Thần Y Trọng Sinh

Chương 1466



- Thiên Cơ Lệnh có thể cho ngươi mượn, nhưng Nam Cung tiền bối nói không sai, quả thật Ngũ Quỷ Phệ Hồn Chú là vấn đề lớn.  

Mạnh Hữu Vi lộ ra vẻ thận trọng, nói.  

Mạc Phàm biết rõ Mộ Dung Yến là người của Ngạo Nhật Sơn Tông, nhưng vẫn để lộ Ngũ Quỷ Phệ Hồn Chú trên người, cha con Mộ Dung Yến không thể làm gì Mạc Phàm, nhưng nếu chuyện này truyền tới Ngạo Nhật Sơn Tông, sẽ rất phiền phức.  

Ông ta làm việc chung với Mộ Dung Yến lâu như vậy, nên hiểu rất rõ về Mộ Dung Yến, loại chuyện này Mộ Dung Yến tuyệt đối sẽ làm được.  

Chỉ sợ Mạc Phàm còn chưa tới hải tuyển, đã bị người của Ngạo Nhật Sơn Tông giết chết.  

- Ngũ Quỷ Phệ Hồn Chú của Ngạo Nhật Sơn Tông không dễ giải đúng không?  

Trong mắt Nam Cung Thanh tràn đầy lo lắng, nói.  

- Phải xem tiểu tử này giết người nào của Ngạo Nhật Sơn Tông, giết bao nhiêu người.  

Mạnh Hữu Vi nói.  

Cùng là Ngũ Quỷ Phệ Hồn Chú, cũng phân ra cấp bậc, Ngũ Quỷ Phệ Hồn Chú trong tông môn Ngạo Nhật Sơn Tông phức tạp nhất, những chú này gần như khó giải, Ngũ Quỷ Phệ Hồn Chú trên người bàng môn, chi nhánh và gia tộc nhánh thì đơn giản hơn nhiều, nhưng cũng rất phiền phức.  

- Gia gia, người cũng không giải được nguyền rủa này sao?  

Nam Cung Thanh nhìn Nam Cung Ly, hỏi.  

- Nguyền rủa này, thỉnh thoảng ta mới tìm hiểu về y thuật với đám người của Thần Nông Tông, sao ta có thể giải được nguyền rủa này, nếu ta giết người của Ngạo Nhật Sơn Tông, nguyền rủa này không thể dính lên người ta được, chỉ là tu vi của tiểu tử này không tinh, mới bị như vậy.  

Nam Cung Ly tức giận nói.  

- Vậy phải làm sao bây giờ?  

- Không sao, nguyền rủa này vốn không dính lên người ta được, là ta tự phóng lên người, ta từng giải trừ một lần rồi, giải trừ nguyền rủa này cũng không thành vấn đề, chẳng qua không cần thiết, ta muốn dùng nguyền rủa này hấp dẫn người của Ngạo Nhật Sơn Tông tới.  

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

- Cái gì?  

Bao gồm Nam Cung Ly và Phương Văn Viễn ở bên trong, sắc mặt mấy người đều thay đổi.  

Mạc Phàm có thể giải trừ được Ngũ Quỷ Phệ Hồn Chú hay không bọn họ không biết, nhưng Mạc Phàm có thể giải trừ được nó, lại cố ý để Ngũ Quỷ Phệ Hồn Chú dính lên người, còn để lộ Ngũ Quỷ Phệ Hồn Chú trước mặt gia tộc nhánh của Ngạo Nhật Sơn Tông, chỉ sợ không có mấy người ở Tu Chân giới dám làm như vậy.  

- Tiểu tử, ngươi thật sự từ Hạ giới tới sao?  

Nam Cung Ly nhìn chằm chằm Mạc Phàm, hỏi.  

- Lão gia tử cảm thấy lá gan của ta quá lớn sao?  

Mạc Phàm không đáp hỏi ngược lại.  

- Lá gan của ngươi không phải lớn bình thường, nhưng lần này là Tiểu Thanh vì ngươi mới tới Viêm Dương Thành, hơn nữa lại có phiền phức, đúng lúc chúng ta không vội trở về, lúc này mới đợi ngươi ba ngày, nhưng sau này ngươi không có vận khí tốt như vậy đâu.  

Nam Cung Ly lạnh lùng nói.  

- Gia gia!  

Nam Cung Thanh vội vàng kéo ống tay áo Nam Cung Ly, đỏ mặt kêu lên.  

- Chuyện lần này, vẫn phải cảm ơn Nam Cung lão gia và Tiểu Thanh cô nương, đợi ta tiến vào Thần Nông Tông, nhất định sẽ tới cửa bái tạ.  

Mạc Phàm cúi người nói.  

Dù thế nào Nam Cung gia cũng coi như giúp hắn một tay, tất nhiên hắn sẽ không quên chuyện này, hắn biết không thể dựa vào Nam Cung gia hoàn toàn được.  

Nam Cung Ly nghe thấy lời Mạc Phàm nói, thì thất vọng lắc đầu.  

- Tiểu tử, nếu ngươi có thể vào Thần Nông Tông, lão nhân ta không nói gì, nhưng ngươi cảm thấy mình có thể vào được Thần Nông Tông sao?  

Trước mắt Mạc Phàm có thể sống được bao lâu thì không biết, còn suy nghĩ chuyện xa hơn.  

- Gia gia, người không thể nói chuyện tử tế với Tiểu Phàm ca ca được sao?  

Nam Cung Thanh khuyên.  

Mạc Phàm cũng không tức giận, cười khẽ.  

- Nam Cung lão gia tử cảm thấy Ngạo Nhật Sơn Tông sẽ phái người có tu vi gì tới giết ta?  

- Giết ngươi, tu sĩ Nguyên Anh giết ngươi hơi phiền phức, tu sĩ Hóa Thần kỳ là đủ rồi, nhưng khả năng Ngạo Nhật Sơn Tông phái tu sĩ Nguyên Anh đỉnh phong tới lớn hơn một chút, dù sao ngươi chỉ là tu sĩ Kim Đan, nhưng ngươi thực sự cảm thấy mình có thể giết tu sĩ Nguyên Anh ở nơi này, thì nhất định giết được tu sĩ Nguyên Anh đỉnh phong của Ngạo Nhật Sơn Tông sao?  

Nam Cung Ly lạnh giọng hỏi.  

Sở dĩ Mạc Phàm có thể trảm 40, là vì những người mà Mạc Phàm đối phó đều là tu sĩ Nguyên Anh ở nơi nhỏ như Liệt Hỏa Tinh.  

Mạc Phàm giết những người này, giống như một tu sĩ Tu Chân giới giết tu sĩ Hạ giới.  

Tuy là cùng cấp, nhưng không khác gì hợp kim siêu cấp và sắt vụn.  

Đổi lại là cao thủ Nguyên Anh của một số đại tông môn, đại thế gia, Mạc Phàm tuyệt đối không có bản lĩnh như vậy. Sở dĩ những đệ tử thân truyền hạch tâm của tông môn này và công tử thế gia không trảm 40, là vì tu sĩ Nguyên Anh bình thường không dám trêu chọc bọn họ, tu sĩ Nguyên Anh dám trêu chọc bọn họ, phần lớn là người không khác cấp bậc bọn họ lắm, hợp kim siêu cấp đụng chạm với hợp kim siêu cấp, trảm một đã khó, càng đừng nói trảm 40.  

- Vậy chúng ta đánh cược nhé, thế nào, Nam Cung lão gia tử?  

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười nói.  

- Đánh cược gì?Nam Cung Ly nhướn mày, nói.  

- Nếu ta có thể sống đến hải tuyển, trở thành đệ tử của Thần Nông Tông, thì tính lão gia tử thua, lão gia tử phải đến Yêu Tộc Thanh Khâu Mộ tìm một tiểu nha đầu tên Yến Tử giúp ta, nói với cô ấy ta đến đây, bảo cô ấy sau Đại Bỉ trăm năm đến Thần Nông Tông đợi ta, nếu ta không vào được Thần Nông Tông, vậy tính tha thua?  

Mạc Phàm nói.  

Nam Cung Ly không tin hắn cũng rất bình thường, đổi lại là những người khác cũng sẽ không tin, muốn sống sót khỏi đuổi giết của Ngạo Nhật Sơn Tông, quả thật rất khó, nhưng hắn sẽ làm được.  

- Thua thì thế nào, trên người tiểu tử ngươi có thứ gì có thể đả động được ta sao?  

Nam Cung Ly vuốt râu, nói với vẻ khinh thường.  

- Chuyện này thì ta có không ít, trên người ta có hai thanh linh kiếm, hẳn là đều có thể đả động tới lão gia tử, nhưng nếu ta thua, ta muốn cho ngươi một thứ khác, giá trị của thứ này không dưới hai thanh linh kiếm kia.  

Mạc Phàm vô cùng tự tin nói.  

- Tiểu tử, ngươi quá tự tin rồi, đó là thứ gì?  

Trước mắt Nam Cung Ly sáng lên, nghi ngờ nói.  

- Ta đạt được Đạo Tuyệt trong một bí cảnh ở Hạ giới, ta cảm thấy có thể khiến tu vi của lão gia tử tăng thêm một bước.  

Mạc Phàm lấy ngọc giản ra, đưa cho Nam Cung Ly.  

- Có thể khiến tu vi của ta tăng thêm một bước sao?  

Lần này không chỉ Nam Cung Ly, sắc mặt mọi người ở đây đều thay đổi.  

- Hừ, tiểu tử, ngươi biết ngươi đang nói linh tinh gì không?  

Chỉ trong chớp mắt Nam Cung Ly mới phản ứng kịp, lạnh lùng nói.  

Nam Cung Ly đã là Hóa Thần đỉnh phong, lại tiến thêm bước nữa, sẽ là cảnh giới Hợp Đạo chân thật.  

Hóa Thần là giả chân thật, Hợp Đạo là thực chân thật, nhất niệm nhất bồ đề, nhất sa nhất thế giới.  

Giả đã không dễ, khiến cho không ít tu sĩ Nguyên Anh nhìn mà dừng lại, thực chân thật, càng thêm khó đi sâu.  

Mạc Phàm chỉ là tu sĩ Kim Đan, cho dù có chút bản lĩnh, nhưng khiến tu sĩ Hóa Thần tới cảnh giới Hợp Đạo, chuyện này như hạ thiền ngữ đông, đông trùng ngôn hạ.  

- Có tin hay không tùy ngươi, Đạo Tuyệt trong ngọc giản này ta cho ngươi trước, nếu ta thắng cũng tặng cho ngươi, ngươi truyền tin tức giúp là được, ngoài ra ta cho ngươi xem một thứ có thể khiến ngươi tin tưởng.  

Mạc Phàm cười nhạt nói.  

Ý niệm của hắn vừa động, Hư Không Chi Lô luôn ở trong cơ thể hắn xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, mùi thuốc tỏa từ trong Hư Không Chi Lô ra. Bếp lò này vừa xuất hiện, sắc mặt đám Nam Cung Ly thay đổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.