Thần Y Trở Lại

Chương 6447: Một kiếm xé trời



Một kiếm này dùng hết sức mình, cả người cậu và kiếm bỗng nhiên biến mất, như thể cậu không tồn tại giữa đất trời này vậy. Nhưng ngay sau đó, một luồng kiếm quang tuyệt thế xuất hiện giữa không trung như ánh mặt trời xé tan màn đêm, chói mắt rực rỡ.

Ngô Bình rất hài lòng với biển hiện của mình, bèn nói: “Tuyệt Thế Nhất Kiếm đã luyện thành công rồi, tiếp tới mình phải dung hợp với Bát Kiếm Trọng Sơn!”

Tuyệt Thế Nhất Kiếm chỉ là một loại kiếm kỹ, Lục Kiếm Trọng Sơn lại là lực sát thương bộc phát từ một kiếm đó, hai bên nếu kết hợp thì một kiếm này của Ngô Bình chắc chắn sẽ chấn động thiên hạ!

Mới đầu, Ngô Bình chỉ sử dụng Tam Kiếm Trọng Sơn, nhưng dù vậy thì độ khó cũng rất cao rồi. Khi cậu biến mất, luồng kiếm quang kia xuất hiện, cậu cảm nhận được lực phản công tấn công thẳng vào tim mạch, cậu thét lớn một tiếng, phun ra máu bay ngược về sau. Sức mạnh cuồng bạo khiến máu cậu tuôn ra ở từng lỗ chân lông, cả người nhuộm đỏ máu.

Mấy người Thẩm Huyền Tông chỉ đưa mắt nhìn, cũng không đến hỏi mà tiếp tục nhắm mắt ngồi đó.

Ngô Bình nuốt mấy viên đan dược, lầm bầm nói: “Như vậy không được rồi, thân thể mình căn bản không chịu đựng nổi năng lượng mạnh như vậy. Đây mới chỉ là 'Tam Kiếm Trọng Sơn, nếu là Lục Kiếm Trọng Sơn thì mình đã nổ tung mà chết rồi!”

Cậu đang sầu lo suy nghĩ có nên từ bỏ không thì trong đầu bỗng xuất hiện một vài ký ức và lĩnh ngộ. Những lĩnh ngộ này có liên quan đến Thân Áo, ngoài ra còn có một vài truyền thừa từ đạo tôn nguyên thủy.

“Thân Áo! Thú vị đấy!”. Hai mắt Ngô Bình phát sáng, lại tiến vào trong Huyền Thiên Mộng Cảnh.

Trong mộng cảnh, dựa theo trí nhớ, trước mặt cậu xuất hiện ba trăm sáu mươi hình ảnh, mỗi bức hình đều đang thực hiện một động tác. Hiện tại chuyện Ngô Bình phải làm là kết hợp Thân Áo, tu luyện những động tác này, dựa vào thân thể cường tráng này! Chỉ cần thân xác đủ mạnh thì cậu có tu luyện đến Lục Kiếm Trọng Sơn cũng sẽ rất dễ dàng!

Cậu giống như đã tu luyện qua tất cả mọi thứ này quá trình tu hành cũng rất thuận lợi. Một lúc sau, cậu ở trong sân đã luyện tập xong ba trăm sáu mươi động tác, một mạch lưu loát!

Cùng lúc đó, bí anh trong hai thần cung của cậu cũng mô phỏng theo hình vẽ, đồng bộ làm theo các động tác. Động tác của bí anh rất chậm, nhưng mỗi lần làm xong một động tác thì giữa đất trời lại xuất hiện một sức mạnh kỳ lạ tiến vào thân thể Ngô Bình.

Những sức mạnh này không ngừng ngưng tụ, cuối cùng hình thành một lốc xoáy sức mạnh, mà trong trung †âm lốc xoáy tựa như mở ra một cửa sổ nhỏ, cậu có thể thông qua cửa sổ nhỏ này để quan sát nguồn gốc vũ trụ, từ đó hiểu được chân tướng của vũ trụ!

Lúc này, sức mạnh kỳ diệu không ngừng tuôn ra từ bên trong cửa sổ nhỏ, cũng rèn luyện thân thể cậu!

Cứ như vậy, hai bí anh của Ngô Bình và thân thể của cậu liên tục lặp lại những động tác này, tốc độ càng lúc càng nhanh, cuối cùng thân hình mơ hồ như một vầng sáng.

Trong quá trình này, thể chất cậu càng lúc càng mạnh, càng lúc càng trưởng thành, sau ba canh giờ cũng đạt đến trạng thái hoàn mỹ!

Cậu dừng việc tu luyện, giơ tay phải lên thì thấy một luồng sáng chạy dọc trên da mình, đây là hiện tượng tạo ra do thể lực hình thành sau khi thể chất trở nên mạnh mẽ cực hạn.

Cho dù là bất kỳ sức mạnh nào, khi đã mạnh đến một trình độ nhất định thì sẽ tạo ra sự thay đổi về chất, thể lực cũng như vậy.

Cậu bỗng đánh ra một quyền, tiếng động vang dội, không gian bị phá vỡ, thời không xung quanh nắm đấm biến hình vặn vẹo.

“Bây giờ có lẽ có thể tu luyện được Lục Kiếm Trọng Sơn rồi nhỉ?”

Lúc này, cậu nhảy lên không, người biến mất khỏi †âm mắt của ba vị sư tôn.

Thật ra ba vị sư tôn đều đang quan sát đồ đệ của mình, khi Ngô Bình biến mất khỏi tầm mắt mình thì ba người cùng lúc đứng dậy. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.