luồng khí nóng tựa như mãnh thú thời hồng hoang tràn vào tứ chi bách huyệt của Lâm Hi. Lâm Hi cảm giác trong cơ thể có một đống lửa bùng cháy đang thiêu đốt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.