dạy dỗ cho bọn họ một trận, sau đó đem nàng vào trong viện của đại ca, tự tay chăm sóc, nuôi nấng. Đại ca trong nhà địa vị rất cao, có thể nói là phụ thân cũng nể y mấy phần. Từ ngày đó về sau, địa vị của nàng trong phủ thẳng tắp bay lên
Năm nàng sáu tuổi, đại ca dẫn một nữ tử trở về, bảo nàng xưng hô hai tiếng ‘đại tẩu’. Đại tẩu là một nữ tử xinh đẹp, rất ôn nhu, đối với nàng cũng tốt lắm, ba người bọn họ sống bên nhau thật sự hạnh phúc, khoảng thời gian đó đối nàng là trân quý nhất, sau đó đại tẩu có thai, đại ca lại có chuyện phải ra ngoài, đại tẩu cũng đi theo, và…… nàng chờ, nàng đợi…. đợi suốt hai mươi năm, rốt cuộc nhận được tin dữ này, tình này, nàng dùng cái gì kham đây?! Diễm Thanh Ca khẽ cắn môi, nghẹn ngào nơi cổ họng……
Bỗng, một bàn tay vươn ra nắm lấy tay nàng, đẩy ra ngoài. Diễm Thanh Ca sửng sốt, Lạc Khanh Nhan nhìn Diễm Thanh Ca, khẽ cau mày: “ Hoàng phu nhân, chúng ta vào trong nói chuyện”. Rồi quay đầu sang nhìn Tiểu hài tử, thanh âm nhu hòa hơn ; “ Diêu Nhi, vào trong luyện tự đi”. Tiểu hài tử nhu thuận gật đầu, sau đó chạy vào trong. Diễm Thanh Ca thu lại cảm xúc của mình, nhìn nhìn Lạc Khanh Nhan, gật đầu: “ xin lỗi, là ta quá xúc động”
“ Nhan Nhan, chúng ta vào trong đi….” Dung Phượng Ca, nắm lấy tay áo của Lạc Khanh Nhan, lôi kéo vào trong nhà, sắc mặt tĩnh lại, cũng không rõ thời khắc này đây y đang suy nghĩ gì. Lạc Khanh Nhan ôn nhu ôm lấy bờ vai của y, nhẹ giọng thì thầm: “ có ta ở đây”. Dung Phượng Ca mỉm cười
Đúng vậy! chỉ cần có Nhan Nhan ở đây, y còn gì để lo lắng đâu
Diễm Thanh Ca nhìn hỗ động giữa hai người, âm thầm suy đoán. Đồng thời cũng theo vào trong nhà
Ngày mai, Dao phải qua bên Gò Vấp để ôn thi dùm cho đứa con của chú bạn của ba ba nên không rõ bên đó có nét hay không. Nếu có thì ta sẽ cố gắng post truyện còn không thì tạm thời VÔ TÌNH LÂU sẽ nghỉ ngơi một thời gian ^^ chính vì lẽ đó hôm nay ta post 2 chương, chúc mọi người đọc vui vẻ ^^