Thần Y Trọng Sinh

Chương 1209



- Chuyện này…  

Không chỉ có Chúc Thiên Cực, đám đệ tử của tông môn ẩn thế cũng sửng sốt.  

Ánh mắt không ít người nhìn Tiểu Vũ đã thay đổi.Khi Chúc Thiên Cực hàng lâm Sơn Ngoại Sơn, từng có trưởng lão Thần Cảnh một tông môn không phục, muốn thử thực lực của Chúc Thiên Cực.  

Chúc Thiên Cực đã dùng Bắc Minh Lưu Ly Hỏa này, đốt trưởng lão quỳ xuống cầu xin tha thứ kia, trưởng lão này dùng hết pháp thuật và pháp khí đều không thể dập tắt hỏa diễm này.  

Nếu không phải cuối cùng Chúc Thiên Cực thu hồi hỏa diễm này, tất nhiên trưởng lão kia sẽ biến thành xương khô.  

Hỏa diễm lợi hại như vậy ngay cả cao thủ Thần Cảnh đều không làm gì được, vậy mà tiểu nha đầu Mạc gia này lại há miệng nuốt hỏa diễm vào.  

Lão giả đeo kiếm cũng không ngờ sẽ có chuyện này, Bắc Minh Lưu Ly Hỏa không tính là có cấp bậc cao ở Tu Chân giới, chỉ có thể xem là chân hỏa hạ cấp, nhưng dù sao cũng là chân hỏa hữu linh bất diệt.  

Trừ phi là thứ khắc chế hỏa diễm này, nếu không rất khó dập tắt nó.  

Cho dù là ông ta dính một chút hỏa diễm này, cũng chỉ có thể lập tức vứt linh khí ở phần đó, như vậy mới không có kết cục bị hỏa diễm cắn nuốt.  

Tuy nuốt hỏa diễm của người khác không phải là chuyện hiếm thấy, phàm là người trong cơ thể có hỏa diễm càng cao cấp hơn, đều có thể nuốt hỏa diễm cấp thấp.  

Theo ông ta biết không có quá 10 người trên Địa Cầu có thể khống chế chân hỏa, không ai có thể luyện thành hỏa diễm càng cao cấp hơn Bắc Minh Lưu Ly Hỏa.  

Nhưng xem ra trên người nha đầu này có ít nhất một hỏa diễm cao cấp hơn Bắc Minh Lưu Ly Hỏa, nếu không đã không có khả năng không bị sao.  

- Anh, hình như hỏa diễm này lợi hại hơn hỏa diễm em nuốt lúc trước một chút, vậy mà có thể ngăn cản Phệ Hỏa Quyết của em.  

Tiểu Vũ sờ miệng nói.  

Ở độ tuổi và tâm tính này của Tiểu Vũ, lại được mọi người cưng chiều, bảo Tiểu Vũ thành thật luyện công gần như không thể, cho nên một tháng trước hắn lựa một bộ công pháp khá đơn giản thô bạo cho Tiểu Vũ, Thôn Thiên Phệ Hỏa Quyết của Thần Tộc thượng cổ, lấy Hồng Liên Nghiệp Hỏa trong cơ thể làm cơ sở, không ngừng nuốt hỏa diễm khác sẽ tăng tu vi.  

Đây là lý do vì sao hắn không tự mình ra tay, trái lại để Tiểu Vũ hấp thu những hỏa diễm này.  

Lúc trước Tiểu Vũ nuốt Lưỡng Muội Chân Hỏa của hắn, vu hỏa của Vu Thần Giáo và mấy loại hỏa diễm, quả thật những hỏa diễm này yếu hơn Bắc Minh Lưu Ly Hỏa một chút, sau khi hấp thu có phản phệ là chuyện bình thường.  

Chỉ cần hấp thu hỏa diễm này, tu vi của Tiểu Vũ sẽ tăng mạnh.  

- Đừng vùng vẫy nữa, nha đầu chết tiệt kia, cô cho rằng hỏa diễm của bản thiếu dễ nuốt như vậy à, nuốt thế nào thì nhổ ra thế đó cho bản thiếu.  

Sắc mặt Chúc Thiên Cực khó coi như gan heo phơi mấy ngày, tức giận nói.  

Từ lúc 3 tuổi anh ta đã bắt đầu tu luyện, cuối cùng 18 tuổi cũng ngưng tụ ra Bắc Minh Lưu Ly Hỏa, Mạc Phàm không ra tay, lại để một nha đầu nuốt hỏa diễm này, chuyện này còn mất mặt hơn lúc trước.  

Chuyện này còn chưa tính, Bắc Minh Lưu Ly Hỏa của anh ta chỉ lợi hại hơn hỏa diễm bình thường một chút.  

Điều này làm anh ta không thể nhịn được nữa, sao Bắc Minh Lưu Ly Hỏa của anh ta có thể bị hỏa diễm này nuốt sạch được.  

Tay anh ta vừa động, một đốm lửa Bắc Minh Lưu Ly Hỏa xoay tròn trong lòng bàn tay anh ta.  

Bắc Minh Lưu Ly Hỏa này vừa xuất hiện, Tiểu Vũ lập tức nhíu chặt mày.  

- Anh, em đau bụng, hỏa diễm kia sắp…  

Tiểu Vũ ngẩng đầu nhìn Mạc Phàm, ấm ức nói.  

Không đợi Tiểu Vũ nói xong, Mạc Phàm nheo mắt lại, trong mắt hắn lóe lên ánh sáng lạnh.  

Trong một tay hắn xuất hiện ấn ký liên hoa, ấn lên lưng Tiểu Vũ, ấn ký liên hoa này vừa sáng lên, lúc này lông mày Tiểu Vũ mới giãn ra.  

Trong tay còn lại của hắn xuất hiện hỏa diễm lam văn kim sắc, hóa thành một trường kiếm ngọn lửa.  

Trường kiếm dài ra, trực tiếp để lên cổ Chúc Thiên Cực.  

- Anh dám động Bắc Minh Lưu Ly Hỏa của anh nữa thử xem?  

Mạc Phàm lạnh lùng nói.  

Thôn Thiên Phệ Hỏa Quyết của Tiểu Vũ còn thiếu chút nữa mới được, Bắc Minh Lưu Ly Hỏa xem như bị dập tắt, vậy mà tên này dám ra tay quấy rối, muốn chết à.  

Giọng nói giống như chui từ trong địa phủ Cửu U ra, xung quanh ngoại trừ Tiểu Vũ và Tiểu Tuyết, vẻ mặt những người khác đều ngẩn ra.  

Nhất là Chúc Thiên Cực và lão giả đeo kiếm, sắc mặt càng âm trầm gần như có thể vặn ra nước.  

Trong lòng hai người còn khiếp sợ hơn Tiểu Vũ nuốt hỏa, mạnh hơn đâu chỉ gấp mười lần.  

- Tam Muội Chân Hỏa, còn không phải là Tam Muội Chân Hỏa bình thường?  

Chúc Thiên Cực trợn mắt há miệng nói.  

Chân hỏa chia làm cửu cấp, Bắc Minh Lưu Ly Hỏa là tam cấp, cao nhất không vượt qua tứ cấp, Tam Muội Chân Hỏa là chân hỏa cửu cấp.  

Mạc Phàm có thể khống chế Tam Muội Chân Hỏa cửu cấp thì không nói, Tam Muội Chân Hỏa mà Mạc Phàm tạo ra cũng không phải là Tam Muội Chân Hỏa đơn thuần, uy lực còn mạnh hơn cả Tam Muội Chân Hỏa.  

- Chuyện này…  

Nếu vừa rồi Mạc Phàm dùng hỏa diễm này, Bắc Minh Lưu Ly Hỏa của anh ta không chỉ bị hấp thu dễ dàng, gi ết chết mọi người ở đây cũng rất dễ.  

Chỉ trong chớp mắt anh ta cảm thấy mặt mình nóng rát, có kích động muốn tìm cái lỗ chui xuống.  

Rất lâu sau, ý niệm của Chúc Thiên Cực vừa động, không cam lòng dập tắt chân hỏa trong tay.  

- Cậu, sao một người Địa Cầu như cậu có được loại hỏa diễm này?  

Anh ta là Tu Tiên Giả đến từ Tu Chân giới, cũng không luyện ra được Tam Muội Chân Hỏa, chỉ có thể nắm giữ Bắc Minh Lưu Ly Hỏa, người Địa Cầu này lại có được hỏa diễm như vậy, chuyện này khiến anh ta có cảm giác ngôi vị hoàng đế bị một tên ăn xin chiếm lấy.  

- Bây giờ thua rồi chứ, anh giao Kỳ Lân Ngọc Kiệt rồi cút khỏi đây, hay là để tôi giết anh đây?  

Mạc Phàm không đáp lạnh giọng hỏi ngược lại.  

Hắn là một người ở Địa Cầu, giỡn gì thế?  

Ở trong mắt Chúc Thiên Cực hắn là người Địa Cầu, ở trước mặt y tiên bất tử hắn, sao Chúc Thiên Cực không phải là một con kiến.  

Chúc Thiên Cực nắm chặt tay, nhưng lập tức buông lỏng ra.  

Ngón tay giữa của anh ta sáng lên, một hộp ngọc xuất hiện trong tay anh ta.  

- Đây là Kỳ Lân Ngọc Kiệt mà cậu muốn, bản thiếu thua.  

Quả thật anh ta xem thường Mạc Phàm rồi, nhưng chuyện này chưa xong đâu, Mạc Phàm đối xử với anh ta như thế nào, anh ta sẽ trả lại gấp bội nhanh thôi.  

- Chỉ có cái này sao, hết rồi à?  

Mạc Phàm hỏi.  

- Mạc Phàm, tôi đã đưa cho cậu Kỳ Lân Ngọc Kiệt rồi, chúng tôi sẽ lập tức rời khỏi Mạc gia cậu, không gây khó dễ cho cậu nữa, cậu đừng nghĩ tới Kỳ Lân Huyết Nô, tôi sẽ không đưa cho cậu.  

Chúc Thiên Cực nghiến răng nói.  

Kỳ Lân Huyết Nô không chỉ có thể luyện chế Kỳ Lân Ngọc Kiệt, còn là tử sĩ vô cùng trung thành.  

Chỉ cần anh ta nguyện ý, Kỳ Lân Huyết Nô sẽ không do dự tìm chết vì anh ta.  

Nô lệ như vậy cho dù tốn vạn khối linh thạch cũng không mua được, sao có thể vì một trò chơi mà đưa cho Mạc Phàm?  

- Không đưa, thôi, để tôi tự lấy.  

Mạc Phàm nhíu mày, thản nhiên nói.  

Nếu hắn thua, chắc chắn Chúc Thiên Cực sẽ không bỏ qua cho hắn.  

Nếu Chúc Thiên Cực thua, những thứ hắn nên đạt được càng không thể thiếu.  

Vẻ mặt Chúc Thiên Cực sửng sốt, sau đó anh ta quát lão giả đeo kiếm:  

- Huyết thúc, chú còn thất thần làm gì, định đợi tôi bị giết mới ra tay sao?  

Lão giả đeo kiếm nhíu mày, tiếng kiếm kêu vang lên, trường kiếm huyết sắc ở phía sau ông ta ra khỏi vỏ.  

Kiếm quang chớp lóe, ông ta biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lần nữa đã tới bên cạnh Tiểu Tuyết, trường kiếm huyết sắc đang để ngang trên cổ trắng nõn của cô.  

- Mạc tiên sinh, vị tiểu thư này đắc tội rồi, mong cậu thả thiếu gia nhà tôi ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.