Nhìn thấy Trương Dương, Vô Ảnh và Tia Chớp lập tức nhảy lên vai hắn, hai tiểu tử này xem ra vô cùng vui mừng, kêu lên.
Khẽ mỉm cười, Trương Dương đưa tay sờ sờ hai tiểu tử, tiếp theo nhìn về phía sau.
Đằng sau tam đại linh thú, còn có hơi thở của hai cường đại, lúc này, cũng sắp đến rồi.
- Chít chít chít
- Chi chi chi
Đối với hai người đằng sau, Vô Ảnh và Tia Chớp đương nhiên biết là ai, lập tức nói cho Trương Dương, hai người đi cùng tam đại linh thú đến đây, đều là người quen của Trương Dương, Thục Sơn Lý gia Đại viên mãn Lý Kiếm Nhất, cùng Hoa Phi Thiên của Trường Bạch Sơn Hoa gia.
Hai Đại viên mãn cùng nối tiếp đi vào doanh địa, ánh mắt của hai người, đồng thời tập trung trên người Trương Dương.
- Đúng là Trương Huynh!
- Quả nhiên là Trương huynh!
Nhìn thấy Trương Dương, Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên lập tức lại ôm quyền, mở miệng chào hỏi.
Trương Dương khẽ mỉm cười, sau khi hắn cáo biệt Hoa Phi Thiên ở Long gia bình nguyên, không ngờ sẽ một lần nữa gặp lại ở dưới chân Côn Lôn Sơn, trước Long gia bình nguyên.
Mà Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên sau khi chào hỏi xong, liền chú ý đến Trương Dương nhiều hơn, biến hóa trên người Trương Dương, bọn họ thân là Đại viên mãn tất nhiên càng nhìn rõ ràng hơn một số thứ, liếc mắt liền nhìn ra khác biệt của Trương Dương.
Mặc dù hai người họ đều là Đại viên mãn, nhưng cũng phát hiện bản thân hiện tại hoàn toàn nhìn không thấu Trương Dương nữa rồi, có thể nói, hiện tại Trương Dương đứng trước mặt họ, giống như là ẩn thân sau tấm màn, chỉ nhìn rõ bóng người, nhưng hoàn toàn không nhìn rõ tướng mạo.
Nói cách khác,Trương Dương hiện tại, chính là đứng trước mặt bọn họ, bọn họ cũng đều không thể nhìn ra, thực lực hiện tại của Trương Dương rốt cuộc là thế nào.
Nếu không phải là Vô Ảnh, Tia Chớp, Truy Phong tam đại linh thú một đường tiến đến, lại nhìn thấy đám người Mễ Tuyết, Khúc Mỹ Lan phía sau, Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên thậm chí còn hoài nghi người trước mắt kia không phải là Trương Dương. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hoa Phi Thiên và Lý Kiếm Nhất nhìn nhau một cái, nhíu mày, nếu thật là Trương Dương, vậy thì chỉ có khả năng duy nhất, là nội công tu vi của Trương Dương lại có tinh tiến.
Mà dựa vào thực lực của bọn họ còn không nhìn ra thực lực hiện nay của Trương Dương, vậy thì chỉ có một khả năng.
Phản phác quy chân!
Hiện tại Trương Dương đã là Đại viên mãn, lại tinh tiến đến trình độ phản phác quy chân hiện nay…chẳng lẽ hiện tại hắn đã đột phá đến ngũ tầng?
Nghĩ đến điểm này, trên mặt Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên đều lộ vẻ khiếp sợ.
Dường như nhìn ra vẻ khiếp sợ của Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên, Trương Dương mỉm cười, lập tức giải thích nói:
- Khoảng thời gian trước, tôi lại có đột phá, bây giờ đã là nội công tứ tầng hậu kỳ, chân chính Đại viên mãn, hơn nữa, tôi cũng không ngờ, trên đường đến Côn Lôn Sơn, tôi lại có sở ngộ đạo, mới như bây giờ, phản phác quy chân.
Nghe xong lời Trương Dương nói, Lý Kiếm Nhất mới hiểu ra, sau đó bước ra một bước, giọng điệu chua xót, hơi mang theo một chút ghen tuông, chắp tay nói với Trương Dương:
- Chúc mừng huynh Trương Dương, dường như tu vi nội công lại có đột phá.
Một bên Hoa Phi Thiên nhìn Trương Dương, trong ánh mắt có một chút mất mát, còn nhớ lần ở Trường Kinh lúc gặp Trương Dương, khi đó nếu là hai người toàn lực đối chiến, Trương Dương vẫn chưa phải là đối thủ của mình, nhưng hiện tại, mới có bao nhiêu thời gian, không ngờ Trương Dương trưởng thành đến ngay cả ông ta cũng không nhìn ra sâu cạn.
- Ha ha, may mắn mà thôi.
Trương Dương cười khiêm tốn đáp, hắn thấy Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiêm so với lần gặp trước có chỗ bất đồng, xem ra sau khi cáo biệt, hai người cũng đều có tinh tiến, chẳng qua hiệu quả không xa bằng hắn ngộ đạo mà thôi.
- Chúc mừng Lý huynh, Hoa Huynh, dường như tu vi cũng có tiến bộ.
Trên mặt Lý Kiếm NHất và Hoa Phi Thiên đều lộ vẻ chua xót tươi cười, thân là Đại viên mãn, tu vi tinh tiến vốn là so với người thường càng không dễ dàng, bọn họ có tinh tiến bản thân thực sự vô cùng vui mừng, nhưng bây giờ nhìn thấy Trương Dương, làm sao có thể vui mừng cho được.
- Hai người bọn họ là ai a?
Lúc trước Trương Dương đi Long gia bình nguyên trợ giúp Long gia chống cự ngũ đại thế lực, cũng không dẫn theo Mễ Tuyết và Khúc Mỹ Lan, chỉ dẫn theo tam đại linh thú cùng ông cụ đi đến Long gia, Mễ Tuyết và Khúc Mỹ Lan đương nhiên không biết Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên, cho nên thấy hai người họ chào hỏi Trương Dương, Mễ Tuyết lặng lẽ hỏi nhỏ Kiều Dịch Hồng và Diêm Diệp Phi.
- Người thoạt nhìn hơn bốn mươi tuổi họ Hoa, hình như là tiến sĩ Hoa Thiên mới đến Trường Kinh chúng ta khoảng thời gian trước, lưu học sinh Mỹ, gần đây vừa mới về nước, học thức uyên bác, khi đó trên báo chí còn chuyên môn viết bài về ông ta, tôi từng xem báo thấy hình của ông ta.
Lúc này sắc mặt Kiều Dịch Hồng ngưng trọng, anh ta nhận ra Hoa Phi Thiên, không thể tưởng tượng được mình lại gặp ông ta ở đây, hơn nữa, ông ta và Trương Dương hình như là người quen, còn về phần người đàn ông họ Lý kia, Kiều Dịch Hồng thực sự không biết.
Vợ chồng Diêm Diệp Phi ở Thục sơn Lý gia làm người hầu một thời gian dài, đối với người thủ hộ Lý Kiếm Nhất tất nhiên không xa lạ gì, đợi Kiều Dịch Hồng nói xong, lập tức nói:
- Vị còn lại chính là Đại viên mãn Lý Kiếm Nhất, người thủ hộ của Thục Sơn Lý gia.
Lúc này, không những vợ chồng Diêm Diệp Phi nhận ra Lý Kiếm Nhất, mà ngay cả vị xụi lơ trên mặt đất, chưởng môn Triệu Chí Thành của phái Ỷ Thiên cũng nhận ra Lý Kiếm Nhất.
Phái Ỷ Thiên nằm trong núi Nga Mi, rất gần Thục Sơn, tất nhiên không xa lạ gì đối với Thục Sơn Lý gia, có thể nói, phái Ỷ Thiên có rất nhiều việc đều dựa vào hàng xóm là Thục Sơn Lý gia.
Nhưng bây giờ, anh ta lại thấy người có nội công cao nhất Lý gia nói chuyện thân mật với người trẻ tuổi kia, giờ phút này anh ta đột nhiên có một loại cảm giác như rơi vào hầm băng.
- Trương huynh, sao mọi người lại dừng chân ở nơi này?
Lý Kiếm Nhất nhìn xung quanh một vòng, đệ tử của các môn phái nhỏ xung quanh, mỗi người bị ánh mắt của Đại viên mãn nhìn đến, đều có một cảm giác như cả người trần trụi, cả đám người không ai dám thở mạnh.
- Đúng vậy, Trương huynh, Hoa gia chúng tôi cách phía trước không xa, hay là huynh dẫn mọi người cùng chúng tôi đến đó, nghỉ ngơi một lát.
Ánh mắt Hoa Thiên Phi sáng lên, lập tức nắm lấy cơ hội, mở miệng mời Trương Dương.
Không hề nghi ngờ, Trương Dương đại diện cho Y thánh Vũ Tông, là đương kim môn phái tu luyện cường đại nhất, đặc biệt là sau trận đại chiến ở Long gia bình nguyên, Trương Dương và Trương Bình Lỗ, hai vị Đại viên mãn đã phá hủy ngũ đại thế lực liên minh, hơn nữa còn làm cho một vị Đại viên mãn của Nam Cương Ma Môn bị trọng thương đến nay chưa lành, thế lực như vậy, tất nhiên là muốn lôi kéo về phía mình.
Hơn nữa, còn một nguyên nhân quan trọng là, Côn Lôn Sơn sắp có một cây bàn đào vạn năm xuất thế, điều này đối với đám người Lý Kiếm Nhất đã không phải là bí mật, bọn họ cũng tin rằng Trương Dương dẫn những đệ tử kia đến đây, cũng là vì cây bàn đào ngàn năm này, hiện tại khoảng cách gần nhất với cây bàn đào vạn năm là Long gia bình nguyên, có thể nói, Long gia bình nguyên mới có vị trí địa lý và cơ hội ra tay sớm nhất.
Hiện tại hàng loạt đại môn phái đều tụ tập ở bên ngoài Long gia bình nguyên, cho dù hiện tại người thủ hộ của Long gia bình nguyên đã đứt gãy, từ siêu cấp đại thế gia, suy tàn xuống làm thế gia nhỏ bé, nhưng cũng không ai dám xông vào Long gia bình nguyên, cho dù là bọn họ có Đại viên mãn siêu cấp thế gia, cũng bất đắc dĩ dừng lại ở bên ngoài Long gia bình nguyên.
Những điều này, cũng đều là vì e dè thái độ của Y thánh Trương Dương, hiện tại trong giới tu luyện đều biết, chủ nhân thực sự của Long gia bình nguyên, kỳ thật chính là Y thánh Trương gia.
Cũng có thể nói, Long gia bình nguyên nằm trong tay đám người Trương Dương, bọn họ ai lôi kéo được Trương Dương, kết làm đồng minh, người đó liền có hy vọng tiến vào Long gia bình nguyên, có được vị trí địa lý tốt nhất, đợi cây bàn đào ngàn năm trưởng thành, dựa vào thực lực của họ, đến lúc đó càng dễ dàng đoạt được của quý.
Tính toán này của Hoa Phi Thiên, Lý Kiếm Nhất liếc mắt liền có thể đoán ra, không đợi Trương Dương trả lời, ông ta lập tức nói với Trương Dương:
- Trương huynh, ngày đó ly biệt ở Thục sơn Lý gia, chúng ta cũng đã một thời gian rồi không gặp nhau, chi bằng nhân dịp này, đến doanh địa của Lý gia chúng tôi trước, lần này ra đây, tôi còn mang theo một đàm hầu nhi tửu tốt nhất, chắc hẳn Trương huynh vẫn chưa quên mùi vị của hầu nhi tửu chứ!
Nói xong, Lý Kiếm Nhất liếc nhìn Hoa Phi Thiên, trong mắt có tia đắc ý, nói tiếp:
- Đương nhiên, nếu như Hoa Phi Thiên huynh không ngại, cũng có thể cùng đến, ba người chúng ta, cùng nâng ly.
Hoa Phi Thiên cười ha ha một tiếng, từ chối nói:
- Không được, không được, vẫn là mời Trương huynh đến doanh địa Hoa gia chúng tôi đi, dù sao Hoa gia cũng cách nơi này gần nhất.
Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên cùng nhìn nhau, hai người tuy rằng ngoài miệng vô cùng khách khí, nhưng trong lòng ai cũng hiểu, giọng điệu của hai người họ đều kỳ quái.
- Được rồi, Lý huynh, Hoa huynh, đều không cần tranh cãi nữa.
Trương Dương không thể không đứng ra, đứng giữa hai người Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên, sau đó cười khổ nói:
- Xin lỗi Lý huynh và Hoa huynh, chỉ sợ tôi không thể đến doanh trại của Hoa huynh được, cũng không thể đến doanh trại của Lý huynh được, bởi vì tôi vừa đến đây, phải về Long gia bình nguyên trước, gặp mặt ông cụ nhà tôi một lần.
Lời của Trương Dương, vô cùng khéo léo, cũng giữ mặt mũi cho Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên, không trực tiếp cự tuyệt, nhưng điều này cũng làm cho Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên, hai người không nói được câu nào.
Theo lý thuyết, một vị Đại viên mãn khác của Y thánh Trương gia, Trương Bình Lỗ đang ở trong Long gia bình nguyên, Trương Dương lại vừa tới Côn Lôn Sơn, tất nhiên là phải về Long gia bình nguyên trước để gặp Trương Bình Lỗ.
- Như vậy cũng tốt, Trương huynh, vậy không bằng huynh về Long gia bình nguyên trước, sau đó tôi lại mời huynh về doanh trại Lý gia nhấm nháp hầu nhi tửu!
Lý Kiếm Nhất lập tức bỏ qua lời Trương Dương lúc trước, dù sao khoảng cách từ bây giờ đến khi cây bàn đào trưởng thành vẫn còn sớm, thời gian còn nhiều.
- Uhm, như vậy cũng đúng, ta cùng Lý huynh, cũng là phát hiện Vô Ảnh bọn chúng ba tên, như vậy mới biết Trương huynh đã đến Côn Lôn Sơn, mới vội chạy tới.
Hoa Phi Thiên gật gật đầu, cũng bỏ qua ý tưởng muốn mời Trương Dương.
- Chít chít chít
- Chi chi chi
Vô Ảnh và Tia Chớp lúc này cũng kêu lên, hai tên này đã sớm mang tin tức của ông cụ về, ông cụ cũng đang yêu cầu chúng nó nhanh chóng đưa Trương Dương đến Long gia bình nguyên.
- Được, vậy tôi sẽ về Long gia bình nguyên trước gặp ông cụ nhà tôi, đợi sau khi gặp được ông cụ, tôi sẽ lại cùng mấy vị ôn chuyện cũ.
Trương Dương khẽ mỉm cười, lập tức ôm quyền trước Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên, cáo biệt hai người, vẫy tay với đám người Mễ Tuyết và Khúc Mỹ Lan, dẫn theo họ về Long gia bình nguyên.
Lúc trước bọn họ lái hai chiếc xe Hummer lớn đến bên ngoài doanh địa, bởi vì Trương Dương lái xe đến, nên không tiện đồng hành cùng Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên, cho nên rời đi trước.
Đợi sau khi Trương Dương dẫn theo đám người Mễ Tuyết và Khúc Mỹ Lan rời đi, hai người Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên đều thở dài.
- Lý huynh, không ngờ…
- Đúng vậy, thật không ngờ, Trương Dương đến giờ đã đột phá đến phản phác quy chân rồi.
Hai người, đều vì lần này gặp Trương Dương, mà lộ ra vẻ mặt vô cùng mất mát, đều là tu luyện Đại viên mãn, Trương Dương thật sự quá trẻ tuổi, hơn nữa tốc độ tu luyện của hắn cũng thực sự là quá nhanh, không thể không làm cho người khác thấy đố kỵ.
Điểm này, cho dù là Đại viên mãn lĩnh ngộ tự nhiên cũng không thể nào suy xét hết được.
- Lý, Lý tiền bối…
Lúc này, chưởng môn của Ỷ Thiên phái, Triệu Chí Thành đã đứng được dậy, nhưng thân thể vẫn còn run rẩy, anh ta bước về phía trước mấy bước, đi đến phía sau Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên, sau đó run rẩy gọi một tiếng, thanh âm lại không dám quá lớn, sợ quấy nhiễu Lý Kiếm Nhất.
- Ồ, là tiểu tử của Nga Mi Ỷ Thiên phái?
Mắt nhìn Triệu Chí Thành, hồi lâu Lý Kiếm Nhất mới nhớ ra người này là ai, khẽ nhíu mày, không vui nói:
- Ngươi có chuyện gì?
- Vâng, vâng là như thế này tiền bối, tôi muốn hỏi một chút, vừa rồi, vừa rồi vị trẻ tuổi kia, rốt cuộc, rốt cuộc là ai…
Triệu Chí Thành lo lắng bất an, nói chuyện cũng lắp bắp đứt quãng, không dễ dàng gì mới nói hết một câu.
- Người trẻ tuổi kia? Hắn chính là Trương Dương.
Lý Kiếm Nhất không có hứng thú nói chuyện với nhân vật nhỏ như Triệu Chí Thành, thuận miệng trả lời một câu, sau đó cùng Hoa Phi Thiên rời khỏi doanh địa này.
Trương Dương !
Triệu Chí Thành nghe thấy tên này, như sấm nổ bên tai, ngây ra như phỗng tại chỗ.
Quả nhiên là hắn, quả nhiên là hắn.
Tuy rằng lúc trước cũng suy đoán người kia rất có thể là hắn, nhưng hiện tại nghe chính miệng Thục Sơn Lý gia Lý Kiếm Nhất nói ra thân phận của người kia, Triệu Chí Thành vẫn là sợ tới mức thân thể lại xụi lơ, cả người run rẩy, đến ngồi cũng không làm nổi.
Trương Dương là ai, anh ta làm sao có thể không biết?
Hiện nay trong giới tu luyện, có ai không biết đến Trương Dương của Y Thánh Trương gia? Hô Diên gia là ngàn năm thế gia lớn như vậy, bị tiêu diệt, ở Long gia, lấy một địch năm, đánh đuổi năm vị Đại viên mãn, danh chấn giới tu luyện.
Đắc tội với người như vậy, chẳng phải ngay cả chữ chết cũng đều không biết là viết như thế nào sao?
Triệu Chí Thành run rẩy trên mặt đất hồi lâu, đột nhiên lập tức bò dậy, cũng chẳng quan tâm đến mấy môn phái gì mà Linh Xà Môn, Hổ Quyền Môn, trực tiếp hét lên, nói với đệ tử của Ỷ Thiên Phái:
- Chúng ta lập tức về Nga Mi!
- Không !
Vừa hét xong, Triệu Chí Thành lập tức sửa lại nói:
- Bây giờ lập tức đem bảo bối lợi hại nhất mang theo trên người các người, toàn bộ đưa hết ra đây, ai dám không giao, ta sẽ đánh gãy chân người đó, sau đó đuổi ra khỏi Ỷ Thiên phái.
- Sư, sư phụ, chúng ta muốn làm gì?
Bụm vết máu trên mặt, Triệu Chấp Bính kinh ngạc hỏi một câu, kết quả Triệu Chí Thành nổi trận lôi đình, mắng chửi một trận thậm tệ xuống đầu anh ta.
- Ngu ngốc, đương nhiên là mang mấy thứ này đi Y thánh Vũ Tông, nhận lỗi, cầu xin họ buông tha cho chúng ta.