Thần Y Phục Thù!

Chương 105



Chương 105

Nhưng mà ngay đúng lúc Lăng Tuyết đang chìm trong ảo tưởng, thì giọng nói của một cô bạn thân ở bên người nàng vang lên, lập tức kéo Lăng Tuyết trở về thực tế.

“Này! Tiểu Tuyết, cô mau nhìn, tên kia không phải là cái tên anh họ nghèo hèn của cô đó sao?”

“Cái gì?”

Lăng Tuyết giật mình nhìn đến theo hướng chỉ của cô bạn thân! Lập tức hai con ngươi co rụt lại.

“Cái này… Cái này sao có thể? Hắn rõ rang đã bị phá sản làm sao có thể ngồi được ở trong hội trường chứ, hơn nữa còn ngồi vào vị trí hàng thứ ba?”

“Tiểu Tuyết, cô thật đúng là chơi không đẹp nha! Anh ấy là anh họ của cô, cô lại ăn không được, nhưng lại không chịu giới thiệu cho chị em chúng tôi, cô có ý gì đây hã?”

“Tôi… Tôi….”

Lăng Tuyết một mặt im lặng, hiện tại cô cũng vô cùng xấu hỗ, vì cái gì Lăng Việt lại được ngồi ở cái vị trí tốt như vậy, tại sao hắn lại có vận may như vậy chứ?

“Các cô mau nhìn a! Cái cô bé đang ngồi bên cạnh của hắn, có phải là mục Y Nhân, thiên kim của tập đoàn Y Nhân hay không vậy?”

“Đúng đúng chính là cô ấy rồi! Lúc trước tôi có nhìn thấy cô ấy ở trên tivi đó!”

Tiếng nghị luận của các cô bạn thân, Lăng Tuyết đã nhịn không được nỉ non lẩm bẩm:

“Khó trách, khó trách anh ta có thể ngồi tại vị trí đó, hóa ra là nhờ cô ta! Nói tóm lại mình vẫn quên một sự việc. Cho dù là anh ta không có Lăng gia, nhưng anh tavẫn còn có Mục Y Nhân! Có tập đoàn Y Nhân, lúc trước hay hiện tại, mình vẫn như cũ không phải là đối thủ của anh ta! Tại sao Mục Y Nhân lại yêu hắn nhiều như vậy!”

“Tiểu Tuyết, cô đang nói gì vậy? Tôi nghe có chút không hiểu?”

Cô bạn thân nhịn không được nghi hoặc hỏi một câu, mà Lăng Tuyết thì là đắng chát cười một tiếng, lắc đầu, nói:

“Không có gì, đột nhiên tôi có một chút khó chịu ở trong người, các cô tiếp tục xem đi, tôi đi về trước!”

Đám bạn không khỏi cùng nhau nhíu mày.

“Có chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao cô lại đột nhiên không thoải mái?”

“Chúng ta không phải đã nói, phải mở mang tâm mắt một chút về buổi đấu giá này hay sao?”

“Không được! Xin lỗi, hôm nay chắc tôi không thể chơi cùng với các cô được rồi, các cô cứ chơi đi, không cần phải để ý đến tôi đâu, tôi đi về trước.”

Nói xong, Lăng Tuyết không để ý mọi người khuyên can, nhanh chóng rời khỏi hội trường buổi đấu giá.

Lăng Việt thì ngồi ở trên vị trí tốt, mà cô lại phải đứng ở phía sau, ngắm nhìn bóng lưng của hắn, loại chênh lệch này làm cho sự cao ngạo ở trong nội tâm của Lăng Tuyết, không thể chịu đựng được!

Cho nên cô thà về nhà chứ cũng không muốn tiếp tục xem tiếp.

Một bên khác, Lăng Việt và Mục Y Nhân vừa mới ngồi xuống cũng không lâu lắm, thì có một bóng người ngạo nghễ đi tới, giờ phút này ở trên chỗ ngồi có không ít ông chủ lớn đã ngồi xuống, cũng đều ào ào đứng dậy.

“Trần thiếu tới!”

“Trần thiếu là người nào vậy?”

“Trần thiếu mà anh cũng không biết sao? Anh có phải là Giang Châu không đấy? Tôi nói cho anh biết nhé, Trần thiếu chính là Đại thiếu gia của tập đoàn Trần thị Giang Châu, là người thừa kế hợp pháp thứ nhất!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.