Thần Võ Chiến Vương

Chương 33: Chủ Nhân Của Xích Tiêu Kiếm



Sơn động đã bị hủy rất triệt để, đường nối rất dài, căn bản không thể đi qua được. Giang Thần cảm thấy vui mừng vì mình không có ý định dọn dẹp. Nếu không sẽ bị mệt chết.

Một lát sau, ở phía trước mới xuất hiện một cái không gian tương đối rộng lớn.

Một thanh kiếm đang phát sáng, rọi sáng bên trong sơn động.

Một mặt đặc thù khác của thần binh lợi khí chính là có ánh sáng.

Thân kiếm hình chữ nhật, đầu kiếm hình tam giác, màu sắc bốn phía của kiếm là màu trắng, ở giữa là màu đỏ, chuôi kiếm là màu đỏ sẫm.

Khi phát sáng chẳng khác nào một đạo cầu vồng trong không gian vạn dặm.

Nhìn thấy thanh kiếm này, Giang Thần triệt để động lòng, giống như nữ nhân nhìn thấy châu báu xinh đẹp, không dời mắt nổi vậy.

Linh kiếm như có cảm ứng, run rẩy kịch liệt, nương theo một tiếng hí dài, nó phá tan từng tầng đất đá, bắn ra ngoài sơn động.

Giang Thần nhớ tới cái gì đó, nhanh chóng thu hồi thần thức, tránh sang một bên.

Linh kiếm lao ra tới nơi mà hắn ngồi, mang theo đá vụn bắn tứ tung khắp nơi.

Linh kiếm cắm vào trên mặt đất, giống như đang đợi Giang Thần cầm lấy vậy.

Giang Thần đi lên, tay phải cầm kiếm, lại phát hiện ra nó vẫn không nhúc nhích, thậm chí ánh sáng trên thân kiếm còn nhanh chóng ảm đạm đi, như ánh lửa sắp tắt.

Hắn nghĩ đến cái gì đó mà nhanh chóng đổi sang tay trái, hào quang rực rỡ của linh kiếm hiện lên, có vẻ đặc biệt hưng phấn.

Ở sâu trong lòng hắn xuất hiện một đạo thanh âm.

- Thì ra ngươi thuận tay trái, ta còn tưởng rằng ngươi là người bình thường a.

Âm thanh không qua lỗ tai, không nhận ra được là nam hay nữ.

- Ngươi là khí linh?

Giang Thần cực kỳ kinh ngạc, trong lòng nói:

- Ở trong Cửu Thiên đại lục này lại có kiếm sinh ra khí linh. Lại còn bị ta dễ dàng thu được.

- Dường như ngươi biết rõ rất nhiều thứ nhỉ.

Khí linh nghe thấy vậy, có vẻ rất bất ngờ.

- Ngươi là khí linh do thiên địa sinh ra, hay là bị bắt vào?

Giang Thần không trả lời nó mà hỏi lại.

Một ít Chú khí sư vì muốn làm cho thần binh có khí linh cho nên không chừa thủ đoạn nào, cướp đoạt linh hồn của một ít yêu thú có trí thông minh bằng người, lại ấn vào bên trong thần binh.

Càng có người phát điên trực tiếp dùng linh hồn của nhân loại.

Loại khí linh này linh tính kém xa khí linh chính thống do thiên địa sinh ra, thậm chí có lúc còn có thể hủy diệt thần binh.

- Xem ra quả thực ngươi biết không ít. Chỉ có điều hiện tại ngươi còn chưa xứng để ta trả lời bất cứ vấn đề gì.

- Ý ngươi là nhận chủ?

- Đúng, ngươi cần phải biểu hiện ra đủ thiên phú thì ta mới nhận ngươi là chủ nhân, bằng không ta sẽ lập tức bay đi.

- Ngươi từ sơn động đi ra, còn chưa vừa ý thiên phú của ta?

- Còn chưa đủ.

Khí linh đáp.

Giang Thần suy nghĩ một chút, dùng giọng điệu rất bình tĩnh nói.

- Ta người mang Thần mạch, cho dù trước đó bị cướp đoạt, thế nhưng hiện đang chậm rãi khôi phục lại đạo thứ hai.

- Luyện kiếm ba tháng đã nắm giữ mô hình kiếm ý.

- Nếu như ngươi nhận ta làm chủ, chắc chắn ta sẽ mang ngươi vấn đỉnh thiên hạ, trở thành chúa tể các vực. Thậm chí còn khiến cho ngươi có tư cách trở thành danh kiếm của kiếm trì.

Giang Thần nói ra chuyện mà bất kỳ một thanh kiếm có khí linh nào đều không thể từ chối.

Kiếm trì, đó là Thánh địa của Thánh vực, là nơi mà tất cả kiếm linh ngóng trông.

Thanh kiếm này cũng bị Giang Thần nói cho khiếp sợ, nó trầm ngâm một hồi lâu rồi mới nói:

- Xem ra quả thực ngươi biết rất nhiều. Chỉ có điều, không chừng ta đã là danh kiếm trong kiếm trì thì sao?

- Sáu mươi ba danh kiếm trong kiếm trì ta đều thuộc làu trong lòng, trong đó không có ngươi.

Giang Thần nói.

- Tin tức của ngươi cũ rồi, hiện tại trong kiếm trì tổng cộng có bảy mươi bốn thanh.

- Thật sao? Dường như chúng ta đã lạc đề rồi.

Giang Thần nghĩ thầm, năm trăm năm qua đi, thêm mười một thanh danh kiếm cũng là chuyện rất bình thường.

Linh kiếm không chút do dự, nói:

- Ta nhận ngươi làm chủ.

Lời vừa nói ra, thái độ của linh kiếm lập tức không giống như lúc trước, nó nói:

- Trước đó có một đứa ngốc tới, thiên tư bình thường, nhưng còn không chịu nhận mạng, không mang đi linh kiếm được cho nên mới hủy diệt động phủ. Nếu như không phải ngươi dùng thần thức thì không biết ta sẽ bị nhốt ở bên trong bao lâu nữa.

Giang Thần không có nói tiếp mà hỏi:

- Tự giới thiệu mình trước đi.

- Hiện giờ ta không có cách nào tỉnh lại được ký ức, không biết gì cả về chủ nhân trước đây. Bởi vì năng lượng của kiếm đã bị năm tháng ăn mòn quá nghiêm trọng.

Giang Thần nhíu mày, nói:

- Vậy ngay cả tên thanh kiếm này gọi là gì ngươi cũng không biết sao?

- Đúng thế.

Giang Thần có chút thất vọng, loại kiếm cấp bậc này, người bắt được kiếm sẽ đặt cho nó một cái tên.

Tên gọi của chủ kiếm!

Tên của chủ nhân thần binh.

Ví dụ như Trường Hồng kiếm, chính là Trường Hồng kiếm chủ, còn có Phi Tuyết kiếm chủ vân vân.

Đáng tiếc, hắn không biết tên của thanh kiếm này.

- Vậy ta gọi ngươi là Xích tiêu, sau này ngươi sẽ chính là Xích tiêu kiếm.

Giang Thần nói ra một cái tên.

- Ta là người mở màn hai chữ Xích tiêu, sẽ trở thành là Xích tiêu kiếm chủ thứ nhất a.

Nghĩ tới đây, Giang Thần có một loại kích động không tên.

Ai ngờ Xích tiêu kiếm chỉ nói một câu:

- Bên trong động phủ còn có một chút bảo bối, ngươi có muốn hay không?

- Đương nhiên.

Giang Thần sửng sốt một chút, tiếp theo hắn dùng giọng khẳng định gật đầu.

Giang Thần đi vào trong sơn động bất cứ lúc nào cũng sẽ đổ nát lần thứ hai, trải qua Xích tiêu kiếm khơi thông, người đã có thể khom người đi vào bên trong.

Chỉ có điều, trên đỉnh đầu thỉnh thoảng vẫn có bụi bặm rơi xuống và tiếng vang làm cho người ta bất an.

Ở dưới sự giúp đỡ của Xích tiêu kiếm, Giang Thần đã tìm thấy một chiếc nhẫn.

- Nạp giới? Lại là nạp giới cao cấp.

Cái tên nạp giới bắt nguồn từ Nạp tu di với giới tử của phật gia, là không gian chứa bảo vật.

Nạp giới cao cấp không chỉ có diện tích lớn mà còn có hiệu quả thần kỳ chống phân huỷ, thả linh đan vào bên trong, chỉ cần nạp giới không bị phá hoại thì linh đan sẽ được bảo tồn vĩnh viễn.

Vì lẽ đó Giang Thần rất kích động, mở ra nạp giới rồi nhìn vào trong.

Kết quả bên trong rỗng tuếch, không có thứ gì cả. Chỉ có một không gian một trăm thước vuông, cao bốn thước.

- Có thể dùng để bỏ Xích tiêu kiếm vào trong.

Xích tiêu kiếm là linh kiếm, sẽ khiến cho người khác nhòm ngó, để vào trong nạp giới thì sẽ không bị người ta phát hiện ra.

Cấp bậc của Linh bảo căn cứ vào đẳng cấp của khí văn mà định đoạt.

Ví dụ như cung tên mà Giang Thần có được, trên mặt mũi tên có hỏa chi khí văn cấp một, như vậy sẽ là linh bảo một cấp.

Linh bảo có thể sinh ra khí linh, ít nhất cũng có khí văn cấp bảy trở lên, hơn nữa còn không chỉ có một loại, tùy theo khí văn thuộc tính khác nhau mà kết hợp lại thành một loại.

Khi Giang Thần còn ở Thánh vực, trình độ khí văn dừng lại ở kết hợp ba loại khí văn cấp bảy.

Vì lẽ đó hắn có thể nhìn ra được chỗ thâm ảo của Xích tiêu kiếm, tổng cộng có năm loại khí văn, tất cả đều là cấp bảy trở lên, kỹ xảo kết hợp đặc biệt cao thâm, khiến cho hắn nhìn vào có chút si mê.

Điều đáng tiếc chính là, Xích tiêu kiếm bị hủy hoại, cho nên vốn là linh kiếm linh bảo cấp tám hiện tại chỉ còn lại là cấp một.

Không giống như lúc khôi phục cung tên, linh bảo đạt đến loại cấp bậc này, không phải tùy tiện là có thể chữa trị được nó.

Hắn cần phải thu thập tài liệu, lại tốn tâm tư đi suy xét.

- Ngươi còn nhớ vì sao Xích tiêu kiếm lại tổn hại nghiêm trọng như vậy không?

Giang Thần hỏi.

- Trong một trận chiến đấu, loại cấp bậc trời long đất lở a.

Giang Thần gật gật đầu, nghĩ đến chủ nhân trước đó của Xích tiêu kiếm đã trải qua trận ác chiến kia cho nên mới chết đi, vì thế mới để lại Xích tiêu kiếm bởi vì chiến đấu mà đã bị hư hao.

- Từ từ vậy, nương theo Xích tiêu kiếm khôi phục, trí nhớ của ngươi cũng sẽ thức tỉnh.

Giang Thần nói.

Hắn nhớ tới tình cảnh của Nam phong lĩnh hiện tại, lại mau chóng đứng dậy.

Nam phong lĩnh bị phái Thanh Thành, Hỏa Sư bang và Huyết Thủ Môn trong Thập vạn đại sơn xâm lấn, bọn họ rất là hung hăng, ý đồ muốn chia cắt toàn bộ Giang gia.

Giang gia ở Nam phong lĩnh có ba sản nghiệp chủ yếu liên quan tới mạch máu chính của bọn họ.

Một là mỏ quặng, là nguyên nhân chủ yếu mà Giang phủ lựa chọn mọc rễ ở trong Nam phong lĩnh. Tài nguyên khoáng sản phong phú. Từ lúc khai thác đến nay, vẫn có một lượng lớn khoáng thạch ở dưới đất như cũ.

Thứ hai là dược sơn, trải qua Giang phủ nỗ lực kiến thiết, dược liệu năm sau so với năm trước còn phong phú hơn.

Dược liệu Tụ khí đan mà Giang Thần luyện chế chính là thứ xuất phát từ dược sơn.

Còn có một điểm nữa chính là hậu sơn nơi Giang Thần đông săn trước đó, có một lượng lớn mãnh thú bảo đảm cho mỗi gia đình đều có thịt thú để ăn.

Bây giờ ba thế lực đã lén lút thương lượng nên chia cắt ra sao, phái Thanh Thành có thực lực mạnh nhất, chiếm cứ vùng mỏ của Giang phủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.