Thần Y Trọng Sinh

Chương 845



Sáng sớm hôm sau, Mạc Phàm an bài vài câu, ngồi trên một chiếc xe Maybach S600, rời khỏi trang viên.  

Xe của ông ta mới ra khỏi trang viên, mấy chiếc xe đi theo.  

Mạc Phàm liếc mắt nhìn qua kính chiếu hậu, nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra.  

- Mạc tiên sinh, có cần thu thập hết đám người kia không?  

A Hào nhìn sau xe, trầm giọng hỏi.  

Ở Giang Nam, Long Hoa Hội cũng dám phái người theo dõi, chuyện này không khác gì giật một đám lông hổ trong địa bàn lão hổ.  

- Không cần để ý đến bọn họ, lái xe đi.  

Mạc Phàm nhìn ngoài cửa sổ, khinh thường nói.  

Hắn vốn định đến Long Hoa Hội, không cần thiết phải trốn tránh bọn họ, muốn đi theo thì đi.  

- Dạ.  

A Hào liếc mắt nhìn chiếc xe phía sau một cái, khẽ gật đầu, sau đó khởi động xe.  

Xe trực tiếp rời khỏi Giang Nam, một đường lái về phía Bắc, xe phía sau chậm rãi đuổi kịp.  

Mới đi được nửa lộ trình, Mạc Phàm nhíu mày, nhìn mấy chiếc xe phía sau.  

Ở phía sau cách không xa, là mấy chiếc xe thể thao màu sắc vô cùng rực rỡ, mở mui xe ra, còn cầm theo máy ảnh.  

Trong chiếc xe thể thao chủ yếu là một nam một nữ, nam mặc trang phục hip hop, xăm hình xăm toàn thân, bộ dạng rất lưu manh.  

Nữ thì ăn mặc rất ít, đeo kính râm, trang điểm đậm, hoa chân múa tay ở trong xe, nhìn vô cùng quyến rũ.  

Mấy chiếc xe không chỉ mở nhạc rất to, tốc độ xe cũng như gió bão.  

Xe sang cùng với mỹ nữ trên đường cao tốc, gần như hấp dẫn tất cả ánh mắt mọi người.  

Một chiếc xe vừa chạy qua Mạc Phàm, Mạc Phàm khẽ cau mày.  

- Cẩn thận!  

Hắn vừa mới nói xong, đúng lúc này, một chiếc xe thể thao nhanh chóng tăng tốc đi đến trước xe Mạc Phàm, chiếc xe thể thao này vượt lên trước xe Mạc Phàm, không có nghênh ngang mà đi, xe chắn trước xe bọn họ.  

Sắc mặt A Hào thay đổi, vội vàng phanh xe.  

Bọn họ mới giảm tốc độ, chiếc xe kia vốn là đầu xe đối đuôi xe, lập tức biến thành đầu xe đối đầu xe, xe chậm rãi lái về sau, lái xe chuyên nghiệp như trong phim.  

“Brừm brừm brừm…” Tiếng rống hưng phấn truyền từ xe thể thao ra, chiếc xe kia nghênh ngang mà đi, tuy xe khác không bắt chước động tác xe này, nhưng cũng khiêu khích.  

Cả đám xe đi trước xe Mạc Phàm, có người còn dựng ngón giữa với Mạc Phàm và A Hào, lúc này mới nghênh ngang mà đi.A Hào thấy đám người này rời đi, lông mày nhíu lại, nhìn về phía Mạc Phàm trưng cầu ý kiến.  

- Mạc tiên sinh?  

Xe của Long Hoa Hội đi theo đã khiến người ta rất khó chịu rồi, còn bị một đám đua xe khiêu khích.  

May mà vừa rồi anh ta dùng mười mấy năm lái xe, không kém xiếc xe đạp mấy, nếu không vừa rồi anh ta không bị lật xe thì đâm sang một bên.  

Tuy xe bị thiêu rụi bọn họ cũng không sao, nhưng bị người ta khiêu khích như vậy, là ai đều có chút tức giận.  

- Đuổi theo xem đi.  

Mạc Phàm nheo mắt, nhìn xe thể thao lái đi, khóe miệng hơi nhếch lên.  

A Hào đạp cần ga, Maybach như lưu quang đuổi theo những chiếc xe kia.  

Không lâu sau, Maybach dừng ở ven đường trước khu phục vụ, cách mấy chiếc xe kia không xa.  

Chắc đám người này đang ở khu nghỉ ngơi, mấy người đi mua đồ, để lại bốn năm người trông xe.  

Đám người này nhìn xe Mạc Phàm lái tới, Mạc Phàm và A Hào bước ra khỏi xe, một đám người không có ý tốt đi tới.  

- Ô, gà mái theo kịp rồi này, đuổi theo vất vả quá nhỉ.  

Một người tóc đỏ ngậm tăm xỉa răng vỗ lên xe Mạc Phàm, nhìn A Hào với vẻ trêu tức, không kiêng nể gì nói.  

- Vĩ ca, anh nhẹ tay chút, đây là xe Maybach đó, rất đắt tiền.  

Bên cạnh người tóc đỏ, một mỹ nữ mặc áo ngực, quần đùi khoác tay lên vai người tóc đỏ, âm dương quái khí nói.  

- Rất đắt sao, sao anh không biết vậy?  

Người đàn ông tóc đỏ khẽ nâng cằm, giống như không biết xe Mạc Phàm ngồi nói.  

- Một chiếc phải hơn 300 vạn đó, rất đắt.  

Người phụ nữ cười nói.  

- Mới 300 vạn thôi à, anh còn tưởng phải hơn 2000 vạn cơ, dọa anh sợ muốn chết, 300 vạn đủ mua lốp xe và sơn chiếc xe của Vĩ ca rồi.  

Một mỹ nữ khác vỗ bộ ng ực cao ngất, khinh thường nói.  

Xe đắt nhất có hai loại, một loại là xe đặt làm, không có mấy ngàn vạn thì đừng mơ, một loại khác như xe bọn họ được sửa lại.  

Xe bọn họ từ sơn bên ngoài đến động cơ bên trong đều nhập khẩu từ nước ngoài, ngay cả ốc vít đều là hàng cao cấp, không có hơn ngàn vạn thì đừng nghĩ đến, “xe sang” của Mạc Phàm có thể so sánh được với xe bọn họ sao?  

- Đừng nói vậy chứ, 300 vạn đã rất quý rồi, rất nhiều người không mua nổi.  

Người đàn ông tóc đỏ nghiêm túc nói.  

Nói xong anh ta nhìn về phía Mạc Phàm và A Hào.  

- Tiểu tử, đây là xe của cậu sao?  

Người đàn ông tóc đỏ chỉ Mạc Phàm hỏi.  

A Hào nhíu mày, muốn đi lên thu thập người đàn ông tóc đỏ này.  

Mạc Phàm nhìn người đàn ông tóc đỏ, lông mày nhướn lên, giơ tay ngăn cản A Hào.  

- Không sai.  

Mạc Phàm gật đầu.  

- Kỹ thuật lái xe của cậu cũng không tệ lắm, có hứng thú chơi trên đường chút không, chỉ cần hai người chơi với chúng tôi, mặc kệ cuối cùng xe của hai người có bị phá hủy hay không, tôi đều đưa cho hai người một chiếc xe mới, thế nào?  

Người đàn ông tóc đỏ hơi nhếch miệng, cười nói.  

Động tác trên đường vừa rồi của bọn họ rất nguy hiểm, lúc trước bọn họ từng chơi như vậy trên đường cao tốc, mỗi lần chơi đều có một chiếc xe hay mấy chiếc xe gặp chuyện không may, vậy mà xe Mạc Phàm không bị sao, gặp được người như vậy phải chơi thêm vài lần mới được.  

Nếu đến lúc đó bọn họ có thể sống, nói không chừng có thể lấy được một khoản tiền.  

- Thế nào, tiểu tử.  

Người đàn ông tóc đỏ nói.  

- Chủ ý không tệ.  

Mạc Phàm cười nhạt nói.  

- Nếu vận khí của hai người tốt, không xảy ra chuyện gì, lát nữa có thể lấy được một chiếc xe mới, khoảng 300 vạn, đây không phải con số nhỏ đâu.  

Người đàn ông tóc đỏ cười nói.  

- Quả thật tiền bạc rất nhiều, nhưng kém hơn xe của các anh một chút.  

Mạc Phàm mỉm cười nói.  

- Xe của các cậu xem như là xe sang, nhưng kém xa xe của Vĩ ca chúng tôi, bốn năm chiếc xe của các cậu cũng không nhất định đổi được một chiếc của Vĩ ca.  

Mỹ nữ đứng bên cạnh người đàn ông tóc đỏ kiêu ngạo nói.  

Khi nói chuyện, thân thể nóng bỏng của cô ta không ngừng cọ vào người người đàn ông tóc đỏ.  

- Thế nào, tiểu tử, xem ra cậu thích xe của tôi, đúng là tinh mắt.  

Người đàn ông tóc đỏ nhướn mày, cười đắc ý nói.  

Mạc Phàm lắc đầu cười, hắn nhìn trúng xe của đám người này sao.  

Hắn hoàn toàn có thể đến thủ đô qua phi kiếm, tốc độ nhanh hơn chiếc xe thể thao này nhiều, loại công cụ thay thế đi bộ, có thể lọt vào mắt hắn sao.  

- 300 vạn quá nhỏ, như vậy đi, các anh đoán một phen, thuộc hạ của tôi có dám phá tất cả xe của các anh hay không, nếu các anh đoán đúng, tôi đền tất cả xe cho các anh, nếu các anh đoán sai, bất luận kết quả thế nào, tự gánh lấy hậu quả.  

Mạc Phàm thản nhiên nói.  

Nếu thích chơi như vậy, vậy thì chơi với bọn họ một chút.  

Hắn vừa nói xong, đám người đàn ông tóc đỏ nhíu mày, nhìn Mạc Phàm với vẻ khác lạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.