Thần Y Trọng Sinh

Chương 1246



Mạc Phàm thu hồi ánh mắt, nhìn theo bóng dáng. Chỉ thấy đám Pháp Thần Horus không để ý tới linh hồn của hắn, đã tới bên cạnh cơ thể hắn, trên tay bốn người chớp lóe hào quang, biến không gian xung quanh cơ thể hắn thành một vùng hắc động, đè về phía người hắn, cách cơ thể hắn chỉ một ngón tay.  

Trong hắc động quần áo của Mạc Phàm bay phấp phới, tóc dài tung bay nhưng không nhúc nhích.  

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, không thèm để ý tới bốn người cùng ra tay, dời mắt nhìn về phía Pháp Thần Horus.  

- Vừa rồi tôi nói muốn giết ông đầu tiên, nhưng người kia tự tạo nghiệt chết trước, vậy ông là người thứ hai đi.  

Mạc Phàm nheo mắt lại, trên linh hồn và trên cơ thể hắn cùng sáng lên hào quang màu lam.  

Dưới hào quang màu lam, linh hồn của hắn đến chỗ cơ thể, cơ thể lại đến vị trí của linh hồn.  

Công kích của bốn người cùng đánh về phía linh hồn hắn, giống như đánh lên quang ảnh, trực tiếp xuyên qua linh hồn của Mạc Phàm.  

Bốn người vốn sửng sốt, sau đó vẻ mặt thay đổi vội thu tay lại.  

Bọn họ đều công kích vật lý, không có tác dụng quá lớn với linh hồn, trái lại chỉ làm thương tổn đến mình.  

Lúc bốn người thu tay lại, cơ thể Mạc Phàm đã cử động rồi.  

- Kiếm kỹ, Tam Liên Thành!  

Hắn vận khởi Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công, linh khí không giữ lại trút vào bên trong Hồng Liên, hắn tiến lên trước một bước, Hồng Liên đâm mạnh về phía trước.  

Rõ ràng chỉ là một kiếm, nhưng không như máy bay ném bom với tốc độ siêu âm xẹt qua bầu trời, không gian chấn động kịch liệt, sau đó bạo âm chấn động màng tai người ta lại xuất hiện.  

Một kiếm như vậy, chỉ trong chớp mắt đã đâm vào người Pháp Thần Horus.  

Pháp Thần Horus cảm nhận được một kiếm này của Mạc Phàm, trong mắt hiện lên bối rối và khó tin.  

Cơ thể và linh hồn Mạc Phàm phân li, vì sao không có linh hồn mà Mạc Phàm vẫn đâm được một kiếm đáng sợ như vậy?  

Ông ta xoay người lại, xà trượng hoàng kim hóa thành một tấm khiên to đồ án hình xà, chắn trước người ông ta.  

Cũng đúng lúc này, một kiếm của Mạc Phàm cũng đâm tới.  

Khí kình như xoắn ốc xoay chuyển trên trường kiếm, toàn bộ đều nhập vào trong Hồng Liên, khí tức vô cùng sắc bén tỏa từ Hồng Liên ra bốn phía.  

Ở đây có không ít người lưng phát lạnh, giống như có một thanh kiếm chỉ về phía bọn họ.  

“Bùm bùm bùm!” Ba tiếng thật lớn vang lên, Hồng Liên đâm vào tấm khiên của Pháp Thần Horus một cách dễ dàng.  

Không chỉ như vậy, chiến giáp hoàng kim trên người Pháp Thần Horus cũng bị đâm một cách dễ dàng, mũi kiếm Hồng Liên chui ra sau lưng Pháp Thần Horus.  

Cơ thể Pháp Thần Horus run lên, giống như bị sét đánh.  

Ông ta chậm rãi cúi đầu nhìn về phía tim, mắt mở to, vẻ khó mà tin xuất hiện trên mặt ông ta.  

Linh hồn và cơ thể Mạc Phàm tách ra còn chưa tính, một kiếm vừa rồi của Mạc Phàm chỉ để lại một vết thương trên người ông ta, một kiếm này thì xuyên qua ông ta luôn, chiến giáp và tấm khiên của ông ta như đậu hủ dưới kiếm của Mạc Phàm.  

- Sao có chuyện này được.  

Pháp Thần Horus lắc đầu, khó mà tin được nói.  

- Ở trước mặt tôi không có gì là không có khả năng.  

Mạc Phàm thản nhiên nói.  

Một kiếm này là tuyệt kỹ thành danh của thiên tài kiếm đạo Mạc Vấn Kiếm, tên là Tam Liên Thành.  

Sở dĩ có cái tên này là vì lúc đại chiến Thần Ma, Ma Tộc đạt được ba tòa thành chúc phúc, lần lượt là thiện lương, chính nghĩa, hỗn loạn, ba tòa thành chúc phúc này đã vây khốn mười vạn tu sĩ ở bên trong.  

Mười vạn tu sĩ không có biện pháp gì với ba tòa thành này, bị nhốt cửu thiên cũng không thể thoát ra.  

Cuối cùng vẫn là Mạc Vấn Kiếm vô cùng trẻ tuổi đi tới, một người một kiếm, một kiếm mở ba tòa thành.  

Bởi vậy mà Mạc Vấn Kiếm thành danh, một chiêu kiếm kỹ này của anh ta cũng được vô số người thèm nhỏ dãi.  

Tam liên thành được xưng là phòng ngự tuyệt đối đều bị một kiếm chém phá, cơ thể và chiến giáp của Pháp Thần Horus có là gì?  

- Ông có thể chết rồi.  

Ý niệm của Mạc Phàm vừa động, linh khí rót vào trong trường kiếm một cách điên cuồng, vẻ mặt Pháp Thần Horus lập tức kỳ lạ.  

- Không, Mạc Phàm, nếu cậu dám giết tôi, tất cả Mạc gia cậu sẽ trọn đời bị nguyền rủa luân hồi.  

Pháp Thần Horus chịu đựng đau đớn, nghiến răng nói.  

“A.” Mặt Mạc Phàm không chút thay đổi, đáp, giống như có người nói chào buổi sáng với hắn, hắn gật đầu.  

Vẻ mặt Pháp Thần Horus ngây ngốc, trên mặt đều là sợ hãi.  

Rõ ràng là Mạc Phàm không sợ nguyền rủa của ông ta, lần này nguy rồi.  

- Bạo!  

Mạc Phàm khẽ quát.  

Cơ thể ông ta bắt đầu bành trướng, giống như khí cầu được bơm đầy, từng đạo kiếm khí tràn từ trong lỗ chân lông, miệng, mũi, lỗ tai ông ta ra, tỏa ra bạch quang vô cùng chói mắt.  

“Bùm!” Một tiếng nổ mạnh vang lên, bạch quang bao phủ Pháp Thần Horus ở bên trong.  

Bạch quang thu lại, mảnh nhỏ màu vàng nhiễm máu tươi trôi nổi trong không trung thổi ra xung quanh.  

ầ ế ổPháp Thần Horus bị một kiếm nổ thành mảnh nhỏ, tử vong.  

Thấy Pháp Thần Horus tử vong, trong mắt Sphinx thú bị trọng thương xuất hiện một chút bi thương, giang cánh bay về phía Nam.  

Ở đây cho dù là bên trong đài chiến đấu bạch ngọc hay bên ngoài, hoặc những người thông qua các phương thức khác nhau quan sát chiến đấu, sắc mặt bọn họ đều thay đổi.  

Những người này đều biểu lộ lực lượng cực hạn của mình, cùng bao vây tấn công Mạc Phàm.  

Không chỉ không thương tổn Mạc Phàm, trái lại bị Mạc Phàm giết hai.  

Nhất là Chúc Thiên Cực ở trên biển mây, sắc mặt anh ta âm trầm như nước, mãi mà chưa khôi phục lại.  

Anh ta mới nói Mạc Phàm không chống đỡ được ba chiêu, qua ba chiêu Mạc Phàm không chỉ bình yên vô sự, còn giết hai người, chuyện này không khác gì tát vào mặt anh ta.  

Trên đài chiến đấu bạch ngọc, mấy người còn lại nhanh chóng phản ứng kịp.  

- Mấy người đi đối phó cơ thể cậu ta, tôi đi đối phó linh hồn cậu ta cho.  

Người đàn ông mặc thần bào âm dương nói với Hải Thần và lão tổ Thanh Bang.  

Linh hồn của Mạc Phàm rời cơ thể, cơ thể có hành động tự chủ, chuyện này không hợp với lẽ thường.  

Phải biết rằng cho dù là cao thủ Nguyên Anh, Nguyên Anh rời thể, cơ thể chỉ có thể làm một số chuyện đơn giản, không thể phát huy được thực lực mạnh như thế.  

Nhưng nếu linh hồn xuất khiếu, không phải cơ thể không phát huy ra được uy lực mạnh, điều kiện tiên quyết là linh hồn phải đủ mạnh, cách cũng không thể quá xa.  

Hơn nữa lúc cơ thể Mạc Phàm cử động, linh hồn của cậu ta không thể động, trái lại cũng vậy.  

Như vậy chỉ cần bọn họ cùng đối phó linh hồn và cơ thể Mạc Phàm là được.  

Người đàn ông mặc thần bào âm dương vừa nói vậy, trong chớp mắt Hải Thần và lão tổ Thanh Bang hiểu ý người đàn ông mặc thần bào âm dương.  

Hai người một trước một sau đánh về phía cơ thể Mạc Phàm.  

Lúc này khổ tu ma hóa cũng phản ứng kịp, ông ta do dự một lát lập tức xông về phía cơ thể Mạc Phàm.  

Người đàn ông mặc thần bào âm dương mở tay ra, nhoáng lên một cái liền đến bên cạnh linh hồn Mạc Phàm.  

Thân là Âm Dương Sư, Thể Thuật không phải loại ông ta am hiểu nhất, ông ta am hiểu Âm Dương Pháp Thuật nhất, pháp thuật khống chế quỷ thần cũng là một loại trong đó.  

- Quỷ thiết!  

Một ấn ký màu vàng chữ nguệch ngoạc xuất hiện trong tay ông ta, trực tiếp đánh về phía linh hồn Mạc Phàm.  

Linh hồn Mạc Phàm giống như không nhìn thấy người đàn ông mặc thần bào âm dương, cơ thể hắn cầm Hồng Liên, kiếm khí đại khai đại hợp một kiếm, đám Hải Thần tránh được một kiếm này.  

Người đàn ông mặc thần bào âm dương nhíu mày, trên mặt lộ vẻ nghi ngờ, phù văn vẫn khắc trên linh hồn của Mạc Phàm, phù văn mới ấn lên trên, sắc mặt ông ta lập tức thay đổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.