“Thứ ba, sau này Sở lão sẽ là tướng quốc của Bồ Đề, những lúc ta không có mặt, mọi người có thể xin chỉ thị của lão.”
Quý Như Yên nêu ra yêu cầu cuối cùng, lập tức được đại trưởng lão Trọng Tôn Ca Tiếu cùng tam trưởng lão Quan Hương tán thành.
Những năm gần đây tứ đại gia không còn tận tâm vì con dân Bồ Đề.
Bây giờ có tân nữ hoàng, có Sở tướng quốc, mưa hồng biến mất, tất cả đã được thay đổi diện mạo mới.
“Nguyên tứ đại gia phải cử hành nghi thức, bây giờ đổi thành tân nữ hoàng, không biết nữ hoàng có định lập quốc hiệu mới không?”
Đại trưởng lão hỏi.
“Quốc hiệu?”
“Đúng vậy, đổi quốc hiệu.”
“Vậy đổi thành Võ Tiên quốc.”
Quý Như Yên không chút nghĩ ngợi nói thẳng ra suy nghĩ của mình.
Dân chúng Bồ Đề đều là cao thủ võ học, nếu đổi quốc hiệu dĩ nhiên là Võ Tiên quốc.
Võ tiên là danh hiệu của đẳng cấp thứ tám.
Có điều Quý Như Yên muốn đặt quốc hiệu này là để tưởng nhớ tới vị sư phụ mình chưa từng gặp mặt.
Nếu không có sư phụ tặng không gian, chưa chắc nàng đã có được thành tựu ngày hôm nay.
“Tất cả đều nghe theo nữ hoàng.”
Đại trưởng lão chắp tay tuân theo ý chỉ.
Cứ như vậy, Gia Cát tộc bị đuổi khỏi Bồ Đề, mà bây giờ phải gọi là Võ Tiên.
Quý Như Yên trở thành nữ hoàng, Lạc Thuấn Thần mừng thay cho nàng.
Chờ tất cả sắp xếp thỏa đáng, Quý Như Yên kéo Lạc Thuấn Thần cầm theo thủy lộ rời khỏi thành Bồ Đề.
“Như Yên, vội vã đi như vậy, không muốn xã giao với bọn họ chăng.”
Lạc Thuấn Thần nói thẳng ra tâm lý của nàng.”
Quý Như Yên bĩu môi: “Ta vốn không muốn làm nữ hoàng, nhưng nước mắt rồng quả thật là thứ tốt, huống hồ thủy lộ bồ đề cũng đã khôi phục. Sau này Tư Đồ Mộng Nguyệt là thánh nữ của Võ Tiên quốc, nhiệm vụ của nàng là chăm sóc cá rồng chín màu. Về chuyện của Mặc gia, ta sẽ giao cho Thất Sát, dù sao nhất thời Mặc Nho cũng không chết được. Bây giờ ta muốn về Đan Nhân Ma xem những người đó huấn luyện thế nào.’
Lạc Thuấn Thần nghe vậy, cũng động tâm tư: “Ý của nàng là...”
“Đúng vậy! Đúng như chàng nghĩ, Di quốc nợ ta đã tới lúc trả.
Quý Như Yên cười lộ ra sát ý.
Quốc chúa Bùi Khê, Trần hoàng hậu đôi tra nam tiện nữu, nàng tuyệt đối không dễ dàng buông tha cho bọn họ.
Nếu muốn ra tay, nhất định phải cho địch nhân một kích trí mạng.
Nước Di cũng có quân đội, nhưng Quý Như Yên có vũ khí cực mạnh thần nỏ Gia Cát, hơn nữa trước khi rời khỏi Võ Tiên nàng đã giao cho đại trưởng lão Trọng Côn Ca Tiếu tuyển một ngàn người đỉnh phong kỳ võ suất, có thể chịu được gian khổ tới Đan Nhân Mai để huấn luyện.
Tới lúc đó, Quý Như Yên lập thành đội nỏ Gia Cát chắc chắc là đội hình siêu cường hãn.
Lạc Thuấn Thần dẫn Quý Như Yên thúc ngựa về Đan Nhân Mai.
Đan Nhân Mai, Giang Thành Tứ không muốn rời đi, vết thương trên người hắn đã sớm khỏi.
Hạt nữ Tang Vũ Cầm ăn vận trang điểm như nữ tử bình thường.
“Giang Giang, lúc nào nàng trở về?”
Tang Vũ Cầm ngồi đối diện với Giang Thành Tứ ngây ngốc hỏi.
Mấy ngày này, Giang Thành Tứ kể về Quý Như Yên, nên nàng rất cảm kích nàng ta, hơn nữa lúc mới gặp Như Yên còn tặng nàng rất nhiều lễ vật.
Tang Vũ Cầm có thể cảm nhận được Quý Như Yên thành tâm thiện ý.