"Trấn Bắc Hậu khách khí. Nhạc Thánh đem lễ vật đưa cho Trấn Bắc Hậu đi!"
Yến vương gật gật đầu, phân phó Phù Nhạc Thánh
Thế tử Phù Nhạc Thánh mau chóng cầm hộp gấm trong tay, đưa tới trước mặt Tuyết Phách
Trấn Bắc Hậu Tuyết Phách cũng không có tự mình tiếp nhận, ngược lại ý bảo hạ nhân cầm lấy
Trường An Hậu An Huyền thấy thế, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh
Xem ra Trấn Bắc Hậu này càng ngày càng không xem hoàng thất tôn vương ra gì, Qúy Như Yên cùng An Huyền nhìn nhau, sau đó An Huyền đưa tay, đột
nhiên nói: "Thánh chỉ đến! Trấn Bắc Hậu tiếp chỉ!"
Mọi người vừa nghe thấy có thánh chỉ, vội vàng quỳ xuống tiếp chỉ
Mà ngay cả Trấn Bắc Hậu Tuyết Phách nghe vậy cũng run sợ một chút, mau chóng quỳ gối xuống
An Huyền cầm lấy thánh chỉ từ trong tay một tiểu thái giám, cao giọng
nói: '"Nay nghe Trấn Bắc Hậu Tuyết Phách đại thọ năm mươi tuổi, đặc biệt ban cho một trăm ngàn bạc trắng, chân trâu một hộp, mười mẫu ruộng tốt. Khâm thử!"
Trấn Bắc Hậu Tuyết Phách gương mặt thản nhiên tiếp chỉ
Đưa mọi người vào bàn rượu, Trấn Bắc Hậu Tuyết Phách lúc này mới hướng
hạ nhân thấp giọng nói: "Đi nói phu nhân ở thư phòng đợi ta"
"Dạ, nô tài liền đi ngay"
Qua một khắc, Trấn Bắc Hậu Tuyết Phách mượn cớ uống nhiều rượu, đi về phía thư phòng
Trong thư phòng, đã có một vị phu nhân đang chờ ở đó
Phu nhân cách ăn mặc thập phần đơn giản, tư sắc hơn người
"Hậu gia, ngươi gọi thiếp thân đến là có chuyện gì?"
"Ý chỉ của thánh thượng, ngươi biết chưa"
"Thiếp thân đã biết"
"Ngươi thấy thế nào?" Trấn Bắc Hậu Tuyết Phách ở một bên hỏi, một bên
lại hướng lên ghế trên ngồi, bưng lên chén trà còn nóng, nhấp nhẹ một
hơi
Vị phu nhân kia mâu quang chợt hiện: "Hậu gia, thánh thượng làm như vậy, chính là ban cho người một cây táo ngọt. Trước mặt việc hậu gia phải xử lý chính là, Như Yên quận chúa rốt cuộc từ nơi nào biết được Hậu gia
cùng muối thương ký kết hiệp nghị?"
"Việc này giao cho ngươi"
"Dạ, thiếp thân liền làm ngay"
Hai người ở trong thư phòng một lúc, sau đó liền rời đi
Bàn tiệc phía sau chính là nữ quyến của Trấn Bắc Hậu, phát hiện Qúy Như
Yên đang ngồi ở phía kia, cùng mấy người ở đây có vẻ không hợp nhau.
Trấn Bắc Hậu phu nhân hiểu ý cười, sau đó bước tới: "Như Yên quận chúa,
nơi này có làm người hài lòng không?"
Qúy Như Yên đang giống như trôi nổi trên mặt nước, đột nhiên có một
thanh âm đánh gãy lạc thú của nàng, chau mày, xoay người vừa thấy, đúng
là cá lớn hôm nay nàng phải câu
Hắc!
Đợi lâu như vậy, cuối cùng con cá cũng xuất hiện rồi
Qúy Như Yên hướng Trấn Bắc Hậu phu nhân hành lễ: "Như Yên gặp qua Trấn Bắc Hậu phu nhân, phu nhân an khang!"
"Quận chúa khách khí, thực chất người phải gọi ta một tiếng đại cô cô mới phải"
Qúy Như Yên khóe miệng ẩn hiện một tia cười lạnh, đại cô cô?
Thật đúng là người này không biết xấu hổ
Trấn Bắc Hậu phu nhân này chính là đại tỷ của Bùi Khê, mà Qúy Như Yên
chính là huyết mạch của Bùi Khê, gọi nàng một tiếng đại cô cô, quả thật
không đủ
Chính là Qúy Như Yên cũng không thừa nhận mình là nữ nhi của Bùi Khê,
đối với nàng mà nói, Bùi Khê không phải là phụ thân, mà chính là kẻ
khiến mẫu thân bước một bước đầu tiên trên hoàng tuyền
Trần hoàng hậu là chính thất của Bùi Khê, nói cách khác chính là nữ nhân hướng tới nam nhân của mình
Bùi Khê cự nhiên phong lưu, câu dẫn hoàng hoa khuê nữ, còn làm cho mẫu
thân si tình với hắn lâu như vậy, cam nguyện vì hắn sinh hạ nữ nhi, cũng không hối hận lấy một lần
Mẫu thân quyết định như vậy, đương nhiên nàng không có quyền nói gì,
nhưng chính là mình có quyền lựa chọn có nên nhận phụ thân kia hay không
Qúy Như Yên nhìn lướt qua Trấn Bắc Hậu phu nhân, lạnh lùng đáp: "Phu
nhân ăn nói cẩn thận, Như Yên họ Qúy. Trong trí nhớ, tổ mẫu cũng không
từng sinh qua nữ nhân"