Thần Y Trọng Sinh

Chương 1092



- Hiển Thánh sao?  

Mạc Phàm liếc mắt nhìn Tiêu Dao Tử một cái, trên khuôn mặt không có chút gợn sóng.  

Hắn từng gặp thánh nhân của Thánh Môn rồi, chỉ là Hiển Thánh không lạ gì đối với hắn.  

- Nho Môn chỉ phái mình anh tới thôi à?  

Mạc Phàm lạnh nhạt hỏi.  

- Có ý gì, tiểu tử?  

Tiêu Dao Tử nhướn mày, cảm thấy khó hiểu nói.  

- Ý của tôi là, nếu chỉ có mình anh, anh có thể ở lại rồi.  

Mạc Phàm vô cùng bình tĩnh nói.  

Hắn vừa nói câu này xong, mấy thị nữ phía sau Tiêu Dao Tử nở nụ cười, Viên Trọng Dương cũng cười, Tiêu Dao Tử cũng cười rồi.  

Tuy đám Trương Huyền Lăng không cười, nhưng ngầm lắc đầu.  

Mạc Phàm đánh bại Cửu U Tử, đoạt tiên mộ này là rất lợi hại.  

Nhưng nếu Tiêu Dao Tử tới đây trước, hoàn toàn không cần phiền phức như Mạc Phàm đánh bại Cửu U Tử như vậy, có khả năng chỉ cần một câu, Cửu U Tử không chỉ đưa Thất Hồn Quả, còn dâng cả tiên mộ.  

Đây không chỉ là lực lượng cường đại của tông môn ẩn thế, cũng là thực lực của Tiêu Dao Tử.  

Tiêu Dao Tử vừa Hiển Thánh, thì mình anh ta đóng quân ở ranh giới giữa Hải Ngoại Hải và Sơn Ngoại Sơn.  

Trong lúc đó anh ta chém vô số tiểu yêu, mấy trăm đại yêu, 18 yêu vương.  

18 yêu vương này không đắc tội Tiêu Dao Tử, mà những thuộc hạ của yêu vương này xâm chiếm Sơn Ngoại Sơn, Tiêu Dao Tử không chỉ giết tiểu yêu đó, còn giết luôn cả yêu vương.  

Trong 18 yêu vương này, có người được xưng là bất diệt kim thân kim sí đại bằng, Dực Ưng Vương nhanh số một thiên hạ, còn có Cửu Đầu Giao chín mạng, không có một kẻ yếu, trong đó hơn nửa đều là đại yêu Thần Cảnh.  

Nhưng những yêu vương thanh danh hiển hách, độc bá một phương không một ai đỡ được một chiêu của anh ta.  

Cao thủ thực lực sâu không thấy đáy như vậy, vậy mà Mạc Phàm còn cảm thấy Tiêu Dao Tử không đủ.  

Tiêu Dao Tử không chỉ không tức giận, trái lại lắc đầu cười.  

- Vậy cậu mở to hai mắt mà nhìn, sát na phương hoa.  

Anh ta khẽ quát, một tay đong đưa chộp lấy Mạc Phàm.  

Phía sau Mạc Phàm, một con sông lớn lao nhanh không ngừng lập tức xuất hiện.  

Con sông lớn này vừa xuất hiện, Thất Hồn Thụ bị hái Thất Hồn Quả nhanh chóng héo rũ, giống như thời gian trôi qua rất nhanh.  

Mạc Phàm lắc đầu, cười khinh thường.  

Hắn nhìn quen pháp thuật của thánh nhân rồi, Tiêu Dao Tử sử dụng thánh thuật cấp thấp, sao có thể khiến hắn mở to hai mắt?  

- Chuyện này anh không làm được.  

Hắn vẫn không ra tay, thản nhiên đứng đó, bỗng nhiên có giọng nói vang dội truyền từ cửa đến.  

- Tiêu Dao Tử không làm được, vậy cộng thêm Quỷ Cốc Quỷ Thần Tử tôi nữa thì sao?  

Giọng nói này vừa vang lên, không ít người sửng sốt, trước mắt Viên Trọng Dương sáng lên.  

Ở Hoa Hạ chỉ có một Quỷ Thần Tử, đó chính là một người tám tuổi đã thành sư phụ của Viên Trọng Dương, đến từ một nơi tên là Quỷ Cốc, tám tuổi đã khiến Viên Trọng Dương và Tống Hồng Sơn bái sư.  

Vốn là Tiêu Dao Tử của Nho Môn trong tông môn ẩn thế, bây giờ lại thêm Quỷ Thần Tử, hai yêu nghiệt trong tông môn ẩn thế xuất hiện, bầu không khí xung quanh lập tức áp lực hơn nhiều.  

Giọng nói này vừa vang lên, một người đàn ông nhìn chỉ hơn 30 tuổi, mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn đi tới.  

Dáng vẻ người đàn ông này không tính là anh tuấn, nhưng đôi mắt giống như vì sao, sáng ngời vô cùng, khiến người ta không dám nhìn thẳng.  

- Sư phụ, sao người lại tới đây?  

Viên Trọng Dương nhìn thấy người đàn ông thì vội vàng đi tới, kích động nói.  

Chỉ có mình Tiêu Dao Tử ông ta hoài nghi có thể làm gì Mạc Phàm, dù sao Mạc Phàm quá quỷ dị.  

Nhưng nếu sư phụ ông ta tới tiên mộ trước, vậy thì ông ta có thể yên tâm 100% rồi.  

Không nói cộng thêm Tiêu Dao Tử, mình sư phụ ông ta cũng đủ để đối phó Mạc Phàm.  

- Trọng Dương, Hồng Sơn đâu?  

Quỷ Thần Tử nhìn lướt qua xung quanh, ánh mắt hơi phát lạnh hỏi.  

- Sư phụ, Hồng Sơn bị tiểu tử này coi là vật hi sinh đi lấy Thất Hồn Quả, kết quả không ngờ bị Cấm Hồn của Cửu U Tử gi ết chết, những người ở đây đều tận mắt nhìn thấy, mong sư phụ báo thù cho sư đệ.  

Viên Trọng Dương liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, giả bộ đáng thương chỉ đám Trương Huyền Lăng, Cửu Lăng nói.  

- Là như vậy sao?  

Quỷ Thần Tử liếc mắt nhìn đám Trương Huyền Lăng một cái, nói.  

Trong giọng nói đều là ý không thể làm trái.  

Đám Trương Huyền Lăng, Trần Vô Cực nhíu mày, trái lại không nói gì.  

Đám Cửu Luân do dự một giây, sau đó Cửu Luân tiến lên một bước.  

- Quỷ Thần Tử đại nhân tôn quý, Viên tiên sinh nói không sai, đúng là vì tiểu tử này, Tống tiên sinh mới chết dưới tay Cửu U Tử.  

Ông ta bị Mạc Phàm phong ấn tu vi, nếu không có biến cố gì, chắc chắn ông ta phải thành thật tiếp nhận trừng phạt.  

Nhưng bây giờ đột nhiên có hai yêu nghiệt trong tông môn ẩn thế xuất hiện, chỉ cần hai người cùng ra tay, khả năng Mạc Phàm thua là rất lớn, dù sao đó cũng là Tiêu Dao Tử và Quỷ Thần Tử.  

Đến lúc đó có khả năng ông ta không cần phong ấn tu vi 10 năm, cũng có thể bình yên rời khỏi Hoa Hạ.  

Quỷ Thần Tử nắm chặt tay, sắc bén trong mắt lại dày đặc hơn nhiều.  

- Tiểu tử, là cậu phong ấn lực lượng của hai đồ đệ tôi, bây giờ lại khiến một đồ đệ của tôi mất mạng sao?  

Quỷ Thần Tử khẽ nâng mí mắt, lạnh lùng nhìn Mạc Phàm hỏi.  

Giọng nói giống như truyền từ trong hầm băng vạn năm ra, nhiệt độ xung quanh nhanh chóng giảm xuống.  

Mạc Phàm hơi nhếch miệng cười nhạt.  

Nếu dùng một vài từ để hình dung về Viên Trọng Dương, mất sạch nhân tính là thích hợp nhất.  

Hắn từng nhắc nhở đám Viên Trọng Dương, không thể lấy Thất Hồn Quả dễ dàng như vậy, bọn họ không nghe khuyên bảo mới bị Cửu U Tử g iết chết, vậy mà còn đổ lỗi cho hắn.  

- Quỷ Thần Tử, chuyện ông hỏi có ý nghĩa không, không bằng nói cho tôi biết, ông muốn lấy gì từ chỗ tôi.  

Mạc Phàm lạnh nhạt hỏi.  

Người Nho Môn phái tới chắc chắn không phải vì Thất Hồn Quả, mà vì Tam Thư và Tam Thánh Bút.  

Chắc chắn Quỷ Thần Tử cũng không vì hắn phong ấn lực lượng của Viên Trọng Dương và Tống Hồng Sơn, rõ ràng là có toan tính khác.  

- Giao Thiên Tiên Huyết trên người cậu ra đây, tôi sẽ tha mạng cho cậu, nếu không tôi sẽ liên thủ với Tiêu Dao Tử, xem thực lực của chúng tôi có khiến cậu mở to mắt không.  

Quỷ Thần Tử nheo mắt, nói thẳng.  

Ông ta vừa mở miệng, Tiêu Dao Tử phối hợp đi đến một bên.  

Thiên Tiên Huyết sao?  

Mạc Phàm nhướn mày, sau đó thoải mái hơn.  

Sao hắn có thể không biết Thiên Tiên Huyết, là một loại huyết mạch vô cùng đặc biệt, là một trong những nguyên liệu phá Hư Đan, vật phẩm quan trọng ngưng tụ Cửu Chuyển Kim Đan.  

ế ế ể ế ế ốNếu không có Thiên Tiên Huyết, có thể dùng Linh Lung Huyết thay thế, hiệu quả giống nhau.  

Xem ra Quỷ Thần Tử coi Thần Thể của hắn thành Thiên Tiên Thể rồi.  

- Tôi không có Thiên Tiên Huyết, nhưng tôi biết ở đâu có Linh Lung Huyết, nếu hôm nay ông lợi hại thật tôi sẽ tặng cho ông.  

Mạc Phàm cười nói.  

- Cậu nói thật sao?  

Quỷ Thần Tử nhướn mày, hơi bất ngờ nói.  

Thiên Tiên Huyết là nguyên liệu ông ta luôn tìm kiếm, chỉ cần có Thiên Tiên Huyết ông ta có thể luyện chế đan dược, ngưng tụ Cửu Chuyển Kim Đan, đây cũng là nguyên nhân ông ta không do dự xuất quan.  

- Được lắm, hi vọng cậu nói được thì làm được, đến lúc đó tôi sẽ suy xét việc tha cho cậu một mạng.  

Quỷ Thần Tử hào phóng nói.  

Mạc Phàm cười khẽ, làm như không nghe thấy.  

Muốn lấy Linh Lung Huyết, phải có bản lĩnh này mới được.  

Hắn dời mắt nhìn về một hướng khác.  

- Vị mỹ nữ này, cô ẩn thân lâu như vậy, cũng có thể đi ra rồi chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.