Thần Tử Hoang Cổ

Chương 59: Quân Vạn Kiếp thần phục, lời nói cửu thiên thập địa, kịch bản thân muội muội (1)



Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Quân Tiêu Dao, thực lực của ngươi...” Quân Vạn Kiếp ép thân thể mình ngừng lùi lại, đồng tử khẽ run.

Không chỉ hắn mà người của toàn bộ Nam Thiên Thành đều ngây ngẩn.

Quân Trượng Kiếm đầy mặt ngơ ngác!

Hắn ta biết Quân Tiêu Dao không sợ Quân Vạn Kiếp, nhưng cũng không ngờ sẽ là trạng thái nghiền áp như thế này.

“Thần Tử đại nhân, thực sự có phong thái vô địch...” Quân Tuyết Hoàng cảm thán.

“Công tử...” Đôi mắt xinh đẹp của Quân Linh Lung tràn đầy sùng bái khuynh mộ.

Đây là chủ nhân của nàng, vô địch thế gian này!

“Ta không tin, lại đến!”

Dù thế nào Quân Vạn Kiếp cũng quật khởi từ tầng dưới chót, tâm tính vẫn kiên nghị hơn Diệp Tinh Vân rất nhiều.

Hiển nhiên hắn không có khả năng nhận thua như vậy.

Ngoài thân Quân Vạn Kiếp quấn quanh lôi quang, xương cốt cánh tay vỡ vụn phát ra tiếng rắc rắc, sau đó lại trực tiếp khôi phục.

“Không hổ là Lôi Kiếp Chiến Thể, nghe đồn loại thể chất này lấy thiên kiếp để tôi thể, thân thể cường hãn đến không thể tưởng tượng!”

Nhìn thấy cánh tay Quân Vạn Kiếp khôi phục như lúc ban đầu, ánh mắt rất nhiều tu sĩ đều chớp động rồi lên tiếng thảo luận.

Lôi Kiếp Chiến Thể xếp hạng thứ ba trăm trong ba ngàn thể chất, tất nhiên có điểm bất phàm.

“Thân thể cường hãn thì thế nào, còn không phải bị Thần Tử Quân gia một quyền đánh nát, chỉ có thể nói, so với thân thể Hoang Cổ Thánh Thể thì Lôi Kiếp Chiến Thể chỉ là cặn bã!” Rất nhiều nữ tu sĩ bĩu môi, khinh thường nói.

Giờ phút này các nàng đã sớm trở thành fan não tàn của Quân Tiêu Dao.

Thử hỏi trong toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực có được mấy thiên kiêu tuổi trẻ có giá trị nhan sắc và thực lực sánh ngang nhau chứ?

Giờ phút này, Quân Vạn Kiếp đứng trên vòm trời, lôi điện quấn quanh người hắn.

Ánh mắt hắn nhìn về phía Quân Tiêu Dao đã không có một tia coi khinh nào.

“Ta tu Chí Tôn Pháp, thân mang Lôi Kiếp Chiến Thể, thay trời hành phạt, khống chế vạn đạo lôi kiếp!”

“Bát Lôi Cấm Tiệt, Hoang Lôi Thần!”

Quân Vạn Kiếp ngửa mặt lên trời thét dài, hàng tỉ lôi quang phát ra, đan chéo trên hư không.

Kiếp vân màu đen cuồn cuộn, cứ như có một thần linh lôi đình hiện hóa, cảnh tượng như vậy thật lay động nhân tâm.

“Thay trời hành phạt, buồn cười!” Sắc mặt Quân Tiêu Dao thật bình đạm.

“Trước mặt bản Thần Tử thì trời cũng phải cúi đầu xưng thần, huống chi là ngươi!”

Mái tóc đen của Quân Tiêu Dao tung bay, thốt ra một câu lạnh lẽo mang theo khí phách vô biên.

Hắn thúc giục Linh Hải kim sắc của Hoang Cổ Thánh Thể, pháp lực mãnh liệt tuôn trào, mơ hồ ngưng tụ thành một tượng thần kim sắc trấn áp vạn cổ thời không.

Tượng Thần Trấn Ngục Kính được thúc giục tới cực hạn.

Đồng thời, tay trái hắn diễn biến ra Binh Phạt Quyết, đao thương kiếm kích, búa rìu câu xoa, vạn loại thần binh ngưng tụ ra từ hư không, mang theo một loại sát phạt chi âm chấn phá thiên địa.

Mà tay phải hắn thì lấy long khí, hiện hóa ra một hư ảnh chân long sinh động như thật, đó là thần thông của Tổ Long Sào được hắn tinh luyện ra từ long nguyên - Chân Long Khốn Thiên Thuật.

Hai thức đều xuất hiện, hư ảnh chân long xông thẳng lên trời cao, ầm ầm đâm về hướng thần linh lôi điện trong kiếp vân màu đen kia, hai bên va chạm, trời sụp đất nứt!

Vạn loại thần binh lại trùng kích về hướng Quân Vạn Kiếp.

“Tại sao lại...”

Quân Vạn Kiếp còn chưa kịp phản ứng thì đã bị đánh trúng.

Mặc dù hắn toàn lực phòng ngự, cũng vẫn chịu trùng kích kịch liệt, nhịn không được phun ra một mồm máu tươi, xương gãy gân đứt.

Quân Tiêu Dao tung ra Ác Ma chi Dực, hư không cực tốc, lập tức đáp xuống khoảng không phía trên Quân Vạn Kiếp, thêm vào thần lực, một chân giáng xuống, giống như thần vương đặt chân.

Oanh!

Một âm thanh khiến da đầu người ta tê dại truyền ra.

Chân này của hắn trực tiếp đạp lên ngực Quân Vạn Kiếp.

Thân thể hai người giống như sao băng rơi xuống.

Kèm với một tiếng nổ vang chấn động.

Thân thể Quân Vạn Kiếp va chạm thật mạnh xuống mặt đất, mà chân Quân Tiêu Dao vẫn đạp lên ngực Quân Vạn Kiếp, một tay hắn đặt ở sau người.

Vạt áo phiêu phiêu, không nhiễm hạt trần.

Sự tương phản này quá lớn, làm người ta sinh ra cảm giác không chân thật.

Giờ phút này, Đệ Ngũ Tự Liệt của Quân gia bị Quân Tiêu Dao đạp dưới chân, không thể nhúc nhích.

Là Quân Vạn Kiếp yếu sao?

Tuyệt đối không phải, tất cả mọi người đều thấy rõ uy thế vừa rồi của Quân Vạn Kiếp.

Như vậy chỉ còn có một nguyên nhân.

Chính là Quân Tiêu Dao quá mạnh.

Hơn nữa rất nhiều người đều nhìn ra, Quân Tiêu Dao hoàn toàn không vận dụng toàn bộ thực lực.

Thậm chí hắn không vận dụng cả Chí Tôn Cốt và Thánh Thể Dị Tượng.

“Quân Tiêu Dao, bỏ chân ngươi ra!” Sắc mặt Quân Vạn Kiếp sung huyết thành màu gan heo, hắn gầm lên một tiếng, không thể duy trì bình tĩnh.

Oanh!

Quân Tiêu Dao nghe vậy lại giáng thật mạnh một chân xuống, làm miệng Quân Vạn Kiếp trào máu, xương ngực vỡ vụn.

“Thành thành thật thật làm Đệ Ngũ Tự Liệt không tốt sao, cố tình không có mắt như vậy.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

“Ta còn chưa thua, chỉ cần cho ta thời gian...” Vẻ mặt Quân Vạn Kiếp thật dữ tợn, không cam lòng mà quát.

“Ta không có hứng thú với thủ hạ bại tướng, cho dù cho ngươi mười vạn năm, ngươi cũng chỉ có thể phí công nhìn theo bóng dáng ta, cho đến khi không nhìn thấy được nữa...”

Câu nói này của Quân Tiêu Dao thật sự giết người tru tâm.

Sắc mặt Quân Vạn Kiếp đỏ lên phát xanh, lại phun ra một ngụm tâm đầu huyết, trực tiếp bị tức giận đến đạo tâm sắp tan vỡ!



Ở Nam Thiên Thành, hắn bị giẫm dưới chân như vậy ngay trước mặt tất cả tu sĩ.

Đổi lại là ai cũng sẽ hỏng mất, càng đừng nói là người tâm cao khí ngạo như Quân Vạn Kiếp.

Hơn nữa lời Quân Tiêu Dao nói thật sự là giết người tru tâm, Quân Vạn Kiếp cảm thấy đạo tâm của mình đang sụp đổ răng rắc.

Hắn trải qua vô số gian nan hiểm trở mới từng bước leo lên đến vị trí bây giờ.

Kết quả lại bị Quân Tiêu Dao một chân đạp xuống.

Có thể suy ra cảm thấy này.

“Quân Tiêu Dao, ngươi...” Cả người Quân Vạn Kiếp đang run rẩy, tâm thái sắp nổ mạnh.

“Môn Chí Tôn Pháp Độ Kiếp Thiên Công trên người ngươi cũng có chút tác dụng đối với ta.” Quân Tiêu Dao nói, trực tiếp lục soát ra ngọc giản có lạc ấn pháp môn Độ Kiếp Thiên Công từ trên người Quân Vạn Kiếp.

Hết chương 58.

Chương 59 Quân Vạn Kiếp thần phục, lời nói cửu thiên thập địa, kịch bản thân muội muội (1)

“Quân Tiêu Dao, thực lực của ngươi...” Quân Vạn Kiếp ép thân thể mình ngừng lùi lại, đồng tử khẽ run. 

Không chỉ hắn mà người của toàn bộ Nam Thiên Thành đều ngây ngẩn. 

Quân Trượng Kiếm đầy mặt ngơ ngác! 

Hắn ta biết Quân Tiêu Dao không sợ Quân Vạn Kiếp, nhưng cũng không ngờ sẽ là trạng thái nghiền áp như thế này. 

“Thần Tử đại nhân, thực sự có phong thái vô địch...” Quân Tuyết Hoàng cảm thán. 

“Công tử...” Đôi mắt xinh đẹp của Quân Linh Lung tràn đầy sùng bái khuynh mộ. 

Đây là chủ nhân của nàng, vô địch thế gian này! 

“Ta không tin, lại đến!” 

Dù thế nào Quân Vạn Kiếp cũng quật khởi từ tầng dưới chót, tâm tính vẫn kiên nghị hơn Diệp Tinh Vân rất nhiều. 

Hiển nhiên hắn không có khả năng nhận thua như vậy. 

Ngoài thân Quân Vạn Kiếp quấn quanh lôi quang, xương cốt cánh tay vỡ vụn phát ra tiếng rắc rắc, sau đó lại trực tiếp khôi phục. 

“Không hổ là Lôi Kiếp Chiến Thể, nghe đồn loại thể chất này lấy thiên kiếp để tôi thể, thân thể cường hãn đến không thể tưởng tượng!” 

Nhìn thấy cánh tay Quân Vạn Kiếp khôi phục như lúc ban đầu, ánh mắt rất nhiều tu sĩ đều chớp động rồi lên tiếng thảo luận. 

Lôi Kiếp Chiến Thể xếp hạng thứ ba trăm trong ba ngàn thể chất, tất nhiên có điểm bất phàm. 

“Thân thể cường hãn thì thế nào, còn không phải bị Thần Tử Quân gia một quyền đánh nát, chỉ có thể nói, so với thân thể Hoang Cổ Thánh Thể thì Lôi Kiếp Chiến Thể chỉ là cặn bã!” Rất nhiều nữ tu sĩ bĩu môi, khinh thường nói. 

Giờ phút này các nàng đã sớm trở thành fan não tàn của Quân Tiêu Dao. 

Thử hỏi trong toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực có được mấy thiên kiêu tuổi trẻ có giá trị nhan sắc và thực lực sánh ngang nhau chứ? 

Giờ phút này, Quân Vạn Kiếp đứng trên vòm trời, lôi điện quấn quanh người hắn. 

Ánh mắt hắn nhìn về phía Quân Tiêu Dao đã không có một tia coi khinh nào. 

“Ta tu Chí Tôn Pháp, thân mang Lôi Kiếp Chiến Thể, thay trời hành phạt, khống chế vạn đạo lôi kiếp!” 

“Bát Lôi Cấm Tiệt, Hoang Lôi Thần!” 

Quân Vạn Kiếp ngửa mặt lên trời thét dài, hàng tỉ lôi quang phát ra, đan chéo trên hư không. 

Kiếp vân màu đen cuồn cuộn, cứ như có một thần linh lôi đình hiện hóa, cảnh tượng như vậy thật lay động nhân tâm. 

“Thay trời hành phạt, buồn cười!” Sắc mặt Quân Tiêu Dao thật bình đạm. 

“Trước mặt bản Thần Tử thì trời cũng phải cúi đầu xưng thần, huống chi là ngươi!” 

Mái tóc đen của Quân Tiêu Dao tung bay, thốt ra một câu lạnh lẽo mang theo khí phách vô biên. 

Hắn thúc giục Linh Hải kim sắc của Hoang Cổ Thánh Thể, pháp lực mãnh liệt tuôn trào, mơ hồ ngưng tụ thành một tượng thần kim sắc trấn áp vạn cổ thời không. 

Tượng Thần Trấn Ngục Kính được thúc giục tới cực hạn. 

Đồng thời, tay trái hắn diễn biến ra Binh Phạt Quyết, đao thương kiếm kích, búa rìu câu xoa, vạn loại thần binh ngưng tụ ra từ hư không, mang theo một loại sát phạt chi âm chấn phá thiên địa. 

Mà tay phải hắn thì lấy long khí, hiện hóa ra một hư ảnh chân long sinh động như thật, đó là thần thông của Tổ Long Sào được hắn tinh luyện ra từ long nguyên - Chân Long Khốn Thiên Thuật. 

Hai thức đều xuất hiện, hư ảnh chân long xông thẳng lên trời cao, ầm ầm đâm về hướng thần linh lôi điện trong kiếp vân màu đen kia, hai bên va chạm, trời sụp đất nứt! 

Vạn loại thần binh lại trùng kích về hướng Quân Vạn Kiếp. 

“Tại sao lại...” 

Quân Vạn Kiếp còn chưa kịp phản ứng thì đã bị đánh trúng. 

Mặc dù hắn toàn lực phòng ngự, cũng vẫn chịu trùng kích kịch liệt, nhịn không được phun ra một mồm máu tươi, xương gãy gân đứt. 

Quân Tiêu Dao tung ra Ác Ma chi Dực, hư không cực tốc, lập tức đáp xuống khoảng không phía trên Quân Vạn Kiếp, thêm vào thần lực, một chân giáng xuống, giống như thần vương đặt chân. 

Oanh! 

Một âm thanh khiến da đầu người ta tê dại truyền ra. 

Chân này của hắn trực tiếp đạp lên ngực Quân Vạn Kiếp. 

Thân thể hai người giống như sao băng rơi xuống. 

Kèm với một tiếng nổ vang chấn động. 

Thân thể Quân Vạn Kiếp va chạm thật mạnh xuống mặt đất, mà chân Quân Tiêu Dao vẫn đạp lên ngực Quân Vạn Kiếp, một tay hắn đặt ở sau người. 

Vạt áo phiêu phiêu, không nhiễm hạt trần. 

Sự tương phản này quá lớn, làm người ta sinh ra cảm giác không chân thật. 

Giờ phút này, Đệ Ngũ Tự Liệt của Quân gia bị Quân Tiêu Dao đạp dưới chân, không thể nhúc nhích. 

Là Quân Vạn Kiếp yếu sao? 

Tuyệt đối không phải, tất cả mọi người đều thấy rõ uy thế vừa rồi của Quân Vạn Kiếp. 

Như vậy chỉ còn có một nguyên nhân. 

Chính là Quân Tiêu Dao quá mạnh. 

Hơn nữa rất nhiều người đều nhìn ra, Quân Tiêu Dao hoàn toàn không vận dụng toàn bộ thực lực. 

Thậm chí hắn không vận dụng cả Chí Tôn Cốt và Thánh Thể Dị Tượng. 

“Quân Tiêu Dao, bỏ chân ngươi ra!” Sắc mặt Quân Vạn Kiếp sung huyết thành màu gan heo, hắn gầm lên một tiếng, không thể duy trì bình tĩnh. 

Oanh! 

Quân Tiêu Dao nghe vậy lại giáng thật mạnh một chân xuống, làm miệng Quân Vạn Kiếp trào máu, xương ngực vỡ vụn. 

“Thành thành thật thật làm Đệ Ngũ Tự Liệt không tốt sao, cố tình không có mắt như vậy.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói. 

“Ta còn chưa thua, chỉ cần cho ta thời gian...” Vẻ mặt Quân Vạn Kiếp thật dữ tợn, không cam lòng mà quát. 

“Ta không có hứng thú với thủ hạ bại tướng, cho dù cho ngươi mười vạn năm, ngươi cũng chỉ có thể phí công nhìn theo bóng dáng ta, cho đến khi không nhìn thấy được nữa...” 

Câu nói này của Quân Tiêu Dao thật sự giết người tru tâm. 

Sắc mặt Quân Vạn Kiếp đỏ lên phát xanh, lại phun ra một ngụm tâm đầu huyết, trực tiếp bị tức giận đến đạo tâm sắp tan vỡ! 

… 

Ở Nam Thiên Thành, hắn bị giẫm dưới chân như vậy ngay trước mặt tất cả tu sĩ. 

Đổi lại là ai cũng sẽ hỏng mất, càng đừng nói là người tâm cao khí ngạo như Quân Vạn Kiếp. 

Hơn nữa lời Quân Tiêu Dao nói thật sự là giết người tru tâm, Quân Vạn Kiếp cảm thấy đạo tâm của mình đang sụp đổ răng rắc. 

Hắn trải qua vô số gian nan hiểm trở mới từng bước leo lên đến vị trí bây giờ. 

Kết quả lại bị Quân Tiêu Dao một chân đạp xuống. 

Có thể suy ra cảm thấy này. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.