Qúy Như Yên ánh mắt mắt sắc sảo hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn
Lạc Thuấn Thần lắc lắc đầu: "Sai, phải nói là quốc chúa Dị quốc muốn tới Ti U quốc. Hắn có thể thuận tay giúp đỡ Tuyết tần cũng không biết chừng, nhưng tuyệt đối sẽ không giúp Cốc hoàng hậu"
"Hắn muốn tới, ta cũng không sợ!"
Qúy Như Yên biết Bùi Khê muốn tới, căn bản sẽ không sợ hắn
Nếu thật sự dám tìm đến nàng, vậy đừng trách nàng không nể tình. Bùi Khê kia thật sự không xứng làm phụ thân nàng
Lại càng không xứng là người nam nhân mà mẫu thân ái mộ
"Nơi Chung thị lang nàng không cần lo lắng. Chung thị lang chúng thành với thánh thượng. Cho dù Cốc hoàng hậu cùng lục hoàng tử muốn mượn sức của Chung thị lang hắn cũng không có khả năng, chỉ cần thánh thượng còn sống, Chung thị lang tuyệt đối sẽ không phản bội thánh thượng"
"Chiếu theo lời ngươi nói, mẫu tử bọn họ chẳng phải đang làm điều vô dụng sao?"
"Kia cũng chưa chắc, phu nhân của Chung thị lang, thương yêu trưởng nữ Chung Xảo nhất, nếu như có thể lấy được lòng Chung Xảo cô nương, Chung thị lang đối với cường thế của phu nhân, tuyệt đối cũng nhượng vài phần. Cho nên Cốc hoàng hậu mới muốn cho Chung Xảo làm sườn phi của lục hoàng tử"
Lạc Thuấn Thần rót cho nàng một chén trà nóng, đưa trước mặt nàng
Qúy Như Yên tiếp nhận chén trà uống một hơi: "Vậy ý của ngươi là Chung Xảo cô nương là uy hiếp lớn của Chung thị lang sao?"
"Đúng vậy"
"Chung Xảo cô nương kia là người thế nào?"
"Hiếu động thích luyện võ, cùng với Trần Diệu Đông muội muội của Trần đại nhân mà nói không phân biệt cao thấp. Điều đặc biệt hai người này lại là hảo hữu của nhau
Hảo hữu tốt sao?
Nói như vậy, có thể cho hai nữ nhân này cùng gả cho Nguyên Chiêu
Cũng không biết Chung Xảo có đồng ý hay không, dù sao nhiều người hầu một phu cũng không phải là tốt đẹp gì. Một khi ai có đố tâm, vậy chính là sẽ làm ra chuyện không thể tưởng tượng nổi
Nguyên Chiêu đăng cơ kế vị, nhất định cũng sẽ tuyển tú làm phong phú hậu cung
Nếu như có hai vị hiền thê giúp sức, kia cũng là chuyện tốt
Đệ đệ Chung Bỉ Hòe của Chung thị lang là tướng lĩnh cấm vệ quân trấn thủ Thịnh kinh nhiều năm, có bọn họ tương trợ , Nguyên Chiêu có thể lập không ít công lớn
Qúy Như Yên đầu óc bay loạn, nhưng vẫn cảm thấy có chút khó xuống tay, nếu Chung Xảo cảm thấy Nguyên Chiêu là một gối thêu hoa, vậy phải làm thế nào?
Lạc Thuấn Thần thấy nàng bộ dạng rầu rĩ, cũng không muốn nàng phiền lòng liền nói: "Nàng ở trong này tốn thời gian nghĩ đông nghĩ tây, không bằng sắp xếp cho Nguyên Chiêu và Chung Xảo cô nương gặp mặt đi, nhìn xem Chung Xảo cô nương có ý không, không phải xong sao?"
Qúy Như Yên thở dài một tiếng: "Tiểu thư khuê các, sao có thể dễ dàng xuất môn"
"Nàng đã quên tuyển tú sắp bắt đầu, nhóm tiểu thư đều phải xuất môn ra ngoài mua y phục cùng trang sức, cũng có vài vị phu nhân mang theo nữ nhi đến phật tổ phù hộ"
Lạc Thuấn Thần ở một bên nhắc nhở nói
Đúng vậy, nàng sao có thể quên chuyện này?
Khó trách, ngày hôm qua nàng xuất môn liền gặp Cốc Bích Lâm, chắc là tuyển tú sắp bắt đầu, nên nàng ta muốn chọn một vài thứ đồ, để tươi đẹp lúc đó
Chính là Cốc Bích Lâm không phải là dạng nữ nhân đặc biệt xinh đẹp
Thêm nữa là tính nết của nàng ta cũng không được tốt, nên làm cho người ta đối với nàng tị như rắn rết
Nhưng mà, ngại Cốc hoàng hậu, cho nên chư vị quý nữ cũng không thể dễ dàng đắc tội nàng
Qúy Như Yên hôm qua đối đãi như vậy với Cốc Bích Lâm. Cốc hoàng hậu lại cũng không tỏ vẻ gì, càng làm cho cho đại quan trong kinh thành cả thấy phong vân phải đổi.