Thần Y Phục Thù!

Chương 218



Chương 218

Mấy người bọn họ nhe răng cười dữ tợn.

“Thái lão gia, muốn trách thì trách ông vô năng, còn không mau nghe lời!”

Thái tiểu thư dang hai tay đứng trước mặt Thái lão gia.

“Đừng hại ông nội tôi, nếu các người muốn giết thì cứ giết tôi đi! Ông nội tôi đã già như vậy rồi, sống không được mấy năm nữa! Cầu xin các người hãy để cho ông nội tôi một con đường sống.”

Mấy người bọn họ đang nhìn dáng người thanh tú của Thái tiểu thư, liếc nhìn qua lại vài lần, trong mắt lộ ra vài tia động dục.

“Lòng hiếu thảo của Thái tiểu thư thực sự rất cảm động.”

“Mỹ nữ xinh đẹp như này, giết thì thật đáng tiếc!

“Không bằng, Thái tiểu thư cùng chúng ta ra ngoài uống vài chén đi. Ông và cả cô nữa chuyện cũ chúng tôi sẽ bỏ qua.”

“Đúng vậy, chỉ cần chúng ta trở về đừng nói chuyện này nữa, Mã gia sẽ không tiếp tục truy cứu!”

Sắc mặt Thái tiểu thư tái nhợt, Thái lão gia càng thêm tức giận!

“Khốn nạn. Các ngươi là một lũ súc sinh. Khụ khụ! Khụ …”

Tức giận đến cực điểm, ông tại lại một lần nữa phun ra mấy ngụm máu.

Thái tiểu thư đau lòng đến rơi nước mắt, cắn môi, trong mắt hiện lên sự kiên quyết.

“Tôi sẽ đi với các người, nên các người hãy để ông tôi đi.”

“Đừng lo lắng, chúng tôi sẽ giữ lời hứa!”

Bốn người bọn họ nở nụ cười hung dữ, và Thái lão gia giận dữ hét lên: “Tiểu Nhã, con không được phép đến đó! Hôm nay ta có chết cũng sẽ không cho con đi!

Nói xong, ông ta bước về phía trước.

Một thanh niên trong số đó lạnh lùng liếc nhìn.

“Tự tìm cái chết!”

Nói xong, gã ta lại giơ chân lên đá một cước đá vào người Thái lão gia, bay ra ngoài.

“Ông nội!”

Thái tiểu thư cảm thấy vô cùng đau khổ, Thái Trường Viễn hơi thở đã yếu rồi, nếu lại đá thêm nữa nhất định sẽ chết!

“Cô gái à, kêu ông nội cũng vô dụng, đã không bảo vệ được cô nữa rồi!”

“Ông nội… ọ ọ ọ…”

Nhìn thấy một màn này, Mục Y Nhân chịu không nổi nữa, trực tiếp xông lên.

“Các người chơi đủ chưa? Các Người ác như vậy, không sợ mất mạng sao?”

Mọi người liền sửng sốt, hướng về phía Mục Y Nhân mà liếc nhìn, trong mắt không khỏi hiện lên một tia kinh ngạc!

So với Thái tiểu thư, dung mạo của Mục Y Nhân thậm chí còn cao hơn một bậc!

Sau ánh mắt thèm thuồng là một số ít người đưa ra ánh mắt trêu chọc.

“Cô gái nhỏ, cô thật là rất nhân từ! Nhưng đáng tiếc, đầu óc cô không được tốt lắm.”

“Dám quản chuyện của chúng tôi thì phải trả một cái giá tương ứng.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.