Sáng hôm sau, Thiên Tỉ phải bay về Trùng Khánh sớm để chuẩn bị cho hẹn ước.Từ sáng, các Tứ Diệp Thảo đã có mặt đông đủ ở ngoài sân vận động, cùng chuẩn bị đón TFBoys.
3p.m một chiếc xe limo đen bóng loáng dần dần tiến về phía cổng sân vận động. Ba thiên thần từng người từng người bước xuống. Cả ba đều toát lên vẻ đẹp trai, chững chạc, trưởng thành ở tuổi 23.
Tiếng hò reo, phấn khích của fan làm cho không khí trở nên nóng hơn. 30p sau, cả khán đài đều tràng ngập sắc cam, những cái bong bóng bay màu cam được thả lên khắp nơi, khung cảnh ấy đẹp hơn bao giờ hết. Hẹn ước mười năm đã được thực hiện.
- Sau đây chúng ta cùng chào đón TFBoys - MC hô to
TFBoys bước ra trong tiếng la hét của mọi người, ba con người, ba tính cách, nhưng định mệnh đã gắn kết họ lại với nhau để cùng thực hiện một sứ mệnh đó chính là thực hiện hẹn ước cùng Tứ Diệp Thảo.
- Xin chào ! Chúng tôi là TFBoys ! - Mười năm nhưng câu nói ấy vẫn không thay đổi
- TFBoys ! - Các fan hô theo
- Xin chào - Tôi là Vương Tuấn Khải !
- Xin chào - Tôi là Vương Nguyên !
- Xin chào - Tôi là Dịch Dương Thiên Tỉ !
Dáng vẻ cúi chào mọi người của cả ba làm nó nhớ lại 8 năm trước, cũng dáng vẻ ấy đã làm nó say nắng cho đến tận bây giờ. Đứng trên khán đài nhìn Dương Dương, miệng nó nở nụ cười nhưng mắt đỏ lại đỏ hoe. Ngay lúc này, không những mình nó, mà các fan khác cũhg không kìm được sự xúc động.
Thiên Tỉ, anh đã trưởng thành hơn rất nhiều, anh không những trở thành mỹ nam an tĩnh như ý mình muốn, anh còn trở thành mỹ nam hoàn hảo trong lòng của mọi người. Vẻ lạnh lùng của anh đã làm gục ngã bao nhiêu cô gái trong đó có cả nó. Đôi mắt hổ phách cứ sáng lên làm động lòng người, mỗi khi anh cười lộ rõ cả đồng điếu, những lúc như thế anh thật đẹp, thật quyến rũ. Anh đã từng nói ước mơ lúc nhỏ của anh là làm thầy giáo dạy vũ đạo. Bây giờ đã thành sự thật rồi, anh đã trở thành thầy giáo, một thầy giáo luôn cận kẽ chỉ dạy cho học trò mình trong từng bước nhảy, quan sát từng động tác của học trò rồi sửa lại cho đúng. Miễn có thời gian rãnh là anh lại đến club để dạy cho mọi người. Anh là người kiệm lời, cho tới bây giờ anh cũng vậy, anh chỉ nói khi cần nói, im lặng khi cần im lặng, không nói quá nhiều cũng không quá ít. Đủ để diễn đạt ý nghĩ của mình. Đó chính là anh Thiên Tỉ, tình yêu của nó !
Vương Nguyên, dù là mười năm, hay hai mươi năm thì cũng không bao giờ làm mất đi vẻ đáng yêu chết người của anh được. Anh chững chạc theo kiểu của anh. Anh sống rất tình cảm, lúc buồn có anh bên cạnh là tuyệt nhất, anh có thể ngồi hàng giờ chỉ để an ủi một người nào đó. Anh hài hước, trong cuộc trò chuyện, anh luôn là người dẫn dắt câu chuyện, làm cho nó thú vị hơn. Đôi khi những câu nói của anh rất vớ vẩn nhưng những lúc cần nghiêm túc, thì anh sẽ nghiêm túc. Anh dường như trở thành con người hoàn toàn khác thường ngày vậy, những lời anh nói đều toát lên vẻ trưởng thành. Giờ chơi là chơi, làm việc là làm việc. Vương Nguyên, anh là anh trai đáng yêu nhất trên đời này !
Còn Vương Tuấn Khải, anh thật ấm áp . Anh luôn quan tâm những người xung quanh mình. Anh sở hữu đôi mắt sắc bén chết người, sở hữu chiếc răng khểnh, mỗi khi anh cười làm người khác có cảm giác say . Anh là người rất xem trọng lời hứa không thua gì Thiên Tỉ. Anh từng hứa rằng năm 25 tuổi anh mới yêu. Thật là đến bây giờ anh vẫn chưa yêu và chưa từng có bạn gái. Anh lớn nhất trong nhóm,nên mọi việc trong nhóm đều do anh giải quyết, nhưng anh chưa từng than vãn hay trách móc ai. Anh nói Thiên Tỉ thường ngồi một mình mỗi khi buồn, anh cũng vậy, mỗi khi anh mệt mỏi anh đều ở một mình nghe nhạc, hết buồn lại bắt đầu làm việc. Nhưng những lúc có hai người kia bên cạnh, anh đã cười rất nhiều. Tuấn Khải, anh là chàng trai mạnh mẽ nhất đấy !
Hẹn ước mười năm mang theo biết bao hồi ức. Những vui mừng, mõi mệt, chờ đợi, nỗ lực, thất vọng . . . Và cả thành công. Con đường mười năm không ngắn cũng không dài. Chỉ cần có bạn bên cạnh, chúng tôi sẽ tiếp tục kiên trì cho đến ngày đó.
Cả khán đài im lặng, chăm chú lắng nghe tâm sự, lắng nghe những lời nói xuất phát từ trái tim của các anh. Những cảm xúc ấy cứ đan xen vào nhau, những tiếng khóc không kìm nén được, vỡ oà ra.
Tuổi thanh xuân của chúng tôi, chính là các anh, TFBoys. Hẹn ước mười năm tưởng chừng rất khó khăn, nhưng chúng tôi đã làm được !
- Cảm ơn vì tất cả ! Cảm ơn đã cùng TFBoys chúng tôi trải qua tuổi thanh xuân không bao giờ quên được này ! Chúng tôi yêu các bạn ! - Tuấn Khải kết thúc buổi concert bằng những lời cảm ơn chân thành nhất.