Người chưa tới đã nghe tiếng cười. ( Chưa thấy người đã thấy tiếng)
Thanh âm thánh thót như thuý oanh, rõ ràng là giọng nữ nhi, mọi người nghe thấy tiếng, Vân Ngạo Tuyết tự nhiên cũng nghe thấy.
Từ trong một góc chậm rãi đi ra một bóng hình, thân cao trên dưới năm thước, dáng người tinh tế, mặc một thân áo váy khắc hoa mẫu đơn bằng tơ vàng trên gấm Tứ Xuyên, đầu mùa đông mọi người đều mặc nhiều thêm một lớp áo, nàng lại chỉ mặc đơn (1) kiện, trong tay còn nắm một cây roi ngựa bóng loáng, tư thế hào sảng làm người xem không nhịn được muốn nhìn thêm một chút.
" Nàng là ai?" Vân Ngạo Tuyết trong đầu tìm tòi nửa ngày, phát hiện không có nửa điểm ấn tượng với người này trong kí ức, hơi nghiêng nghiêng đầu nhỏ giọng hỏi " bách sự thông " ( ngụ ý cái gì cũng biết) Tuệ Nhi bên cạnh.
" Tiểu thư, nàng là Thất công chúa Cố Thư Yểu." Tuệ Nhi tuy là hạ nhân, nhưng thừa tướng làm quan tam phẩm, khi chưa phái đến bên người Vân Ngạo Tuyết, ngày thường được đi theo chủ mẫu ra ngoài, thấy việc đời không ít, không giống nàng đi đến đâu cũng bị người khác xem thường, cứ thế mãi cho đến khi chỉ ở trong phòng, cửa lớn không đi cửa nhỏ không đến, hoàng thất hội tụ càng thêm thiếu vắng mặt, chưa từng thấy qua thanh danh hiển hách Thất công chúa cũng là hợp tình hợp lí.
" Được rồi."
Đưa mắt nhìn lại, trong kinh thành Yến quốc, nữ nhân ăn mặc vẫn tương đối bảo thủ, chỉ có vị Thất công chúa này bất luận từ búi tóc đến trang phục, đều không giống người thường, đặc biệt, khi bệ hạ nói chuyện, không có người dám đánh gãy, chỉ có nàng dám.
Công khai tuỳ tiện như vậy, thật là phải ở trong bầu không khí sủng ái mà lớn lên mới có được.
Yến Đế vừa thấy là nàng,khuôn mặt nghiêm túc nháy mắt lại thay đổi thành một bộ dáng tươi cười, từ xa đã hướng nàng vẫy vẫy tay:" Thư Yểu, lại phụ hoàng bên này."
Trắng trợn táo bạo đánh gãy lời nói Yến Đế, trừ bỏ nàng, cũng không nghĩ đến người thứ hai.
Cố Thư Yểu đến, có người vui mừng lại có người sầu.
Cố Phi Trì rất phiền muộn.
Tiểu nha đầu này càng ngày càng thêm kiêu ngạo, sớm biết như vậy thời điểm nàng mới hiểu chuyện, không nên mang nàng đi leo cây đào tổ chim, xuống nước bắt cá.
Hiện giờ tiểu nha đầu này danh xứng với thật ( thực tế xứng với thanh danh) Hỗn thế ma vương, công đầu là ở hắn.
Vừa thấy nàngg tới, Cố Phi Trì nhanh tay móc ra quạt xếp tuỳ thân, mở che che khuất mặt mình, trốn phía sau Cố Lan Tức.
Trốn liền trốn rồi còn hay thò đầu ra hỏi hắn:" Nha đầu này chắc không nhìn thấy ta đi, mau giúp ta chống đỡ, sớm biết nàng tới ta liền không tới."
Người khác không biết Cố Thư Yểu,, hắn thì biết rõ, tiểu nha đầu này bị bệ hạ sủng đến quá mức, chuyện gì cũng dám làm. Hơn nữa lúc trước không có bạn chơi cùng, thời điểm nha đầu này quấn lấy mình, hắn cũng không có cự tuyệt, thế nên tạo thành cục diện ngày hôm nay, hôm nay Cố Trì Phi thấy nàng mang đến roi ngựa, liền biết không tốt.
" Vô dụng, nàng thấy ngươi rồi." Thanh âm Cố Lan Tức bình tĩnh, lại khiến Cố Phi Trì khiếp sợ.
" Cái gì?" Thanh âm hắn cao vút, vừa quay đầu trùng hợp bắt gặp tầm mắt Cố Thư Yểu. Cái này thực sự, tránh cũng không thể tránh.
Bất quá hôm nay Cố Thư Yểu cũng không có ý niệm cùng hắn hàn huyên, thấy cũng như không thấy.
Dáng vẻ này như cho Cố Phi Trì thêm dũng khí, hắn không trốn tránh, nháy mắt ngồi thẳng lưng.
" Sợ cái gì, nàng là một tay ngươi dạy dỗ thành như hôm nay, cũng coi như nửa cái sư phụ của nàng."
Lời châm chọc rõ ràng này đương nhiên Cố Phi Trì nghe ra tới, hắn không phải hối hận cũng không kịp sao, bất quá đáng tiếc đã muộn.
" Thư Yểu, ngươi cũng muốn tham gia?" Yến Đế một chút cũng không cảm thấy nàng hồ nháo, ngược lại còn tâm tình tốt hỏi nàng.
Nữ nhi này của hắn, từ nhỏ chính là tính cánh nam hài, không thích hồng trang ái võ trang, nếu thực là đứa con trai, không chừng có thể làm tướng quân.
Nữ tử thích cưỡi ngựa bắn cũng, bệ hạ cũng sủng ái, muốn cái gì có cái đó.
" Phụ hoàng, roi ngựa thuỵ lân con tìm đã lâu, làm tốt trước tiên liền cầm tới đây, người để con thử xem." Thư Yểu cầm trong tay roi ngựa làm thủ công hoàn mỹ quan sát qua lại. Thuỵ lân roi này làm từ da kỳ lân, cứng cỏi vô cùng, tiên mã hay đánh người đều có thể vật tẫn kỳ dụng.( làm gì cũng dùng được)
Nàng không hề cố kị, ở trước mặt bệ hạ bá một tiếng, triển khai roi ngựa, một roi đi xuống, bụi đất bay lên, trực tiếp đem cái bàn bên cạnh đánh nát nhừ.
" Tốt, khẩu khí mười phần, hôm nay Trẫm vừa thấy coi như mở rộng tầm mắt."
Làm trò trước mặt bệ hạ đập đồ, lại không bị trách phạt, ngược lại còn được khen ngợi một đốn, trong thiên hạ chắc cũng chỉ có một Thất công chúa được đến như vậy đãi ngộ.
" Tốt, đồ vật này trẫm thưởng thức, bất quá ngươi a, lớn như vậy vẫn là thích chơi đùa, như này về sau ai muốn cưới ngươi?" Lời này tuy nói như vậy, nhưng trên mặt Yến đế không có nửa phần không vui, ngược lại khoé mắt luôn mỉm cười, có thể thấy được đối với nữ nhi này sủng ái đến tận xương tuỷ.
" Phụ hoàng, người để con đi thôi." Cố Thư Yểu dứt khoát dựa nửa người vào bên cạnh Yến đế, nàm nũng không coi ai ra gì.
Yến đế bị nàng lắc lư sắp hôn mê, đành phải liên tục gật đầu:" Được được được, đều đáp ứng ngươi."
" Tạ phụ hoàng."
Một công chúa cao quý của một quốc gia, cùng môt đám nam nhân quậy với nhau thi đấu, mọi người trong mắt đều là kinh ngạc, lại thấy bệ hạ đáp ứng, ai cũng không dám xen vào.
Được bệ hạ đồng ý, Cố Thư Yểu đi đến phía trước hai bước, trong ngây thơ mang theo chút cao ngạo,, từ dưới nhìn lên đúng thật là có vài phần nữ nhân chi phong, chợt sinh ra cảm giác bễ nghễ thiên hạ:" Các ngươi nghe đây, trong khu vực săn bắn không phân biệt giàu nghèo sang hèn, ai có thể thắng qua bản công chúa, bản công chúa liền ban thưởng cho các ngươi ngàn lượng hoàng kim! Nếu như có kẻ chơi xấu hay cố tình nhường, trọng trách chịu 40 quân côn."
Vân Ngạo Tuyết đứng xa xa nhìn vị công chúa này, nghe nàng nói chuyện cả buổi, cũng đối với nàng lau mắt mà nhìn. Ở cái dị thế nam tôn nữ ti này, nàng đúng là khác biệt.
Nàng quay đầu hỏi Tuệ Nhi:" Thất công chúa hành vi lớn mật, mấy vị công chúa khác có phải hay không cũng thế?"
Ngay từ đầu Tuệ Nhi còn chưa phản ứng lại:" Sáu vị khác?"
" Đúng vậy, nàng ta là thất công chúa, chắc hẳn còn những huynh đệ tỷ muội khác đi?" Không biết có hay không cùng thú vị giống nhau.
Tuệ Nhi lúc này mới sắc mặt trầm trọng, thanh âm đều trầm đi vài phần, thật cẩn thận dán ở bên tai nàng nói chuyện:" Tiểu thư ngài thật là cái gì cũng không biết a, con nối dõi của bệ hạ khó khắn, Yến quốc chúng ta đến giờ cũng chưa lập thái tử, Thất công chúa này cũng là một trong số hài tử không nhiều lắm của bệ hạ, lúc nàng sinh ra tinh tượng đại sư nói phong hào phải lớn, như vậy đối với huyết mạch sinh sản có lợi, cho nên bệ hạ liền phong nàng làm thất công chúa, trên thực tế, nàng là công chúa duy nhất!"