Chương 117
“Công tử, ta nói cho ngài một chút tin tức gần đây, chỉ mấy ngày nữa là trưởng công chúa của thần triều sẽ tổ chức yến hội chọn phò mã.”
“Còn nữa, Quan Quân Hầu sẽ ước chiến Thần Tử của Quân gia trên đỉnh Tử Cấm Thành.”
“Nghe nói Thần Tử Quân gia kia là nhân vật thần tiên, có vô địch chi tư trong cùng thế hệ.”
Khi Tần Huyên nói đến Quân Tiêu Dao thì đôi mắt xinh đẹp tràn đầy khát khao.
Dù sao Quân Tiêu Dao đã trở thành ước mộng trong lòng hàng tỉ thiếu nữ Tiên Vực.
Mà trong mắt Cửu Đầu Sư Tử đi theo bên cạnh lộ ra nét cổ quái.
Nếu cô nương này biết người bên cạnh chính là Thần Tử Quân gia mà nàng sùng bái và khát khao, sợ là sẽ hưng phấn đến ngất xỉu mất.
Nhưng kế tiếp, khi nhắc tới Quan Quân Hầu, cảm xúc của nàng rõ ràng không đúng, sinh ra dao động.
Dường như có một loại thù hận ẩn chứa bên trong.
Quân Tiêu Dao cũng nhận ra, thuận miệng hỏi: “Nếu Thần Tử Quân gia thật sự ứng ước, ngươi hy vọng ai sẽ chiến thắng?”
Tần Huyên nghe vậy, trong mắt hiện lên hận ý khắc cốt, không chút do dự mà nói: “Tần Huyên hy vọng Thần Tử Quân gia chiến thắng, thậm chí, giết Quan Quân Hầu kia!”
Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên dị sắc, hắn nói: “Lấy tuổi tác của ngươi mà đã có tu vi Thần Kiều đại viên mãn, hẳn xuất thân cũng không đơn giản, sao lại lưu lạc làm người dẫn đường?”
Tần Huyên siết năm ngón tay thành quyền, tiếng nói hơi trầm xuống: “Ta vốn là người của Tần Thiên hầu phủ, phụ thân ta là Tần Thiên Hậu của thần triều.”
“Mà mẫu thân ta là một mỹ nhân rất có danh khí ở thần triều, sau đó bị Quan Quân Hầu nhìn trúng, muốn nạp vào hậu cung của hắn, phụ thân ta không chịu thì bị hắn giết, mẫu thân cũng tuẫn tình.”
“Toàn bộ hầu phủ cũng sa sút từ đây, ta chỉ có thể lưu lạc bên ngoài.” Tần Huyên nói khẽ, hận ý trong mắt lại sâu sắc đến không thể hóa giải.
“Thì ra là thế.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
Hắn cũng không đồng tình mấy, dù sao trên đời này có quá nhiều người đáng để đồng cảm.
Quân Tiêu Dao cũng không phải loại thánh mẫu nhìn thấy người bi thảm thì thương hại.
“Xin lỗi, nói nhiều việc tư như vậy ra nhất định làm công tử không vui đúng không.” Tần Huyên khôi phục cảm xúc, miễn cưỡng cười nói.
“Chẳng lẽ ngươi không muốn báo thù sao?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Báo thù? Quan Quân Hầu chính là thổ hoàng đế ở Bàn Võ Thần Triều, ai có thể trả thù được hắn?” Tần Huyên chua xót nói, trông có vẻ rất bất lực.
“Phía trên Hoàng thành, đỉnh Tử Cấm, đến lúc đó có lẽ ngươi có thể chờ mong một chút.” Quân Tiêu Dao khẽ nói một tiếng, sau đó chấp tay ra sau lưng, thản nhiên đi ở phía trước.
Nhìn bóng dáng Quân Tiêu Dao, Tần Huyên nhất thời có chút ngây ngẩn cả người.
Nàng không hiểu lời nói của Quân Tiêu Dao là có ý gì.
…
Dưới sự giới thiệu của Tần Huyên, Quân Tiêu Dao cũng coi như có một chút nhận thức đối với Hoàng thành.
“Đúng rồi, trong Hoàng thành này có nơi nào kiếm được nguyên thạch không?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Nguyên thạch?” Tần Huyên liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái.
Hàm ý hiển nhiên là nói, một người có thể tùy tiện lấy ra thần nguyên tuyệt phẩm thì còn thiếu nguyên thạch sao?
“Ý ta nói là tiên nguyên.” Quân Tiêu Dao nói.
“Tiên nguyên?” Tần Huyên hơi kinh hãi.
Đối với người giai cấp như nàng thì thần nguyên tuyệt phẩm đã là cơ duyên khả ngộ bất khả cầu.
Còn về tiên nguyên, nàng nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
“Đúng rồi, ta nhớ ra rồi, mấy ngày sau tại Tiên Quỳnh Lâu, thiên chi kiêu nữ của Tiên Vũ Cầm Tông là Thiên Cầm Nữ sẽ tổ chức hội đấu cầm.”
“Nếu có người chiến thắng được Thiên Cầm Nữ ở phương diện cầm đạo thì có thể lấy được khen thưởng là ba trăm khối tiên nguyên.” Tần Huyên bỗng nói.
Quân Tiêu Dao nghe vậy thì hơi kinh ngạc.
Hắn biết Tiên Vũ Cầm Tông, đó là một đạo thống đỉnh cấp tiếng tăm lừng lẫy, lấy cầm nhập đạo.
Tiên Vũ Cầm Tông chi chủ đã từng lấy tiếng đàn hàng phục bốn vị cường giả Thánh Nhân Vương, lập tức khiến thanh danh của Tiên Vũ Cầm Tông vang dội.
Mà Thiên Cầm Nữ cũng coi như một tuyệt đại mỹ nhân mỹ danh truyền xa, cũng là kiêu nữ đỉnh cấp của Tiên Vũ Cầm Tông.
“Tuy Tiên Vũ Cầm Tông là đạo thống đỉnh cấp, nhưng có thể lấy ra ba trăm khối tiên nguyên sao?” Quân Tiêu Dao có chút khó hiểu.
“Công tử có điều không biết, những tiên nguyên đó là do nhóm người theo đuổi của Thiên Cầm Nữ gom đủ, ví dụ như thiếu chủ của Vạn Bảo thương hội, Tam hoàng tử của Bàn Võ Thần Triều..v…v.”
“Chờ chút, ngươi nói Tam hoàng tử của Bàn Võ Thần Triều là người theo đuổi Thiên Cầm Nữ sao?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao hơi lập loè.
“Không sai, chỉ là Thiên Cầm Nữ này là mỹ nhân băng sơn, tính cách cao ngạo, dù là Tam hoàng tử thì cũng đau khổ theo đuổi nàng mà không được.” Tần Huyên nói.
Đây cũng không phải bí mật lớn gì, rất nhiều người đều biết.
Quân Tiêu Dao thầm suy nghĩ, một kế hoạch dần dần hiện lên trong đầu hắn.
“Cầm nghệ của ta bình thường không có gì nổi bật, nhưng ứng phó với hội đấu cầm cũng coi như đơn giản.”
“Nếu tất cả mọi chuyện đều diễn ra dựa theo kế hoạch của ta thì sự kiện Bàn Võ Lăng sẽ ổn thỏa cả thôi.” Khóe miệng Quân Tiêu Dao nhếch lên một ý cười, đã định liệu sẵn trong lòng.
Tính kế một thế lực bất hữu cũng không phải chuyện đơn giản.
Nhưng đối với Quân Tiêu Dao mà nói, chuyện này cũng không khó đến mức không thể hoàn thành.
“Võ Minh Nguyệt kia là quân cờ đầu tiên, Tam hoàng tử của Bàn Võ Thần Triều này coi như quân cờ thứ hai đi.” Quân Tiêu Dao nói nhỏ trong lòng.
Theo dòng thời gian chuyển dời.
Toàn bộ hoàng đô thần triều cũng càng ngày càng náo nhiệt.
Mỗi ngày đều có thể nhìn thấy rất nhiều tuấn kiệt tuổi trẻ các đạo thống đỉnh cấp tiến đến.
Mà trước ngày Võ Minh Nguyệt tuyển chọn phò mã và Quan Quân Hầu ước chiến, còn có một việc tạo nên oanh động trong phạm vi nhỏ.
Đó chính là thiên chi kiêu nữ của Tiên Vũ Cầm Tông, Thiên Cầm Nữ sẽ tổ chức hội đấu cầm ở Tiên Quỳnh Lâu.
Thiên Cầm Nữ này cũng là một mỹ nhân mỹ danh truyền xa ở Hoang Thiên Tiên Vực.
Nhưng nàng lại là một mỹ nhân băng sơn, không có hứng thú đối với bất cứ tuấn kiệt tuổi trẻ theo đuổi nào.
Chỉ có cầm đạo mới khiến Thiên Cầm Nữ thích thú.
Nhưng cầm đạo là loại đạo rất tiểu chúng, trên toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực có bao nhiêu tuấn kiệt tuổi trẻ tinh thông cầm đạo kia chứ?
Cũng bởi vậy, đến nay không có một nam tử nào có thể lọt vào mắt xanh của Thiên Cầm Nữ.
Thậm chí bởi vậy có người bịa ra một câu truyện cười.
Nếu có nam tử nào chinh phục được Thiên Cầm Nữ.
Vậy nam tử kia nhất định là cầm đạo chi thần.
Đương nhiên, mặc dù tính cách Thiên Cầm Nữ như thế, nhưng người theo đuổi nàng vẫn như cá diếc qua sông.