Thần Tử Hoang Cổ

Chương 56: Thần Tử giá lâm, Nam Thiên Thành oanh động, Quân Vạn Kiếp không phục



Mấy ngày liên tục trôi qua, Quân Tiêu Dao cũng coi như đặt chân ở Nam Thiên Thành. 

Bí tàng Nguyên Thiên Chí Tôn tuy hiển lộ dị tượng, nhưng cách thời gian thật sự xuất thế còn mấy ngày. 

Mà trong mấy ngày này, Quân Chiến Thiên cũng rời đi, bắt đầu bàn bạc với người phụ trách của các đạo thống bất hủ khác. 

Bọn họ muốn liên hợp biến toàn bộ bí tàng Nguyên Thiên Chí Tôn thành một nơi để hậu bối đệ tử rèn luyện. 

Bất cứ cường giả thế hệ trước nào cũng không được phép tiến vào trong đó. 

Quân Tiêu Dao rảnh rỗi không có việc gì, rất nhàn nhã mà nghỉ ngơi tại nơi ở. 

Quân Linh Lung lại khẽ mỉm cười và nói: “Công tử, ta nghe nói Nam Nguyên Đạo Châu có một loại đặc sản, là Thanh Tâm Linh Trà, Linh Lung đi mua về cho công tử.” 

Quân Linh Lung có tâm tư thông minh, cẩn thận săn sóc. 

Nàng biết Quân Tiêu Dao thích uống trà nên cố ý nghe ngóng về loại đặc sản này. 

“Ừm, vẫn là Linh Lung cẩn thận, tương lai ai cưới được ngươi cũng hưởng phúc.” Quân Tiêu Dao tùy ý cười nói. 

Gương mặt xinh đẹp của Quân Linh Lung ửng đỏ, quyến rũ mà trừng Quân Tiêu Dao một cái. 

Nàng sớm đã quyết định cả đời đi theo Quân Tiêu Dao, làm thị nữ cho hắn. 

Sao có thể gả cho người khác? 

Còn về chuyện làm Quân Tiêu Dao cưới nàng? 

Quân Linh Lung cũng rất tự mình hiểu lấy, có thể ở lại bên cạnh Quân Tiêu Dao làm thị nữ cũng đã không tồi. 

Nàng sẽ không chủ động đưa ra yêu cầu quá mức vô lý này. 

Đương nhiên, nếu Quân Tiêu Dao nguyện ý, tất nhiên Quân Linh Lung sẽ vui vẻ chấp nhận. 

Còn về chênh lệch mười tuổi, đối với tu sĩ thì cũng có thể xem nhẹ. 

Không bao lâu sau, Quân Linh Lung ra cửa, đi tới một khu chợ của Nam Thiên Thành. 

Rất nhanh, nàng đã phát hiện Thanh Tâm Linh Trà niên đại chừng vạn năm. 

Ngay khi Quân Linh Lung chuẩn bị mua sắm. 

Một bóng dáng tuổi trẻ quanh thân được bao phủ trong sương đen xuất hiện, giọng nói lạnh nhạt và mang theo ý nghiền ngẫm: “Xin lỗi, ta muốn Thanh Tâm Linh Trà này!” 

…. 

“Hả?” 

Mày liễu của Quân Linh Lung nhíu lại, đôi mắt đẹp nhìn qua. 

Tốt xấu gì nàng cũng là quý nữ của Quân gia, danh khí tuy không mạnh bằng Quân Tiêu Dao và Thập Đại Tự Liệt, nhưng cũng coi như có chút thanh danh. 

Cũng không có bao nhiêu kẻ dám nhằm vào nàng. 

Bóng dáng tuổi trẻ cả người bao phủ trong sương đen này chính là người theo đuổi của Quân Vạn Kiếp, thiên kiêu Hắc Vân tộc, Hắc Thổ. 

“Ngươi là... người của Hắc Vân tộc?” Quân Linh Lung nhíu mày lại. 

Nàng mang Thất Khiếu Linh Lung Tâm, bác học hiểu biết sâu rộng, liếc mắt một cái đã nhận ra Hắc Thổ là tộc nhân của Hắc Vân tộc. 

Nhưng nàng cũng không rõ Hắc Thổ là người theo đuổi của Quân Vạn Kiếp. 

Dù sao Quân Linh Lung cũng không chú ý đến Quân Vạn Kiếp. 

“Ta muốn Thanh Tâm Linh Trà này, ngươi có ý kiến sao?” Hắc Thổ đưa mắt đánh giá Quân Linh Lung, mang theo ý khiêu khích. 

Đôi mắt xinh đẹp của Quân Linh Lung lập loè ánh sáng. 

Nàng đã nhìn ra chuyện này không phải là tình cờ. 

Mà là thiên kiêu Hắc Vân tộc này chủ động khiêu khích gây chuyện. 

“Ngươi biết thân phận của ta không?” Quân Linh Lung lạnh nhạt hỏi, lộ ra vẻ cao quý lãnh ngạo. 

Chỉ có ở trước mặt Quân Tiêu Dao, nàng mới là thị nữ tri kỷ thuận theo. 

Mà khi đối mặt với bất cứ kẻ nào, nàng luôn là quý nữ Quân gia cao cao tại thượng. 

“Tốt xấu gì ta cũng là người theo đuổi của Vạn Kiếp đại nhân, sao lại không biết tên tuổi của Linh Lung quý nữ chứ?” Hắc Thổ không sao cả mà bĩu môi, cười nói. 

“Thì ra là thế.” Quân Linh Lung nghe vậy thì lập tức sáng tỏ. 

Khó trách thiên kiêu Hắc Vân tộc này không chút e dè, thậm chí có gan khiêu khích nàng. 

Thì ra sau lưng là Đệ Ngũ Tự Liệt, Quân Vạn Kiếp. 

Vậy xem ra, Hắc Thổ thật sự không cần kiêng kỵ nàng. 

“Trà này là Thần Tử đại nhân muốn, ngươi dám cản trở?” Quân Linh Lung lạnh nhạt hỏi. 

“Xin lỗi, đại nhân nhà ta cũng muốn uống trà, còn nữa, đừng lấy Thần Tử ra làm tấm mộc, đại nhân nhà ta cũng không kém gì hắn!” Hắc Thổ lạnh lùng nói. 

Đúng lúc này, một kiếm quang bỗng từ nơi xa giáng thẳng về hướng Hắc Thổ. 

Đồng thời còn có tiếng quát lớn lạnh nhạt truyền đến: “Thứ không có mắt từ đâu tới, để ta thay Quân Vạn Kiếp dạy dỗ ngươi một trận!” 

Cảm nhận được dao động của kiếm quang kia, sắc mặt Hắc Thổ chợt biến đổi. 

Thân thể gã bỗng hoá khí, đột nhiên biến thành một đoàn sương đen. 

Kiếm quang kia xuyên thủng sương đen, ầm ầm dừng lại trên mặt đất phía sau. 

Hắc Thổ lại ngưng tụ thành hình, sắc mặt hiện ra một tia tái nhợt. 

Hoá khí thành sương mù là thiên phú chủng tộc của Hắc Vân tộc. 

Nhưng mỗi lần thi triển đều cực kỳ hao phí pháp lực. 

Cách đó không xa, một bóng dáng ôm kiếm trong ngực hiện thân, đó là Đệ Thập Tự Liệt, Quân Trượng Kiếm. 

Trước đó hắn ta muốn trở thành người theo đuổi của Quân Tiêu Dao, lại bị Quân Tiêu Dao cự tuyệt. 

Một vị Tự Liệt trở thành người theo đuổi thật sự không quá thỏa đáng. 

Tuy bị Quân Tiêu Dao từ chối, nhưng hiện tại Quân Trượng Kiếm sớm đã có giác ngộ của người theo đuổi. 

Chỉ là không có tên tuổi này mà thôi. 

“Đệ Thập Tự Liệt, Quân Trượng Kiếm, vì sao ngươi...” Sắc mặt Hắc Thổ tái nhợt, trong mắt lộ ra kiêng kị. 

Nếu chỉ là một Quân Linh Lung thì tất nhiên gã không sợ. 

Tuy Quân Linh Lung là quý nữ, nhưng còn chưa đạt tới cấp bậc Thập Đại Tự Liệt. 

Mà Quân Trượng Kiếm này chính là Tự Liệt hàng thật giá thật. 

Tuy rằng địa vị và thực lực không sánh bằng đại nhân Quân Vạn Kiếp nhà gã. 

Nhưng Tự Liệt chính là Tự Liệt, không thể coi rẻ! 

Hắc Thổ cũng mang đầy nghi hoặc, sao gã cảm thấy Quân Trượng Kiếm cứ như người theo đuổi của Quân Tiêu Dao vậy? 

“Ai cho ngươi lá gan khiêu khích người bên cạnh Thần Tử, là Quân Vạn Kiếp kia sao?” Quân Trượng Kiếm lạnh lùng quát lớn. 

Sắc mặt Hắc Thổ trắng rồi lại xanh. 

Gã vẫn có chút e ngại khi đối mặt với Quân Trượng Kiếm. 

Mà đúng lúc này. 

Nơi xa vang lên một giọng nói lạnh lẽo như bang: “Quân Trượng Kiếm, tốt xấu gì ngươi cũng là một trong những Tự Liệt, lại cam nguyện trở thành người theo đuổi Quân Tiêu Dao, rốt cục hắn có mị lực gì mà khiến các ngươi nguyện ý quy thuận thần phục như vậy?” 

Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt Quân Trượng Kiếm cũng hơi thay đổi. 

Đây là giọng của Quân Vạn Kiếp. 

Quả nhiên. 

Một bóng dáng được lôi điện thần quang bao lấy từ xa giá lâm đ ến, đúng là Quân Vạn Kiếp. 

Mái tóc đen của hắn tung bay, hai mắt phụt ra lôi quang ba thước, toàn thân có phù văn lôi điện hiện hóa, cứ như một Lôi Thần. 

“Đó là... Đệ Ngũ Tự Liệt của Quân gia Quân Vạn Kiếp?” 

“Sao lại thế này, phát sinh xung đột sao?” 

“Bên kia hình như là Đệ Thập Tự Liệt của Quân gia - Quân Trượng Kiếm, còn có Linh Lung quý nữ.” 

“Bí tàng Nguyên Thiên Chí Tôn còn chưa mở ra mà Quân gia đã nội đấu rồi sao?” 

Rất nhiều ánh mắt đều bị hấp dẫn đến. 

“Quân Vạn Kiếp, ngươi muốn làm gì?” 

Nhìn thấy khí tức bạo liệt của Quân Vạn Kiếp, Quân Trượng Kiếm cau mày. 

Tính tình của Quân Vạn Kiếp có tiếng là bất thường bá đạo. 

Đừng nói là người ngoại tộc, cho dù là tộc nhân Quân gia, hắn cũng từng giáo huấn không ít. 

“Đường đường là Tự Liệt Quân gia, lại biến thành người theo đuổi, nếu ngươi thật cam nguyện như thế, vậy nhân lúc còn sớm dỡ xuống thân phận Tự Liệt đi!” 

Quân Vạn Kiếp vừa dứt lời thì trực tiếp ra tay. 

Chỉ một cái giơ tay của hắn đã có lôi đình thần quang hiện hóa. 

Hắn tu luyện chí tôn pháp Độ Kiếp Thiên Công nên thức tỉnh Lôi Kiếp Chiến Thể. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.