Thần Y Cuồng Thê: Quốc Sư Đại Nhân, Phu Nhân Lại Chạy

Chương 51: Cáo thư của Công Chúa (tam)



Editor: Mạn Châu Sa 2001.

Beta: MAC

Chỉ là sau khi hắn nhìn thấy nội dung trên cáo thư của công chúa, vẻ mặt có chút đáng sợ, ánh mắt hiện lên vẻ tức giận.

“Ngọc Thần?” Đàm Song Song lo lắng lôi kéo Liễu Ngọc Thần, quan tâm hỏi, “Thế nào rồi?”

Liễu Ngọc Thần buông lỏng tay Đàm Song Song ra, nắm tay hắn có chút run rẩy, có vẻ như vô cùng tức giận nhưng không có chỗ phát tiết.

Nữ nhân đáng giận kia dám từ hôn hắn trước mặt mọi người?

Nàng thật cho rằng nàng thân là công chúa thì có thể muốn làm gì thì làm sao? Muốn đi tìm chân ái? Với bộ dáng lớn lên của nàng được nam nhân coi trọng chẳng qua là vì hoàng quyền mà thôi, lấy đâu ra chân ái?

Liễu Ngọc Thần không nói gì, xoay người rời đi.

Cho dù hắn không hy vọng muốn dây dưa với Phong Như Khuynh, nhưng nàng lại chiêu cáo thiên hạ như thế khiến cho phủ tướng quân mất hết mặt mũi, hắn không thể chịu đựng!

“Ngọc Thần!” Đàm Song Song luống cuống, vội vàng bước lên hai bước nắm lấy tay Liễu Ngọc Thân, đôi mắt có chút phiếm hồng và khẩn trương, “Ngọc Thần ngươi muốn đi đâu?”

Bước chân Liễu Ngọc Thần dừng lại, hắn quay đầu lại nhẹ nhàng sờ đầu Đàm Song Song, ôn hòa nói: “Song Song, ngươi đi về trước chờ ta, ta có việc muốn xử lý, sau đó lại đến tìm ngươi.”

Đàm Song Song ngẩn ra, tay nàng dần dần nới lỏng ra, gắt gao cắn môi, nhìn chăm chú bóng dáng xa dần của Liễu Ngọc Thần, rất lâu vẫn chưa hồi phục lại tinh thần.

Vì sao?

Vì sao rõ ràng nàng takhiến Phong Như Khuynh biến mất khỏi Liễu gia, tại sao lúc đó Phong Như Khuynh lại còn có thể chen chân vào giữa nàng và Liễu Ngọc Thần?

Nàng ta không cam lòng!

Nếu bỏ qua gia thế, chỗ nào nàng ta cũng ưu tú hơn so với Phong Như Khuynh, nhưng Phong Như Khuynh lại có thể dễ như trở bàn tay cướp đi người nàng ta yêu!

“Phong Như Khuynh……” Đàm Song Song cúi đầu, che đậy ánh mắt không cam lòng và hận ý.

Phong Như Khuynh nếu ngươi đã quyết định buông tay thì tại sao còn hấp dẫn sự chú ý của Liễu Ngọc Thần.

Chẳng lẽ…… Ngươi thật sự không thể buông tha cho chúng ta hay sao?

Hận, nàng ta rất hận! Nhưng nàng ta không có biện pháp nào, đến cả dũng khí ngăn Liễu Ngọc Thần rời đi, nàng ta đều không có……

……

Phủ công chúa.

Phía sau núi Phong Như Khuynh đang chăm sóc những linh dược của nàng, Tuyết Lang nằm ở một bên phơi nắng, còn thường dùng ánh mắt thèm rỏ rãi liếc nhìn nàng một cái.

Đúng lúc này……

Từ nơi không xa truyền đến giọng nói của Lưu Ly, hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của nàng.

“Liễu công tử, ngươi không thể đi vào, công chúa có lệnh bất luận kẻ nào cũng không được bước chân đến phía sau núi.”

Ánh mắt Phong Như Khuynh híp lại, cười nhìn về phía Tuyết Lang đang nằm phơi nắng: “Tuyết Lang, có người muốn cướp Thiên Linh Qủa của ngươi.”

Soạt soạt!

Đột nhiên Tuyết Lang lănmột vòng, bò lên từ mặt đất, gầm lên một tiếng giận dữ, ánh mắt lộ vẻ hung dữ.

Ai? Là kẻ hỗn đản nào muốn cướp Phong Linh Qủa của nó? Nó - Thiên Sơn Tuyết Lang không bắt hắn quỳ xuống gọi cha thì nó sẽ nhảy từ nơi này xuống!

“Ừ, ở phía dưới kia kìa ngươi đi giải quyết hắn ta đi, ta không muốn nhìn thấy hắn ta,” Phong Như Khuynh bình tĩnh nói, “Ừm, đúng rồi, ngươi đừng có giết chết hắn ta, nếu hắn chết ta liền cắt Thiên Linh Qủa của ngươi một ngày, ngươi quăng hắn ra ngoài, sau này hắn ta sẽ được liệt vào danh sách đen của phủ công chúa.”

Tuy rằng Tuyết Lang không biết danh sách đen là cái gì, nhưng mà nó hiểu, sau này nhân loại kia sẽ không được bước chân vào phủ công chúa dù là một bước.

Tuyết Lang rất tức giận, nhân loại thấp hèn mà cũng vọng tưởng muốn cướp Thiên Linh Qủa của nó, không thể tha thứ!

Nhìn Tuyết Lang giống như một trận gió phóng nhanh về phía trước, Phong Như Khuynh sờ sờ cằm: “Những mặt khác của Tuyết Lang đều rất tốt, chính là đầu óc có chút không thông minh, quá dễ lợi dụng, về sau không sợ nó không muốn trông nhà thay cho ta.”

~~~~~

ps: Không cần nghi ngờ vì sao thị vệ hoàng cung vì sao không ra tay.

Nữ chủ không có nguy hiểm, bọn họ là sẽ không dễ dàng ra tay, rốt cuộc…… Là lén lút bảo vệ nữ chủ ( tuy rằng nữ chủ đã sớm biết sự tồn tại của bọn họ, nhưng mà bọn họ cho rằng nữ chủ không biết, đến nỗi trước đó áp bách Tuyết Lang, cũng chỉ là bọn họ nhằm vào Tuyết Lang, bọn họ cho rằng nữ chủ sẽ không phát hiện. )

Sợ các ngươi xem không hiểu, giải thích một chút ~ moah moah, ta muốn ngủ, ngủ ngon.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.