Thần Y Trọng Sinh

Chương 750



Mạc Phàm liếc mắt nhìn người đàn ông này một cái, lông mày nhíu lại.  

Người đàn ông này khoảng 25, 26 tuổi, mặc áo may ô đạo diễn và phóng viên hay mặc.  

Trên sống mũi là chiếc kính gọng vàng, diện mạo rất bình thường, trên trán còn mang theo hung ác nham hiểm, chanh chua.  

Cao khoảng gần 1m7, thấp hơn Lưu Phỉ Phỉ đi giày cao gót nhiều.  

Người đàn ông này là phó đạo diễn của đoàn làm phim, Thôi Tường.  

Thôi Tường vừa xuất hiện ở khoang phổ thông, phía sau Mạc Phàm, trên mặt Trương Tĩnh Như hiện lên vẻ lo lắng.  

Đúng là lo lắng cái gì, cái đó tới.  

Thôi Tường này không phải người tốt lành gì, ỷ vào mình là phó đạo diễn nắm giữ một số quyền lực, thường kéo nữ diễn viên đến phòng anh ta nói kịch bản vào đêm khuya, trên tiệc rượu thì rót rượu liên tục cho nữ diễn viên.  

Nếu từ chối anh ta, anh ta sẽ lập tức tìm cơ hội gây khó dễ cho nữ diễn viên kia, thậm chí còn đuổi nữ diễn viên đó ra khỏi đoàn làm phim.  

Có không ít nữ diễn viên không có biện pháp, ỡm ờ cho anh ta lừa lên giường.  

Đương nhiên có thể trở thành phó đạo diễn dưới tay Hứa Bình, anh ta còn có chút bản lĩnh.  

Bình thường anh ta xưng huynh gọi đệ với không ít nhà tài trợ, cũng có quan hệ rất tốt với cảnh sát có thế lực, khi bọn họ quay phim không cần lo người ta quấy rối.  

Nhưng những chuyện này không phải là công lao của Thôi Tường, tất cả đều do nữ diễn viên dùng thân thể đổi lấy.  

Một khi những nhà tài trợ và đại lão nhìn trúng nữ diễn viên nào đó, Thôi Tường đều nghĩ biện pháp đưa nữ diễn viên kia lên giường bọn họ, có đôi khi còn đưa một nữ diễn viên lên giường mấy nhà tài trợ.  

Lưu Phỉ Phỉ vừa đến đoàn làm phim vài ngày, mỗi ngày Thôi Tường đều tới tìm Lưu Phỉ Phỉ tán gẫu chuyện kịch bản, đi gặp các nhà tài trợ.  

Lưu Phỉ Phỉ không từ chối được, đành phải đi theo anh ta tham gia.  

Bị Thôi Tường quấy rối, mỗi ngày Lưu Phỉ Phỉ đều không có thời gian nghỉ ngơi.  

Thôi Tường thấy Lưu Phỉ Phỉ và Mạc Phàm, chắc chắn sẽ làm khó Lưu Phỉ Phỉ.  

- Vị này là bạn học của tôi, đúng lúc ngồi cùng máy bay, cho nên tôi đổi chỗ với Tĩnh Như tỷ.  

Lưu Phỉ Phỉ giải thích.  

Thôi Tường hơi híp mắt, liếc mắt nhìn Mạc Phàm ngồi cạnh Lưu Phỉ Phỉ với vẻ khinh miệt.  

- Cô là nữ chính của đoàn làm phim chúng tôi, tương lai là đại minh tinh, bạn học như vậy tiếp xúc với cô, tốt nhất là cô nên cẩn thận một chút, tránh để bọn họ có ý đồ khác với cô.  

Diện mạo của Mạc Phàm mạnh hơn anh ta một chút, nhưng quần áo trên người không quá 1000 tệ, còn ngồi khoang phổ thông, chắc chắn mua vé chiết khấu.  

Nghèo kiết xác như vậy, sao có thể dụ dỗ nữ chính đoàn làm phim bọn họ?  

Có thể dụ dỗ Lưu Phỉ Phỉ phải như anh ta ngồi khoang hạng nhất, một phó đạo diễn của đoàn làm phim, hay nhà tài trợ nào đó.  

Mạc Phàm lắc đầu cười, nhắm mắt dưỡng thần, không để ý đến Thôi Tường.  

- Cảm ơn phó đạo diễn Thôi đã nhắc nhở, đây là chuyện của tôi, tôi sẽ tự xử lý.  

Lưu Phỉ Phỉ nhíu mày, không nóng không lạnh nói.  

Nếu Mạc Phàm có ý đồ khác với cô, vậy không ai không có ý khác với cô.  

Thôi Tường nhíu mày, sắc mặt lập tức khó coi.  

Anh ta nghi ngờ liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, Mạc Phàm nhìn thế nào cũng giống một người bình thường, chắc chắn không phải đệ tử phú gia khiêm tốn nào đó.  

Vậy mà Lưu Phỉ Phỉ vì người thanh niên này, dám nói chuyện với anh ta như thế.  

- Phỉ Phỉ, cô không rõ tôi đang nói gì với cô sao, cô đừng quên cô là diễn viên mới tiến vào giới giải trí, vị trí hiện giờ của cô có không biết bao nhiêu người muốn, đừng vì một người bình thường mà chậm trễ mình, tôi là phó đạo diễn của cô, đây đều vì tốt cho cô thôi.  

Thôi Tường trầm giọng nói.  

Những lời này vang lên, không chỉ có Trương Tĩnh Như, sắc mặt những thành viên trong đoàn làm phim cũng thay đổi, nhao nhao quay đầu nhìn.  

Những lời Thôi Tường nói giống như tốt cho Lưu Phỉ Phỉ, thực ra là đang uy hiếp cô.  

Chỉ cần Lưu Phỉ Phỉ không nghe lời, sẽ đổi vai của cô.  

“Haizz…” Không ít người thở dài, nhưng không nói gì thêm.  

Ai bảo Thôi Tường là phó đạo diễn?  

Mạc Phàm cũng mở to mắt, sắc bén chớp lóe, lạnh lùng liếc Thôi Tường một cái.  

- Phó đạo diễn Thôi, những lời anh nói tôi đã hiểu, anh tìm tôi còn chuyện gì không, nếu không còn anh nhanh quay về chỗ mình tốt hơn, máy bay sắp cất cánh rồi, anh như vậy không an toàn.  

Lưu Phỉ Phỉ vẫn cười khẽ như trước, lễ phép nói.  

Không nói Mạc Phàm không phải người bình thường, cho dù Mạc Phàm là người bình thường, cô cũng phải ngồi cạnh Mạc Phàm.  

Nếu trong lòng Mạc Phàm không có cô gái khác, trái lại cô rất nguyện ý theo đuổi Mạc Phàm.  

Lưu Phỉ Phỉ vừa nói những lời này, trong cabin không ít người hít vào một hơi khí lạnh, liếc mắt nhìn Lưu Phỉ Phỉ với vẻ kỳ lạ, sau đó nhìn về phía Mạc Phàm.  

Lưu Phỉ Phỉ vì còn là người mới, đều hòa nhã với mọi người, trên cơ bản là cầu được ướcthấy.  

Hôm nay Lưu Phỉ Phỉ như thay đổi thành người khác, dám nói chuyện với Thôi Tường như vậy, không phải người thanh niên kia là bạn trai của Lưu Phỉ Phỉ đấy chứ?  

Tuy Lưu Phỉ Phỉ là nữ chính Hứa Bình chọn, nhưng chỉ cần Hứa Bình không có ở đây, Thôi Tường có rất nhiều cơ hội thu thập Lưu Phỉ Phỉ.  

Anh ta hoàn toàn có thể khiến Lưu Phỉ Phỉ không lăn lộn được ở đoàn làm phim thậm chí là giới giải trí.  

Trước đó có mấy nữ diễn viên bị Thôi Tường ép rời khỏi giới giải trí, có một người còn bị mấy nhà tài trợ thay phiên ngủ mà tự sát, đây đều là chuyện tốt Thôi Tường làm.  

- Phỉ Phỉ, chúng ta đổi lại vị trí đi.  

Trương Tĩnh Như nhíu mày nói.  

Cô cũng gia nhập giới giải trí khi còn sinh viên, trải qua không ít trắc trở, Hứa Bình giao Lưu Phỉ Phỉ cho cô, cô không muốn nhìn Lưu Phỉ Phỉ còn chưa nở rộ vì một người mà suy tàn.  

- Tĩnh Như tỷ, không cần, ngồi như vậy rất tốt.  

Lưu Phỉ Phỉ cười nói với Trương Tĩnh Như.  

Lưu Phỉ Phỉ nói như vậy, không ít người lắc đầu.  

- Lưu Phỉ Phỉ xong rồi, chuyện này như giội dầu nóng lên lửa giận của Thôi Tường.  

- Hiện giờ người trẻ tuổi đúng là không hiểu chuyện.  

- Haizz, chuyện này không thể trách chúng ta.  

- Cô ta rời đi cũng tốt, chúng ta sẽ có cơ hội lên cao.  

Cách đó không xa, một mỹ nữ trang điểm đậm cười mỉa nói, rõ ràng là rất chờ mong Lưu Phỉ Phỉ xuống đài.  

- Nói cũng đúng.  

Bên cạnh cô ta, một mỹ nữ đang cầm gương trang điểm lại nói.  

Trương Tĩnh Như nhíu mày, trong mắt tràn đầy lo lắng, không biết làm gì cho phải.  

Sớm biết sẽ như thế, cô đã không đổi vị trí với Lưu Phỉ Phỉ.  

Sắc mặt Thôi Tường khó coi, trong mắt đều là lửa giận.  

ố ế ểAnh ta đã nói rõ với Lưu Phỉ Phỉ như vậy, Lưu Phỉ Phỉ không ngốc đến mức không nghe hiểu.  

Chuyện này không khác gì tát anh ta mấy cái trước mặt bao người.  

Nếu là đại minh tinh cấp bậc thiên vương nói chuyện với anh ta như thế, chắc chắn anh ta sẽ tươi cười, dù sao người ta là thiên vương, có không biết bao nhiêu người cầu bọn họ quay phim.  

Lưu Phỉ Phỉ chỉ là người mới gia nhập giới giải trí, không có danh tiếng gì, hoàn toàn là tiểu tiện nhân vận khí tốt được Hứa Bình nhìn trúng, vậy mà không để anh ta vào mắt.  

- Phỉ Phỉ, kịch bản thay đổi, đúng lúc khoang hạng nhất còn chỗ trống, cô đến khoang hạng nhất đi, chúng ta nói chuyện kịch bản.  

Thôi Tường kìm nén lửa giận, cười âm hiểm nói.  

Vị trí ở khoang hạng nhất là anh ta cố ý sắp xếp, ngay cạnh ví trí của anh ta, đúng lúc có thể tiếp xúc với Lưu Phỉ Phỉ nhiều hơn.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.