Thần Y Trọng Sinh

Chương 830



Tay hắn giơ lên nắm trong không trung, ba cự kiếm nhỏ đi.  

Chỉ trong chớp mắt ba thanh kiếm liền biến thành ba tú hoa châm khác nhau, dài bằng hai ngón tay.  

Ba cây kim này vừa thành, không gian lay động dữ dội, giống như không dung nạp được lực lượng của ba cây kim này.  

Mạc Phàm liếc mắt nhìn ba cây kim một cái, vẫn không có ý định ra tay như trước, trong mắt chớp lóe tinh quang, một chữ thốt từ miệng hắn ra.  

- Ngưng!  

Theo chữ này vang lên, ba cây kim thuộc tính khác nhau cùng tiến đến gần nhau, nhanh chóng dung hợp lại, ngưng tụ thành một cây.  

Lần này, cuối cùng không gian không chịu nổi lực lượng trên ba cây châm, không còn run rẩy nữa, từng đạo vết rạn như mạng nhện lan tràn ra bốn phía.  

Cây kim này không đi đâm phá không khí, không khí tự nghiền nát, tựa như cam chịu.  

Ở đây ngoại trừ Vạn Thiên Tuyệt ra, mọi người lại khiếp sợ, trên mặt đều là khó mà tin.  

Mạc Phàm lấy khí binh mấy chục mét phá giải kiếm khí của Vạn Thiên Tuyệt, đã làm bọn họ giật mình rồi, vậy mà Mạc Phàm còn ngưng tụ được khí binh lớn như vậy thành tú hoa châm, bọn họ chưa từng nghĩ tới chuyện này.  

Phải biết rằng ngưng tụ lượng lớn khí binh như đè thuốc nổ, không chỉ vô cùng nguy hiểm, không có lực cường đại sẽ không khống chế được.  

Nhưng Mạc Phàm không chỉ thành công, còn đè ép tận cùng ba loại khí binh thuộc tính khác nhau, chuyện này giống như cô đọng ba loại thuốc nổ hỗn hợp mạnh, chỉ nhìn thôi đã khiến người ta có cảm giác sởn gai ốc.  

- Chuyện này…  

- Chuyện này, làm sao có thể, ông trời của tôi?  

Mắt không ít người khẽ đảo, không thể tin vào hai mắt mình!  

Vạn Thiên Tuyệt luyện hóa long thi 50 mét, ngưng tụ thành dệt y châm, đã vượt xa tưởng tượng của bọn họ.  

Hành động việc làm của Mạc Phàm, lại phá thế giới quan của bọn họ trong chớp mắt.  

Ở đây có không ít lão nhân sống gần trăm năm, từng thấy không ít đại chiến, nhưng chưa từng thấy như tối nay.  

- Đi!  

Mạc Phàm vung tay lên.  

Trên tú hoa châm kia tỏa ra ánh sáng, lập tức biến mất trong không gian liệt phùng.  

Vạn Thiên Tuyệt nheo mắt, hừ lạnh một tiếng.  

Một tay ông ta kéo về phía sau, bỗng nhiên dệt y châm bay ra ngoài chớp lóe vài cái, quay về trước người ông ta.  

- Long Thú!  

Ông ta khẽ quát một tiếng.  

Trong chớp mắt dệt y châm biến to, hóa thành một cái ô hộ thuẫn xòe ra chắn trước người ông ta, trên ô có từng cái vảy kích cỡ móng tay, nhúc nhích trong trời đêm tỏa ra ánh sáng bạc.  

Ô ấ ấÔ hộ thuẫn vừa mới xuất hiện, tú hoa châm của Mạc Phàm xuất hiện trước ô, hai thứ này đụng vào nhau.  

Ánh sáng chói mắt lập tức sáng lên, bao phủ Long Đảo ở bên trong, cho dù là tỉnh Giang Nam đèn đuốc sáng trưng, cũng cảm thấy phía Long Đảo bỗng nhiên sáng lên.  

Trong hai đạo quang mang, giống như có 10 vạn tấn thuốc nổ bùng nổ vang lên.  

Trong lỗ tai không ít người ong ong, có một số người chảy máu thất khiếu, khuôn mặt vô cùng hung dữ.  

Mọi người còn chưa hoàn hồn, không gian bắt đầu lắc lư, đám người giống như cánh rừng trải qua cơn gió xoáy, ngã xuống một vùng lớn, chỉ một số người tu vi có vẻ cao, lúc này vẫn duy trì trạng thái đứng thẳng.  

Dù vậy sắc mặt đám người vẫn rất khó coi.  

Trong động tĩnh kinh thiên động địa, hộ thuẫn của Vạn Thiên Tuyệt bị nổ thành mảnh nhỏ, tú hoa châm lập tức bay về phía Vạn Thiên Tuyệt.  

Vạn Thiên Tuyệt nhíu mày, trong mắt chớp lóe ánh sáng lạnh, nhìn tú hoa châm kia, vậy mà không lùi về phía sau.  

- Mạc Phàm, cậu cho rằng tú hoa châm này có thể giết được tôi sao, cậu quá ngây thơ rồi.  

3000 Phù Đồ, Phù Sinh Ấn!  

Ông ta nheo mắt lại, một chưởng đánh lên không, một dấu tay to bằng bàn tay ông ta xuất hiện.  

Rõ ràng chỉ là một chưởng, mỗi lần dấu tay này tiến về trước một chút, sẽ xuất hiện một dấu tay to.  

Mỗi tầng xếp lên nhau, tựa như tay chồng lên nhau tạo thành bảo tháp.  

Đợi thủ ấn đến trước tú hoa châm của Mạc Phàm, đã có 33 dấu tay chắn trước ông ta và tú hoa châm.  

“Keng keng keng…” Tiếng kim khí va vào nhau vang lên, tú hoa châm đâm liên tục 30 dấu tay mới dừng lại.  

Vạn Thiên Tuyệt hơi nhếch miệng, cười lạnh lùng.  

- Mạc Phàm, thực lực của cậu không tệ, quả thật xứng với vị trí thứ 3 Hắc Bảng cậu đang ngồi, nhưng bản lĩnh như vậy còn chưa đủ, chỉ có thể ngồi thứ 3.  

Vạn Thiên Tuyệt cười khinh miệt nói.  

Mạc Phàm có được chân khí ba loại thuộc tính, còn ngưng tụ khí binh cường đại như vậy thành tú hoa châm, thực lực mạnh không thể nghi ngờ.  

Nếu là ông ta 10 năm trước, quả thật không phải đối thủ của Mạc Phàm.  

Nhưng hiện giờ ông ta đã ngưng tụ Hư Đan, lại luyện hóa Long Nguyên, một Mạc Phàm tới nữa cũng không phải đối thủ của ông ta.  

- Một tú hoa châm không được, vậy mười vạn tám ngàn cái thì sao?  

Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, không nhúc nhích hỏi.  

Hắn vốn không định dùng một cây tú hoa châm giết Vạn Thiên Tuyệt, chỉ ngăn cản được một cây tú hoa châm của hắn, có cần kiêu ngạo như vậy không?  

Khi nói chuyện, ý niệm của hắn vừa động, vận khởi Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công, từng dòng linh khí như tú hoa châm chen chúc bay ra ngoài cơ thể hắn, trôi nổi xung quanh hắn.  

Những linh khí này vừa rời khỏi cơ thể Mạc Phàm, một đám vòng xoáy xuất hiện quanh linh khí.  

Dưới vòng xoáy này, không chỉ linh khí trăm dăm quanh đây như thủy triều hạ, ngay cả linh khí trong cơ thể người vây xem cũng không chịu nổi khống chế, dũng mãnh lao vào trong những tú hoa châm này.  

Được linh khí trút vào, những tú hoa châm này như được rót đầy, sáng lên từng cái từng cái một.  

Mỗi một cái sáng lên, không gian xung quanh tú hoa châm lập tức bị nghiền nát.  

Từng sợi giống tú hoa châm trước đó quay quanh Mạc Phàm, trôi nổi trong không trung, ngàn vạn.  

Mỗi cái khiến tim người ta đập nhanh từ trên trời giáng xuống, đè về phía mọi người, trong chớp mắt mọi người sửng sốt.  

Một cây tú hoa châm đã đủ kh ủng bố, không khác gì một tên lửa, vậy mà Mạc Phàm ngưng tụ ra mười vạn tám ngàn cái?  

- Chuyện này…  

- Thật hay giả thế?  

Bọn họ không đợi được đáp án, một chữ: Lui!  

Một cây tú hoa châm vừa rồi đã khiến bọn họ không chịu nổi, một đống tú hoa châm như vậy đánh xuống, chỉ sợ Vạn Thiên Tuyệt không chết, bọn họ đã chết trước.  

Tươi cười trên mặt Vạn Thiên Tuyệt cứng ngắc, thay vào đó là âm trầm.  

Tất nhiên ông ta nhìn ra được mười vạn tám ngàn cái đều không giống tú hoa châm vừa rồi, nhưng không chỉ có một cây giống cây vừa rồi.  

Ngưng tụ được nhiều khí binh như vậy, cho dù là ông ta cũng không thể làm được trong thời gian, Mạc Phàm lại làm được, điều này khiến ông ta có dự cảm không tốt.  

- Chẳng lẽ tiểu tử này không đột phá thất bại?  

Không đợi Vạn Thiên Tuyệt làm rõ, ánh mắt Mạc Phàm rét lạnh, chỉ Vạn Thiên Tuyệt ở phía xa.  

- Thập Vạn Bát Thiên Kiếm!  

Giọng nói vừa vang lên, những tú hoa châm nuôi lực lùi về sau, như mưa sao băng bay về phía Vạn Thiên Tuyệt, vô cùng rực rỡ, nhưng cũng rất trí mạng.  

Thấy nhiều tú hoa châm như vậy bay về phía mình, vẻ mặt Vạn Thiên Tuyệt nghiêm trọng trước nay chưa từng có, chỉ chưa tới một phần mười giây, ông ta đã có quyết định.  

- Cút cho tôi!  

Một tiếng hổ gầm vang lên từ miệng Vạn Thiên Tuyệt, kim quang nở rộ trên người ông ta.  

Trên bầu trời, một màn kỳ lạ lập tức xảy ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.