Bạch Hân nói:“Đại gia ta muốn trở về thăm người thân. Vì vậy nhân vật trước đây cho cậu mượn, hôm nay sẽ đòi về.”
Noãn Nhi cười gượng, nói:“Nhân vật cậu dùng một cái như vậy là đủ rồi? Còn một cái tiếp tục cho tôi mượn đi.”
Bạch Hân nhíu mày:“Không được đâu, ôi chao. Nhìn hai nhân vật của mình lắc lư trước mắt, cảm giác thật sự rất quái dị. Hơn nữa hình tượng trầm mặc lại khí chất trước kia của tôi cũng sẽ bị cậu phá hư không còn một mảnh ……”
Noãn Nhi lé mắt:“Tôi nói cậu vì sao lại về đây? Vẫn là nhanh nhanh chóng chóng đi công tác đê.”
Bạch Hân chẳng biết nên nói gì:“Này…… Cậu là chủ nhân hay tôi là chủ nhân vậy?”
Noãn Nhi không khách khí nói:“Tôi quyết định không quan tâm tới vấn đề này.”
Bạch Hân trừng mắt:“Thằng nhóc Noãn Nhi này, tôi thấy cậu đang bị trúng gió Tây Bắc phải không? Thôi thì lập tức cuốn gói trở về Tam Sinh Thạch nhà cậu đi.”
Noãn Nhi chụp bàn:“Đã hứa hẹn được mượn trong ba tháng, cậu mới là kẻ nói lời không giữ lời!?”
Bạch Hân nở nụ cười giả tạo:“Cậu thấy tôi đã giữ lời bao giờ chưa?”
“……”
Một lúc yên lặng.
Noãn Nhi thế mới nhớ rằng, không thể nói đạo lý với người trước mặt. Có lẽ chỉ có trực tiếp dùng vũ lực, mới là lựa chọn duy nhất.
“Mạc Vân Khinh……”
Noãn Nhi ôn hòa mỉm cười, tiếu lí tàng đao.
“Ai ai…… ‘Tiểu thư’ Noãn Nhi, tôi nghĩ cậu vẫn nên bình tĩnh một chút.”
“Tôi đang rất bình tĩnh.” Noãn Nhi liên tục mỉm cười,“Mạc Vân Khinh, cậu nếu quyết định không cho tôi mượn, hiện tại, tôi sẽ lập tức dùng loa nói với toàn thế giới–‘Tôi yêu Luật phó hội’.”
“……”
“Mạc Vân Khinh, đừng quên hiện tại tôi đang dùng nhân vật của ai……”
“Này này, cậu đừng có mà dùng cách ti tiện như thế……”
“Học của cậu thôi”
“Này…… Các người muốn cãi nhau cái gì, ra ngoài cãi nhau cho tôi.” Đại boss Thanh Dạ nghiêm túc chen vào nói.
“Tiểu Thanh Thanh, Tiểu Thanh Thanh ~” Noãn Nhi lập tức vui mừng nói tiếp,“Không bằng cậu cho tôi mượn nhân vật chơi trong ba tháng đi?”
“……”
Từng này tuổi rồi, mà da mặt còn dày như thế.
“Phó hội, Phó hội……” Có đứa nhỏ ngạc nhiên hỏi,“Hội nghị bàn bên cạnh, ba người kia đang nói gì vậy?”
“Nói điều vô nghĩa.” Boss Nguyệt Ẩn Luật cuối cùng cũng thản nhiên trả lời.
Ba người kia cùng một chỗ, nhất định sẽ không có lời gì bổ ích.
…… Điều này chưa ai dám nghi ngờ.
**
Tám giờ hơn, Ánh Sáng Chi Đường mời mọi người tới tham gia hội nghị tập thể tại thành Hưu Bá Luân.
Hội nghị lần này, chủ yếu vẫn là thảo luận các vấn đề về công hội mới.
Hôm trước Yoyo đã chính thức rời Chủ hội, tại NPC quản lý các sự vật của công hội, A Nhĩ Tắc Lâm Khắc xin thành lập “Luyến”. Phân hội mới lần này thu nạp ba mươi hai hội viên, hơn nữa cũng nhận từ các phân hội khác vài người có năng lực, tổng cộng là ba mươi lăm người. Thời điểm mới kiến lập hội công việc luôn rất bận rộn, gần đây vài lần hoạt động tập thể trong công hội cũng không thấy bóng dáng Yoyo đâu. Đương nhiên vất vả thì vất vả, điều này đối với cô mà nói, cũng là một cơ hội để rẻn luyện khó có được.
Từ khi hệ thống được mở ra đến bây giờ, đây là lần đầu tiên có công hội một lần thu nhận nhiều người chơi như vậy, đây là một lần mở rộng thực lực của Ánh Sáng, cũng là một lần hành động mạo hiểm. Đồng dạng như vậy, danh hiệu Tổng quán quân cả nước cũng là như thế. Đoạt được Quán quân, cũng không có nghĩa từ nay về sau có thể không lo lâu, lại càng không có nghĩa thực lực đã đạt tới đỉnh. Mọi người đều biết, cây to đón gió lớn, những người không vừa mắt với Ánh Sáng còn rất nhiều, hôm nay thiếu đi một kẻ điên Thiên Tùng, không có nghĩa ngày mai lại không chui ra thêm nhiều kẻ điên nữa. Muốn thuận lợi, dùng tâm trạng thoải mái vui vẻ để tiếp tục chơi Thần Vô, đoàn kết nội bộ cùng ngoại bộ yên ổn, đó là hai nhân tố quan trọng nhất.
Lão hội viên hiểu được chừng mực tự nhiên có thể yên tâm, Chu Luật chỉ hy vọng mấy đứa nhỏ mới đến, không được phạm phải những chuyện dư thừa.
“Bất luận là Ánh Sáng lão nhân hay là bằng hữu mới tới, tôi nghĩ đều sẽ phải nghe lại quy củ của hội một lần nữa. Ánh Sáng tuy là công hội đoạt được quốc chiến Quán quân, nhưng cũng không tự cho mình là kẻ đứng đầu toàn Bi Luyến Hồ. Ánh Sáng cho tới bây giờ vẫn không có gì gọi là nhà cao cửa rộng, thành viên của Ánh Sáng cũng không tài trí hơn người. Bởi vậy mọi người tuyệt đối không được tự cao tự đại, tự cho là đúng.” Chu Luật không nhanh không chậm nói,“Tôi không muốn lấy quy định của hội đến đe dọa các cậu. Chính là tôi hy vọng, nếu mọi người thật sự có ý nguyện ở lại Ánh Sáng, nếu mọi người thật tâm yêu quý công hội này, sẽ thời khắc nhớ kỹ mình là một phần tử của Ánh Sáng, mỗi tiếng nói cử động của mình đều đại biểu cho hình tượng của Ảnh Sáng, không được gây vết nhơ nào lên lá cờ của Ánh Sáng.”
“Chơi trò chơi, quan trọng nhất là vui vẻ. Nhưng cũng không thể cao hứng tới mức không để ý tới cái gì khác. Tôi không hy vọng sau một thời gian nữa lại nghe thấy các công hội khác nói‘Thì ra hội viên Ánh Sáng lại là loại đức hạnh này’, hoặc mấy điều linh tinh như thế. Mọi người hiểu rõ chưa?”
“Quyết đoán của Phó hội vẫn như cũ không giảm chút nào……” Mèo Lười dùng kênh tán gẫu mật cảm khái phát biểu với Cá Chết.
“Sao lại có khả năng tình yêu cuồng nhiệt đó giảm bớt được?” Cá Chết cười nói,“Nhưng mà nói tiếp, thật lâu rồi không thấy Phó hội tức giận…… Có phải hay không mọi người gần đây đều rất ngoan?”
“Cậu rất muốn thấy anh ấy tức giận sao……”
“Có chút hoài niệm lúc anh ấy giáo huấn người khác. Không biết trong hiện thực nhìn còn có thể hay đáng sợ hơn không?”
“Đừng có tưởng tượng mấy chuyện nhàm chán này nữa……”
Thái độ mặc dù so với khi trước mà nói cũng trở nên mềm mại hơn, nhưng bản chất chưa bao giờ thay đổi. Phó hội của bọn họ, thủy chung vẫn là một Nguyệt Ẩn Luật xử sự công tư rõ ràng, cẩn thận, tỉ mỉ.
“Tất cả đều phải đặt danh dự của công hội lên đầu tiên, không được gây chuyện với các anh em, càng cấm kích động các anh em trong hội cùng đi gây chuyện.” Chu Luật đứng trước bục tiếp tục nói,“Nếu xảy ra chuyện gì lớn, chúng tôi đầu tiên sẽ xem xét, truy cứu nguyên nhân. Nếu hậu quả nghiêm trọng mà thái độ vẫn ác liệt, không biết hối cải, sẽ đều bị trục xuất ra khỏi hội, đồng thời tiến hành thông cáo tới toàn server.”
Thông cáo tới toàn server là tính năng công hội mãn cấp mới có, bình thường dùng để tuyên bố các công việc trọng đại của công hội với bên ngoài. Từ trước kia đến bây giờ, Ánh Sáng một lần vẫn chưa sử dụng qua, nói cách khác, đến nay còn chưa có xuất hiện thành viên vì trái với quy định của hội mà bị đuổi ra khỏi nhà.
Phía dưới có người làm biểu tình khiếp sợ. Có lẽ thật sự đã dọa đến hội viên vừa gia nhập, nhưng vì ổn định của Ánh Sáng, có những việc không thể không đề cập tới đầu tiên.
“Công thành chiến phải nghe theo chỉ huy của Phân hội trưởng, không được hành động một mình. Đối với phân hội trưởng có ý kiến gì có thể gửi tin mật cho tôi hoặc Thanh Dạ, không được cãi nhau trên kênh hội…… Những việc cần chú ý chỉ có thế thôi.” Chu Luật dừng một chút, lại nói,“Mặt khác, phần thưởng và tiền thưởng cho Quốc chiến đã phát xuống dưới, ngày mai sẽ cụ thể phân phối đến với từng người.”
“Nói như vậy, Không Minh Chi Giới cũng nhận được rồi?” Đu Đủ hưng phấn hỏi.
“Đúng vậy.” Thanh Dạ gật gật đầu.
“Aha cáp…… Thật tốt quá ~ Đệ tam bí bảo vạn tuế!”
“Còn một việc cuối cùng khi nào mới có thể làm nhỉ? Em có thể liên tục suốt mấy đêm đi hỗ trợ làm nhiệm vụ cũng được~”
“Hx…… nhiệm vụ Ám Dạ Chi Khế tháng 11 mới ra phải không?”
“Cho dù có thể làm, tài liệu trước mắt cũng chưa đủ?” Thanh Dạ nhìn một đám nhóc cao hứng, phấn chấn, hơi mỉm cười.
“Việc đầu tiên là phải tìm đủ mấy thứ đó ~”
“Các cậu, tạm thời đừng nói nữa.” Chu Luật cười cười, nói,“Bây giờ đã là gần cuối tháng 8, có lẽ cũng sắp khai giảng rồi phải không?”
“Đúng vậy……”
“Ngày nghỉ ngắn ngủi mà tuyệt vời của tôi……” Có người bắt đầu gạt lệ,“Chớp mắt đã sắp qua rồi.”
“Ai, thời gian qua thật mau……”
“Tôi hình như nghe thấy trong gió có điều gì không tốt.”
“Gì……?”
Những lời này của Chu Luật làm cho rất nhiều người tự dưng khẩn trương, đứng lên.
“Đã phát sinh chuyện gì sao…… Phó hội?”
“Hình như……” Chu Luật mỉm cười nói,“Có người nào đó bài tập hè, một chữ cũng chưa động?”
“……”
“A a a a a –”
Người đầu tiên kêu to là Đu Đủ.
“Xong đời xong đời — ngày kia đã vào học rồi, em hoàn toàn một chữ cũng chưa động a a a…… trời ơi, địa ngục tiếng Anh với lịch sử……!!”
“A a a a a –”
Người kế tiếp kêu to là Cửu Cửu.
“Em cũng chưa làm xong nha…… Còn lại nhật kí suốt hai tháng vừa rồi……!”
Tiếp theo lại có thêm mấy người phát ra những tiếng khóc thét với âm vực khác nhau.
“Ngoài ra……” Chu Luật lại chậm rãi nói,“Sau khai giảng sẽ tham gia thi lại, chắc là cũng có vài người nhỉ?”
“Em……” Mèo Lười rất chủ động nói,“Đại số.”
“Em……” Tiểu Hàn nói tiếp,“Tiếng Anh.”
“Em ……” Cây Nho tiếp tục nói,“Có ba môn.”
“Cậu là con heo hả……” Lập tức có người lé mắt nói.
“Tớ cũng chẳng còn cách nào khác.” Cây Nho thập phần căm tức nói,“Đại số, vật lý vài thứ đó thâm sâu như thế, người thường sao có thể gì cũng thông thạo được?”
“Vậy cậu đang chờ học lại vài lần nữa?”
“Thì ra vấn đề quân đoàn nhi đồng của Ánh Sáng giờ mới nổi lên mặt nước sao……” Cá Chết âm hiểm cười,“Không phải tiếp tục đi học nữa thật sự rất tốt ~”
“Tóm lại, những người vừa nói bài tập chưa làm cùng với khai giảng phải thi lại, trong khoảng thời gian này cũng không được login. Nếu bị tôi phát hiện, lập tức đá ra khỏi hội.”
“Mẹ ơi……”
“Kia…… Thiếu nhiều người như vậy, công thành phải làm gì bây giờ??”
“Những người còn lại có thể xử lý tốt, nếu thật sự không được phân hội cũng có thể tiếp viện, không cần các cậu phải quan tâm. Cho dù sẽ không lấy được thành một lần, tôi cũng không muốn để các cậu tiếp tục lười biếng như vậy.” Chu Luật có chút nghiêm túc nói,“Không phải nói trò chơi không thể chơi, nhưng không thể chơi quá mức. Việc học quan trọng hơn hay là trò chơi quan trọng hơn, các cậu đều phải phân biệt rõ ràng cho tôi.”
“Vâng……”
Vài tên không hay ho chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.