Thần Y Trọng Sinh

Chương 1374



Tinh linh Kagan hóa thú, cho dù thực lực không cực mạnh, nhưng cũng phải đứng thứ tư, thứ năm trong chín người, vậy mà bị Mạc Phàm giết rất dễ dàng.  

Cho dù là Albert người rất mạnh trong số bọn họ, muốn đối phó Kagan cũng không đơn giản như vậy.  

- Chuyện này…  

- Sao lại có chuyện này được?  

- Tiểu tử Hoa Hạ này mạnh tới cỡ nào?  

- Tiểu tử Hoa Hạ này…  

Phải biết rằng bọn họ khác chủng tộc, cũng khác thiên phú.  

Có người muốn thăm dò nhược điểm của bọn họ, nhưng gần như không có một ai biết được, đánh bại tất cả bọn họ chỉ có Mạc Phàm.  

Dracula, Chiến Thần và Charles vốn xông về phía Mạc Phàm, thì vội vàng dừng lại, bóng dáng nhoáng lên một cái liền lùi về nơi ban đầu.  

Mạc Phàm có thể giết Kagan như vậy, vậy cũng có thể giết bọn họ, bọn họ đi lên sẽ là chịu chết.  

Ngay cả Albert lúc này cũng có vẻ mặt nghiêm trọng, đôi mắt đảo liên tục.  

Ông ta dùng thánh thạch tăng thực lực của mọi người lên một tiểu cảnh giới, nhưng một người trong đó vẫn bị Mạc Phàm giết dễ như giết chó.  

Những người khác cũng có ý nghĩ tương tự như Albert, trong chớp mắt vui mừng mới xuất hiện lại biến mất không còn, ý nghĩ muốn chạy trốn lại xuất hiện trong đầu bọn họ lần hai.  

Mỗi lần Mạc Phàm giết một người trong số bọn họ, thực lực sẽ tăng lên nhiều.  

Hiện giờ bọn họ đã không giết được Mạc Phàm, sau này thì càng không có khả năng, chạy trốn là lựa chọn tốt nhất.  

Nhưng trước đó bọn họ không trốn thoát, bây giờ có thể thoát được sao?  

Mạc Phàm buông thi thể của Kagan ra, cơ thể của Kagan còn chưa rơi vào trong nước biển liền hóa thành một vùng tinh vân, trong tinh vân có một đạo quang bắ n ra, chiếu lên người Mạc Phàm.  

Trên gương mặt lãnh khốc của Mạc Phàm, đôi mắt Mạc Phàm bình tĩnh nhìn những người khác.  

- Người kế tiếp là ông đi.  

Mạc Phàm liếc một vòng, cuối cùng nhìn về phía diệt thần giả Skien.  

Hắn nắm lấy trường thương Longinus, muốn xông về phía Skien.  

- Meire, ông còn thất thần làm gì, không mau khống chế tiểu tử này đi, nếu không hôm nay chúng ta sẽ chết ở nơi này đó.  

Albert vội vàng kêu lên.  

Mạc Phàm đã giết mất một người rồi, lại để Mạc Phàm giết thêm mấy người nữa, như vậy bọn họ sẽ thành công cụ tăng cấp của Mạc Phàm.  

Meire nhíu mày, lật ngược mấy tờ cuối của tử vong chi thư, văn tự trên sách lập tức phát sáng.  

- Tử thần hàng lâm.  

Ông ta khẽ quát một câu, một bóng dáng cao to giấu trong áo choàng màu đen, cầm lưỡi hái tử thần trong tay lập tức xuất hiện trước người Mạc Phàm, khói đen như hỏa diễm bốc lên từ người ông ta.  

- Tử vong!  

Meire nói tiếp.  

Giọng nói vừa vang lên, bóng dáng này hơi ngẩng đầu, một đôi mắt trắng sáng lên dưới áo choàng, nhìn chằm chằm Mạc Phàm.  

Ngay sau đó lưỡi hái tử thần vĩ đại nhấc lên một vùng hắc phong, lập tức chém về phía Mạc Phàm.  

Mạc Phàm không thèm nhìn tử thần này, chỉ hơi lắc đầu.  

ắ Á ế ế- Meire, trước khi ông tới nơi này, không ai nói với ông chuyện ở trên Hoa Sơn, sở trưởng của Hắc Ám Giáo Đình chết như thế nào sao?  

Mạc Phàm hỏi.  

Sở trưởng kia vì triệu hồi ra tử thần, cuối cùng chết trong tay tử thần mà ông ta triệu hồi ra.  

Vậy mà Meire này còn dám dùng tử thần để đối phó hắn, chẳng lẽ ông ta không biết hắn miễn dịch với tử thần sao?  

- Có ý gì?  

Meire nhíu mày, vẻ mặt tràn đầy khó hiểu.  

Nhưng chưa tới một giây ông ta đã hiểu ý của Mạc Phàm.  

Ở dưới cực quang, tử vong liêm đao sắc bén đến chỗ cổ Mạc Phàm thì đột nhiên dừng lại.  

Sau đó hắc khí nồng đậm tỏa ra cuồn cuộn từ trong tử vong chi thư, giống như hắc xà đánh tới.  

Ông ta vội vàng niệm chú ngữ, muốn áp trụ những tử vong chi khí này, nhưng tử vong chi khí này không thể khống chế, chui vào trong cơ thể ông ta.  

Vẻ mặt ông ta ngẩn ra, trên mặt lộ vẻ kỳ lạ, bắp thịt bắt đầu co rút với tốc độ mắt thường có thể thấy được.  

- Không, không…  

Không lâu sau, ông ta từ một người sống biến thành thây khô, trên người không có một chút khí tức sinh mệnh, một vùng tinh vân tương tự cũng bay từ cơ thể ông ta ra.  

Meire tử vong.  

“Ừng ực!” Albert nuốt nước bọt, gương mặt âm trầm gần như có thể vặn ra nước.  

Vừa rồi Mạc Phàm giết Kagan xem như là có ra tay, giết Meire thì không cần động một ngón tay.  

Mạc Phàm không thèm để ý tới tử vong chi thư, bước một bước liền tới bên cạnh diệt thần giả Skien, trường thương xẹt qua một đạo quỹ tích hoàn mỹ rất nhanh trong không trung, đánh lên khôi giáp của Skien.  

“Rầm!” Cơ thể Skien nứt toác ra thành tám mảnh, nhưng không chảy một giọt máu nào.  

Trên tám mảnh này chớp lóe lam quang, liền độc lập tạo thành một Skien  

Tám Skien nhoáng lên một cái, liền đến bên cạnh đám Albert bao gồm cả Meire đã chết.  

Skien há to miệng, lộ ra hàm răng không thuộc về nhân loại và động vật trên Địa Cầu, không đợi đám Albert phản ứng kịp, đã cắn lên trên người tám người.  

- Skien, con mẹ nó ông muốn làm gì thế?  

Đám Dracula vốn sửng sốt, sau đó trên mặt đều lộ vẻ bối rối, vội vàng kêu lên.  

- Ông ta đang cắn nuốt lực lượng của các ông, lấy lực lượng của các ông làm của mình, tôi nói không sai đúng không, Thôn Phệ Thú.  

Mạc Phàm giống như đã sớm dự đoán được, nói.  

Thôn Phệ Thú, là một loại ma thú tinh không.  

Am hiểu cắn nuốt sinh vật khác nhất, một khi cắn nuốt tế bào sinh vật khác, sẽ có được lực lượng như đối phương.  

Loại ma thú này không có hạn mức cao nhất, cắn nuốt càng nhiều thực lực sẽ càng kh ủng bố, dần dần sẽ vô địch.  

Loại ma thú này không chỉ có năng lực cắn nuốt đối phương, còn có thể cắn nuốt công kích của kẻ địch, hơn nữa cơ thể còn phân chia ra vô hạn.  

Nếu không phải loại ma thú này có nhược điểm trí mạng, chỉ sợ sẽ trở thành sinh vật đáng sợ nhất.  

- Đợi tôi cắn nuốt toàn bộ năng lực của bọn họ, người kế tiếp sẽ là cậu.  

Skien vừa hấp thu năng lượng của đám Albert, vừa cười âm hiểm nói.  

Giọng nói sắc bén một cách dị thường khác xa với nhân loại, nghe qua khiến người ta sởn gai ốc.  

Mục đích ông ta tới đây không hẳn là chỉ giết Mạc Phàm, mục đích quan trọng hơn là có được những tổ chức tế bào của những người khác, nhất là Mạc Phàm, để khiến mình nhanh chóng tiến hóa thành cơ thể hoàn mỹ.  

- Thôn Phệ Thú?  

Sắc mặt đám Albert thay đổi.  

- Skien, ông điên rồi à, ông đừng quên chúng ta là châu chấu trên cùng một sợi dây, ông nghĩ rằng ông cắn nuốt chúng tôi thì có thể giết được tiểu tử Hoa Hạ này sao?  

Albert tức giận nói.  

Nếu ông ta có thể nhúc nhích được, chắc chắn ông ta sẽ xé nát Skien ra.  

Nhưng bị Skien cắn chặt, cơ thể ông ta đã bị một lực hút khổng lồ định trụ, chỉ có thể nhìn lực lượng trong cơ thể mình chảy vào trong cơ thể của Skien, mình thì không thể cử động được.  

- Ông không thể, nhưng tôi có thể.  

Skien cười khinh thường nói.  

Albert không thể tiếp nhận được lực lượng của 9 viên thánh thạch, nhưng cơ thể của ông ta có thể tiếp nhận được lực lượng của 9 người, không có một chút vấn đề gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.