Hàn Linh Vi thở dài nói: “Ngày xưa, tôi đã dùng một cách khá tiêu cực để đột phá lên Thiên Tiên. Tuy đã thành công nhưng nền móng không chắc, chỉ như một ngọn cỏ dại, chỉ cần gió lớn thổi tới sẽ bị bay mất”.
Cô ấy vội hỏi: “Cậu Lý có thể nhìn ra vấn đề của tôi, không biết có cách gì giúp tôi không?”
Ngô Bình cười nói: “Cách thì có, cô sợ vì thiếu tự tin. Chỉ cần chuẩn bị đủ những thứ để đối mặt với tam tai thì cảm giác lo sợ ấy tự khắc biến mất thôi”.
Hàn Linh Vi cười trừ: “Chỉ có đại giáo mới có cách để đối phó với tam tai, tuy La Thiên Tông của chúng tôi cũng có các pháp khí và đan dược, nhưng chưa đến lượt tôi sử dụng”.
Advertisement
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Tam tai mà cô cần phòng bị gồm Thiên lôi, Âm hoả và Nghiệp phong. Cô mới thành Hư Tiên nên sẽ đối mặt với Thiên lôi đầu tiên”.
Hàn Linh Vi gật đầu: “Đúng, cứ ba trăm năm sẽ có một kiếp nạn, đầu tiên sẽ là thiên lôi”.
Advertisement
Ngô Bình: “Cô có thể uống Cửu Lôi Kiếp Đan để hoá giải thiên kiếp”.
Ngô Bình đã từng luyện chế Cửu Lôi Kiếp Đan, nó không chỉ có tác dụng với cảnh giới Địa Tiên đối phó với lôi kiếp, mà còn ứng phó được với cả thiên kiếp nữa.
Hàn Linh Vi: “Cửu Lôi Kiếp Đan ư? Ở Tiên Giới có người bán đấy, nhưng giá cao lắm, hơn nữa chỉ xuất hiện trong các buổi đấu giá thôi, mà nó vừa xuất hiện thì sẽ có nhiều đại giáo lớn mua ngay, nói chung không tới lượt tôi”.
Ngô Bình bật cười nói: “Tôi đã mở truyền thừa huyết mạch của lão quân nên cũng biết về đan đạo. Tôi có thể thử luyện chế Cửu Lôi Kiếp Đan”.
Hàn Linh Vi ngẩn ra, sau đó mừng rỡ nói: “Cậu có thể luyện chế đan dược ấy ư?”
Ngô Bình gật đầu: “Tôi chắc chắn khoảng 70 phần trăm”.
Hàn Linh Vi cúi lạy nói: “Xin cậu luyện chế một viên cho tôi! Chúng ta có thể bàn bạc giá cả”.
Ngô Bình cười nói: “Hàn tiên tử, không biết Cửu Lôi Kiếp Đan ở Tiên Giới có giá thế nào?”
Hàn Linh Vi: “Ít nhất là 20 nghìn tiền báu”.
Ngô Bình nói: “Ừm, chúng ta coi như là bạn rồi, nếu tôi luyện chế thành công thì chỉ lấy của cô đúng 20 nghìn thôi”.
Hàn Linh Vi mừng rỡ, nhiều năm qua cô ấy đã tích được khá nhiều tiền, nếu chỉ là 20 nghìn tiền báu thì vô tư.
“Cảm ơn cậu Lý, tôi sẽ không bao giờ quên ơn của cậu”.
Ngô Bình cười nói: “Hàn tiên tử đừng khách sáo, à tiên tử quen Lý Ngạo Tiên à?”
Hàn Linh Vi nói: “Đó là sư đệ của tôi, quan hệ cũng khá thân thiết. Lần này, cậu ấy xuống Hạ Giới để tranh vị trí tông chủ, tôi đến để hỗ trợ”.
Ngô Bình: “Trùng hợp thế, tôi cũng muốn làm tông chủ”.
Hàn Linh Vi cười nói: “Nếu thế thì đương nhiên Lý Ngạo Tiên không thể tranh với cậu được”.
Điều Ngô Bình muốn chính là câu nói này: “Ừm, tiên tử gọi anh ta vào đây, tôi muốn nói chuyện với anh ta”.
Lý Ngạo Tiên đi vào, nhưng không thèm nhìn Ngô Bình mà nói với Hàn Linh Vi: “Sư tỷ”.
Hàn Linh Vi: “Sư đệ, cậu Lý đây là thiên tài của tiên điện Thiên Võ, cậu không tranh được vị trí tông chủ với cậu ấy đâu”.
Lý Ngạo Tiên suýt nữa tức nổ phổi: “Sư tỷ, tại sao chứ? Em đã phải chuẩn bị cả ba năm cho ngày hôm nay đó”.
Hàn Linh Vi lạnh mặt nói: “Sao? Cậu định không nghe lời tôi hả?”
Lý Ngạo Tiên kìm chế cơn giận rồi nói: “Nhưng em không thể hiểu được”.
Ngô Bình cười lạnh nói: “Có gì đâu mà anh phải đắn đo thế? Thực lực của anh kém tôi, hẫu thuẫn cũng thua tôi, tiền đồ không sáng bằng tôi, thế anh định tranh với tôi kiểu gì?”