Thần Vô Chi Nguyệt

Chương 27: Secret gift



Người nhà mợ cùng Chu Luật kỳ thật quan hệ cũng không tính là thân mật. Năm đó khi mẹ của Chu Luật gả cho ba cậu, từng bị nhà mẹ đẻ nhất trí phản đối. Nhưng đến cuối cùng, người phụ nữ bề ngoài nhu nhược ấy, vẫn kiên định với lựa chọn của mình.

Vì chuyện này, mẹ cùng nhà mẹ đẻ gần như đoạn tuyệt quan hệ.

Sau khi ba mẹ Chu Luật qua đời, mợ cũng thỉnh thoảng gọi Chu Luật đến nhà ăn cơm. Có đôi khi gọi cậu đến ăn Tết.

Nhưng Chu Luật cũng không phải rất thích nhà mợ.

Cậu không thích người cậu luôn dùng giọng điệu khinh thường nhắc tới ba mình. Đồng thời, không khí ấm áp của người một nhà kia, cũng là mình vô luận thế nào cũng không thể dung nhập được.

Nhưng mà mợ nhiệt tình, mỗi lần đều khiến cậu không thể thẳng thắn từ chối.

“Tiểu Luật, hôm nay là sinh nhật con. Đến, ăn nhiều một chút.”

“Cám ơn mợ.”

Đầy bàn đồ ăn, ngọn đèn ấm áp, khuôn mặt mỉm cười. Đây kỳ thật, là cảnh tượng mà mấy năm qua mình hoài niệm nhất.

Có lẽ trên thế giới này, không có ai nguyện ý có một ngôi nhà lúc nào cũng lạnh lẽo hiu quạnh.

“Thiên Húc à, phải học tập tính cách ổn trọng của anh họ con.” Mợ quở trách con mình, “Tiểu Luật từ nhỏ vẫn cố gắng học tập, hiện giờ công tác cũng ổn định. Không giống như con, suốt ngày chơi bời lêu lổng không làm việc nghiêm chỉnh.”

“Mẹ…… mỗi lần anh họ đến mẹ lại nói chuyện này, có mệt hay không vậy?”

Em họ Thiên Húc mới tốt nghiệp một đại học loại ba, trước mắt còn chưa tìm được công việc thích hợp.

“Nếu có thời gian rảnh thì đi ra ngoài tìm việc cho tôi, đừng cả ngày ở nhà.”

“Rồi, rồi……” Thiên Húc thuận miệng đáp lời, vẫn tận lực gắp thức ăn vào bát mình.

“Chuyện công việc, cháu nghĩ Thiên Húc đều có suy nghĩ, mợ không cần nói em ấy quá nhiều.” Chu Luật mỉm cười, “Huống hồ, cháu cũng không phải chỉ có làm việc.”

“Bình thường anh hay chơi gì vậy?” Thiên Húc và cơm, nhuồm nhoàm không rõ hỏi.

“Game online.” Chu Luật trả lời rõ ràng.

“Gì…… anh cũng chơi game online?” Thiên Húc nghe được câu trả lời ngoài dự đoán, “Anh chơi trò gì vậy?”

“Hồi công việc không rảnh chơi rất nhiều, hầu như cái nào có hứng thú đều đã thử…… trước mắt đang chơi Thần Vô.”

“Thần Vô? Em cũng chơi cái đó. Khu một Tam Sinh Thạch.”

“Ồ……? Anh ở khu hai Bi Luyến Hồ.”

“…… Ngất.” Thiên Húc kinh ngạc nói, “Chính là cái sever nổi danh hỗn loạn đó sao?”

“Rất hỗn loạn sao?” Chu Luật cười.

“Vốn là vậy mà…… Mỗi phát sinh chút hỗn loạn là sẽ rầm rộ ở trên mạng, mấy cái công hội lớn đều mang ý xấu tranh cãi không ngừng, khắp nơi đều có chuyện thú vị, ngay cả phóng viên sever bọn em cũng thỉnh thoảng chạy qua xem náo nhiệt. Thật không hiểu…… các sever khác trong mắt đám phóng viên đó thật sự không có cảm giác tồn tại như vậy sao?”

“Ha ha……”

Không ngờ, trong mắt người ngoài Bi Luyến Hồ hóa ra là như thế. Chu Luật cảm thấy được buồn cười.

“A……” Thiên Húc nhớ ra cái gì đó, “Bi Luyến Hồ có một thần quan rất nổi tiếng tên là gì đó Luật…… sẽ không chính là anh đi……?”

“À……”

Chu Luật còn chưa kịp trả lời, mợ ở một bên đã xen vào:

“Anh họ con có công việc cố định, bình thường chơi một chút trò chơi thì không sao, nhưng mà con chơi thì không đúng rồi.”

“Mẹ……” Thiên Húc bất đắc dĩ.

“Đúng rồi, Tiểu Luật.” Mợ cười tủm tỉm hỏi, “Lần trước mợ nói với con chuyện kia, đã suy nghĩ kỹ chưa?”

“Dạ?”

Chu Luật vội vàng lục lọi trí nhớ.

“Chính là…… con gái bà con xa của mợ đó.”

“A……”

Chu Luật nhớ ra. Mấy tháng trước, mợ từng hỏi cậu có đồng ý làm quen bạn gái không, còn nói phải giúp cậu giới thiệu.

Nhưng mà……

“Việc đó…… hay là thôi đi.” Chu Luật cười.

“Thôi đi? Vì sao?” Mợ khó hiểu, “Con tuổi ũng không nhỏ nữa, có một người bạn cũng được mà.”

“Cháu tạm thời không có tâm trạng.”

“Ôi, nếu không quen thì muộn mất. Tuy rằng điều kiện của con không tồi, nhưng mà con gái nó không chờ lâu như vậy được.” Mợ rất kiên nhẫn, “Con gái họ hàng xa của mợ, người thì xinh đẹp, tính cách cũng tốt, mợ nhìn rất xứng với con. Không bằng trước cứ để hai đứa gặp mặt rồi nói sau?”

“Mẹ, sao không giới thiệu cho con?” Thiên Húc bất mãn.

“Đừng xen vào. Con vô dụng như vậy, có đứa nào nó thèm để ý?” Mợ gõ đầu Thiên Húc.

“Cái này…… thời gian này cháu đang rất bận việc.”

Mợ nhiệt tình, thật sự rất khó làm cho người ta trực tiếp cự tuyệt. Chu Luật cảm thấy có chút đau đầu.

“Không vội, không vội, vậy chờ con có thời gian lại nói tiếp.” Mợ có vẻ rất vui, “Lúc nào rảnh gọi điện cho mợ, mợ giúp các con an bài.”

“…… Vâng, nói sau ạ.”

Chu Luật cười khổ.

Giới thiệu……

Không nghĩ tới mình cũng có một ngày như thế.

.

Chu Luật sớm tạm biệt nhà mợ, bước ra con đường về nhà.

Kết hôn, có lẽ là phương thức duy nhất mà một mình như mình có thể tái tạo gia đình…… Nhưng mà cậu hiện tại, không có gì nắm chắc có thể đem đến hạnh phúc cho đối phương. Thậm chí, ngay cả thật sự suy nghĩ việc này cũng là bằng không.

Cho tới bây giờ cũng chưa có tình cảm với bất kì ai, có thể thuận lợi quen bạn gái, sau đó kết hôn sinh con sao?

Ngẫm lại thật giống như trò đùa.

Hồ Ly trước kia có nói, chưa hề động tình cũng không đại biểu tình cảm không trọn vẹn, mà là bởi vì còn chưa gặp được đối tượng thích hợp.

Căn cứ theo cách nói lãng mạn mà Quả Quả luôn tôn thờ, trên thế giới này luôn có một người như vậy, ở một nơi nào đó chờ được cùng ta gặp mặt.

Nhưng, điều này có thật sao?

MP3 vang lên bài hát “Just one last dance”.

Ban đêm yên tĩnh, giọng hát xa xăm.

Vì thế cậu lại nghĩ tới Thanh Dạ. Sau đó kinh ngạc phát hiện, bản thân tưởng niệm hóa ra đã rất sâu sắc.

Chẳng qua là lại thêm gần một tháng không gặp mặt ở trò chơi, chỉ là gần một tháng không có nói chuyện mà thôi.

Vì sao lại tưởng niệm?

Mình nhất định là điên rồi.

Nhất định là mấy ngày này quá mức cô đơn, làm cho mình trở nên không bình thường.

Nếu không…… vì sao chỉ cần nhớ tới Thanh Dạ, nghĩ đến anh hiện tại có thể đang ở cùng một cô gái nào đó, trong lòng lại…… không thoải mái như vậy?

Bắt đầu từ khi nào, ngay cả mình cũng trở nên không thể phân biệt rõ hiện thực và trò chơi?

Bắt đầu từ khi nào, ngay cả mình cũng trở nên không thể phân biệt rõ hiện thực và trò chơi?

Chu Luật thở dài thật sâu.

.

Mở cửa, vẫn là căn nhà trống rỗng, không một chút ánh sáng.

Sau đó tắm rửa, thay quần áo, theo thói quen ngồi trước máy tính.

Chỗ hại của trò chơi internet…… hình như đã dần dần cảm nhận được rồi. Đối với người cô đơn mà nói, có một vài thứ giống như độc dược có thể rót đầy xương cốt.

Hôm nay, hoạt động boss năm mới cũng có kết quả.

Chu Luật đi trước xem tin tức trên mạng. Đội của Vô Song, cuối cùng đạt được thành tích thứ bảy.

Lại nhìn ba đội mạnh.

Quán quân không hề ngạc nhiên bị tổ boss chuyên nghiệp “Lạc Anh – Phong Chi Ngữ” đạt được, mười phút lẻ bảy giây. Đứng thứ hai là đội đại biểu công hội Ngân Cánh Đế Quốc, mười phút mười ba giây. Mà đứng thứ ba….. rất kỳ quái, “Hết Thảy Rất Đẹp, Chỉ Vì Có Cậu”…… mười phút mười bốn giây. Cái tên cho tới bây giờ cũng chưa thấy qua, có lẽ là tổ boss tạm thời nào đó.

Login sau, nhận được quà sinh nhật của Quả Quả.

“Anh Luật, hôm nay em có đi xem trận chung kết đó.” Quả Quả thực hưng phấn nói với cậu.

“Sao thế, bỗng nhiên lại hứng thú với chuyện này?”

“Bởi vì chán quá mà…… Hơn nữa Thiên Lý cũng không tới tìm, em bị mấy đứa bạn lôi đi.”

“Cảm giác thế nào?”

“Ừ! Xem hay lắm!” Quả Quả kích động, “Ba đội đứng đầu tranh đoạt rất kịch liệt, tốc độ so với bảy đội phía sau nhanh hơn những mười phút! Siêu thần kỳ!”

“Ba đội đứng đầu thời gian cũng chênh lệch rất nhỏ.”

“Đúng vậy! Dũng mãnh cực kỳ…… Nhất là cái đội ngựa ô kia, đạt được toàn bộ khán giả ủng hộ.”

“Ngựa ô?” Chu Luật ngẩn ra, “Là ‘Hết Thảy Rất Đẹp, Chỉ Vì Có Cậu’?”

“Đúng vậy! Những người có mặt đều không biết họ.” Chủ nghĩa sùng bái anh hùng của Quả Quả lần thứ hai bùng nổ, “Vỏ bọc, nhất định là dùng char khác để che giấu đó! Đội ngũ tạm thời đều mạnh mẽ như vậy…… không lẽ là toàn bộ cao thủ lợi hại nhất sever đều ở trong đó?”

Cô bé suy nghĩ, sau đó lại phủ định:

“Không đúng…… ngay cả anh Luật đều không đi, sao có thể là toàn bộ cao thủ sever……”

“Được rồi, đừng đoán mò nữa.”

Chu Luật bật cười.

“Như vậy đi!” Quả Quả đề nghị, “Chúng ta hiện tại đi Hưu Bá Luân tìm Sera được không?”

“Tìm Sera?”

“Anh ấy là phóng viên mà, hiện tại đang phỏng vấn đội ngựa ô kia! Em rất muốn nhanh chóng biết thân phận của bọn họ……”

“Tự em đi không được à?”

“Sera bảo em chuyển lời cho anh, anh ấy có quà sinh nhật muốn đưa anh. Cho nên anh cũng thuận tiện qua lấy quà đi.” Quả Quả chớp mắt.

“Được rồi……”

Chu Luật gật đầu.

.

Trên đỉnh thành Hưu Bá Luân, còn đang tung bay lá cờ của Ánh Sáng Chi Đường. Sera đứng ở thảm cỏ trước cổng thành, tiến hành nhiệm vụ phỏng vấn của cậu.

‘Hết Thảy Rất Đẹp, Chỉ Vì Có Cậu’ bảy người, toàn bộ đội viên đều đến đông đủ.

“Sera!”

Quả Quả kích động hướng về phía “những anh hùng trong cảm nhận” của cô chạy tới.

“Sera, tiến hành thế nào rồi?”

“Không hề tiến triển.” Sera vô cùng buồn bực hướng cô bé than thở, “Các vị quý ông quý cô đây hoàn toàn không hợp tác…… thật sự là một chút thể diện cũng không cho.”

“Không phải bọn tôi không hợp tác……” Pháp sư tên là Xa Xưa cười hì hì nói, “Nhưng mà lão đại có lệnh, về vấn đề thân phận kiên quyết không thể để lộ.”

“Yes, yes.” Thích khách tên là Đêm Bắc Cực gật đầu theo.

“Em xem, chính là như vậy.” Sera bất đắc dĩ thở dài.

“Sera, làm sao vậy?”

Chu Luật chậm mấy bước so với Quả Quả, hiện tại mới đuổi tới nơi này.

“Luật ~~”

Sera giàn giụa nước mắt lao về phía cậu dụi dụi.

“Không hoàn thành nhiệm vụ, tớ sẽ bị mắng chết……”

“……”

Thấy biểu hiện dính ngấy của Sera, bảy vị thành viên ở đây nhất trí thay đổi sắc mặt.

“Lão đại…… anh không định làm gì sao?” Có người hỏi.

“Khụ…… Anh đương nhiên là rất muốn tách bọn họ ra.” Có người trả lời.

Một lát sau, trong đội ngũ ‘Hết Thảy Rất Đẹp, Chỉ Vì Có Cậu’, một kỵ sĩ áo đen bước ra.

Hắn đi đến bên cạnh Chu Luật, mời giao dịch.

Chu Luật thực nghi hoặc ấn nhận…… Sau đó kinh ngạc phát hiện, đối phương giao dịch cho mình, thế nhưng là……

Phát sáng lấp lánh…… Bí bảo. Thần Vô Chi Nguyệt.

Sao lại thế này?

“Đây là……”

“Luật, sinh nhật vui vẻ.” Kỵ sĩ áo đen mỉm cười nói, “Giấu diếm cậu lâu như vậy, hiện giờ rốt cuộc có thể không cần nữa rồi.”

Giấu?

Chu Luật nháy mắt hiểu được, vì sao vị kỵ sĩ này thoạt nhìn quen mắt như thế……

Đây rõ ràng là…… khi lần đầu tiên gặp người nào đó, char phụ mà đối phương đã sử dụng!

“…… Thanh Dạ!”

“Câu trả lời chính xác.”

Thanh Dạ cười gian.

“Ngoại trừ lão đại còn có bọn em nữa, hội phó.” Pháp sư Xa Xư cũng cười gian, “Em là người thông minh nhất thiên hạ Cá Chết.”

“Em là Mèo Lười.” Một pháp sư khác cũng cười.

“Em là…… Đu Đủ.” Quyền sư có chút ngượng ngùng.

“Ly Ca.” Nữ thần quan ngắn gọn trả lời.

“Anh Luật, em là Thiên Lý.” Thiên Lý vẫn sử dụng char thích khách.

“Tôi là Trà Trà.” Nữ cung thủ vẫn tao nhã như xưa, “Vì muốn tạo bất ngờ cho hội phó, tất cả mọi người đều dùng char khác. Có người là char phụ của chính mình, có người mượn bạn bè. Tóm lại tên càng xa lạ càng tốt.”

“Các cậu……”

Kết quả vượt xa dự đoán. Chu Luật không biết nên nói gì mới tốt.

Một bên Quả Quả cùng Sera cũng trợn mắt há hốc mồm.

Ngựa ô…… hóa ra lại chính là những người mình vô cùng quen thuộc.

“Lão đại từ lúc biết trận chung kết đúng vào sinh nhật hội phó, liền triệu tập bọn em chuẩn bị. Hơn một tháng này, mọi người vì tập huấn, có rất ít thời gian tham dự công thành chiến, hy vọng hội phó tha thứ.” Cá Chết tiếp tục giải thích, “Đương nhiên, lấy được Thần Vô Chi Nguyệt tặng cho hội phó làm quà sinh nhật, trước đó đã chiếm được sự đồng ý của toàn hội, ngay cả bạn học Tiểu Hàn không ngoan nữa.”

“……”

Cảm giác mất mát, hiện giờ hoàn toàn cởi bỏ.

Nguyên lai bọn họ làm như vậy, đều là vì…… mình.

“Bọn họ thật sự rất cố gắng. Hơn một tháng huấn luyện, bất luận là suốt đêm cắm ở Dạ Cung đoạt boss, vẫn là lập kỉ lục đối chiến ma vật mới, đều không có bất cứ người nào vắng mặt.” Thanh Dạ dịu dàng cười, “Nhưng là phải gạt Luật tiến hành bí mật, trong lòng cảm thấy có chút khó chịu. Nhìn một mình cậu nhận trọng trách chỉ huy công thành chiến, thật sự rất áy náy.”

“Mấy chuyện đó có là gì, hơn nữa các anh ngày đêm cố gắng…… Rất quý giá, bảo tôi làm thế nào có thể nhận đây.”

Trong lòng, thật ấm áp. Hốc mắt, có chút ướt.

Ngón tay run rẩy, rất lâu rất lâu vẫn không thể ngừng.

“Cảm động quá a a a……” Quả Quả khóc lớn, “Thanh lão đại, các anh quả nhiên là anh hùng! Các anh đều rất vĩ đại……”

“Không có gì là quý giá hay không quý giá cả. Thứ này cùng lễ vật bình thường thật sự không khác nhau lắm. Chẳng qua ghi khắc cố gắng của mọi người, cho nên mới chứa đựng càng nhiều tâm ý mà thôi.”

Thanh Dạ sờ đầu Quả Quả.

“Đúng vậy.” Mèo Lười cũng nói, “Hội phó đã đến vì công hội làm rất nhiều việc, hao tổn không ít tâm tư vì bọn em, lúc đầu còn bị mọi người chỉ trích…… Lễ vật này, coi như là tạ lễ của toàn hội đi.”

“Cám ơn hội phó nha ~”

“Cám ơn tất cả những gì hội phó đã làm.”

“Anh vất vả rồi.”

“Anh Luật, em vĩnh viễn đều đi theo anh!”

“Luật,” Thanh Dạ nhẹ nhàng nói, “Nhận lấy Thần Vô Chi Nguyệt đi, không cần suy nghĩ cảm nhận của những người khác nữa. Bởi vì đối với chúng tôi mà nói, cậu mới là ‘Thần Vô Chi Nguyệt’ của toàn bộ Ánh Sáng Chi Đường.”

“Nói rất đúng, lão đại ~”

“Hội phó tối cao.”

“Ha ha ha……”

Mọi người cùng nhau ồn ào, đem không khí xung quanh đẩy lên đỉnh điểm.

Hết Thảy Rất Đẹp, Chỉ Vì Có Cậu.

Đây là cảm giác mà từ mấy năm chơi game tới nay, chưa từng được cảm nhận.

Chu Luật nhấn xuống nút “Xác nhận”. Hốc mắt, càng thêm ẩm ướt.

Đối với người cô đơn mà nói, có một vài thứ giống như độc dược có thể rót đầy xương cốt…….

Nhưng mà hiện giờ, cho dù bản thân biết rõ đó là độc dược, cũng sẽ vui vẻ chịu đựng.

…… Không bao giờ muốn mất đi.

“Các cậu thật có lòng, so sánh với món quà của các cậu, tất cả mọi thứ đều thua kém.” Sera cảm động nói, “Xem ra Luật gia nhập Ánh Sáng quả nhiên là lựa chọn chính xác nhất.”

“Như vậy phóng viên đại nhân nổi tiếng, cô chuẩn bị đưa tin thế nào về đội ngũ thần bí này đây?” Trà Trà cười hỏi.

“…… Thân phận không rõ, vẫn mãi là mờ hồ.” Sera mỉm cười, “Chuyện phỏng vấn, cứ coi như kết thúc.”

Cứ như vậy, Thần Vô khu hai Bi Luyến Hồ sever, lại có thêm một cái truyền kì bí ẩn.

Trong trò chơi có một số việc vẫn đều là mơ hồ.

Bất luận mọi người đoán thế nào, truy cứu kiểu gì, nó đều lẳng lặng ở nơi đó, chờ đợi thời gian phủ kín.

Chỉ cần người nên biết biết nó tuyệt vời là đã đủ rồi.

Không phải sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.