Thần Y Trọng Sinh

Chương 842



Rất lâu sau.  

“A!” Lạc Phi thở ra một hơi khí lạnh, trên gương mặt già nua vẫn là khó mà tin được, giống như không thể tin vào lỗ tai mình.  

Tần Quỳnh bưng chén trà lên, uống liên tục vài ngụm, trên mặt vẫn trắng xanh.  

Tống Minh Huy muốn cầm lấy ấm trà vài lần, nhưng hai tay không ngừng run rẩy, ông ta không thể cầm nổi.  

- Diệt Thần, thế lực này thật sự tồn tại sao?  

Lạc Phi khó mà tin nói.  

Trái lại ông ta có biết chút chuyện liên quan đến Diệt Thần, chẳng qua không thể chắc chắn Diệt Thần có tồn tại hay không.  

- Thật sự tồn tại.  

Giang Thành gật đầu liên tục.  

Tuy ông ta cũng không hi vọng như vậy, nhưng đây là chuyện thực không thể tránh khỏi.  

- Chuyện này…  

Đám Lạc Phi lập tức không thể bình tĩnh, đều nhìn về phía Mạc Phàm.  

Nếu chỉ là đám Dạ Vô Nhai, Mạc Phàm đến thủ đô sẽ không có vấn đề gì.  

Mạc Phàm giết Vạn Thiên Tuyệt, thực lực không cần nghi ngờ, nhưng nếu Diệt Thần thật sự do Long Hoa Hội nắm trong tay, vậy Mạc Phàm đến thủ đô không khác gì chịu chết.  

Mạc Phàm nhìn biểu cảm của ba người, nhíu mày.  

- Diệt Thần mà mọi người nói là?  

Mạc Phàm lạnh nhạt hỏi.  

Kiếp trước hắn không tới được mức cao này, không rõ lắm về Diệt Thần khiến mọi người nghe xong thay đổi sắc mặt, thậm chí còn chưa từng nghe nói qua.  

Nhưng nhìn biểu cảm của ba người, chắc chắn Diệt Thần này không tầm thường.  

- Nói một cách chính xác Diệt Thần này do 81 chiến sĩ tạo thành một chiến đội, như bộ đội đặc chủng các quốc gia, chẳng qua bộ đội đặc chủng do người thường luyện ra, 81 chiến sĩ Diệt Thần đi từ trong sách ra.  

Giang Thành giải thích.- Chiến sĩ đi từ trong sách ra sao?  

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, lộ ra vẻ nghi ngờ.  

Trong những pháp thuật hắn biết, có không ít triệu hoán lực sĩ kim giáp, thần tướng, thần vương, triệu hồi chiến sĩ từ trong sách ra cũng không phải không thể được.  

Đa sỗ cao thủ tu chân, nho đạo đều muốn dựa vào sức lực mình phong ấn một số linh thú, chiến sĩ vào trong sách, đợi khi cần dùng lại lấy ra sẽ tiện hơn.  

Cho nên chiến sĩ đi ra từ trong sách không lạ gì với hắn, hắn chỉ quan tâm Diệt Thần đáng sợ đến mức nào.  

- Không sai.  

Giang Thành gật đầu, nói tiếp.  

Long Hoa Hội vốn không đáng sợ như bây giờ, nhưng 40 năm trước, ba khối thiên thạch rơi xuống biên giới Hoa Hạ, cuối cùng ba khối thiên thạch này được Long Hoa Hội tìm thấy.  

Long Hoa Hội đạt được ba bản sách trong ba khối thiên thạch kia, theo thứ tự là Thiên Thư, Địa Thư và Nhân Thư.  

Dựa theo phương pháp ghi lại trên thiên thạch, cấp cao Long Hoa Hội phế đi sức của chín trâu hai hổ mới mở được ba quyển sách này ra.  

Trong chớp mắt khi ba quyển sách mở ra, 81 thành viên của Long Hoa Hội bị hút vào trong sách.  

Khi 81 người này xuất hiện lại thì có được sức mạnh chiến sĩ ba giới Thiên Địa Nhân, còn hoàn toàn không sợ tử vong.  

Bên này có người tử vong, chỉ cần một người bình thường tiến vào trong sách, lập tức sẽ có thành viên mới bổ sung cho Diệt Thần.  

Long Hoa Hội nắm giữ Diệt Thần, thì giết một cao thủ Thần Cảnh ở Hoa Hạ, còn liên tục giết cao thủ Thần Cảnh xung quanh Hoa Hạ nữa.  

Phàm là cao thủ Thần Cảnh mà Diệt Thần để mắt tới, không có một ai sống sót.  

Chính vì nguyên nhân này, thế lực của Long Hoa Hội càng lúc càng lớn, thế cho nên cả Hoa Hạ gần như không ai có thể địch nổi.  

Ngay cả Lâm Thiên Nam sau khi không đồng ý, dứt khoát rời khỏi thủ đô, đến nay chưa từng bước vào thủ đô.  

- Tam thư Thiên Địa Nhân từ trên trời giáng xuống sao?  

Mạc Phàm khẽ nhướn mày, lộ ra vẻ trầm ngâm.  

Trong sách có 81 chiến sĩ đi ra, chuyện này thì không có gì, không hề hiếm lạ, với thực lực của hắn hiện giờ hoàn toàn có thể viết một quyển sách, phong ấn một số Anh Linh vào bên trong, tác dụng cũng giống như tam thư Thiên Địa Nhân.  

Nhưng chỉ sợ ba quyển sách này không đơn giản như vậy.  

- Ông từng thấy ba quyển sách này chưa?  

Mạc Phàm hỏi.  

Giang Thành lắc đầu, ba quyển sách có thể khiến Long Hoa Hội hưng thịnh, không có đám Dạ Vô Nhai, Âm Vô Thiên Long Hoa Hội vẫn là Long Hoa Hội, không có ba quyển sách này thì Long Hoa Hội không có gì đáng sợ.  

- Tôi chưa từng thấy, chỉ là?  

Giang Thành nói một nửa thì dừng lại.  

- Chỉ là cái gì?  

Mạc Phàm hỏi.  

- Nghe nói ba quyển sách này không phải thứ trên Địa Cầu, là do Long Hoa Hội triệu hoán từ ngoại giới đến, không phải tình cờ được Long Hoa Hội tìm thấy, tôi đoán Long Hoa Hội này có bối cảnh khác.  

Giang Thành nhíu mày, nhìn chằm chằm Mạc Phàm nói.  

Tam thư Thiên Địa Nhân của Long Hoa Hội, bọn họ đã phái người điều tra một thời gian dài, cuối cùng mới đưa ra được kết luận tương đối hợp lý.  

Chuyện thiên thạch từ trên trời giáng xuống lớn như vậy, rất khó né tránh ánh mắt những người khác.  

Nếu không phải Long Hoa Hội tự mình triệu hoán ba quyển sách này, sao ba quyển sách này đều rơi vào tay Long Hoa Hội.  

Mạc Phàm khẽ nhướn mày, lộ ra chút bất ngờ.  

Trái lại ba bản Thiên Thư, Địa Thư, Nhân Thư có ở Tu Chân giới, là ba bản điển tịch của Thánh Môn nho gia tông phái, có ghi lại về thiên đạo và nhân đạo luân thường.  

Hắn từng đọc qua ba quyển sách này rồi, quả thật xứng là nho gia thánh điển, bên trong bao gồm một số đại đạo hiếm có, mỗi người đọc ba quyển sách này đều có thể đạt được vài thứ bên trong.  

Không biết ba quyển sách Long Hoa Hội đạt được, có giống quyển hắn từng đọc không.  

Nếu thật sự là ba quyển này, vậy thì…  

- Tôi đã biết.  

Mạc Phàm suy nghĩ một lát, nói.  

- Nếu Mạc tiên sinh thấy Long Hoa Hội tế ba quyển sách kia, cần phải lập tức rời đi, tuy Long Hoa Hội có thế lực lớn mạnh, cũng sẽ không quá ầm ĩ với Long Tổ, hơn nữa không cần ra tay với Long Hoa Hội, thì đừng ra tay tốt hơn.  

Giang Thành dặn dò.  

Chắc chắn Mạc Phàm đã đến Thần Cảnh, nhưng Diệt Thần đi từ trong ba quyển sách này ra, chuyên sinh ra vì Diệt Thần.  

Hoa Hạ và quốc gia xung quanh không có cao thủ Thần Cảnh, có công lao rất lớn của Diệt Thần.  

Lâm Thiên Nam thấy Long Hoa Hội tế tam thư, gần như không do dự lựa chọn rời đi.  

Cho nên nếu Mạc Phàm muốn tới thủ đô, vẫn nên cẩn thận một chút tốt hơn.  

- Cảm ơn Giang tư lệnh đã nhắc nhở, tôi tự có chừng mực.  

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.  

Long Hoa Hội khiêu khích nhiều lần, nếu Long Hoa Hội đồng ý xin lỗi, có lẽ hắn sẽ không ra tay với Long Hoa Hội, nếu không thì…  

- Mạc tiên sinh định khi nào tới thủ đô?  

Giang Thành thấy biểu cảm khinh thường của Mạc Phàm, lông mày hơi nhíu lại, nói.  

- Ngày mai.  

Mạc Phàm nói.  

Hắn vốn định để Long Hoa Hội diệt cuối cùng, đến nhà Miyamoto Nhật quốc trước.  

Nếu Long Hoa Hội chọn gây rối trước, vậy thì bắt đầu từ Long Hoa Hội trước.  

- Tôi đi cùng với cậu?  

Giang Thành hỏi Mạc Phàm.  

Mạc Phàm không để Thần Diệt vào mắt, chuyện này tuyệt đối không phải chuyện tốt, có ông ta còn có thể nhắc nhở một phen.  

- Không cần, lần này Long Hoa Hội nhằm về tôi, tôi đi một mình được rồi.  

Mạc Phàm thản nhiên nói.  

- Trường của Tiểu Kiệt ở ngay thủ đô, tôi bảo thằng bé đến sân bay đón cậu nhé?  

Tần Quỳnh xen miệng vào hỏi.  

- Có thể.  

Mạc Phàm gật đầu, lần này không từ chối.  

Mấy người ngồi thêm một lát, lúc này mới tản ra.  

Mạc Phàm nhìn thoáng qua phía thủ đô, trong mắt chớp lóe tinh quang, mấy chữ thốt ra từ miệng hắn.  

- Không biết Long Hoa Hội mạnh như thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.