Theo Cật Hóa khai báo, thì ba con đại điêu này (ba con chim đại bàng lớn này), đều nhận Quý Như Yên làm chủ!
Quý Như Yên vừa nói ra việc này, khiến Túc Thân Vương vừa hâm mộ vừa đố kỵ ghen ghét!
"Như Yên, cháu xem có thể tặng cho thúc một con đại điêu được không? Thúc bảo đảm, sau này cháu nói cái gì, thì chính là cái đó, có được không?"
Vì một Thiên Sát Lam Linh Điêu, mag ngay cả cái bản mặt già này Túc Thân Vương cũng không cần, trực tiếp mở miệng thỉnh cầu Quý Như Yên.
Quý Như Yên không nói gì, nhìn Túc Thân Vương, không khỏi thở dài, "Túc vương thúc, cháu thực sự không có biện pháp. Chúng nó nhận cháu làm chủ, nếu thúc có thể thuyết phục được chúng nó, Vậy thì để chúng đi theo thúc cũng được."
Túc Thân Vương u oán liếc mắt nhìn Quý Như Yên, giương mắt nhìn Thiên Sát Lam Linh Điêu, thật sự cả trái tim cũng cảm thấy đau.
Quý Như Yên thấy vẻ mặt giống như có người thân mới chết của Túc Thân Vương, cũng không tiện lại trêu chọc ông, vì vậy nói thẳng, "Túc Vương thúc, ba con đại điêu này không có biện pháp cho thúc. Có điều, trong đó có hai con là cái, hơn nữa cũng sắp đẻ trứng điêu. Đợi đến lúc sinh ra, chỉ cần điêu mẹ ấp trứng nở, cháu sẽ mang điêu con kia tặng thúc, được không?"
"Cháu nói rồi nha! Một lời đã định (nói được làm được)!"
Túc Thân Vương lập tức chuyển bi thành hỉ, sau đó trực tiếp phản ứng lại lời của Qúy Như Yên
Quý Như Yên nhíu mày, "Tất nhiên, cháu có thể làm được, sau này Túc Vương thúc cũng phải giúp đỡ vợ chồng chúng cháu."
Ngụ ý, chính là muốn sau này cho dù có chuyện gì xảy ra, Túc Thân vương cũng phải giúp đỡ Lạc Thuấn Thần.
Cho dù Lạc Thuấn Thần muốn tranh ngôi vua, ông cũng phải giúp.
Túc Thân Vương vì Thiên Sát Lam Linh Điêu, đã sớm đem mình đi bán, ông ấy cũng đã chuẩn bị xong.
Vì vậy, ông ấy mới nói ra, thì tự nhiên cũng sẽ không thu hồi lại.
"Ngươi yên tâm! Sau này chỉ cần hai vợ chồng các ngươi cần lão phu giúp cái gì, lão phu chắc chắc sẽ không từ chối!"
Túc Thân Vương vỗ ngực mình, lập tức gật đầu đáp ứng.
Quý Như Yên thì nói, "Ở đây dù sao cũng là địa bàn của Thiên Sát Lam Linh Điêu, ta để chúng nó bay về trước để sinh sản, đợi sau khi chúng ta trở về núi Đan Nhân, sẽ đi đón chúng nó."
"Ưh, cũng được."
Túc Thân Vương đồng ý.
Quý Như Yên đợi sau khi tránh được đoàn người, liền trực tiếp thu ba con Thiên Sát Lam Linh Điêu và Cật Hóa vào không gian của mình.
Trong không gian, Quý Như Yên nói Cật Hóa nhường cho ba con Thiên Sát Lam Linh Điêu kia, để chúng nó ăn quả ngũ độc trước, tiêu trừ dư độc trong vết thương do công kích của Huyền Sương Mù Chiến Xà lưu lại vừa mới nãy.
Quý Như Yên nói, khiến Cật Hóa có chút bất mãn không vừa lòng.
Thừa dịp lúc Quý Như Yên đi Ngạo Thế Bảo lấy đồ, liền khiển trách ba con điêu ngốc, "Các ngươi nghe cho kỹ đây, ta là lão đại của các ngươi, sau này có đồ ăn ngon, chỉ có thể là ta ăn trước! Có nghe hay không?"
Ba con điêu ngốc vội vã gật đầu như gà mổ thóc.
"Chỗ đó có quả ngũ độc, hôm nay thì có thể mỗi điêu một quả. Nhưng sau này tam điêu các ngươi mỗi ngày chỉ được ăn một quả thôi!"
Ba con điêu ngốc tiếp tục gật đầu.
"Về phần những thức ăn khác, các ngươi muốn ăn bao nhiêu thì ăn! Nhưng không được nhổ cả gốc lên, bằng không chủ nhân sẽ trừng trị các ngươi, ta trừng trị các ngươi! Chắc các ngươi cũng không muốn biến thành điêu trụi lông chứ?"
Nói xong, tiểu gia hỏa lại âm u nhìn chằm chằm ba con điêu ngốc kia.
Ba con điêu ngốc liền lắc đầu, tỏ vẻ không dám.
Nơi đây đám thú sủng trao đổi, Cật Hóa lão đại đàm phán thắng.
Mà Quý Như Yên đi Ngạo Thế Bảo, là bởi vì trái tim của con Thiên Sát Lam Linh Điêu vừa mới chết kia bị nàng móc ra, vừa lúc có thể luyện chế thuốc giải Mặc Nho. Thời gian không đợi người, cho nên tốc độ luyện chế thuốc của nàng vô cùng nhanh chóng, vì để cho công hiệu đan dược càng cao, nàng còn bỏ thêm vài giọt Thủy Linh Tuyền nữa!