Thần Y Trọng Sinh

Chương 1148



Lần này hắn tới là giết Carter, phong ấn đám Tần Vô Nhai là tiện tay.  

Hiện giờ mục tiêu của hắn đã tới, bảo hắn hợp tác với đám Carter, phải hỏi kiếm của hắn có đồng ý hay không.  

Hắn vươn một tay ra, đại kiếm màu đỏ sậm khống chế Cửu U Cung xuất hiện trong tay hắn, sắc bén tỏa ra.  

- Hửm?  

Sắc mặt đám bá tước Tinh Hồng hơi khó coi, lạnh lùng nhìn về phía Mạc Phàm.  

Bầu không khí lập tức đông cứng lại, gần như có thể nghe thấy tiếng trái tim người khác đập thình thịch.  

Rất lâu sau bá tước Tinh Hồng hơi nhếch miệng, lúc này mới phá vỡ bầu không khí trầm mặc.  

- Mạc tiên sinh cảm thấy không đủ chỗ nào, chúng ta có thể thương lượng chuyện này.  

- Đúng vậy, nếu Mạc tiên sinh bất mãn thì có thể thương lượng, không cần từ chối trước được không, chuyện này không có lợi với cậu.  

Fred phụ họa.  

- Vậy sao, các người chắc chắn muốn bàn điều kiện với tôi à?  

Mạc Phàm nhướn mày hỏi.  

- Đương nhiên, Thần Điện và Hắc Ám Giáo Đình luôn làm việc rất công bằng, nếu Mạc tiên sinh bất mãn, chúng ta có thể bàn bạc lại.  

Bá tước Tinh Hồng giang tay nói.  

- Được rồi, thứ nhất, tất cả những thuộc hạ của Ám Hắc Nhất Tộc và Thần Điện tự sát đi, đừng để tôi ra tay.  

Mạc Phàm thản nhiên nói.  

- Cái gì?  

Sắc mặt đám người đứng phía sau bá tước Tinh Hồng thay đổi, cảnh giác nhìn chủ nhân của mình.  

Mạc Phàm đề xuất điều kiện như vậy, không khác gì phán bọn họ tử hình, chỉ là chuyện chủ nhân bọn họ gật đầu hay lắc đầu.  

Bá tước Tinh Hồng, Lang Vương và Carter nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ do dự.  

Bảo những người này tự sát không phải là không thể được, bên cạnh bọn họ có nhiều người như vậy lắm, chết một số người thì có những người khác thay thế.  

Nhưng giết bọn họ Mạc Phàm thật sự sẽ hợp tác sao?Không đợi bọn họ đưa ra quyết định, Mạc Phàm nói tiếp:  

- Thứ hai, Carter phải chết.  

Không phải những người này muốn thương lượng với hắn sao, nếu Thần Điện và Hắc Ám Giáo Đình có thể làm được, không phải hắn không thể hợp tác.  

Carter và một đám người của Thần Điện hơi híp mắt, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh.  

- Tôi thấy rõ ràng là cậu không muốn hợp tác với chúng tôi đúng không?  

Một lão giả mặc áo tế đứng sau Carter lạnh lùng nói.  

Mạc Phàm vốn yêu cầu giết hết những thuộc hạ như bọn họ, sau đó lại yêu cầu giết vương tử Carter, chỉ sợ kế tiếp sẽ lựa chọn một trong hai người là bá tước Tinh Hồng và Lang Vương Karman.  

- Mạc tiên sinh, chúng tôi rất có thành ý, nhưng hình như cậu không muốn hợp tác với chúng tôi, nếu là như vậy, chúng tôi khó mà làm theo.  

Bá tước Tinh Hồng nói với vẻ khó xử.  

- Đó là điều kiện của tôi, các người không có biện pháp hoàn thành rồi.  

Mạc Phàm nói với vẻ khinh thường.  

Đây là cơ hội hắn cho Hắc Ám Giáo Đình và Thần Điện, bọn họ không nắm lấy, vậy hắn không còn vấn đề gì để nói nữa.  

- Tuy Hắc Ám Giáo Đình chúng tôi không hợp với Thần Điện, nhưng chúng tôi thật sự không có biện pháp hoàn thành điều kiện của cậu.  

Bá tước Tinh Hồng lắc đầu nói.  

Ông ta sống mấy trăm năm, nếu lúc này không nhìn ra Mạc Phàm không muốn hợp tác với bọn họ, vậy sống uổng phí mấy trăm năm rồi.  

Carter lắc đầu cười, một tay duỗi về phía không trung, lấy một chiếc ly dài chứa rượu vang ra, khẽ nhấp một ngụm.  

- Tôi thấy không phải điều kiện chúng tôi đưa ra không đủ, là Mạc tiên sinh cảm thấy mấy người chúng tôi vẫn chưa đủ đấu lại được cậu?  

Lúc này Mạc Phàm còn dám rao giá trên trời, phần lớn là cảm thấy bọn họ không thể uy hiếp được mình.  

- Các người cảm thấy đủ sao?  

Mạc Phàm hơi nhếch miệng cười hỏi.  

- Mạc tiên sinh thần thông quảng đại, ngay cả tiền bối Tần Vô Nhai đều bại trên tay cậu, quả thật có khả năng chúng tôi không phải đối thủ của cậu, nhưng nếu cộng thêm thứ dưới chân chúng ta thì sao, pháp bảo này hẳn là Chúng Thần Sơn của Thần Điện chúng tôi?  

Carter khẽ di chuyển chân, chỗ mi tâm một ấn ký thiên sứ màu bạc sáng lên.  

“Rầm” một tiếng, trong chớp mắt lôi sơn hình máy bay chiến đấu mở rộng ra.  

Thần Điện màu bạc, sân, tượng thiên sứ, núi và kiến trúc vừa xuất hiện, lập tức bao trùm mấy ngàn mét xung quanh, khí tức thần thánh vô cùng cường đại tỏa ra tùy ý.  

Trên Chúng Thần Sơn, tuy đám bá tước Tinh Hồng có vẻ chán ghét khí tức này, nhưng trên mặt cả đám lộ ra vui mừng.  

Không phải Mạc Phàm cảm thấy bọn họ không đủ sao, Chúng Thần Sơn bị Mạc Phàm cướp đi quay về tay Carter, như vậy còn chưa đủ à?  

Ngao Sương nhìn Chúng Thần Sơn biến thành dáng vẻ ban đầu, có cảm giác chết tâm rồi.  

Cô sợ nhất là Chúng Thần Sơn bị Thần Điện cướp đi, lúc luyện chế pháp bảo này, cô không chỉ từng nhắc nhở Mạc Phàm một làn, bảo Mạc Phàm xóa khí linh trên Chúng Thần Sơn đi.  

Bây giờ thì hay rồi, cuối cùng Chúng Thần Sơn cũng bị đoạt đi, chỉ là chuyện Carter di chuyển chân, pháp bảo bọn họ luyện chế ba ngày ba đêm đã không còn rồi.  

- Xong rồi, xong rồi, tên lưu manh, bản công chúa bị cậu hại thảm rồi, chúng ta muốn chạy cũng không chạy được nữa.  

Ngao Sương khóc không ra nước mắt nói.  

Sau khi Chúng Thần Sơn trải qua luyện chế, tốc độ đâu chỉ nhanh, ngay cả khi cô dùng bí thuật của Long Tộc, cũng không có biện pháp duy trì tốc độ như vậy.  

Nếu Carter có thể khống chế, bọn họ không thể trốn thoát được rồi.  

Carter thấy Ngao Sương ảo não thì cười đắc ý.  

- Xem ra Chúng Thần Sơn từng được Mạc tiên sinh tế luyện, nhưng hẳn là thất bại rồi, vì Chúng Thần Sơn vẫn bị tôi khống chế, nếu Mạc tiên sinh vẫn cảm thấy không đủ, tôi còn có thể dùng một số thiên sứ hàng lâm, không biết Mạc tiên sinh cảm thấy thế nào?  

Anh ta không đợi Mạc Phàm nói chuyện, lấy 7 thủy tinh cầu màu vàng đã chuẩn bị trước trong không gian ra.  

Những thủy tinh cầu này vừa xuất hiện, những tu sĩ khổ tu và mục sư ở phía sau anh ta lập tức niệm thần chú.  

Thủy tinh cầu bay lên trên bảy ngọn núi trong Chúng Thần Sơn, một đạo kim quang bắn từ đỉnh núi ra.  

Hào quang chiếu lên trên thủy tinh cầu, một Ma Pháp Trận đường kính trăm mét lập tức rộng ra.  

Mạc Phàm ở giữa trận pháp, một cột sáng phóng lên trời, cắm thẳng vào bầu trời.  

“Rầm rầm rầm…” Trên bầu trời lập tức lắc lư dữ dội, giống như có máy móc to lớn đang chuyển động, mở cánh cửa ra.  

Khí tức thần thánh như thác nước cửu thiên, rơi từ giữa tầng mây xuống, càng ngày càng mạnh, khiến người ta không thể lơ là.  

- Bảy thiên sứ hàng lâm, đã lâu rồi Thần Điện không tạo ra cảnh tượng lớn như vậy.  

Bá tước Tinh Hồng ngửa đầu nhìn bảy cột sáng kia, nói với vẻ hoài niệm.  

Thần Điện do bảy vị đại thiên sứ kiến tạo, cho nên có thể hàng lâm bảy vị đại thiên sứ cùng lúc.  

Chỉ lúc gặp tai họa ngập đầu, mới có thể hàng lâm bảy vị đại thiên sứ.  

Trong lịch sử có mấy lần Thần Điện hàng lâm bảy vị đại thiên sứ.  

Không ngờ lần này Carter chơi lớn như thế.  

Bên cạnh Mạc Phàm, Ngao Sương ôm Tiểu Lan trốn sau lưng hắn, toàn thân không tự chủ được run rẩy.  

Thiên sứ của Thần Điện hàng lâm, cô sống ngàn năm sao có thể không biết.  

Mỗi một vị thiên sứ hàng lâm, đều tương đương với một cao thủ Thần Cảnh.  

Bọn họ vốn rơi vào thế yếu, bây giờ không chỉ một người hàng lâm, mà tới bảy đại thiên sứ.  

- Chuyện này, hoàn toàn xong rồi…  

Ngao Sương nói với vẻ tuyệt vọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.