Hôm sau, Mạc Uyển Uyển đã sớm chờ ở cửa phủ Tướng Quân, khi thấy Mạc Cửu Khanh còn chưa tới thì trong lòng Mạc Uyển Uyển không khỏi có chút tức giận.
"Mạt Hương, đi nhìn cho ta một chút xem Mạc Cửu Khanh có tới hay không?" Mạc Uyển Uyển đợi lâu không thấy Mạc Cửu Khanh đâu thì không khỏi tức giận nói.
Khi Mạc Hương vừa mới đáp lời chuẩn bị ngẩng đầu nhìn lên thì đã thấy Mạc Cửu Khanh không nhanh không chậm dẫn theo thị nữ bước tới.
"Tỷ tỷ tới thật là sớm."
Bởi vì Mạc Cửu Khanh mới tới đứng ngược sáng nên không nhìn rõ dung mạo của nàng, một nhóm Mạc Uyển Uyển chỉ cảm thấy nữ tử ngược sáng đi đến lại có thể khiến người ta bỏng mắt không dám nhìn thẳng giống như ánh sáng gay gắt của mặt trời.
"Tỷ tỷ đợi đã lâu, Cửu Khanh tới chậm rồi." Cho đến khi giọng nói lạnh nhạt của thiếu nữ một lần nữa truyền đến mới khiến nhóm người Mạc Uyển Uyển hồi thần.
Mạc Uyển Uyển nhìn thiếu nữ trước mắt, dung nhan lạnh nhạt giờ phút này có chút tái nhợt, nhưng dưới ánh mặt trời lại trong suốt như một viên ngọc lưu ly, một đôi mắt hoa đào hơi lưu chuyển mang theo hào quang sáng chói.
Bộ dáng giờ phút này của Mạc Cửu Khanh đã như vậy, chờ nàng nảy nở rồi, được an dưỡng tốt rồi thì còn đẹp như thế nào. Vừa nghĩ như vậy, trong lòng Mạc Uyển Uyển lại ghen tị, nàng càng quyết tâm phải hủy diệt Mạc Cửu Khanh.
"Muội muội nói gì vậy chứ, một chút đều không muộn, tỷ tỷ cũng mới vừa tới." Mạc Uyển Uyển dịu dàng cười một tiếng không dấu vết che giấu sự kinh ngạc của bản thân, nói.
Mạc Cửu Khanh liếc xéo Mạc Uyển Uyển một cái nói: "Đã như vậy liền đi thôi, đi trễ không có chỗ ngồi trống đâu."
Ngồi lên xe ngựa, hai người đều không nói gì.
"Muội muội, tỷ tỷ còn có mấy người bạn, cũng muốn đi xem diễn, muội muội sẽ không để tâm chứ." Qua hồi lâu, Mạc Uyển Uyển mới thử dò xét nói.
Lúc này, Mạc Cửu Khanh đang nhắm mắt nghỉ ngơi mới chậm rãi mở mắt, nói: "Bạn tỷ tỷ chính là bạn của Cửu Khanh, Cửu Khanh sao lại có thể để bụng, tỷ tỷ lo lắng quá rồi."
Khi đi tới Chiết Tử viện, Mạc Cửu Khanh và Mạc Uyển Uyển xuống xe ngựa, lúc này cả hai đã nhìn thấy mấy vị tiểu thư quan gia cũng đang đứng chờ ở cửa Chiết Tử viện.
Mỗi người đều ăn mặc trang điểm lộng lẫy, nhìn thế nào cũng không giống như đi xem cuộc vui mà càng giống như đi hát diễn.
"Ôi chao. . . Uyển Uyển, người rốt cuộc đã tới." Một nữ tử mặt mũi xinh đẹp đi lên trước thân mật lôi kéo Mạc Uyển Uyển nói.
Mạc Uyển Uyển bưng miệng cười nói: "Tử Thiến, ta đây không phải là tới sao? Sao mấy người không đi vào trước xem đi, còn chờ ta làm cái gì?"
Mạc Cửu Khanh hơi tìm thử ở trong trí nhớ của mình, nàng nhớ ra nữ tử trước mặt này là Vương Tử Thiến – thứ nữ Thượng thư đại nhân, nàng ta thường ngày giống hệt bọ dáng của Mạc Uyển Uyển, đều là kiểu người trước mặt là bộ dạng con người, sau lưng là bộ dạng của quỷ.
"Ối. . . Đây không phải là Cửu Khanh sao, nhìn tinh thần của ngươi như vậy thật không giống như kẻ ngu rồi, thật là đáng mừng nhé.” Mắt Vương Tử Thiến mang theo sự giễu cợt nhìn Mạc Cửu Khanh, nói.
Vì cuộc nói chuyện của mấy người mang theo giọng điệu bén nhọn khiến cho bước chân của mọi người dừng lại, phần lớn đều quay đầu nhìn Mạc Cửu Khanh.
Mạc Cửu Khanh khẽ vuốt cằm nói: "Ta không nhớ rõ ta và Vương cô nương lại quen thuộc như vậy, làm phiền Vương cô nương đừng thân thiết với Cửu Khanh như vậy."
Lời nói này, nói về tình về lý, cũng là hung hăng đánh vào thể diện Vương Tử Thiến.
Vương Tử Thiến không hề nghĩ tới, Mạc Cửu Khanh không cho nàng một chút mặt mũi, nàng oán hận trợn mắt nhìn Mạc Cửu Khanh một cái, nhưng nàng cũng biết Mạc Cửu Khanh là đích nữ phủ Tướng Quân, cũng không phải là người mà nàng có thể chọc.
"Mạc cô nương tha lỗi, Tử Thiến thất lễ." Vương Tử Thiến im hơi lặng tiếng mới nói.
Mạc Uyển Uyển đứng ở một bên cũng đúng lúc nói: "Cửu Khanh, không được vô lễ."
Mặc dù giọng nói nhỏ nhẹ nhưng tất cả mọi người đều nghe rõ ràng, mọi người đồng loạt nhìn về Mạc Cửu Khanh, trong ánh mắt mang theo một tầng hàm nghĩa khác.
Mạc Cửu Khanh hơi câu môi nói: "Vô lễ? Lễ nghi chỉ đối với người lễ độ. Vị tiểu thư phủ này vừa thấy mặt Cửu Khanh đã gọi Cửu Khanh là kẻ ngu. Tỷ tỷ ngược lại nói cho muội một chút, lễ ở đâu đây?"
Đánh trả một cách rất đẹp khiến Mạc Uyển Uyển trong lúc đó cũng phải biến sắc, Vương Tử Thiến đứng ở một bên cũng đỏ hết mặt mũi.