Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Tôi không dám với tới thân phận ấy đâu”.
Tông Huy: “Sư đệ, cậu nói thế là sao?”
Ngô Bình cười lạnh: “Một người bạn của tôi đang bị các người giam giữ, cô ấy là phụ nữ, các người làm vậy coi được không?”
Advertisement
Tông Huy vội giải thích: “Tôi không biết chuyện này, sư đệ, cậu chớ nóng, tôi sẽ dẫn cậu lên hỏi sư huynh Tông Nguyên”.
Sau đó, ông ấy đã dẫn Ngô Bình lên trên, khoảng hơn một trăm bậc thang nữa, họ đã lên đến đỉnh núi. Cạnh thềm đá có một ngôi nhà lá không cửa, có một lão tăng khoảng 70 tuổi đang ngồi xếp bằng bên trong.
Advertisement
Tông Huy chắp tay chào hỏi: “Sư huynh”.
Lão tăng mở mắt ra nói: “Tông Huy, có chuyện gì thế?”
Tông Huy kể lại mọi chuyện, sau dod hỏi: “Sư huynh có biết lý do của chuyện này không ạ?”
Lão tăng đáp: “Không, nhưng chàng trai kia đến đây để khiêu chiến La Hán Đường, muốn lên trên thì phải qua được cửa ải ở đây”.
Ngô Bình vừa đến đã thấy lão tăng này có tu vi cao hơn Tông Huy.
Ngoài ra, lão còn tinh thong phật pháp, trong cơ thể già cỗi ấy ẩn chứa sức mạnh khinh khủng, tu vi của lão đã ở cảnh giới Địa Tiên tầng thứ nhất rồi.
Tông Huy nói: “Tu vi của sư huynh hơn hẳn tiểu sư đệ, hay mình làm theo quy định của chùa được không ạ?”
Lão tăng rất tự tin đáp: “Được”.
Lão giơ chân rồi vạch một đường dài khoảng năm mét dưới mặt đất rồi nói: “Chỉ cần thí chú vượt qua được cái vạch này thì coi như qua cửa ải”.
Ngô Bình thật sự không muốn giao thủ với lão tăng này nên đồng ý ngay: “Được”.
Dứt lời, anh thi triển Thần Quỷ Trường Vực rồi lao lên. Ngay sau đó, không gian xung quanh như nhường đường, lão tăng vội giơ tay cản anh lại.
Song, tay lão vừa chạm vào lực mạnh lá chắn của Ngô Bình thì chợt có một luồng lực kỳ là xuất hiện dưới chân, mắt lão hoa đi rồi đổi vị trí với Ngô Bình, lão đứng ngoài vạch, còn Ngô Bình thì đứng bên trong.
Lão tăng ngẩn ra rồi ngạc nhiên nói: “Đây là Thần Quỷ Trường Vực ư?”
Tông Huy cười lớn nói: “Sư huynh Tông Nguyên, đúng rồi đấy ạ, đây chính là tầng thứ ba Thần Quỷ Trường Vực của Kim Cương Bất Hoại Thần Cồn mà ngay đến sư bá Viên Thông cũng chưa luyện thành”.
Tông Nguyên thở dài nói: “Được rồi, cậu đã qua ải”.
Ngô Bình chắp tay cười nói: “Cảm ơn đại sư”.
Tông Huy: “Sư huynh, so ra thì Ngô Bình chính là tiểu sư đệ của chúng ta nên huynh đừng buồn nhé. Chùa Đại Thiền có thêm một kỳ tài, đó là chuyện tốt mà?”
Tông Nguyên cau có thở dài rồi nói: “Nếu tôi nhớ không nhầm thì lần trước sư thúc Nguyên Thâm từng tìm cậu”.
Nguyên Thâm chính là đại hoà thượng từng đến nhà họ Lý hỏi tội Ngô Bình.