Chương 288
Đây mới là anh hùng cái thế chân chính, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!
Phương Hàn thấy thế thì trong lòng lại cảm thấy vô lực.
Mặc dù hắn ta có tế thần phù chiếu trợ giúp, ẩn tàng rất nhiều thực lực.
Nhưng nếu hiện tại hắn ta và Quân Tiêu Dao một mình đối chiến, sợ rằng Phương Hàn cũng chưa có tự tin và gan dạ đó.
“Không hổ là Tiêu Dao ca ca, rõ ràng có thể dựa mặt ăn cơm, lại cố tình muốn dựa vào thực lực.” Đôi mắt xinh đẹp của Khương Lạc Ly chớp động ánh sao nhỏ.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao đang tùy ý tàn sát thiên kiêu trong tộc, những Thánh Nhân tội tộc đó đều tức giận đến trong lòng lấy máu.
Bọn họ muốn một tát chụp chết Quân Tiêu Dao, lại là bị Sa Đọa Thánh Thể và Liệt Tinh Thần Khôi ngăn cản, căn bản không ai đến gần được Quân Tiêu Dao.
Kế tiếp, trận chiến đấu này đã diễn biến thành một buổi tàn sát đơn phương.
Sa Đọa Thánh Thể tàn sát những Thánh Nhân đó.
Quân Tiêu Dao tàn sát những thiên kiêu tội tộc kia.
“Chạy mau, không ai chống đỡ được ma ảnh này đâu!”
“Thánh Nhân cũng không ngăn được một quyền của hắn, đây là quái vật gì thế này!”
“Ác ma, bạch y công tử kia là ác ma!”
“Quá thảm, một kiếm quét ngang xuống, diệt sát hàng trăm hàng ngàn tinh anh trẻ tuổi của tộc ta!”
Bốn phương tám hướng đều vang lên tiếng gào thảm thiết.
Rốt cuộc Cổ Ma tộc, Cổ Yêu tộc và các tội tộc cũng dao động lòng tin, muốn lui lại.
Nhưng đơn giản như vậy sao?
Quân Tiêu Dao nói muốn tiêu diệt cả tộc, vậy thì phải diệt tộc.
Cho dù là hai đại tộc phản bội hay là tứ đại tội tộc, đều phải chết sạch!
“Cổ Thần tộc, Đại Dận hoàng triều nghe lệnh, không giữ lại tên nào trong hai đại tộc phản bội và tứ đại tội tộc!”
Quân Tiêu Dao cầm kiếm trong tay, đứng sừng sững trên cửu tiêu, như Bạch Y Thần Vương cất tiếng nói lạnh nhạt sát phạt.
“Cẩn tuân mệnh lệnh của Thần Tử!”
Bốn phương tám hướng vang lên những giọng nói mênh mông cuồn cuộn.
Rốt cuộc đợt phản công cũng bắt đầu rồi!
Trận đuổi giết này kéo dài chừng ba ngày ba đêm.
Cổ Ma tộc, Cổ Yêu tộc và Huyết Vũ tộc, Hoàng Kim Cự Nhân tộc, Địa Ma tộc, Cửu U Minh Tước tộc.
Cả sáu đại chủng tộc đều bị giết không còn lại một người.
Thi thể trải rộng mặt đất, máu tụ thành con sông, uốn lượn trào dâng!
Có thể nói trận đại chiến này làm chấn động toàn bộ Vạn Tượng đại lục!
Nhìn mặt đất hoang tàn trước mắt, Quân Tiêu Dao đứng sừng sững trên cửu tiêu cũng phải cảm thán.
Chỉ mới là trận chiến tranh cấp bậc này mà đã tạo thành thương vong và phá hư khổng lồ như thế.
Nếu là bất hủ chiến giữa các thế lực bất hủ thì sẽ là cảnh tượng tráng lệ mà lừng lẫy đến thế nào?
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Hiện tại Quân Tiêu Dao xem như đã rõ vì sao Quân gia cường thế như vậy mà lại không muốn tùy tiện gây nên bất hủ chiến.
Bởi vì bất hủ chiến liên lụy quá nhiều thứ, cũng quá rộng.
So sánh với bất hủ chiến, cuộc chiến diệt tộc trước mắt chỉ là trò trẻ con mà thôi.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại có một dự cảm.
Trong đại tranh chi thế quần hùng cùng nổi lên này, chỉ sợ bất hủ chiến cũng có khả năng bùng nổ.
Mà bất hủ chiến có khả năng bùng nổ nhất chính là đại chiến giữa Quân gia và Thái Cổ hoàng tộc.
“Đúng rồi, thiếu chút nữa quên mất còn có một việc chưa giải quyết.” Quân Tiêu Dao nghĩ đến đây thì lẩm bẩm nói.
Hắn còn phải đi đến một chỗ.
Là Thái Cổ Thần Sơn!
Trước đó Thái Cổ Thần Sơn của Thiên Huyền đại lục cũng từng gây lên náo động.
Cuối cùng bị Quân Tiêu Dao một tay trấn áp.
Nhưng lần này, đối tượng mà Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc hợp tác là Thái Cổ Thần Sơn của Vạn Tượng đại lục, không có quan hệ quá lớn với Thiên Huyền đại lục.
Thái Cổ hoàng tộc trên Tiên Vực là thông qua Thái Cổ Thần Sơn của Vạn Tượng đại lục để liên hệ với hai đại tộc phản bội.
Nếu Thái Cổ hoàng tộc khiêu khích Quân gia trước, vậy Quân Tiêu Dao cũng không có lý do gì lùi bước.
Hắn chính là bề ngoài của Quân gia.
Hiện tại Quân Tiêu Dao không ra tay thì ai sẽ ra tay?
“Uy nghiêm của Quân gia không được phép xâm phạm, Thái Cổ hoàng tộc, ngươi muốn khiêu khích thì bản Thần Tử sẽ tặng cho ngươi một phần lễ vật càng lớn!”
Tuấn nhan của Quân Tiêu Dao thật lãnh khốc.
Lúc này, tộc trưởng của Cổ Thần tộc tiến lên, trên mặt mang đầy kích động, quỳ một gối xuống và nói với Quân Tiêu Dao: “Tại hạ là tộc trưởng của Cổ Thần tộc, ra mắt Thần Tử đại nhân!”
“Đứng lên đi, các ngươi vất vả.” Biểu cảm lãnh khốc trên mặt Quân Tiêu Dao chuyển thành nụ cười ôn hòa.
Hắn cũng rất có hảo cảm đối với Cổ Thần tộc trung thành và tận tâm.
“Trước kia là chủ thượng Quân gia đã cứu Cổ Thần tộc chúng ta, không có chủ thượng Quân gia thì không có Cổ Thần tộc của hiện tại, chúng ta chỉ làm việc theo bổn phận mà thôi.” Tộc trưởng của Cổ Thần tộc trả lời.
“Ừm, hiện giờ thập đại tội tộc ở hạ giới đều đã bị huỷ diệt, nếu các ngươi muốn thì cũng có thể trở về Tiên Vực.” Quân Tiêu Dao nói.
Nghe được lời này, tộc trưởng của Cổ Thần tộc càng kích động, sắc mặt đều đỏ lên.
“Đa tạ Thần Tử đại nhân!” Tất cả mọi người trong Cổ Thần tộc đều cùng hạ bái.
Đám người Đại Dận hoàng chủ nhìn mà hâm mộ không thôi.
“Còn có các ngươi, muốn trở về Tiên Vực cũng được, nhưng phải để lưu lại một phần sức mạnh để khống chế đại lục.” Quân Tiêu Dao nói.
“Vâng, đa tạ Thần Tử!” Đám người Đại Dận hoàng chủ cũng vui mừng khôn xiết.
Tuy ở hạ giới bọn họ là tồn tại long đầu.
Nhưng nếu có khả năng thì họ cũng muốn trở về Tiên Vực.
Dù là hoàn cảnh tu luyện hay là trình tự sinh mệnh thì Tiên Vực đều cao hơn hạ giới quá nhiều.
Nơi đó mới là sân khấu của cường giả!
Phong ba của thập đại tội tộc đã được hoàn toàn bình định như vậy.
Quân Tiêu Dao cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ mà gia tộc công đạo.
“Công tử, kế tiếp nên an bài thế nào?” Nghệ Vũ bên cạnh dò hỏi.
“Đi đến Thái Cổ Thần Sơn.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Lời này khiến tộc trưởng của Cổ Thần tộc hơi thay đổi sắc mặt.
Thái Cổ Thần Sơn chính là cấm địa của đại lục, trước đó nước giếng không phạm nước sông, không có bất cứ giao lưu gì với Cổ Thần tộc bọn họ.
Thái Cổ Thần Sơn vẫn có tính nguy hiểm nhất định.
“Không cần, các ngươi nghỉ ngơi chỉnh đốn đi, cũng xử lý việc vặt ở đây một chút, đích thân bản Thần Tử đi đến Thái Cổ Thần Sơn là được.” Quân Tiêu Dao đạm nhiên nói.
Nghe thấy lời này, tất cả mọi người chung quanh đều im ắng cả đi.
Hết chương 288.